Giống Thái Ất tinh thiết, đồng tinh, Mật Ngân cùng tinh kim vật liệu loại đó thiên nhiên còn có thể tự sản xuất, chẳng qua sản lượng cực nhỏ với lại nó tồn tại trong các quặng mỏ, bởi vậy khiến cho mấy thứ này giá cả cũng là cực kỳ cao. Chẳng qua đối với Lâm Tịch mà nói, tiền không phải là điều hắn để ý tới , hắn để ý chính là thời gian, cho nên hắn lấy ra kim tệ mà công tước Mông Đặc Lôi Tác cung cấp.
Nhưng cũng thật may, tinh kim cùng Mật Ngân, trong giới chỉ vừa mới cướp cũng còn một ít, tạm thời còn đủ dùng, mà tinh thiết cùng đồng tinh giá cả lại cũng thấp hơn , mà một vạn kim tệ cũng không phải con số nhỏ, cũng có thể mua được không ít.
Hôm nay tuy rằng toàn thành giới nghiêm, Lâm Tịch cũng chẳng hề để ý mang theo Tá La đi trên đường phố . Hắn tuyệt không hề lo lắng sẽ bị hoài nghi, bởi vì lúc đó hắn đang ở cùng với Mạt Kim Tư, căn bản là không có thời gian gây án. Mà hai ngày nay muội muội Tá La hoàn toàn tốt hơn nhiều, hơn nữa Khải Kỳ sử dụng chân nguyên điều trị, lại thỉnh mục sư tới khu trừ trạng thái dị thường của nàng, hiện tại bệnh tình đã chuyển biến tốt đẹp, cho nên Tá La đối với chủ nhân này có chút cảm kích , gặp Lâm Tịch muốn mua thứ gì đều chủ động gánh vác và làm nhiệm vụ dẫn đường.
Đồ Ngả Nhĩ thành hiện tại người dân cảm thấy rất bất an, quân phòng thủ thành phố cũng đang điều tra những nhân vật khả nghi, đến nỗi bây giờ lưu manh cũng không còn dám ra đường, trị an quả thật rất có tiến triển. Đi qua khắp mấy cửa hàng ma pháp, số kim tệ trong tay hắn bây giờ cũng chẳng còn bao nhiêu , lúc này hắn mới cảm thấy mỹ mãn trở về.
Lần này luyện chế Quy Nguyên Quỳnh Lâu bởi vì sử dụng Thần huyễn kim, nhưng thật ra Lâm Tịch phải tốn một phen công sức, dù sao để luyện chế thứ kia đối với thực lực của hắn còn có điểm không đủ. Thật may, bằng vào Động Chân Điển có ghi lại huyền diệu thủ pháp, Quy Nguyên Quỳnh Lâu rốt cuộc cũng được hắn luyện chế thành công.
Tiên gia pháp bảo tự nhiên có năng lực biến ảo lớn nhỏ, Quy Nguyên Quỳnh Lâu nhỏ đi tựa như một cái xếp gỗ mô hình, nhưng khi nó hóa lớn nó cao đến mấy trăm trượng! Cái này pháp bảo này ngoại hình pha đủ phong cách Trung Quốc cổ điển, mái nhà cong cong , rường cột chạm trổ, hơn nữa ẩn chứa cửu cung ảo diệu, trong đó huyền diệu thật sự là ai dụng ai biết.
M ột bên đưa Quy Nguyên Quỳnh Lâu ra, Lâm Tịch liền bắt đầu tìm trong Tam Động Tiên Điển phương pháp luyện chế phòng ngự pháp bảo.
"Thất Xảo Linh Lung Tán , tam muội chân hỏa có thể chế tạo , công năng hộ thể phòng thân. Ngoài ra nó có kết cấu đặc biệt , có thể xoắn ốc giảm bớt lực, có thể có hiệu chống đỡ pháp thuật cùng pháp bảo công kích. Hắc hắc, chính là thứ đó , yêu cầu thấp mà hiệu quả cao, vừa lúc thích hợp với ta sử dụng hiện tại!"
Quy Nguyên Quỳnh Lâu có công năng không chi vẻn vẹn là tu luyện, rõ hơn thì nó giống như một cái tiên phủ cỡ nhỏ vậy thui. Bên trong không những đẩynhanh hơn tốc độ tu luyện, hay luyện đan hay luyện pháp bảo cũng vậy có thể mượn linh khí của ngọc thạch đẻ đẩy nhanh tốc độ, đây cũng chính là nguyên nhân đầu tiên khiến Lâm Tịch luyện chế nó.
Bước vào Quy Nguyên Quỳnh Lâu, Lâm Tịch liền lấy ra một số lượng lớn ngọc thạch đến bố trí bên trong “Cửu Quy Nguyên Trận”. quy nguyên trận không phát động thì không có gì dị thường, nhưng khi Lâm Tịch chuẩn bị tốt hết thảy mới phát động trận pháp, một cổ nguyên khí khổng lồ lập tức tràn ngập chủ thất (phòng chính ) , không ngờ so với cái gian phòng bằng ngọc thạch của hắn tại núi Khắc Long bố trí còn mạnh hơn gấp mấy lần, sợ tới mức hắn vội vàng dừng tay. Nhận ra sự lợi hại của quy nguyên trận, Lâm Tịch bất đắc dĩ phải lấy ngọc thạch ra hơn phân nữa, lúc này mới khiến cho cường độ nguyên khí đến thu nhỏ lại trong một pham vi.
Có Quy Nguyên Quỳnh Lâu phụ trợ, Lâm Tịch phát ra tam muội chân hỏa lại được đề cao một chút, như vậy cũng có lợi cho việc luyện chế pháp bảo.
Tại thời điểm Lâm Tịch luyện pháp bảo, Cách Tư Đằng cũng long trọng nghênh đón một nhân vật trọng yếu —— người này mặc ma pháp sư bào thanh lịch mà trang trọng, tóc đã bac trắng nhưng mặt mày hồng hào tinh thần vô cùng tốt, trước ngực dấu hiệu pháp sư so với những khác pháp sư khác muốn lớn hơn nhiều, rõ ràng là thể hiên cấp độ ma pháp sư cực cao ! Người này không phải ai khác, đúng là ma pháp chi hoàng của Lang Bối Tư đế quốc, Mạch Khắc Vưu Ân đại sư.
Mạch Khắc Vưu Ân đại sư là một trong vũ lực cao nhất của Lang Bối Tư đế quốc, Cách Tư Đằng thấy cũng phải tiếp đón một cách trân trọng. Chẳng qua tính tình đại sư cũng tương đối hiền hoà, thấy Cách Tư Đằng sang sảng cười nói:
-"Hoàng đế bệ hạ, lần này Đồ Ngả Nhĩ thành giới nghiêm, sau đó vội vàng triệu kiến ta, chắc là có việc lớn gì đã xảy ra phải không!"
Bởi vì việc này sự tình có liên quan đến vinh dự Lang Bối Tư đế quốc, bởi vậy tin tức vẫn chưa ngoại truyền, nghe thấy Mạch Khắc Vưu Ân hỏi, Cách Tư Đằng cười khổ một tiếng:
-"Nói đến thì khiến đại sư chê cười, trong hoàng cung ta có trên vạn thị vệ, lại thủ không được một cái bảo khố nho nhỏ, không ngờ bị người ta vô thanh vô tức đem tài sản tư nhân của ta trôm lấy không còn một mảnh, lúc này mới bất đắc dĩ thỉnh đại sư đến xem có manh mối gì không."
-"A, có loại sự tình này sao ?"
Mạch Khắc Vưu Ân cũng nhíu mày:
- "Bệ hạ theo như lời của ngài cái kia là trữ tàng thất tư nhân sao?"
"Đúng vậy!" Tiếp theo, Cách Tư Đằng kể sự tình lại một lần, trong đó nhấn mạnh điểm kỳ quái.
-"Cái gì? Không ngờ thật sự cướp sạch không còn?"
Mạch Khắc Vưu Ân kinh ngạc . gian trữ tàng thất kia hắn đã đi qua, nơi đây có thể nói là chỗ nghiêm mật nhất của đế quốc, không ngờ lại có người thanh thiên bạch nhật tiến vào, sau đó thong dong lấy đi tất cả vật phẩm, mà không lưu lại dấu vết! Hắn cảm giác tuyệt đối không có khả năng này, nhưng hoàng đế bệ hạ lại tuyệt đối sẽ không đem chuyện này nói giỡn, sau một thời gian Mạch Khắc Vưu Ân cũng nghĩ không ra cái nguyên cớ gì.
-"Ta đã sai người tiến hành điều tra gian trữ thất đó, nhưng không ngờ lại không có phát hiện chỗ khả nghi nào, các cơ quan trong đó coi như đồ bỏ ! Mà buổi sáng Mai Kim Tư còn vào bên trong lấy ra vài thứ, khi đó còn hết thảy bình thường. Ta nghĩ tới nghĩ lui cũng không có biện pháp gì, đành phải thỉnh đại sư đến giúp ta đưa ra chủ ý, không biết trên đại lục này có hay không ma pháp thần kỳ như vậy, có thể yên lặng không một tiếng động lấy đi toàn bộ mà ko ảnh hưởng tới cái gì ?"
Cách Tư Đằng nhìn chằm chằm vào Mạch Khắc Vưu Ân, hy vọng hắn có thể giúp mình tìm về vật bị mất.
M ạch Khắc Vưu Ân trầm ngâm một lần:
-"Ma pháp bên trong thật sự là không có động tĩnh . Nếu nói có thể không lưu lại dấu vết, đại khái thì không gian ma pháp cùng ẩn thân thuật có thể làm được. Nhưng là trữ tàng thất kia ta đã đi xem qua, có ở bên ngoài một tầng ngăn cách không gian ma pháp , mà nếu là ẩn thân thuật thì khi lẻn vào cũng cần phải mở ma pháp cơ quan, vậy sẽ bị giám thị hình ảnh nhìn thấy. Một khi giám thị hình ảnh không có dị thường, sẽ không phải là không gian pháp thuật, ta cũng không biết ma pháp gì có thể làm ra được như vậy . Nếu không bệ hạ mang ta đi đến đó nhìn xem, nếu là ma pháp gây nên thì sẽ lưu lại ma pháp dao động, và có thể sẽ phát hiện điểm manh mối."