Giờ phút này, Lạp Mạn tầm mắt bị hào quang này che mất, nhưng kinh nghiệm lại khiến chủy thủ trong tay hắn vẽ thành một đường cong trí mạng , mục tiêu rõ ràng là cổ Lâm Tịch ! Nhưng mà chủy thủ mới xuất ra một nửa, liền gặp phải một vách tường cứng, trong tay cho dù là chủy thủ cấp bậc thánh khí cũng rốt cuộc không nhích thêm một chút nữa.
Lạp Mạn trong lòng chấn động, ánh mắt trải qua 0. 01 giây thích ứng đã thấy rõ tình cảnh trước mắt, ngăn trở chủy thủ của mình đúng là đạo hoàng sắc hào quang kia. Mà phá ma tiễn phóng tới cũng bị một phần của thanh tán (là cái ô) chống đỡ, nhìn Lâm Tịch hình dáng hoàn hảo là biết hắn không có gì thương tổn.
Hắn chưa kịp rời đi để làm rõ mọi chuyện, thì hai đạo quang mang thẳng hướng tới mình, xuyên qua màn hào quang như thể nó không tồn tại, khoảnh khắc xẹt qua cổ của mình.
Mai Kim Tư còn đang mê muội nghe Lâm Tịch giảng giải diệu dụng của phi kiếm , đột nhiên chỉ thấy trước mắt quang hoa chói sáng, sau đó đỉnh đầu xuất hiện một chiếc ô tinh xảo . Chờ lúc hắn phục hồi lại tinh thần, Lâm Tịch đã thu hồi Thất Xảo Linh Lung Tán, mà bên người hắn hai thanh ma pháp phi kiếm đang phi hành chung quanh hắn, thân thể của Lạp Mạn lại nằm ở bên ngoài cách đó vài bước.
Chứng kiến Lạp mạn nằm trên mặt đất, Mai Kim Tư cho dù ngu đến cỡ nào cũng biết đã xảy ra chuyện, bởi vì vừa rồi bên người bọn họ căn bản là không có tên này. Vì thế hắn theo bản năng hỏi:
- "Phát sinh chuyện gì ?"
Lâm Tịch ngồi xổm xuống nhặt lên phá ma tiễn đưa cho Mai Kim Tư, cái gì cũng không có nói.
Phá ma tiễn Mai Kim Tư tự nhiên nhận được, làm ma pháp sư nên phá ma tiễn là một trong nhưng thứ có sức uy hiếp lớn nhất đối với hắn, sắc mặt khoảnh khắc liền thay đổi:
- "Có người ám sát ta?"
Bởi vì tác dụng của Lâm Tịch đến bây giờ còn chưa có ai biết, nên phản ứng đầu tiên nghĩ hắn ngay đến việc mình bị ám sát.
-"Không, người bọn họ ám sát là ta!"
Nói xong Lâm Tịch chỉ vị trí nhặt lên phá ma tiễn, cùng với phương hướng thi thể Lạp mạn:
"Từ hai cái phương hướng mà ám sát ta, xem ra là tình thế bắt buộc."
-"Ám sát ngươi? Vì cái gì?"
Mai Kim Tư thật sự không thể nghĩ được lý do ám sát Lâm Tịch .
"Ta cũng không biết, ta đời này chưa từng cùng với ai có cừu oán."
Nói xong nhìn thi thể Lạp Mạn:
-"Hoặc là làm rõ ràng thân phận của hắn sẽ có điểm manh mối."
Mấy ngày nay Đồ Ngã Nhỉ thành đang giới nghiêm, trên đường tùy thời đều có thành vệ đội tuần tra, phát hiện chỗ này có điểm dị thường, lập tức liền chạy vội tới.
-"Ta là Mai Kim Tư, có người hướng chúng ta ám sát!"
Mai Kim Tư lấy ra một khối ma pháp tín vật đưa cho thành vệ đội:
- "Bọn họ còn có đồng bạn!"
Lâm Tịch chỉ:
-"Bọn họ còn có người tại trên tòa lầu kia."
Nói xong chỉ vị trí của tên kia. Chẳng qua Lâm Tịch biết, tên sát thủ kia biết ám sát thất bại nên đã uống thuốc độc tự sát .
Lập tức, mấy đại binh xông lên tòa lầu các kia cũng đưa về một cỗ thi thể:
- "Báo cáo điện hạ, tên ám sát đã uống thuốc độc tự sát."
Mai Kim Tư nhìn thoáng qua thi thể, nhẹ nhàng gật đầu nói:
- "Được rồi, lập tức phong tỏa khu vực này, mau chóng điều tra rõ lai lịch của hai người này !"
Bởi vì xuất hiện loại chuyện này, Mai Kim Tư cũng không còn tâm tình, vì thế được thành vệ đội hộ tống về hoàng cung, Lâm Tịch cũng về tới nhà của mình.
Sửa sang lại những tin tức thu thập được trong hôm nay lại một lần, Lâm Tịch đối với thế giới này đã có cái nhìn cơ bản. Hắn tu luyện Tam Động Tiên Điển, sớm hay muộn cũng có một ngày đạt được đến cảnh giới của Thần, đến lúc đó tránh không được có thể giao tiếp với Quang Minh Thần. Lâm Tịch cũng không cho rằng Quang Minh thần kia là thiện nam tín nữ, cùng giải quyết vấn đề một cách hòa bình, mặc dù một Quang Minh thần đối với mình cũng không tệ lắm, nhưng còn những vị Thần tồn tại khác, vạn nhất nếu có vấn đề gì, lúc đó đời mình cũng xong luôn . Cho nên nói, thực lực cùng thế lực đều không thể thiếu được .
Vì thế Lâm Tịch liền quyết định bắt đầu từ hiện tại, bí mật bồi dưỡng thế lực cho riêng mình.
Gọi Khải Kỳ tới, Lâm Tịch nói:
-"Khải Kỳ thúc, hôm nay ở kinh thành chúng ta cơ bản có thể tính là an toàn, chuyện Khải Văn thúc chúng ta có thể chậm rãi hỏi thăm, chỉ cần hắn còn muốn phục quốc, kia hắn vô luận ở nơi nào làm việc cũng có thể thu được tin tức của chúng ta, bởi vậy việc này thúc cũng không nên gấp gáp. Mạt Ni Áo tại núi A Nhĩ Khắc Long thu dưỡng vài cô nhi, ta nghĩ chúng ta có phải cũng nên bí mật bồi dưỡng một chút, có thể đến lúc sẽ có chút công dụng?"
Khải Kỳ đối với chuyện Khải Văn rất là quan tâm, nhưng hắn cũng biết nếu ra ngoài tìm thì chẳng khác gì mò kim đáy biển, thật đúng là không bằng giống như Lâm Tịch nói tại đồ ngã nhỉ thành chờ tin tức. Đối với việc bồi dưỡng thế lực của chính mỉnh, đó là việc mà Khải Kỳ đã muốn làm từ sớm, hiện tại Lâm Tịch nói ra hắn đương nhiên đáp ứng.
-" Đã như vậy, bắt đầu ngày mai để cho Tá La mang theo ngươi đi đến địa phương tụ tập cô nhi, trước tiên tìm hai mươi người có tư chất tốt, nói với bên ngoài là đi tìm người hầu."
Hết thảy sự tình đều muốn không một ai biết, hắn vừa tới đế đô động tác tự nhiên không thể quá lớn.
Tiếp theo Lâm Tịch liền đem sự việc về hơn hai mươi người an bài nói một lần, Khải Kỳ lại làm chút bổ sung công việc an bài cuối cùng cũng xong .
Lúc này Khải Kỳ lại nghĩ tới một chuyện:
-"Chúng ta có được ba kiện thần khí phải làm sao bây giờ? Theo ta được biết bọn chúng thập phần lợi hại, đối với chúng ta cũng có điểm hữu dụng."
Trước kia Lâm Tịch đối với thần khí không nhiệt tình cho lắm, chẳng qua hiện tại thông qua thần khí hiểu biết được trình độ của thế giới này cũng không tồi, vì thế Lâm Tịch bảo:
-"Mấy cái này để ta nghiên cứu trước rồi nói sau. Ta mới vừa luyện chế Thất Xảo Linh Lung Tán ngươi cũng thấy, quả thật là một kiện pháp bảo hữu dụng, ta sẽ đưa phương pháp luyện chế nói cho thúc, thúc cũng đi thử làm một kiện thử xem sao, cũng có thể để phòng thân."
Luyện chế pháp bảo tự nhiên muốn phải dùng đến quy nguyên quỳnh lâu, Lâm Tịch liền mời Khải Ky tiến vào quy nguyên quỳnh lâu, chính mình còn lại bố trí trận pháp phòng ngừa tiết lộ khí tức, lấy ra ba kiện thần khí để nghiên cứu.
Ba kiện thần khí phân biệt là kiện :”Nguyên Tố Bào Hao Nỗ “tên nghe rất kêu, mặt khác hai kiện kia là một thanh kiếm cùng một cây ma pháp trượng không biết tên. Kiếm kia cùng với lưỡi của kiếm trên đại lục áo bác nạp đại lục có điểm bất đồng, kiếm thể nhỏ hơn một chút, nhưng chiều dài lại không thay đổi, thoạt nhìn có vẻ dài nhỏ. Ma pháp trượng bộ dáng còn có chút phức tạp, ước chừng dài một thước, thân trượng có màu thiển lam sắc, mặt trên đầy rẫy ma pháp trận cùng ma pháp ký hiệu, trên đỉnh thì có hình dạng giống hoàng quan, trung tâm được khảm một quả thâm lam sắc tinh thạch, mà kỳ quái chính là tinh thạch này cư nhiên có hình dạng là sao sáu cánh.
Lâm Tịch đột nhiên nghĩ tới Mạt Ni Áo:
- "Hắn trước kia từng ở tại Đồ Ngã Nhỉ thành, hơn nữa lại là ma pháp sư bác học , có thể hắn nhận biết thần khí này cũng không chừng."
Vì thế Lâm Tịch liền lấy ra một khối đưa tin ngọc giản, viết bộ dạng của cây thần khí ma pháp trượng len đó, sau đó gửi cho Mạt Ni Áo.
Tại núi A Nhĩ Khắc Long ,Mạt Ni Áo lúc này tâm tình cực kỳ phức tạp, hắn hiểu được giá trị của mấy món đang ở trong tay Lâm Tịch, mà gây cho hắn cảm giác choáng váng không ngời có đến hai kiện thần khí, trong đó kiện ma pháp trượng là mơ ước của tất cả ma pháp sư trên đại lục—— Ma Lực Chi Nguyên! Nghe nói ma lực chi nguyên không chỉ tụ tập ma pháp nguyên tố chung quanh rất nhanh, còn có thể làm cho nguyên tố chung quanh tiến hành chuyển hoán, hơn nữa cây pháp trượng còn ẩn chứa ma lực cực kỳ khổng lồ, bởi vậy có được này căn pháp trượng để sử dụng ma pháp sư có thể xuất ra vượt cấp ma pháp !
Mà kiện thần khí kia bộ dáng tuy rằng giản dị, nhưng là lại có một cái tên tràn ngập khí phách—— Hủy Diệt Thần Kiếm! Lang Bối Tư đế quốc ngày hôm nay, có thể nói cùng hủy Diệt Thần Kiếm có quan hệ không thể phân cách, năm đó hoàng đế đầu tiên của Lang Bối Tư đế quốc cầm trong tay Hủy Diệt Thần Kiếm mà đánh khắp thiên hạ, mà từ đời hoàng đế thứ hai cây Hủy Diệt Thần Kiếm không còn thấy xuất hiện nữa. Mạt Ni Áo sở dĩ nhận ra được là bởi vì hắn gặp qua một vị quý tộc có giữ bức họa của vị hoàng đế đầu tiên, trong tay chính là cây Hủy Diệt Thần Kiếm này.
Mà những ma pháp vật liệu, Mạt Ni Áo cũng căn cứ những gì mình đọc được trong sách, sau đó viết về nó cùng với cách sử dụng , mấy thứ này cũng là đại bộ phận pháp sư chỉ có nghe tên xem hình chứ chưa thấy qua vật thật .
Nhìn Mạt Ni Áo , Lâm Tịch cười khẻ một lần:
-"Không nghĩ tới ta lại trộm những di vật của Cách Tư Đằng , xem ra lần này sẽ khiên hắn đau lòng vài năm ."
Sau khi nghe giảng giải của Mạt Ni Áo, Lâm Tịch cũng biết tác dụng của mấy thần khí này. Hắn đầu tiên lấy ra hủy Diệt Thần Kiếm, sau đó đem một thanh phi kiếm tốc độ cao nhất cùng Hủy Diệt Thần Kiếm liều mạng chém một cái, kết quả thật không ngoài dư đoán của Lâm Tịch, phi kiếm kia vang len một tiếng nhỏ rồi gãy làm đôi.
-"Ôi, thật đúng là giống Mạt Ni Áo nói ,Hủy Diệt Thần Kiếm am hiểu việc phá hủy binh khí đối phương, ngay cả pháp bảo cũng có kết cục như vậy, quả nhiên cũng coi như là lợi khí ! Xem ra tay nghề của thế giới này cũng không đến nỗi nào nhỉ, vẫn chó vài thứ tốt !"
Lâm Tịch khẽ vuốt Hủy Diệt Thần Kiếm một lần tán thưởng nói.
Sau đó Lâm Tịch liền dụng thần niệm đối với Hủy Diệt Thần Kiếm tiến hành dò xét toàn bộ phương vị , nghĩ muốn nghiên cứu công nghệ chế tạo của thanh kiếm này. Nhưng điều Lâm Tịch ngoài ý muốn là, hắn ngoại trừ phát hiện trên kiếm có khắc vài ma pháp trận đơn giản ngoài ra cũng không có gì hết, chẳng lẻ trình độ chế tạo thanh kiếm này vượt qua phạm vi lý giải của mình hay sao, bởi vậy mới không có phát hiên bất cứ thứ gì?
Ngẫm lại nghĩ thấy không có khả năng này, nếu như vậy bọn họ cũng không có nhiều linh tài và binh khí ở đây cũng sẽ không thuộc hàng thấp kém như vậy, vì thế Lâm Tịch liền tiến hành toàn bộ phương vị nghiên cứu Hủy Diệt Thần Kiếm một lần nữa.
Qua nửa ngày, lúc hắn phát hiện bí mật của Hủy Diệt Thần Kiếm thì khiến hắn dở khóc dở cười. Nguyên lai, Hủy Diệt Thần Kiếm này quả thật chỉ có mặt trên khắc mấy ma pháp trận, căn cứ theo Lâm Tịch nghiên cứu, ma pháp trận này tác dụng giảm bớt sức nặng của kiếm. Mà thanh kiếm này lợi hại như vậy, tất cả đều bởi vì vật liệu, thanh kiếm này không ngờ dung toàn bộ Cửu Thiên Huyền Thiết mà chế tạo thành! Mà công năng đặc thù Cửu Thiên huyền thiết chính là phá hủy hết thảy vật thể bị hắn đánh trúng , bởi vậy thanh kiếm này mới có thể được xưng là Hủy Diệt Thần Kiếm.
Đến đây, Lâm Tịch quả thực có chút không biết nói gì . Cái câu “phung phí của trời”, đến hôm nay hắn xem như cảm nhận được rõ ràng ! Không ngờ chỉ việc đơn giản là làm nóng chảy Cửu thiên huyền thiết sau đó tạo thành binh khí, cái đó cùng với việc chế tạo một binh khí bằng sắt thủ pháp có cái gì bất đồng? Chẳng qua nghĩ đi nghĩ lại, Cửu thiên huyền thiết có dùng tam muội chân hỏa đều cũng không thể nóng chảy, so sánh với lúc tạo ra hủy Diệt Thần Kiếm phải mất một phen công phu, bởi vì Cửu thiên huyền thiết cực kỳ trầm trọng, vì này khắc ma pháp trận cũng không phải là chuyện dễ dàng, có lẽ vì chế tạo một cách khó khăn mà uy lực lại lớn, cho nên mới được xưng là thần khí sao.
Thu hồi lại Hủy Diệt Thần Kiếm , Lâm Tịch lại lấy ra vật mà Mạt Ni Áo đánh giá cực cao “Ma Lực Chi Nguyên”. Cùng Hủy Diệt Thần Kiếm khác nhau rất lớn, ma lực chi nguyên hiển nhiên là tác phẩm kỹ thuật cao, ma pháp trận trên thân trượng vô cùng phức tạp, lấy trình độ ma pháp gà mờ của Lâm Tịch tất nhiên là không nhìn ra cái gì rồi. Hơn nữa pháp trượng này chất liệu gỗ cũng cực kỳ lạ, Lâm Tịch không ngờ nhìn không ra rốt cuộc dùng vật liệu gì mà tạo thành, mà tinh thạch hình sao sáu cánh bên trong lại hàm chứa ma lực mênh mông, cho nên tinh thạch này hắn cũng là nhìn không ra. Nghiên cứu suốt buổi, đối với huyền bí của ma pháp trượng như cũ vẫn không hiểu bất cứ cái gì, xem ra chính mình tại ma pháp cùng luyện kim thuật về phương diện tạo nghệ còn là có chút khiếm khuyết.(nó đại là gà)
Bất đắc dĩ buông ma pháp trượng trong tay , Lâm Tịch nghĩ thấy chính mình nên nghiên cứu ma pháp hệ thống của thế giới này. Nguyên nhân thứ nhất là rất có thể sau này hắn sẽ có kẻ thù ở thế giới này, nguyên nhân còn lại là Lâm Tịch hắn đối với luyện kim thuật còn rất có nhiều điểm nghi vấn, hắn nghĩ thấy rằng luyện kim thuật nơi này cùng với địa cầu hoàn toàn khác nhau , bởi vậy hắn mới nghĩ muốn hiểu được nguyên nhân trong đó.
Mai Kim Tư trở lại hoàng cung sau liền trực tiếp tìm Cách Tư Đằng, kể lại chuyện hôm nay gặp phải. Cách Tư Đằng hai ngày này vốn vì bảo khố mất trộm trong lòng phiền muộn, nghe thêm tin này liền phẩn nộ, lập tức liền tìm đến Mông Đặc Lôi Tác công tước.
Lạp Mạn tại Đồ Ngã Nhỉ thành ẩn núp nhiều năm, Mông Đặc Lôi Tác cũng có phát hiện manh mối, nhưng bởi vì đối phương thủ đoạn cao minh, cho đến nay vẫn không thể bắt được. Mà lần này Lạp Mạn đương trường tử vong, thủ hạ Mông Đặc Lôi Tác căn cứ những manh mối bình thường mà tra ra nơi hoạt động của bọn chúng. Nhưng do bởi vì trước đó Lạp Mạn đã có an bài, sự tình bại lộ nên mọi người liền ẩn thân, khiến cho hắn không thể truy ra hoàn toàn. Chẳng qua căn cứ theo manh mối, Mông Đặc Lôi Tác có thể khẳng định là Duy Nạp đế quốc đứng sau vụ này.
Cách Tư Đằng nghe nói lần ám sát này dĩ nhiên là do kẻ địch lâu năm của Lang Bối Tư đế quốc là Duy Nạp đế quốc làm, lập tức liền nổi giận quát:
- "Duy Nạp đế quốc, thật sự là khinh người quá đáng, thật đúng là tưởng Lang Bối Tư đế quốc chúng ta có thể bị khi dễ phải không?"
Mông Đặc Lôi Tác công tước lập tức bước lên phía trước khuyên nhủ:
-"Bệ hạ bớt giận! Duy Nạp đế quốc tại đế đô an bài nhân thủ đã không phải một hai năm , hôm nay lúc chúng ta giới nghiêm toàn thành mà vẫn như cũ lựa chọn ám sát Lâm Tịch bá tước, ta nghĩ thấy phương diện này nhất định có nguyên nhân phi thường tất yếu ! Phải biết rằng Lâm Tịch bá tước đến đế đô chưa từng rời đi, bệ hạ tuy có ban cho nhưng là chưa phong tước chính thức, bọn họ bỏ qua Mai Kim Tư điện hạ mà tới ám sát Lâm Tịch bá tước, thần nghĩ thấy trong đó tất có điều kỳ quái!"