Thi Vương - Tác giả: Phiêu Vũ - FULL
Tác phẩm nà y là má»™t trong hai tác phẩm thuá»™c thể loại kiếm hiệp, nói đúng hÆ¡n là tiên hiệp, cá»§a tôi, cái kia quyết tâm sau khi hoà n thà nh má»›i “xuất xưởngâ€, còn cái nà y thì ngẫu hứng hÆ¡n, nên má»›i đưa lên cho má»i ngưá»i cùng Ä‘á»c và nháºn xét.
Truyện xảy ra trên Vô Táºn giá»›i, là thế giá»›i tiên hiệp cá»§a bản thân tôi, thế giá»›i nà y trong tác phẩm kia được nhắc đến tương đối rõ rà ng ngay từ đầu, còn trong tác phẩm nà y, xin để má»i ngưá»i tìm hiểu nó theo từng chương váºy.
Trên Vô Táºn giá»›i có rất nhiá»u tá»™c loại, nên khi tôi nhắc đến con ngưá»i, chÃnh là nhắc đến tất cả má»i tá»™c loà i, chứ không phải nói riêng nhân loại.
Thi Vương
Phiêu Vũ
Tôi Ä‘ang Ä‘i tìm cho mình má»™t thứ gì đó hão huyá»n, biết thế, nhưng tôi vẫn không thể dừng lại, vì tôi là má»™t kẻ cố chấp.
Khai lá»™:
Bất tá».
Äó dưá»ng như là má»™t giấc mÆ¡.
Không chỉ là giấc mÆ¡ cá»§a má»™t ngưá»i, mà là giấc mÆ¡ cá»§a tuyệt đại Ä‘a số ngưá»i.
Bất quá, có mấy ai có thể đạt đến sự bất tỠ?
Và như những Tu chân giả Ä‘iên cuồng truy cầu thiên đạo, để rồi đột phá thiên đạo, chống lại thiên đạo, đương đầu vá»›i thiên kiếp. Nếu thà nh công, há» có thể phi thăng thà nh tiên. Bất quá, liệu tiên nhân có bất tá» ? Äó không phải là má»™t câu há»i có câu trả lá»i. Còn thất bại, hồn tiêu phách tán là điá»u tất yếu.
Hay như Võ giả, đạt đến đỉnh cao cá»§a võ đạo, có thể ngạo thần khi thánh, sức mạnh cưá»ng hoà nh đến cá»±c Ä‘iểm. Có Ä‘iá»u, há» có thể tồn tại vÄ©nh hằng cÅ©ng tuế nguyệt ? Câu trả lá»i vẫn là má»™t dấu há»i câm lặng.
Còn như những Ma pháp sư, liệu chăng có thứ ma pháp nà o có thể khiến cho há» trở nên trưá»ng sinh bất lão, vÄ©nh viá»…n bất diệt ? Nói thẳng ra thì chÃnh những Ma pháp sư là những ngưá»i đã đến gần nhất giấc má»™ng đó. Bất quá , gần, là so vá»›i những ngưá»i khác, còn thá»±c tế, thì khoảng cách đó là bao xa ? Vẫn chưa có ai kiểm chứng.
Các chức nghiệp đã váºy, còn các dân tá»™c thì sao ? NgÅ© Äại Gia Tá»™c Ä‘Ãch thá»±c có tuổi thá» cá»±c cao, nhưng đó vẫn là những con số, không phải là vô hạn. Trong NgÅ© Äại Gia Tá»™c, có lẽ chỉ có Phụng Hoà ng Gia Tá»™c là có thể nhắc đến hai chứ bất tá». Có Ä‘iá»u, nghe đồn rằng chỉ có Phụng Hoà ng Thần Nữ trong truyá»n thuyết cá»§a há» má»›i đạt tá»›i Ä‘iá»u đó, còn tất cả những cá nhân khác, cùng lắm cÅ©ng chỉ tồn tại được và i chục vạn năm.
Váºy ra phải chăng bất tá» chỉ là giấc má»™ng ?
Không !
Ngước mắt lên cao, tìm hoà i không thấy, cúi đầu nhìn xuống, không ngá» lại láºp tức thấy ngay.
Có má»™t dân tá»™c mà sá»± tồn tại cá»§a há» bị khinh khi đến cá»±c Ä‘iểm, ghê tởm đến cá»±c Ä‘iểm, tháºm chà hiếm ai trong số những sinh váºt có trà tuệ sống trên Vô Táºn giá»›i công nháºn đó là má»™t tá»™c.
Nhưng gì thì gì, má»™t nhóm cá thể có những đặc Ä‘iểm chung, những đặc Ä‘iểm ấy lại riêng biệt so vá»›i những nhóm cá thể khác, Ä‘Ãch xác đó là má»™t tá»™c loà i.
Cương thi tuyệt nhiên là má»™t nhóm cá thể như váºy.
Cương thi không được sinh ra bởi con đưá»ng giao phối như nhân loại hay đại Ä‘a số các tá»™c khác, cÅ©ng không được sinh ra bởi tá»± nhiên như cây cối, đá sá»i, lại cà ng không phải sinh ra từ các nguyên tố như những linh thể. Cương thi được tạo ra từ bà n tay cá»§a con ngưá»i.
ChÃnh xác là từ tay cá»§a những Tây phương Vong Linh Pháp sư hay Äông phương Tá» Linh Ma Äạo sÄ©. Những pháp sư, ma đạo sÄ© nà y, bản thân há» không thể đạt đến sá»± bất tá», nhưng những tạo váºt cá»§a há», Ä‘Ãch thá»±c là những sinh váºt bất tá».
Bất quá, những sinh váºt bất tỠđó lại không sống.
ÄÃch xác là không sống.
Cương thi mà “sống†ư ? Ná»±c cưá»i.
Cương thi là những xác chết, phải, đã chết đến tuyệt đối, sau đó nhá» và o ma thuáºt mà “tỉnh†lại, váºt vá» giữa ranh giá»›i cá»§a sá»± sống và cái chết, không tình cảm, không suy nghÄ©.
Äó là những hiểu biết cÆ¡ bản nhất vá» Cương thi mà không má»™t cá nhân nà o trên Vô Táºn giá»›i, sau Tá» Vong đại chiến, lại không biết.
Ấy thế mà , Trình Tưởng lại không tin và o Ä‘iá»u đó.
Äúng hÆ¡n là không muốn tin.
Lão quyết phải tạo ra má»™t Cương thi sống. Phải, sống, hÃt thở, suy nghÄ© đà ng hoà ng.
Lão biết, những đồng nghiệp cá»§a lão mà biết được quyết tâm nà y cá»§a mình, hẳn lão sẽ bị sỉ nhục đến mức tổ tông dưới hoà ng tuyá»n cÅ©ng muốn sống dáºy mà bóp cổ đứa con cháu nà y. Có Ä‘iá»u, nghe đồn tổ tông lão sức mạnh cÅ©ng không tệ, nếu há» xuất hiện, không chừng lão sẽ lại có những váºt thà nghiệm hay ho…Ây da…tổ tiên thứ tá»™i…nghÄ© linh tinh, nghÄ© linh tinh thôi…
Trình Tưởng nguyên là Tá» Vong Ma pháp sư duy nhát tồn tại trên Vô Táºn giá»›i. Nghe qua là biết, lão kiêm nhiệm cả Tây phương Vong Linh Pháp sư và Äông phương Tá» Linh Ma đạo sÄ©. Äừng nói đến theo cả hai đưá»ng, số ma pháp sư theo má»™t trong hai chức nghiệp riêng lẻ trên cÅ©ng Ãt đến mức thảm thương. Căn bản đây là má»™t trong những chức nghiệp tuyệt đối bị cấm trên Vô Táºn giá»›i, kẻ nà o tu luyện mà bị phát hiện thì muốn thở hÆ¡i cuối cÅ©ng không được chứ đừng nói là muốn sống. Nói váºy, để biết được Trình Tưởng đặc biệt đến thế nà o.
Äông phương lục địa và Tây phương lục địa vốn bị phân cách độc láºp bởi Cuồng Bạo Thâm Hải, từ má»™t vạn năm trước má»›i có sá»± giao lưu giữa hai bên. Số là năm đó, má»™t Tây phương Kị sÄ© vô tình phát hiện ra má»™t dòng hải lưu yên tịnh phi thưá»ng, hoà n toà n không có thứ cuồng phong bạo lãng khá»§ng khiếp vô bỉ như những nÆ¡i khác trên Cuồng Bạo Thâm Hải. Dòng hải lưu đó vừa khéo lại nối liá»n hai lục địa Äông Tây, từ đó má»›i xuất hiện sá»± thông thương và giao lưu văn hóa giữa hai bên.
Hai lục địa nà y vốn đã tồn tại từ rất lâu, theo như sá» sách ghi lại thì là từ thá»i Thần Ma đại chiến, thà nh ra cả hai Ä‘á»u có lịch sá» cùng văn hóa lâu Ä‘á»i, sá»± khác biệt là không thể nghi ngá». Khác biệt vá» lịch sá» và văn hóa, cÅ©ng chÃnh là sá»± khác biệt giữa những con đưá»ng tu luyện, đơn cá» chÃnh là Vong Linh Pháp sư và Tá» Linh Ma đạo sÄ©. Hai loại chức nghiệp nà y Ä‘á»u nghiên cứu vá» sá»± bất tá» bằng con đưá»ng hắc ám, chuyên thá»±c hà nh những thà nghiệm trên tá» thi để tìm ra chìa khóa cá»§a cái chết, nhưng lại có phong cách chiến đấu hoà n toà n riêng biệt. Và như Vong Linh Pháp sư, phương cách chiến đấu cá»§a há» chÃnh là số lượng, má»™t Vong Linh Pháp sư trung cấp có thể triệu gá»i từ và i ngà n đến má»™t vạn khô lâu thuá»™c hạ cùng lúc, nếu chúng có nước bá»t, khẳng định má»—i con má»™t bãi cÅ©ng có thể là m đối phương chết Ä‘uối. Ngược lại, má»™t Tá» Linh Ma đạo sÄ© lại chuyên tâm truy cầu chất lượng, há» khổ công mạo hiểm, tìm lấy thi thể cá»§a các vị tuyệt đại cao thá»§, dùng phương thức đặc biệt hồi sinh những ngưá»i nà y sống dáºy vá»›i đầy đủ sức mạnh lúc sinh thá»i, tạo thà nh những Cương thi cưá»ng hãn không biết sợ hãi. Sá»± khác biệt tất nhiên không chỉ dừng lại ở đó, nhưng đại thể đây chÃnh là những Ä‘iá»u cÆ¡ bản nhất.
Lại nói vá» Trình Tưởng, lão kiêm nhiệm hai nhà , thà nh ra những cái hay cái dở cá»§a cả hai lão Ä‘á»u biết. Lão trước kia vẫn luôn đắc ý vá» bản thân, vốn là má»™t Vong Linh Pháp sư cao cấp, nhưng qua má»™t tráºn khổ chiến, lão biết được cái gì cÅ©ng có nhược Ä‘iểm. Vong Linh Pháp sư thuá»™c hạ triệu lên khẳng định rất đông, nhưng tên nà o tên nấy Ä‘á»u chỉ là chiến binh cấp thấp, muốn triệu hồi cấp cao thì lại phải rút Ä‘i số lượng, khống chế cÅ©ng không hiệu quả, thà nh ra khi gặp cao thá»§ có thể phát hiện ra vị trà cá»§a Vong Linh Pháp sư đó, khẳng định trong thá»i gian ngắn đối phương có thể bá» qua đám thuá»™c hạ mà tìm đến bản thân. Còn như Tá» Linh Ma đạo sÄ©, Cương thi có cưá»ng hãn thì cưá»ng hãn tháºt, nhưng căn bản không biết suy nghÄ©, chỉ là má»™t khúc cây biết võ công, rốt cuá»™c vẫn không thể đấu lại những cao thá»§ chân chÃnh. Dù là Vong Linh hay Tá» Linh, khi thuá»™c hạ bị vô hiệu hóa, bản thân có thể còn thua những Ma pháp sư dưới mình và i cấp. Trình Tưởng luôn á»· mình là thiên tà i, không thể chịu được ná»—i nhục thất bại phải trốn chui trốn nhá»§i, đã quyết định tìm ra phương pháp khắc phục. Phương pháp khắc phục hay nhất mà lão nghÄ© ra, chÃnh là kiêm nhiệm hai nhà .
Cái nà y thì tốt a! Vừa có thể vây công cho địch thá»§ mệt má»i đến chết, lại có cao thá»§ chỉ huy đám thuá»™c hạ, đồng thá»i bảo vệ cho bản thân, dù bản thân có bị phát hiện vẫn không phải lo lắng. Bất quá, là thuyết thì như thế tháºt, nhưng căn bản là vô pháp thá»±c hiện. Trình Tưởng nói thì nói là má»™t mình kiêm nhiệm hai đưá»ng ma pháp, nhưng hỡi ôi, nếu triệu ra Cương thi cao cấp thì lấy đâu ra ma lá»±c để triệu thêm khô lâu thuá»™c hạ, còn như giảm bá»›t khô lâu thuá»™c hạ thì cÅ©ng chỉ gá»i được má»™t tên Cương thi bèo nhèo. Mà giả như lão có ma lá»±c cưá»ng hoà nh, thì tinh thần cÅ©ng không đủ để đồng thá»i Ä‘iá»u khiển hai loại thuá»™c hạ vốn có sá»± khác biệt rất lá»›n đó. Thà nh ra, Trình Tưởng Ä‘Ãch xác là Tá» Vong Ma Pháp sư duy nhất trên Vô Táºn giá»›i, nhưng chỉ là vá» mặt là thuyết mà thôi.
Nói đi nói lại, vẫn phải kể đến lão già nà y đúng là một thiên tà i, lão cuối cùng đã tìm ra phương pháp khắc phục.
Thi Vương ! ChÃnh là Thi Vương !
Một Cương thi biết suy nghĩ, biết sỠdụng ma pháp hiệu triệu lên đám đông khô lâu thuộc hạ và chỉ huy chúng, lại còn biết chiến đấu bảo vệ cho chủ nhân, tuyệt đối nghe lệnh chủ nhân, không phải Thi Vương thì là gì ?
Vẫn chỉ là là thuyết, kiếm đâu ra một Thi Vương biết suy nghĩ đây ? Không biết suy nghĩ là m sao mà hiệu triệu lên đám thuộc hạ ? Nói gì đến chỉ huy chúng ?
Phải nói Trình Tưởng đúng là đã có má»™t suy nghÄ© vượt xa khá»i đám đồng chức nghiệp vá»›i lão. Ai nói cứ là Cương thi thì không biết suy nghÄ© ? Äó chẳng qua là Cương thi biết suy nghÄ© chưa ra Ä‘á»i mà thôi.
CÅ©ng kể từ khi lão quyết tâm theo Ä‘uổi hoà i bão nà y, Vô Táºn giá»›i đột nhiên biến mất mất má»™t vị Tá» Vong Ma Pháp sư đỉnh cấp. Có Ä‘iá»u, sá»± biến mất nà y, tuyệt đối không là m cho ngưá»i ta lo lắng hay thương tiếc, mà nhân sÄ© chÃnh đạo hay tháºm chà là NgÅ© Äại Gia Tá»™c, ai nấy Ä‘á»u thở phà o nhẹ nhõm. Gì chứ, lão già điên khùng đó ai ai cÅ©ng biết lão theo chức nghiệp cấm, váºy mà đến mấy trăm vị cao thá»§ cao cấp truy sát lão, cuối cùng chỉ trở vá» duy nhất má»™t ngưá»i, nói được má»™t câu: “Tổ sư nó, lão già nà y đúng là bị Ä‘iên tháºt mà !†rồi lăn ra tắt thở. Sau sá»± tình khá»§ng bố đó, còn ai dám tìm lão kiếm chuyện, thà nh ra lão biến mất, ngưá»i ta thiếu Ä‘iá»u chỉ muốn bãy lá»… mà vái tạ tổ tiên.
Cá»u Hoang sâm lâm, má»™t trong Vô Táºn giá»›i tháºp đại bà địa, khắp nÆ¡i trùng trùng nguy hiểm, không chỉ là kì yêu dị thú, mà còn có vô số loại chướng khà độc váºt. NÆ¡i nà y, đừng nói là tiến và o, ngay cả Ä‘i qua cÅ©ng Ãt ngưá»i dám Ä‘i, không ngá» hôm nay lại xuất hiện tiếng cưá»i. Äó Ä‘Ãch xác là tiếng cưá»i cá»§a con ngưá»i.
- Ta thà nh công rồi ! Ta thà nh công rồi ! Lão Thiên, ngưá»i nhìn đây, ta thà nh công rồi !!!
Giữa không khà u ám tÄ©nh mịch vô bỉ, má»™t bóng ngưá»i cao gấy vươn đôi tay giÆ¡ cao má»™t hà i nhi bé bá»ng như thế khoe khoang vá»›i trá»i đất, cưá»i lá»›n từng trà ng. Chỉ thấy đứa bé đó nước da loang lổ chá»— xám chá»— trắng, tai nhá»n, mắt tÃm, sau lưng lại có má»™t đôi cánh chim đã tÆ¡i tả Ä‘ang không ngừng khóc lá»›n. Hạ đứa trẻ xuống, ngưá»i đó vẫn không ngừng phát ra tiếng cưá»i ghê rợn, ná»a như tiếng khóc, ná»a lại như tiếng ú á»› cá»§a ngưá»i câm, khiến không khà đã tÄ©nh mịch lại cà ng thêm phần âm u đáng sợ.
- Tá» VÅ© ! Tên cá»§a ngươi chÃnh là Tá» VÅ©, là Thi Vương đầu tiên cá»§a Vô Táºn giá»›i !!!
Hết khai lộ
ps: truyện nà y có lâu rồi ko biết đã post chưa! Nếu có rồi xin anh mod nà o xoá giùm em!
Last edited by Tiểu Dương; 09-06-2010 at 11:42 AM.
|