" Hiện cần thuê một phó nam,yêu cầu thân cao 1m75, nặng 67,5 kg, mặt mũi trên trung bình, răng trắng như tuyết, hai tay thon dài, có thể giặt quần áo, nấu cơm, hiền lành tốt bụng, ngoan ngoãn nghe lời ,đánh chửi tùy ý ,chăm gội đầu, cắt móng tay, mặc quần áo lịch sự, cử chỉ hào hoa.....Một yêu cầu tối trọng yếu, có thể thông thạo đường đi ! Nếu quan tâm, xin vui lòng đến phía đông Nam Khang chỗ rẽ cuối là Thiều Hoa sơn trang, hân hạnh gặp mặt !
Nhìn thông báo tuyển dụng hà khắc giống như trò vui đùa trong tay, Dương Vân trong lòng không ngừng đắn đo, trên thế giới này kẻ biến thái ngày càng nhiều, đều có rất nhiều ý tưởng quái gở, hắn thực sự sợ hãi có kẻ nhàn rỗi nào đó muốn hí lộng nên bày ra trò đùa dai.
Bất quá bây giờ hắn không còn lựa chọn nào khác, phải thử một lần, cho dù chuyện này gần như bịa đặt. Bởi vì từ một ngày trước hắn đã cùng đường ngay cả giấy vệ sinh cũng không mua nổi, càng không nói đến có cái gì bỏ bụng, dạ dày trống trơn đã một ngày rưỡi, nếu thật sự không kiếm được việc làm, chỉ sợ ngày mai trong thành phố lại có thêm một quỷ đói. Nghĩ đến lúc trước khi ra khỏi nhà, còn vỗ ngực cam đoan : nhất định phải phong thái đường đường áo gấm về làng. Hiện tại đừng nói phong thái, ngay cả con chó bên đường cũng không bằng---ít nhất chúng còn có thể đảm bảo chính mình không chết đói !
Và nghĩ đến đói, Dương Vân lại thấy bụng quặn lên, cước bộ không tự chủ cũng nhanh hơn nhiều.
Đói khát thúc đẩy, đáng nhẽ cần thêm chút thời gian nữa mới đến đường phía đông Nam Khang hiện tại cần vài phút đồng hồ đã chạy tới, giương mắt đã có thể nhìn thấy tường xanh ngói đỏ của sơn trang cách ngoài trăm mét, Dương Vân trong lòng thở phào nhẽ nhõm, đã thấy sơn trang, có lẽ tờ quảng cáo kia không phải vui đùa mà đích xác là sự thật ?
Nắm chặt tờ quảng cáo trong tay, Dương Vân tiến nhanh về phía trước bước chân trở nên mạnh mẽ kiên định. Bất quá càng gần sơn trang lòng hắn lại càng rung động, vì lúc nãy ở xa không rõ ràng cái gì, bây giờ đến gần chỉ cần thấy hai bức thạch điêu không dưới mấy ngàn cân cũng đủ làm hắn trợn mắt há hốc mồm, càng không cần nói đến bậc thang cao 5 thước trước cửa hoàn toàn do một khối cẩm thạch đẽo gọt mà thành phía cuối là đại môn màu đỏ.
Trong cảm nhận của Dương Vân, tòa trang viên này tuy kết cấu hầu hết là gỗ đá, nhưng những tòa nhà này so với biệt thự cao cấp kia không kém chút nào, thậm chí còn hơn, bời vì muốn co biệt thự chỉ cần có tiền là được, nhưng muốn một cái trang viên thế này, không chỉ nhiều tiền là được.
Nhìn cửa đại môn màu đỏ mở rộng, Dương Vân có chút do dự không quyết, hiện tại hắn cũng không dám khẳng định cái quảng cáo kia là thật hay giả, nhìn cửa lớn thế này một bóng người cũng không có, mình lỗ mãng xông vào, vạn nhất bị chủ nhân xem như tiểu thâu giải đến cục cảnh sát, như thế thì rất oan a.
Đang do dự, lại thấy trong trang viên đi ra một tiểu hài, là một tiểu cô nương chừng tám tuổi, Dương Vân chuyển ánh mắt, nhìn chăm chú vào nàng. Trước đó, Dương Vân dám thề chưa bao giờ gặp qua cô gái đáng yêu như vậy, nếu có cũng chỉ trong hoạt hình.
Tiểu cô nương mặc một chiếc váy trắng như tuyết trông như một công chúa, trên mặt không có vẻ mũm mĩm của trẻ con, ngược lại rất tinh tế xinh đẹp, ánh mắt rất sáng, cơ hồ nhìn không thấy phần lòng trắng, chỉ có đồng tử đen láy. Bất quá nàng tựa hồ không nhìn thấy ngoại nhân đang đứng trước cửa nhà mình, mà chăm chú chọn mấy viên đá trên mặt đất.
Dương Vân có chút nhịn không nổi, đã đến đây, nếu cứ thế mà tay không trở về thật không khỏi có lỗi với chính mình đã phải chạy hồng hộc đến đây, ngẫm nghĩ một chút liền mở miệng :" Tiểu muội muội này, đây có phải Thiều Hoa sơn trang không ?
Tiểu cô nương ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng ngời : " Chào ngươi, kẻ ngốc a, nơi này đương nhiên là Thiều Hoa sơn trang, chẳng lẽ ngươi ngay cả vài chữ cũng không đọc được sao? " Nói xong, nàng giơ tay chỉ lên tấm biển.
Dương Vân trên mặt nóng lên, lớn từng này tuổi còn chưa bị ai mắng mình ngu, hơn nữa còn là do tiểu cô nương bảy tám tuổi nói ra, trong lòng hắn thật sự cảm thấy xấu hổ.
" Ngươi nhận việc làm? " Nhìn thấy tờ quảng cáo trên tay hắn, tiểu cô nương ánh mắt bỗng sáng ngời, ngắm nghí hắn trên dưới mọt phen, sau đó ngoắc ngón tay nhỏ bé :" Đi theo ta. " Nói xong, đi trước vào sơn trang.
Dương Vân thấp thỏm không yên đi theo phía sau, vừa bước qua đại môn, chỉ cảm thấy trước mắt một khoảng trống trải, tiếp sau lại bị khí thế to lớn của trang viên làm cho chấn kinh không nói nên lời.
Trước mặt hắn, một cái hoa viên thật rộng, rộng bằng mấy cái sân thể dục, cơ hồ liếc mắt không thấy điểm cuối, lầu viên ở trung tâm, suối chảy róc rách, kì hoa dị thảo, cái gì cũng có, giữa trung tâm còn một số tiểu động vật không sợ người chậm rãi đi tới đi lui. Phía sau nữa là tường vây cao lớn, bên trong tường còn có hàng hàng cây tùng, thấp thoáng còn thấy bóng cong cong mái nhà, gió thổi xào xạc, khí thái vạn niên, nguy nga bất phàm.
Dương Vân nhìn ngắm, hắn muốn nhưng không tìm đủ từ ngữ hình dung, chỉ cảm thấy chỉ sợ so với phủ Vương gia ngày xưa cũng không kém. Lúc này, hắn liền nghĩ mình giống Tào Tuyết Cần lưu bút : " Chúng ta là nông dân. Tới ngày tết đều ra ngoài mua tranh thiếp......Mọi người đều nói: ' Đẹp như trong tranh !' nghĩ tranh này bất quá là giả.....Ai ngờ hôm nay vào nhìn trang viên nơi đây, so với tranh vẽ còn đẹp hơn gấp mười !" Tục ngữ nói cảnh đẹp như tranh, đứng trước khí thế của trang viên này, Dương Vân quả thật đã biết cái gì gọi là cảm giác nông dân, trong lòng có chút tự ti, ban đầu còn chút tự tin đến đây bây giờ tâm tình giảm đi không ít.
Kẻ có tiền thật xa xỉ ! Dương Vân thầm than, cái trang viên này, chỉ sợ không có vài trăm triệu thì không làm được . Đương nhiên cũng chỉ là phán đoán trong lòng hắn, sự thật nhiều ít ra sao, chắc chỉ có chủ nhân nơi này mới biết.
" Uy, ngươi rốt cuộc có đi hay không? " Tiểu cô nương đi phía trước dẫn đường thấy phía sau không ai đi theo, quay đầu sẵng giọng.
" Tới ngay, tới ngay......." Dương Vân liền mồm đáp, không dám tiếp tục cảm khái, vội vàng đuổi theo, tiểu cô nương trước mặt hiện nay tương lai chính là cơm áo ,cha mẹ của hắn, hắn tự nhiên không dám chậm trễ. Hơn nữa, cũng không biết có phải ảo giác hay không, hắn có cảm giác quái dị, trước mặt không phải là nữ hài chưa đầy mười tuổi, mà như mình đang đối mặt với người trưởng thành vậy.