Trích:
Nguyên văn bởi 7621hai
Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
Nhìn thấy dáng em lại thấy buồn
Nhớ người con gái khi xưa ấy
Làm đắm hồn ta lúc qua thôn
Thế rồi ngày lại, lại qua ngày
Ta nhìn dáng ấy càng đắm say
Một chút tinh riêng không dám tỏ
Để rồi xa mãi buổi hôm nay
P/S: Xin mượn chút ý thơ của thi sĩ T.T.Kh
|
Chàng ơi chàng hỡi
Một tiếng yêu khó lắm hay sao hả chàng?
Em yêu anh nhiều
Và cũng hận chàng không ít
Em biết em nhỏ bé monh manh
Và đơn giản chỉ là cô thôn nữ
Làm sao...Làm sao xứng đôi đây.
Chỉ biết dấu chôn tình đầu.
Ngày sang ngang
Thấy bóng chàng chạy trên con đê dài
Em tươi cười cho vừa lòng người ta
Mà trong lòng mưa rơi nhiều hơn
Vì cái chi mà anh chẳng ngỏ với em hả chàng
Một miếng trầu cay nào có khó chi
Để rồi giờ đây tiếc chi đây hả chàng
Và em vẫn thế , vẫn thương người cũ
Nhưng người đó chưa bao giờ là một bờ vai
Cho em tựa vào những lúc yếu lòng
Hãy thôi thương vay khóc mướn đi anh
Người thương cũ của em