Khi Dương Vân tỉnh dậy, trời đã sáng rõ, trước tiên hắn kiểm tra thân thể mình, phát hiện tất cả đầy đủ không thiếu bộ phận nào, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Cẩn thận hồi tưởng mọi chuyện phát sinh, Dương Vân nhịn không được rùng mình, hắn xác thực quả thật nhớ rất rõ vị Chu lão gia kia như thế nào trước mặt mình dần dần biến mất. Nhưng mà, nếu Chu đại gia là quỷ thật, vậy sao mình bây giờ vẫn bình yên vô sự? Không phải đã bị hắn cướp lấy thân thể sao?
Chẳng lẽ nằm mơ? Một ý niệm dâng lên trong đầu Dương Vân tựa hồ như tìm được lý do chấn an mình, nhất định là nằm mơ, thật sự nếu gặp lão quỷ, chả lẽ lão lại dễ dàng buông tha cho mình? Cái này gọi là ban ngày nghĩ nhiều, ban đêm nằm mộng, nhất định tối qua do việc ngắt điện mà kinh sợ, nên mới cả nghĩ như vậy.
Nghĩ vậy, trong lòng Dương Vân cũng thoải mái hơn nhiều, nhìn đồng hồ, tuy rằng sắc trời đã sáng rõ, nhưng vì đang là mùa hè, nên vẫn chưa đến 6 giờ, bất quá chỉ còn thừa hơn mười lăm phút.
Dương Vân vẫn còn nhớ rõ hôm nay mình phải hầu hạ Tam tiểu thư, mắt thấy thời gian đã khá trễ, hắn nhanh chóng đánh răng rửa mặt, không kịp ăn sáng, bấm bụng chạy ngay đến Phong Lâm Uyển. So với việc nhét đầy cái bụng, hiển nhiên việc hội ước với vị Tam tiểu thư có khuynh hướng bạo lực trong truyền thuyết kia quan trọng hơn nhiều.
Đi vào Phong Lâm Uyển, Dương Vân xa xa đã nhìn thấy Tứ tiểu thư đứng trước vườn hoa tươi đẹp trên tay bưng một thứ gì đó, dùng tay kia lấy thứ gì từ trong đó rồi rắc xuống đất.
Bởi vì khá xa, Dương Vân cũng không nhìn rõ ràng, bất quá Tứ tiểu thư một thân bạch y, tóc dài quá mông, bay bay trong gió làm cho hắn có cảm giác mình gặp tiên nữ hạ phàm.
Nhưng khi đến gần, loại cảm giác này bị cảm giác sợ hãi thay thế, bởi vì dưới chân Tứ tiểu thư đang tập trung rất nhiều độc trùng, hiển nhiên là đang hưởng thụ bữa sáng 'mĩ vị' của Tứ tiểu thư.
"Tứ tiểu thư, sớm a." Nhìn đống sủng vật hung tợn trên mặt đất, Dương Vân trong lòng phát run, không dám lại gần, chỉ dám đứng xa chào hỏi.
Tứ tiểu thư như không nghe thấy có người cùng nàng nói chuyện, tiếp tục rắc thức ăn cho đám sủng vật.
Dương Vân ngượng ngùng cười khan vài tiếng, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện hỏi:" Tứ tiểu thư, ta hỏi một chút, trong sơn trang có vị lão nhân cao tuổi nào không a?"
Tứ tiểu thư ngay cả đầu cũng không ngoảnh lại, giọng lạnh băng:" Không có."
" Người chắc chắn?" Dương Vân nội tâm run lên một trận, kỳ thật hắn hi vọng Tứ tiểu thư trả lời 'có' , bằng không đến đêm phỏng chừng hắn không dám ngủ.
"Ta chán ghét nam nhân dông dài. " Tứ tiêu thư ánh mắt lạnh băng chiếu thẳng về đây, trên tay rõ ràng đang cầm một con rết cực lớn.
Dương Vân sợ đến mức liên tục lùi về sau, duy trì khoảng cách an toàn với Tứ tiểu thư, lúc này mới dừng lại, nghĩ mà sợ không thôi, ' Lễ vật ' trong tay Tứ tiểu thư thật quá mức dọa người mà.
Bị Tứ tiểu thư dọa một trận, Dương Vân không dám tiếp tục mở miệng, một bên âm thầm nhìn dáng người tựa như tiên nữ của Tứ tiểu thư mà cảm khái, nếu nàng có những sở thích như người bình thường, nhất định mình sẽ theo đuổi nàng.
Nhưng hắn lập tức dập tắt ý nghĩ điên cuồng trong đầu, nghĩ đến mình cái gì cũng không có, một kẻ nghèo hèn, lại nhìn người ta là Tứ tiểu thư của cả một sơn trang rộng như một ngọn núi này, ai cũng đều biết chẳng phú thì quý, lấy thân phận mình muốn theo đuổi nàng, quả thật cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.
Cứ thế chán nản suy nghĩ một hồi, Tứ tiểu thư đã cho sủng vật ăn xong đi vào trong phòng, thủy chung không thèm liếc Dương Vân một cái. Điều này làm Dương Vân mờ mịt, tối quá thật sự mình nói chuyện cùng nàng nhiều như vậy sao? Sao bây giờ cảm giác ngay cả người xa lạ cũng không bằng?
Tứ tiểu thư đi vào liền không có đi ra, bất quá Dương Vân vẫn cô linh đứng đó chờ, bỏ đi thì không dám, rõ ràng bảo mình 6h đến đây chờ, hiện tại đã gần 6 rưỡi, còn chưa thấy thân ảnh Tam tiểu thư đâu.
Cảm giác đói dưới bụng truyền lên không ngừng, Dương Vân âm thầm hối hận, sớm biết thế này, mình nên ăn xong rồi mới đến.
Chính là bây giờ mà trở về, lại sợ Tam tiểu thư kia tùy thời có thể xuất hiện, đã đợi lâu như vậy, vạn nhất bỏ đi đúng lúc Tam tiểu thư đến, vậy nãy giờ chẳng phải mất công vô ích sao? Hơn nữa, còn có thể vì muộn mà bị Tam tiểu thư đánh đập nữa a.
Hơn một giờ sau, đang lúc Dương Vân không còn kiên nhẫn nổi, dạ dày kháng nghị đòi trở về, hắn rút cuộc cũng thấy một chiếc BMW màu bạc đi tới.
Xe cách rào chắn ba mét liền dường lại, người lái xe mở cửa xe ra, một đầu tóc ngắn dường như nam nhân ló ra. Bộ dạng thật anh tuấn, thậm chí có thể nói là tuấn mĩ, mặc một bộ âu phục màu đen, cổ áo sơ mi bẻ ngược, một chiếc cà vạt vắt ngang, thoạt nhìn có chút phóng túng. Hai chân thon dài, ngực tựa hồ rất lớn, lại có chút nhô lên?...............Di, như thế nào không có yết hầu? Này, cái cổ cũng đẹp quá đi?
Dương Vân nuốt một ngụm nước miếng, lại cảm giác toàn thân không được tự nhiên, bồn chồn đứng ngồi không yên, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một đôi mắt phun hỏa đang căm tức nhìn hắn, tuấn mỹ nam nhân có cơ ngực phát triển quá mức kia nói:" Ngươi chính là người mời tới?"
"Ngươi là?" Dương Vân sửng sốt, người này là nữ, bởi hắn nghe ra giọng nói đối phương rất trong trẻo mà dày dặn, chỉ có mĩ nữ mới có thể phát ra âm thanh véo von thế này, liên tưởng đến sự phát triển quá độ của bộ ngực, Dương Vân rút cuộc khẳng định đó không phải cơ ngực, mà là bộ vị mẫn cảm của nữ nhân.
Nam nhân trước mặt còn hỏi mình là ai, âu phục mĩ nữ lạnh lùng cười:" Ngày hôm qua người được chỉ định theo ta chính là ngươi?"
"A, Tam tiểu thư?" Dương Vân quả thật khiếp sợ,đồng thời trong lòng kêu khổ không thôi. Xem bộ dạng thích mặc nam trang thế này, nhìn là biết phần tử có khuynh hướng bạo lực.
"Còn không mau lăn lại đây!" Tam tiểu thư hiển nhiên tức giận, bởi vì tức giận, nên sủng vật của Tứ tiểu thư dưới đất liền chịu hành hạ.
Dương Vân nào dám nói nửa từ ' không ', vội vàng đi tới: "Tam tiểu thư có gì phân phó?"
"Lái xe !" Hai chữ cơ hồ rít qua kẽ răng.
"Ta sẽ không................" Dương Vân cúi đầu, bản thân căn bản chưa học qua, sao có thể lái xe?
"Sẽ không?" Tam tiểu thư tức đến nghiến răng nghiến lợi, hai mắt bán ra hung quang nhìn Dương Vân: "Vậy sao ngươi còn?"
"Là có kẻ hãm hại ta......."
Không đợi Dương Vân nói xong, Tam tiểu thư trong lòng giận dữ, theo ta đi là có kẻ hãm hại ngươi? " Lăn vào xe!"
Dương Vân vẻ mặt cầu xin đi ra mở cánh cửa, vừa muốn bước vào.
Tam tiểu thư đá một cước vào cánh cửa, ' phanh' một tiếng đóng cửa lại, nói:" Lên phía trước ngồi !" Chỉ vào vị trí bên cạnh ghế lái.
Dương Vân trong lòng run lên, may mắn một cước này không vào trên lưng mình, bằng không cứ nhìn cánh cửa dập mạnh như vậy, chỉ sợ mình trúng phải không thể đứng lên. Hơn nữa còn chứng minh phương diện Tam tiểu thư ngay cả cái xe của mình cũng không yêu quý, vậy một ngoại nhân như khẳng định cũng không có cái gì gọi là lòng thương xót.
Chờ Dương Vân nơm nớp lo sợ ngồi vào xe, Tam tiểu thư cũng hấp tấp ngồi vào ghế lái, mắt liếc nhìn Dương Vân:" Không biết lái xe, vậy ngươi sao có thể tiến vào sơn trang?"
"Các nàng không có kiểm tra ta cái đó. "Dương Vân có chút ủy khuất, quả thật lúc đó khảo nghiệm, chỉ có cân đo chiều cao cân nặng của mình.
"Kiểm tra cái gì?" Tùy tiện rút ra một điếu thuốc lá nữ thon dài, Tam tiểu thư vừa tìm bật lửa vừa hỏi.
"Thể trọng chiều cao."
Nhanh chóng tìm được cái bật lửa, Tam tiểu thư đưa thuốc lên miệng, tư thế tuyệt đẹp, nhưng nàng ngoảng đầu lại nhìn Dương Vân, ánh mắt thực quỷ dị: "Ngươi cao 1m75, nặng 67,5 kg?"
"Đúng vậy, Tam tiểu thư." Dương Vân cẩn thận đáp, trong lòng lại tự nhiên liên tưởng, các nàng tìm người như vậy làm gì? Sẽ không phải cần kẻ thí nghiệm đó chứ? Dương Vân vốn nhát gan nhưng lại xem nhiều phim kinh dị, nhiều tình tiết trong tiểu thuyết cứ vậy mà bị hắn lôi ra liên tưởng.
"Hắc hắc.............." Tam tiểu thư cười quái dị, ánh mắt đánh giá trên dưới Dương Vân một lần, chuyển đề tài:" Ngươi biết hôm nay đi làm việc gì chưa?"
Dương Vân lắc đầu, ánh mắt có chút sợ hãi, nhìn rất đáng thương.
Tam tiểu thư cũng như không thấy, đánh tay chóc một cái: "Rất đơn giản, chỉ cần ngươi luôn đi theo ta . Còn có, ta bảo ngươi làm gì ngươi làm cái đó !"
" Vậy nếu không làm được hoặc làm không tốt thì sao? " Dương Vân hỏi han, hắn thật sự lo lắng bị đưa đi làm vật thí nghiệm.
"Ta đây khiến ngươi khỏi làm nam nhâm !" Tam tiểu thư ánh mắt lạnh lùng khởi động xe.