Trời vào đông hay lòng ta sang đông
Ngỡ bình yên, sao vẫn bão giông
Chiếc lá vàng rơi, mùa thu cũ
Ta còn đứng ngóng người sang sông
Chẳng còn gì, sao mãi chờ trông
Người đi, gió thổi mãi trong lòng
Ta nghe giọt lệ cay khóe mắt
Rớt xuống hồn ta ... buồn mênh mông
MTDM
|