Công ty Thục Hoa ở Nam Khang tịnh không phải là lớn nhất, nhưng trong mắt người dân Nam Khang, cũng là thần bí mà lại mộng ảo.
Nghe nói chủ tịch là một mĩ nữ, nghe nói tổng giám đốc cũng là một mĩ nữ, nghe nói tất cả các cổ đông đều là mĩ nữ, lại nghe nói tất cả các nhân viên trong công ty cũng là mĩ nữ. Tóm lại một câu, công ty Thục Hoa chính là do một cái mĩ nữ quân đoàn tạo thành, là nơi nam nhân thèm nhỏ dãi, và nơi thánh địa mà nữ giới hướng tới.
Dương Vân đương nhiên cũng nghe nói qua, dù hắn là người nơi khác đến, nhưng cũng không gây trở ngại cho việc hắn đối với tên công ty này như sấm bên tai. Bất quá ý nghĩ trong lòng hắn cùng với nam nhân khác bất đồng, Dương Vân nghe nói tên công ty này qua thực lực hùng mạnh, tổng tài sản đạt tới 95 triệu mĩ kim, đổi thành nhân dân tệ, hắn tính không lấy máy tính cẩn thận tính qua, nhưng phỏng chừng hắn mấy vạn kiếp cũng không kiếm được.
Mà đối với một công ty lớn như vậy, Dương Vân cũng chưa từng có hi vọng xa vời một ngày có thể gia nhập, ước mong của hắn rất nhỏ, chỉ cần có một cái tiểu công ty thu nhập vượt quá 50 vạn chịu tiếp nhận hắn là hắn đã đủ vui mừng rồi. Nhưng mà, hiện tại hắn lại đứng trước cái chuyện mà hắn không thể tưởng tượng được.
Tam tiểu thư cư nhiên sau khi ra khỏi thang máy liền dắt hắn đi vào tổng bộ công ty Thục Hoa, nếu không phải trước quầy tiếp tân có ghi dòng chữ 'Công Ty Thục Hoa' đặc biệt còn có thương hiệu cùng với tên tiếng anh ' Shuhua ', Dương Vân có lẽ đã hoài nghi mình gặp phải ảo giác, mà công ty Thục Hoa lại đặt tổng bộ ở tòa nhà thương mại hắn không biết tên, cái này thật sự rất..........
Dương Vân không biết hình dung thế nào, nhưng tâm tình rất kích động, kích động đến nỗi nhịn không được bắt đầu phát run.
"Tổng giám đốc, hảo."
"Tổng giám đốc, hảo."
"Tổng giám đốc....."
Trong đại sảnh rộng khoảng một phần tư cái sân bóng rổ tiêu chuẩn, cơ hồ mọi vị trí ngồi đầy các nữ nhân viên, nhìn thấy Tam tiểu thư tiến vào, nhất lượt cung kính mà thân thiết chào hỏi, mà đối với Dương Vân giống đực duy nhất ở đây thì coi như không thấy, hoặc là ngẫu nhiên đảo mắt qua mang theo một tia quỷ dị.
Dương Vân trước đây cũng nghe nói qua công ty Thục Hoa đều là nữ nhân, sau khi chính mắt nhìn thấy, ngoài cảm thán còn có cả cái đồ vật đặc hữu của nam nhân cũng đặc biệt xao động có xu hướng mạnh mẽ ngóc đầu dậy. Tuy rằng không nhìn kĩ, nhưng chỉ thoáng qua cũng đủ để thấy các nữ nhân viên này nhan sắc đều không tồi, có thể được một người trong đó, cũng là mong muốn của rất nhiều nam nhân.
Bất quá Dương Vân trong lòng lại nghĩ lại, đối với...công ty lớn như vậy tiền lương cho nhân viên hẳn rất cao, hắn cũng không có ý nghĩ ăn thịt thiên nga trong đầu.
Mà càng làm cho hắn kinh dị chính là, Tam tiểu thư cường hãn hơn cả nam nhân kia cư nhiên lại là tổng giám đốc công ty. Thật không nghĩ tới, Tam tiểu thư nếu bỏ đi cái hình dạng cùng tính cách hơi chút nam tính bên ngoài, vẫn là một nữ nhân tài ba, khó trách nàng lúc trước nói dựa vào hai tay nuôi sống bản thân.
Dưới tình huống toàn thân đều có chút mất tự nhiên, Dương Vân đi theo Tam tiểu thư tiến vào bên trong công ty, qua cánh cửa văn phòng, Tam tiểu thư ngừng lại, nhìn vào bên trong đang ngồi bên bàn văn kiện là một mĩ nữ toàn thân toát ra vẻ đẹp trí thức.
"Ada, chủ tịch không ở đây sao?"
Mặc bộ đồ công chức mĩ nữ trí thức ngẩng đầu lên, làm cho Dương Vân lại một trận cảm thán, thế giới này mĩ nữ thật quá nhiều. Ngũ quan xinh xắn, da thịt trắng nõn, bên trên chiếc mũi cao thẳng là một gọng kính màu phấn hồng, thoạt nhìn vừa có vẻ trí thức lại vừa quyến rũ.
" Chủ tịch trong phòng làm việc." Mĩ nữ trí thức khẽ mở môi đỏ thắm, nói xong lại cúi đầu xem văn kiện. Làm cho Dương Vân thất vọng chính là, đối phương chỉ nhìn Tam tiểu thư mà nói, từ đầu đến cuối thủy chung không liếc qua hắn một cái.
Nhận được đáp án Tam tiểu thư định lập tức rời khỏi, bỗng nhiên lại nhớ tới cái gì xoay người lại:" Đúng rồi, Ada, đem bản dự toán ngân sách vào phòng làm việc của ta, buổi chiều rảnh rỗi ta sẽ đọc."
"Vâng, tổng giám đốc." Mĩ nữ trí thức lại ngẩng đầu, lại thờ lơ không liếc qua Dương Vân đang trong lòng có chút u oán.
Đi theo Tam tiểu thư hướng bên trong công ty tiếp tục đi đến, ở trên một căn phòng có viết chữ "Chủ tịch" liền dừng lại. Tam tiểu thư không chút chần chờ, gõ cửa:" Đại tỷ, ta là Thần Thần !" (DG: Ách tên đẹp nhỉ )
"Vào đi." Một giọng nói kiều mị vang lên, nhưng lại mang theo một cỗ uy nghiêm, làm cho Dương Vân nghe được trong lòng tê dại lại một trận run rẩy.
Tới gần cửa, Tam tiểu thư thần sắc có hơi chút nghiêm khắc nói:" Đợi ở đây, không được tùy tiện đi lại, bằng không cẩn thận cái chân chó của ngươi !"
"Vâng!" Dương Vân thành thực trả lời, hắn chỉ có thể thành thật, dù sao mình cũng không phải người hùng như trong TV, chỉ là một kẻ vì sắp chết đói mà ký kế ước bán mình làm nam bảo mẫu, trên cơ bản không có cái gọi là nhân quyền, Dương Vân đã sớm nhận thức điểm này.
Bất quá trong lòng đối với tên của Tam tiểu thư hắn có chút không cho là đúng, tuy rằng không biết cái gì là ' chen ' từ (DG: chắc là ý nghĩa của tính danh, tác giả viết từ 'chen' mình để yên như vậy ), nhưng hai từ kia kêu lên thật dễ nghe, đáng tiếc đặt trên người Tam tiểu thư, có chút sỉ nhục.
Trong lòng thầm than một tiếng, Dương Vân đứng một bên, làm như nhân viên coi cửa.
Mà xa xa, nhìn thấy Tam tiểu thư bước vào văn phòng chủ tịch, nhóm nhân viên nữ nhất tề đem ánh mắt chiếu thẳng đến Dương Vân đang đứng trước cửa.
Có mấy người thậm chí còn tụ tập cùng nhau, châu đầu thì thầm gì đó.
" Ngươi nói, người kia có thể kiên trì bao lâu?"
"Ta phỏng chừng là ba ngày."
"Không, năm ngày."
"Có thể kiên trì 1 tuần không sai."
"Muốn không cược một lần, liền cược cái áo Chanel ngươi mới mua thế nào?"
"Sớm biết rằng ngươi đã có chủ ý này, bất quá lần này ta liền cùng ngươi cược, ngươi nói bao nhiêu ngày."
"Ba......không, năm ngày."
"Hảo, ta liền cá một tuần. Ta thắng, ngươi đem lọ nước hoa hôm trước mua khi đi Pháp tặng cho ta."
"Thành giao."