|
Hey, ta nhớ mấy câu thơ này trong truyện dịch kia :
Người tình si
Dưới bóng cây chẳng nỡ bước đi
Để lại khúc tình ca
Như rừng cây muôn đời không trụi lá
Chưa được nàng, nhưng nàng chẳng biến đi
Cứ yêu mãi, sẽ có ngày nàng đoái tưởng ...
(PS: Hèn chi mà có người :
chân bước đi nhưng lòng còn ngoảnh lại
vì em yêu chẳng chịu nở nụ cười
để bây giờ trong chút nắng mùa xưa
mùi hương cũ vẫn làm tim xao xuyến
huhuuuuuuuuuuuuuu )
|