"Đại sư, làm như vậy thật sự có thể chứ?" Lộ Na một bên nhìn pháp trận triệu hoán phía trước, một bên giữ chặt tay vào trang giữa của quyển sách vẽ đồ án ma pháp trận.
"Đương nhiên là có thể ! Chẳng lẽ ta lừa gạt ngươi sao? Tiểu nha đầu, ta rất coi trọng danh dự, nếu không phải ngươi đã đáp ứng ta, tưởng rằng ta đem bí thuật truyền cho ngươi sao?" Bạch Phát lão giả tràn đầy tự tin trên tay cầm 1 cái nội khố đưa lên mũi hít hà, sau đó thật cẩn thận nhét vào trong ống tay áo, lén lút giơ bàn tay sang một bên, một đầu bạch lão thử (chuột bạch ) linh hoạt chạy tới nhảy thẳng lên bàn tay hắn :" Tiểu bất điểm, hôm nay màu gì a?"
" Chi chi chi................." Tiểu bạch thử thấp giọng kêu chi chi một chút, sau đó chìa hai cái móng vuốt nhỏ xíu ra.
"Ai nha, ngươi không thể nói trước cho ta biết được sao?" Lão giả bất mãn oán giận nói, từ trong túi lấy ra một hoàng bảo thạch nhỏ nhắn tinh xảo, sau đó ném đến móng vuốt đang chìa ra của tiểu bạch thử.
"Chi chi, chi chi......" Tóm được hoàng bảo thạch, tiểu bạch thử giống như thập phần cao hứng, nâng bảo thạch lên ngang tầm mắt nhìn một chút, sau đó mở miệng cắn một miếng, lúc này như mới yên tâm kêu lên ' chi chi '.
"Lão già ! Trước tiên đừng đùa nghịch với con chuột ngu ngốc của lão, ma pháp trận này sao không có hiệu quả? Chẳng có phản ứng gì a !" Lộ Na nhíu hai hàng lông mày xinh xắn, chà chà chân, cầm trong tay cuốn sách ma pháp 'Ba !' một tiếng ném tới mặt bàn, ngón tay quấn quấn mấy sợi tóc màu tím mượt mà, tủm tỉm cười nói: "Nếu không thành công, ước định của chúng ta sẽ hủy bỏ ! Bất quá lão xác định cuốn sách ma pháp này thật sự hữu hiệu sao?"
" Tiểu nha đầu, ta đường đường là đại hiền giả chẳng lẽ lại lừa ngươi, không tin, ngươi đưa trả sách cho ta." Lộ Na hoài nghi làm lão giả sinh ra một tia bất mãn, ngữ khí có chút nghiêm túc lên.
"Thiết, làm bộ làm tịch, đừng tưởng bày ra bộ mặt như vậy mà ta coi như không thấy lão lấy trộm nội y của La Lỵ Tháp, hừ hừ, nếu ta đem chuyện này nói cho nàng........"
"A? Con mắt nào của ngươi thấy được, ta chỉ cùng con bé thảo luận một chút lí luận ma pháp, tiểu bất điểm, ngươi nói có phải không?"
"Chi chi ." Tiểu bạch thử thập phần thông minh, điểm điểm đầu, một móng vuốt chỉ vào Lộ Na, móng vuốt còn lại chụm vào nhau, giống như biểu lộ cảm xúc gì đó.
"Khụ khụ, ta nói ngươi Lộ Na, ngươi đã ngâm xướng chú ngữ chưa?" Nhìn đến biểu tình của tiểu bạch thử, lão giả nhất thời không tình nguyện, đơn giản đã cam chịu chuyện trộm nội y vừa rồi, né tránh vấn đề này, trực tiếp chuyển đề tài sang ma pháp trận triệu hoán :" Phải biết rằng, pháp trận triệu hoán này là thượng cổ ma pháp trận a, mặc dù là ta, muốn thành công cũng chỉ có một tỉ lệ nhất định, huống hồ, vừa rồi ngươi cũng chưa ngâm xướng chú ngữ !"
"A, nguyên lai là vậy, khó trách không có phản ứng." Lộ Na buông tóc, cầm lên cuốn sách ma pháp đặt trên bàn, nhanh chóng lật lật vài tờ, sau đó nhìn trên trang sách một đoạn chú ngữ triệu hồi, có chút đắc ý cười cười, chiếu theo văn tự mà ngâm xướng :" Ma pháp chi thần cùng khế ước chi thần chứng kiến, tồn tại dị giới, ta, Lộ Na .Khẳng Lan Đức .Mã Lạp Phất Lan Khắc lúc này triệu hồi thỉnh ngươi phủ xuống, nghe lời kêu gọi của ta, dưới hiệp trợ của không gian chi thần, hiện ra trước mặt ta đi ! Hoa Mã Lan địch, tạp, ngả, tư khố, thắc di, đặc lãng, thỉnh ngươi phủ xuống, cùng ta tiến hành sinh mệnh lịch lãm, cùng ta chiến đấu đi ! Tác Lan Mễ Tư Đặc triệu hoán ma pháp trận, phát động !"
Cảm thụ được sau khi mình ngâm xướng chú ngữ, không gian xung quanh ma pháp trận sinh ra rung động, Lộ Na cười đắc ý, quả nhiên không hổ là thượng cổ triệu hoán ma pháp trận, không nghĩ tới cư nhiên lại được đáp lại, mình có thể triệu hồi ra cái dạng tồn tại gì đây? Thần thú? Ma thú dị giới cường đại? Hay là cái gì khác? Nghĩ tới hiện tại trước mắt mình sắp hiện ra một tồn tại vĩ đại, Lộ Na không nhịn được kích động hẳn lên.
"Cái kia, ách, Lộ Na, ngươi vừa rồi niệm sai chú ngữ......." Bạch phát lão giả cảm nhận được không gian rung động, xoa xoa trán:" Ngươi xác định, vừa rồi ngâm xướng chú ngữ ma pháp trận triệu hoán sao?"
"Hẳn là không sai ! Ngươi xem không phải có phản ứng sao?'' Lộ Na chỉ vào ma pháp trận đang tỏa ra thất thải quang mang " Sao có thể sai ! Lão già, lão nhất định là nhớ nhầm, yên tâm, ta sẽ không đem chuyện ngươi trộm nội y nói với La Lỵ Tháp đâu. " Lộ Na đắc ý nói xong, hai mắt không tự chủ được nhìn vào cuốn sách ma pháp, nhất thời ngây dại, sao lại thế ! Cái này, ma pháp trận, không phải bản thân hoa mắt đấy chứ?
Nàng dụi dụi mắt, nhìn về hình vẽ minh họa bên trái, lại nhìn đến bên phải ghi chú ngữ mình vừa ngâm xướng, sau đó giở lại một tờ rút cuộc cũng thấy hình vẽ ma pháp trận quen thuộc kia............
"Lộ Na a, ngươi niệm sai chú ngữ, loại chuyện như vậy, vô cùng nghiêm trọng ! Muốn hay không ta nói chuyện này cho phụ thân ngươi............"
"Đai, đại sư, ngài không thể làm thế ! Ta, ta......" Lộ Na có chút khó xử nhìn chỗ lửa trại xa xa, có chút nhăn nhó nói:" Cùng lắm thì ta sẽ giúp ngài trộm một cái nội khố của La Lỵ Tháp thế nào? Chỉ có thể 1 cái, nếu không nàng biết, nhất định sẽ tức giận ! Xin ngài đừng nói chuyện này cho cha ta biết, được không?"
"Ân, không được, vấn đề nghiêm trọng như vậy, sao có thể làm như không biết, nhất định nói cho phụ thân ngươi........" Lão giả mỉm cười vuốt cằm, tiểu bạch thử không biết từ lúc nào đã đứng trên vai lão, vừa nhấm nháp hoàng bảo thạch vừa lắc lắc cái mông, một cái đuôi nhỏ như ẩn hiện phía sau, miệng chi chi giống như cười nhạo trợ uy.
Lộ Na nghiến răng, khuôn mặt nhỏ nhắn do dự cả nửa ngày, rốt cuộc ý niệm không muốn bị phạt chiếm thượng phong, ỉu xìu nói:" Cái kia, nhiều nhất 2 cái không thể hơn !"
Lộ Na khuất phục làm lão giả tâm tình rất tốt, nét mặt già nua vui cười hơn hở, tiểu bạch thử trên via đồng dạng giơ giơ cao hai tiểu móng vuốt, như ăn mừng, thậm chí còn chống một chân quay vòng vòng thân thể "Được rồi hai cái, bất quá, ta muốn hai cái nàng vừa cởi ra! Ha ha...." (DG: Ách, biến thái bất quá ta thích :)) )
"Hừ, sắc lão đầu." Có chút bất mãn hừ một tiếng, Lộ Na đem ánh mắt rời đến ma pháp trận đang tỏa ra thất thải quang mang, lúc này quang mang đã ảm đạm đi nhiều, qua một lúc, quang mang rút cuộc tiêu thất, chỉ thất trung ương ma pháp trận, phiêu phù một giọt máu, lúc này đang tỏa ra hào mang màu đỏ .
"Ân? Máu tươi?" Lộ Na chạy đến trung tâm ma pháp trận, ngước mắt nhìn giọt máu tươi lơ lửng, không biết làm gì cho tốt, không khỏi đem ánh mắt cầu cứu sắc lão đầu chết tiệt.
"Máu tươi." Lão giả vuốt chòm râu màu hoa râm, nhìn giọt máu phiêu phù trên không trung nói:" Xem ra, triệu hoán ma pháp trận thật sự thành công, ngươi đạt được một tồn tại dị giới đáp lại, một giọt máu này, chứng minh điều gì, vì sao nó không xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ hiện tại đang có việc bận, không rảnh? Trước tiên đưa cho ngươi 1 giọt máu, cho ngươi kí khế ước trước rồi nói sau? Ừ, nhất định đang nhòm trộm nữ hài tử tắm rửa, nên mới không có thời gian lại đây.........."
"Sắc lão đầu! Lão cho rằng ai cũng giống lão sao? Huống chi, ai biết tồn tại kia là loại sinh vật gì, ta thật không rõ, đầu óc lão chỉ toàn mấy thứ này, sao có thể trở thành triệu hồi sư !" Lộ Na đối với lí do lão giả phản đối, cười nhạt nói:" Này sắc lão đầu, nếu có một ngày lão thành triệu hồi sư, có khi, lúc đó từng đoàn nữ hài tử đến quỳ xuống cầu xin ta giới thiệu cho lão......."
"Khụ khụ, không cần nói vậy, ta lúc trước, chính vì triệu hồi một mỹ nữ ma sủng mới trở thành triệu hồi sư a !" Nhắc tới thành tích vĩ đại của mình, lão giả kích động hẳn lên.
"Vậy mĩ nữ lão gọi về đâu? Ở chỗ nào ? Hừ !"
"Cái kia, ta còn chưa triệu hồi ra, nhưng là, ngươi xem tiểu bất điểm, nó thông minh cỡ nào a ! Nó là thứ nữ hài tử rất thích !!!" Tuy rằng không thể triệu hồi mĩ nữ làm cho lão giả canh cánh trong lòng, nhưng triệu hồi được tiểu bạch thử cũng làm lão giả cao hứng, bởi vì tiểu bất điểm, rất được nữ nhân yêu thích a.