Dong binh đoàn là tập hợp những người ưa mạo hiểm, họ thường vào rừng tìm kiếm và thực hiện các phi vụ để có những chiến lợi phẩm giá trị, đôi khi không có phi vụ nào để thực hiện họ cũng tập hợp lại săn bắn và bắt ma thú. Tham gia dong binh đoàn, có những nhiệm vụ mạo hiểm giả đôi khi đã biết trên 70% tính mạng và thân xác của mình sẽ để lại mặt đất. Nhưng có những kẻ là tham tiền tham những phần thưởng vô cùng giá trị nếu không tham gia dong binh đoàn thì cả đời họ không thể có được. Một thành phần khác họ lại đam mê sự kích thích và thôi thúc mạo hiểm có như thế họ mới thấy cuộc đời này có ý nghĩa. Họ thấy vô cùng nhàm chán khi cuộc sống chỉ có ăn và ngủ.
-Còn đây là ma thú Lôi Điện Báo Lôi Tứ. Ta nghĩ nếu các huynh đụng độ nó ăn thua thiệt không ít như tiểu đệ đâu.
Đỗ Cương chìa tay cề phía Lôi Tứ giới thiệu. Ba người còn lại đều hướng theo tay của Đỗ cường quan sát con ma thú đó.
Ma pháp sư Quang Bộc gật gù lên tiếng bình phẩm.
-Ma thú Lôi Điện báo này eo nhỏ, ngực nở, hai chân dài. Nó thuộc họ báo sa mạc có tốc độ vô cùng đáng sợ, có thể nói là ma thú có tốc độ chạy nhanh nhất. Nếu không dùng ma pháp trận lập bẫy thì không thể bắt một chích báo tứ giai như thế này. Nhưng có thể gây khó dễ cho Đỗ Cương ngươi chừng đó thì thật không thể ngờ.
Thực chất thì Đỗ Cương cũng không dám kể lại cho đồng học cũ biết hắn được nhường mới có thể thắng được con ma thú tứ giai thất cấp này. Điều này thực là một điều đáng xấu hổ với hắn.
Ma pháp sư Trung Tiến lên tiếng hỏi.
-Ta được Đỗ đệ cho biết, ma thú của Trần huynh đệ bị mù nhưng vẫn có thể xác định vị trí một cách chính xác. Xin hỏi Trần huynh đệ và ma thú đã đạt được linh giác liên thông.
Nhất Hiên gật đầu xác định.
-Đúng vậy. Đệ cũng chỉ may mắn đạt được ngũ giác liên thông với ma thú này.
Dù đã đoán lờ mờ, nhưng nghe Nhất Hiên trả lời cả 4 người vẫn cảm thấy giật mình kinh ngạc. Từ Trung Tiến khâm phục lên tiếng bình phẩm.
-Không thể tin, thật đáng nể, theo ta được biết làm được điều đó cả đại lục từ xưa đến nay ghi lại trong sử sách cũng chỉ có mấy người đạt được ngũ giác quan liên thông với ma thú mà thôi. Huynh dám chắc đệ chắc chắn là một người vô cùng đặc biệt.
Nhất Hiên cười, hắn nói.
-Nhân gian ngoạ hổ tàng long, lịch sử sao ghi hết được, đệ nghĩ mình cũng chỉ là một người mình thường mà thôi.
Năm người cứ thế ngồi đàm đạo rất hợp nhau đến gần tối, Nhất Hiên cũng học hỏi được một số kinh nghiệm thông qua những câu chuyện của bọn họ. Rượu tàn rồi đến lúc chia tay. Lâm Quang Bộc lè nhè khoác vai cà nói với Nhất Hiên.
-Nhất Hiên, ngày mai nếu đệ có nhã hứng huynh sẽ dẫn đệ đến đấu trường Hắc Đình, ngày mai ở đó sẽ có một trận chiến vô cùng lý thú.
Sáng sớm hôm sau, đúng hẹn, Quang Bộc đã đến và đưa Nhất Hiên đến Hắc Đình đấu trường. Theo lời Quang bộc sáng nay sẽ diễn ra một trận đấu giữa hai đoàn trưởng dong binh đoàn lục giai. Luật pháp của Thiên Việt đế quốc cấm mọi người có các hành động chém giết lẫn nhau. Nhưng khi xung đột lên tới đỉnh điểm, nhất là đối với hai dong binh đoàn luật pháp cũng không ngăn cản được họ. Vì vậy, cách đây 1500 năm Hắc Đình đấu trường đã ra đời với khẩu hiệu nơi giải quyết xung đột của những anh hùng theo cách anh hùng. Mọi người dân chỉ mất một khoản tiền bù đắp vào chi phí xây dựng đấu trường là có thể vào xem. Gần đây, Bùi đại nhân đã nêu ý tưởng cho mọi người cá độ thắng thua thông qua triều đình làm chủ. Người thắng sẽ phải trích lại một số tiền theo tỉ lên số tiền thắng, một phần đó sẽ được hô cao khẩu hiệu là bù đắp cho gia đình đấu sĩ nào ngã xuống. Chủ trương đó được hoàng thượng vô cùng tán thành, ngay cả những đấu sĩ cũng đại đa số là tán thành.
Vào bên trong đấu trường, Nhất Hiên ngay lập tức cảm nhân đấu trường Hắc Đình thực sự là một công trình vô cùng hoành tráng, đấu trường này có thể chứa ít nhất một lúc 50.000 người, tất cả phần nền bao gồm cả ghế ngồi được tạo bởi những khối đá Tinh Cương hàng trăm tấn. Phần mái vòm được thiết kế với hai loại ma pháp trận chính là hắc ám pháp trận và thuỷ hệ pháp trận. Khi nào có khán giả các trận pháp này mới được khởi động. Khi trời nắng, khởi động ma pháp trận hắc ám để che nắng ; còn khi mưa thì khởi động ma pháp trận thuỷ hệ để dẫn nước ra ngoài đấu trường, không hề có một giọt mưa nào có thể rơi vào khán giả. Ngoài ra những lô ghế Vip còn có ma pháp phong trận dạng nhỏ để làm mát, ghế ở đó cũng không phải là ghế thông thường mà là được trải da động vật như hổ,chồn, cáo….
Những trận đấu như ngày hôm nay không phải lúc nào cũng có. Tất cả vé đã được bán sạch bách chỉ trong một ngày. Quang Bộc phải bỏ ra 2 kim đồng mới mua được 2 vé chợ đen. Gấp 10 lần ngày thường nhưng cũng không hề đắt tẹo nào, may mắn là hai vé đó lại gần khu vực thi đấu và có tầm nhìn rất thuận lợi. Tiếng hò hét, tiếng trống, tiếng chiêng, làm cả đấu trường phấn khích ngay từ khi hai đấu thủ chưa ra đến đấu trường, với những kẻ quyết đấu thì sự thù hận đôi khi bị lãng quên bởi những tiếng hò hét ầm ĩ này, khát khao chiến thắng, khát khao vinh quang vô nghĩa làm họ bỗng dưng cảm thấy phấn khích.
Trước mỗi trận đấu 5 ngày, để cho công bằng, hai kẻ quyết đấu sẽ được một vòng quay ngẫu nhiên và công bằng chọn ra một địa hình thi đấu tương đối hợp lý cho cả hai đấu sĩ. Trận chiến hôm nay có địa hình là nền cát, trên mặt nền cát có một số hố nước và những viên loạn thạch to nhỏ mọi kích cỡ.
Hai đối thủ đã bước ra. Người mặc áo vàng là Ngô Thừa Đức ma pháp sư địa hệ lục giai ngũ cấp, với ma thú Hắc địa hùng lục giai, trưởng nhóm dong binh đoàn Hắc Hùng. Người mặc áo xanh là Lý Hồng Cảnh ma pháp sư thuỷ hệ lục giai nhị cấp, với ma thú là Thiết Kim lang lục giai, trưởng nhóm dong binh đoàn Thuỷ Long. Có thể dễ dàng nhận thấy hai đối thủ có trình độ là tương đương nhau. Điều này cũng là do văn hoá tỷ thí, người thấp giai sẽ không ngu gì đi khiêu khích một đối thủ tài giỏi hơn mình quá được, còn người cao giai không hèn hạ bỉ ổi dồn kẻ khác vào chỗ chết được.
-Nhất Hiên, đệ đoán trận chiến này ai sẽ thắng.
Quang Bộc đang phấn khích cùng đám đông bỗng quay sang hỏi Nhất Hiên.
Với vẻ mặt thâm trầm, Nhất Hiên trả lời.
-Đệ nghĩ Lý Hồng Cảnh sẽ có được khả năng chiến thắng cao hơn.
Quang Bộc cười, như không tin vào nhận định có vẻ non nớt của Nhất Hiên, hắn nói.
-Sao đệ lại nghĩ vậy, đệ không thấy Ngô Thừa Đức nhỉnh hơn đối thủ sao, hơn nữa ma thú Hắc Hùng cũng có lợi thế hơn so với Kim Lang. Đệ biết không hôm nay tỷ lệ cá cược cho Ngô Thừa Đức thắng chính là 2 ăn 1 đó.
Không bận tâm lắm về lý lẽ của Quang Bộc đưa ra, Nhất Hiên giải thích cho lý lẽ của mình.
-Huynh có để ý hôm nay chuồn chuồn bay khá thấp, rễ si lấp ló mọc trắng không. Mấy hôm trước không có mưa nhưng hôm nay ta nghĩ nếu Lý Hồng Cảnh may mắn thì trời sẽ mưa. Nếu ông ta nỗ lực hết mình và có sự thông minh trong chiến đấu đợi được đến lúc đó, ông ta sẽ có ưu thế rõ rệt. Hơn nữa nói về sự cơ động thì Lý Hồng Cảnh rất có lợi thế, ông ta sẽ không dễ dàng thua sớm đâu.
Quang Bộc tươi cười vui vẻ nói.
-Cám ơn sự phân tích của đệ. Đệ đợi ta một chút ta phải đi tìm chút may mắn.
Trận chiến đã bắt đầu. Hàng loạt cự thạch và băng tiễn va vào nhau rầm rầm. Trận chiến mới bắt đầu, khán giả đã được mãn nhãn với với những pha đối kháng ma pháp trực tiếp. Những mảnh băng bị đập vỡ bay tứ tán, về độ cứng của băng không thể nào so sánh được với cự thạch, ngay lần chạm trán đầu tiên Lý Hồng Cảnh đã rơi và thế bất lợi. Song phương ma thú chiến đấu, Hắc hùng nhờ ưu thế về thể lực, trọng lực thuật nó thi triển ra cũng khiến Thiết Kim Lang tốc độ bị ảnh hưởng rất nhiều, khả năng tấn công là vô cùng khó khăn nếu cố gắng liều lĩnh tấn công mà bị Hắc Hùng vả cho một cái thì nó chỉ có nước đi làm chả cầy, nên nó chủ động vận dụng tránh né và cố gắng không cho Hắc Hùng tiếp cận với chủ nhân nó là chính.
-Kim lang về.
Không thể tiếp tục đối kháng, Lý Hồng Cảnh nhẩy lên người Kim lang. Đấu trường ngay lập tức xuất hiện một vòi nước lớn bao phủ Lý Hồng Cảnh.
Thuỷ lốc và ẩn thân thuật . Nhất Hiên cũng biết thuật đó qua sách tổng quan ma pháp nâng cao. Nhưng đây mới là lần đầu tiên hắn nhìn thấy thuật này. Ma thú trong tự nhiên thường chỉ đối kháng trực tiếp ma pháp, hay chiến đấu theo bản năng, còn con người trong chiến đấu lại vận dụng rất nhiều trí tuệ.
Vòi nước đó lại chia ra thành 10 vòi nước khác nhau. Vị trí của Lý Hồng Cảnh đã không biết ở đâu.
Không chậm trễ, Ngô thừa Đức cũng gọi về sủng vật của mình, hắn không muốn bị con Kim Lang kia tiếp cận đánh lén. Hàng loạt cự thạch liên tiếp bắn về phía 10 vòi nước, 10 vòi nước lại di động nhập vào nhau. Những cự thạch bay vào luồng nước ngay lập tức biến mất không dấu vết. Khán giả vô cùng kinh ngạc. Còn Ngô Thừa Đức thì có vẻ lúng túng vì hắn không còn cảm nhận được những cự thạch đó nữa. Nhưng chỉ một lát sau mọi người đã thấy một trụ băng to phong ấn hết tất cả các loạn thạch. Thấy chiêu thức của mình bị đối phương hoá giải, ngay lập tức, Ngô Thừa Đức cũng tạo ra một vòi cát bụi mù mịt đối chọi lại với thuỷ lốc của Lý Hồng Cảnh..
Trận chiến kéo dài nữa phần thua thể nào cũng thuộc về Lý Hồng Cảnh, hắn và ma thú của hắn sẽ tiêu hao ma pháp và sức lực sớm hơn Ngô Thừa Đức. Quang Bộc lúc này thì đang lầm rầm cầu khấn một điều gì đó.
Trận đấu đang sôi động, bỗng dưng cả đấu trường tối sầm lại, Oành! một tiếng sét báo hiệu một cơn mưa sắp đến. Lý Hồng Cảnh như chết đuối vớ được cọc. Còn Ngô Thừa Đức điên cuồng truy đuổi để kết thúc trận đấu nhanh nhất có thể, hắn biết để cơn mưa kia đến hắn sẽ trở thành kẻ thua cuộc. Những giọt mưa nặng hạt đã bắt đầu lạnh lẽo từ trên cao trút xuống. Thổ lốc của Ngô Thừa Đức đang áp đảo lập tức bị nhỏ lại nhanh chóng chỉ còn là những tảng bùn lốc, còn thuỷ lốc lúc trước gần như có thể sắp tan bất cứ lúc nào thì bỗng lớn mạnh lên rất nhiều. Tương quan lực lượng nhanh chóng cân bằng. Rồi hàng loạt đinh băng từ trước mặt và trên đầu được Lý Hồng Cảnh điều khiển phi vào người Ngô Thừa Đức. Hắn bây giờ chỉ có thể phòng thủ mà thôi.
-Băng ngục kết.
Lý Hồng Cảnh hô to, tất cả ma pháp của hắn sót lại đều dồn vào chiêu này. Hai cái băng ngục nhốt Ngô Thừa Đức và ma thú của hắn đã làm cho Lý Hồng Cảnh không còn một chút sức lực nào. Do đất đã bị ngấm hết nước nên Ngô Thừa Đức không thể nào chống cự được với chiêu này. Ma thú Hắc hùng của hắn dù có phá băng ra được thì cũng dây dưa với Kim Lang không thể giúp hắn được. Người bình thường nếu bị đông cứng, có giải đông sẽ bị hoại tử sau đó vì các tinh thể băng tạo thành các vết cắt trong các tế bào. Nhưng ma pháp sư như Ngô Thừa Đức có thổ nguyên tố bảo vệ nội tạng nên nếu cứu chữa kịp thời có thể giữ lại tính mạng nhưng vì nội tạng tổn thương khả năng vận dụng ma pháp sẽ kém đi rất nhiều chỉ tương đương với Ngũ giai ma pháp sư.
Còn Lý Hồng Cảnh cũng không còn đủ sức để tặng cho kẻ thù một kích cuối cùng. Trận chiến này hắn thắng nhờ vào rất nhiều vào sự may mắn.
Miệng của Quang Bộc cười to hết cỡ. Hắn nói.
-Không ngờ tên Lý Hồng Cảnh lại kiên cường đến vậy.
Nhất Hiên lên tiếng bình luận.
-Theo đệ nếu Thiết Kim Lang kia không đỡ lại lực xung kích của đám cự thạch để cho Lý Hồng Cảnh phong ấn chúng lại thì đệ nghĩ Lý Hồng Cảnh sẽ kẻ thua khi cơn mưa chưa kịp tới. Nên đệ nghĩ Lý Hồng Cảnh thắng trận này ngoài may mắn còn là nhờ sự khôn ngoan vô cùng đáng nể nữa.
Nhìn đám cự thạch bị phong ấn, Quang bộc bây giờ mới thực sự nhận ra ảo diệu của trận đấu.
-Đệ phân tích thật thấu đáo. Huynh xin bái phục.
Khá thoải mái với lời khen của Quang Bộc, nhưng Nhất Hiên biết hắn vẫn còn phải học hỏi nhiều thú, hắn khiêm tốn trả lời.
-Huynh quá khen đệ rồi, đệ còn nhiều thứ phải nhờ huynh chỉ bảo.
Vỗ vai Nhất Hiên, Quang bộc thuyết.
-Quá khiêm tốn rồi. Hôm nay, đệ là phúc tinh của huynh, 75 kim đồng có được hôm nay phần lớn là nhờ công đệ, huynh sẽ mời đệ ăn uống thả phanh ngày hôm nay. Chỉ tiếc ngày hôm nay huynh không được tới Tĩnh Gia quán nến không đệ sẽ biết thế nào là tuyệt phẩm hương vị.
Quang Bộc cười hết cỡ, hôm nay người bạn trẻ này đem đến cho hắn sự may mắn, thú vị và phấn khích không nhỏ chút nào. Với tỷ lệ thắng 1 ăn 2, thì với 25 kim đồng gã kiếm được 50 kim đồng. Hoạ là người bồ đờ mới không cảm thấy sung sướng.