Sau khi trở về từ huyện ủy, Đường Dật bắt đầu phụ trách công tác kinh tế của Trần Gia trấn, lúc đó Đông Âu biến đổi lớn, quốc gia vốn đi theo chế độ xã hội chủ nghĩa đều chuyển sang phương Tây, tư tưởng của Đảng đang đứng ở vị trí rung chuyển rất lớn, phái bảo thủ cùng phải cải cách tràn ngập mùi thuốc súng, ngay cả Duyên Sơn huyện nho nhỏ , cũng tuyệt nhiên có hai loại quan điểm đối lập bất đồng nhau, bí thư huyện ủy Tiêu Nhật chờ phái bảo thủ hình thành đối đầu với phái cải cách do huyện trưởng Trình Kiến Quân đầu cầm. Đương nhiên, trong mắt dân chúng, đều không nhìn thấy khói thuốc súng của loại đấu tranh chính trị loại này.
Đường Dật lại hiểu rõ, việc lớn sắp xảy ra sẽ đem đấu tranh ở lĩnh vực tư tưởng tăng lên đến giai đoạn gay gắt, bởi vì vài tháng sau vào tháng tám, cộng hòa liên bang chủ nghĩa xã hội Xô-Viết gia nhập cộng hòa liên bang Nga chủ tịch Boris Yeltsin sẽ cùng người đang giữ chức tổng bí thư hiện giờ Mikhail Gorbachev triển khai đối quyết, đế quốc Nga khổng lồ lập tức giải thể, nước công hòa nghênh đón thử thách quan trọng nhất trong lịch sử.
Làm sao để nắm lấy lịch sử nước cộng hòa lần này sau một lần va trạm mạnh lĩnh vực tư tưởng đã trở thành vấn đề Đường Dật tự hỏi mỗi ngày, đây là cơ hội ngàn năm có một, lợi dụng tốt thì đối với con đường làm quan của mình chính là một bước ngoặt quan trọng.
Mấy ngày nay, Đường Dật vội vàng lật xem tư liệu, điều tra xem trấn trên có bao nhiêu nhà xưởng nhỏ, chuẩn bị tại Trần Gia trấn làm vài món thực sự, hắn muốn đưa xưởng đồ hộp ở trấn trên tiền hành làm thí điểm sau khi kết thúc đại hội cải cách, nhận được điện thoại của Trần Đạt Hòa, Trần Đạt Hòa đã đi nhận chức, trở thành đại đội trưởng hình cảnh công an cục của quận Duyên Sơn, trong điện thoại nổi lên sự bực bội, mình quang vinh thăng chức Đường Dật cũng không mời mình đi ăn. Nghĩ đang muốn đem tài liệu thảo luận hội nghị lần này đưa đến huyện ủy, Đường Dật lập tức mở miệng đồng ý.
Buổi trưa cùng Trần Đạt Hòa tại quán rượu Thừa Khải uống một hồi, nhớ tới lúc báo cáo công việc thì thái độ của Tiêu Nhật thờ ơ, hiển nhiên đối với đề xuất cải cách của mình không tán thành, Đường Dật có chút phiền muộn, hắn biết dòng lũ lịch sử một cách rõ ràng, cải cách là xu thế phải làm, nhưng tư tưởng hiện tại, tối thiểu là tại Duyên Sơn huyện, phái bảo thủ chiếm thế thượng phong, nghĩ tới mấy tháng sau Liên bang Xô-Viết sụp đổ thì Duyên Sơn huyện sẽ càng dấy lên làn sóng phản đối cải cách.
Tâm tình phiền muộn, uống hơn mấy chén, buổi chiều tại nhà khách huyện ủy đau đầu ngủ một giấc, lúc tỉnh lại trời đã tối, vừa tỉnh rượu, đầu đau đớn vô cùng, Đường Dật không thích thức ăn của nhà khách, lững thững đi ra khỏi nhà khách, không tự chủ được lại đi tới quán ăn nhỏ của Tề Khiết.
Vừa vào cửa quán, đã thấy thân ảnh Tề Khiết đứng cạnh quầy rượu, mặt cười trắng như tuyết lộ ra một tia đỏ ửng, chờ tới khi nàng nhìn thấy Đường Dật, thướt tha tới nghênh tiếp thì trong hương vị nhàn nhạt mang theo mùi rượu, hiển nhiên là vừa uống rượu.
Bàn tay mềm mại trắng nõn của Tề Khiết chỉ Đường Dật, vừa đi vừa nói: “Thằng nhóc này sao vài ngày nay không nhìn thấy bóng ngươi? Chết rồi sao? Có phải vội đi nói chuyện yêu đương hay không! Không để ý tới tỷ tỷ của mình!... A…” Nhưng dưới chân lại bị trượt, suýt nữa ngã sấp xuống.
Đường Dật đang phiền muộn, đi giải sầu lại gặp phải bợm rượu, rầu rĩ ngồi vào chỗ sát cửa sổ, nói với người phục vụ: “Cho ta một bát cháo loãng!”
“A! Thằng nhóc nhà ngươi kiêu ngạo, không thèm để ý tới ta?” Tề Khiết tức giận ngồi đối diện với Đường Dật, trừng mắt hạnh nhìn Đường Dật chằm chằm.
Đường Dật nhíu mày nói: “Đừng để ý tới tôi, phiền lắm!”
“Cô nói đúng rồi?” Đường Dật mặc kệ nàng, tuy rằng thoạt nhìn Tề Khiết cũng không uống nhiều lắm, nhưng đối với nữ nhân thích uống rượu Đường Dật trong lòng có vài phần không thích.
“Này, tôi và cậu nói chuyện vui vẻ nhé, mấy ngày tôi thật ra là làm theo biện pháp của cậu, cậu đoán xem hôm nay bán được bao nhiêu hộp cơm? Tề Khiết thấy Đường Dật tâm tình không tốt, vội vàng thu lại hành động phóng túng của mình, khuyên hắn cẩn thận, đã thấy hắn căn bản là không để ý tới cái nút bán hàng của mình, chỉ phẫn nộ nói tiếp: “Tỷ tỷ nói nhỏ với cậu a, buôn bán càng ngày càng tốt hơn, nguyên một ngày hôm nay, bán cơm hộp lãi hơn hai trăm đồng! Thật không ngờ, thằng nhóc như cậu còn có chút muôn đạo? Thế nào, nghe một tin tức tốt như thế có cao hứng chút nào không?”
Đường Dật ừ một tiếng, bưng bát cháo hoa mà người phục vụ mang tới chậm rãi uống. Tề Khiết bị mất mặt, bĩu môi lên, giận hờn đã muốn đi khỏi, nhưng nhìn thấy Đường Dật vẻ mặt không vui, Tề Khiết vẫn không đành lòng, lại chậm rãi ngồi xuống, lẳng lặng nhìn Đường Dật uống cháo.
Đường Dật chậm rãi uống hết bát cháo, đã thấy Tề Khiết nhìn mình chằm chằm, trong đôi mắt to quyến rũ tràn đầy sự thân thiết, Đường Dật trong lòng ấm áp, lại có chút buồn cười, không ngờ cô nàng này rất có tình có nghĩa, nàng lại không hề biết chính mình đã giúp nàng, chỉ là đêm đó khuyên bảo nàng một chút, lại thật sự coi mình là bạn tốt hoặc là đệ đệ ngoan.
“Này, tỷ tỷ cùng cậu đi xem phim nhé? Tề Khiết mắt to xoay chuyển, cố ý làm Đường Dật vui vẻ.
Đường Dật cũng không có hứng xem phim, nhưng thấy Tề Khiết trong mắt chờ mong, cũng không đành từ chối ý tốt của nàng, đành phải gật đầu. Tề Khiết cao hứng kéo Đường Dật dậy, thấy nàng vui vẻ như vậy, Đường Dật trong lòng lại cảm thấy ấm áp.
Bộ phim hôm đó là bộ “Song hùng đẫm máu” của Châu Nhuận Phát, Đường Dật và Tề Khiết lại ngồi ở góc ngày hôm đó, bởi vì nơi này lúc xem phim màn hình bị nghiêng, cho nên bình thường không có ai ngồi ở chỗ này, nhưng hôm nay lại có một đôi tình nhân ngồi ở đây, ở nơi này ríu ra ríu rít nói ra những lời yêu đương.
Đường Dật nhìn cảnh bắt nhau kịch liệt trong phim, trong đầu lại bắt đầu tính toàn làm sao tiến hành tiếp kế hoạch cải cách của mình, cùng với người trong huyện ủy quan hệ rắc rối phực tạp, nghĩ đến xuất thần, lại đột nhiên cảm thấy trên cổ, cánh tay mềm mại của Tề Khiết chậm rãi ôm mình, hương thơm ngấm vào trong người quanh quẩn ở chóp mũi, thậm chí có thể cảm thấy được cơ thể trắng mịn của Tề Khiết sát thân mình, lại nghe Tề Khiết ôn nhu nói: “Thằng nhỏ ngốc, đừng nghĩ nữa, là mối tình đầu của cậu sao?” Cũng là do Tề Khiết thấy Đường Dật chẳng nói chẳng rằng, nghĩ rằng hắn đang trải qua đau khổ của việc thất tình.
Đường Dật bất đắc dĩ gật đầu, cũng chỉ đành phát huy thêm khả năng diễn trò.
Tề Khiết lại có chút oán trách nói: “Ôi, cậu nhìn hai người bọn họ làm chi? Cùng bạn gái hôn nhau không được sao?” Là do Đường Dật khi đang tự hỏi chuyển mắt không nhìn lên màn hình, ánh mắt dừng lại trên người đôi tình nhân đang thân thiết..
Đường Dật bất đắc dĩ lắc đầu, vừa định bỏ cánh tay của Tề Khiết ra, nhưng đột nhiên phát hiện khuôn mặt diễm lệ của Tề Khiết xuất hiện ở trước mặt mình, môi mọng đỏ tươi đẹp ướt át càng ngày càng gần, chậm rãi dán lên môi mình, mềm, thơm mát, khi Đường Dật còn đang ngây người thì đôi môi mọng đỏ của Tề Khiết đã nhanh chóng thoát khỏi cái miệng của hắn, khanh khách cười nhẹ nói: “Đây là hôn môi, có gì thần bí đâu? Nữ nhân sao! Cũ không đi, mới không đến, nếu cậu đồng ý, sau này thất tình cứ tìm tỷ tỷ.
Đường Dật thật vất vả mới lấy lại tinh thần, trong lòng vừa bực mình vừa buồn cười, thật sự xem mình là một đứa nhỏ, lại còn cái gì hôn môi? Đầu lưỡi chưa từng chạm một cái, xoay mặt định nói chuyện, nhưng đột nhiên phát hiện, khuôn mặt diễm lệ của Tề Khiết, môi đỏ mọng xinh đẹp gần trong gang tấc, trong bóng tối, nữ nhân quyến rũ dường như càng có nhiều sức hút không nói lên lời, tim Đường Dật đột nhiên đập thình thịch rất nhanh, đã thấy môi đỏ mọng của Tề Khiết khẽ nhếch, tựa như muốn nói gì đó, Đường Dật căn bản là không nghe thấy, đột nhiên vươn tay, nâng khuôn mặt mềm mại của nàng, trên ngón tay truyền đến cảm giác trắng mịn dễ chịu, Đường Dật đột nhiên cúi đầu, lấy hết sức hôn lên môi Tề Khiết, không đợi Tề Khiết phản ứng thêm, đầu lưỡi của Đường Dật đã tiến vào dò xét khoang miệng của nàng, đem cái lưỡi nhỏ thơm tho của nàng, cố sức hút lấy.
“Ô ô…” Tề Khiết bắt đầu phản ứng lại cố sức giãy dụa, muốn đẩy Đường Dật ra, cơ thể lại càng lúc càng không có sức lực, giống như nước tựa vào người Đường Dật, cái lưỡi thơm tho cũng dần dần đáp trả.
Sau một lúc lâu, Đường Dật mới chậm rãi buông nàng ra, Tề Khiết thở phì phò từng ngụm từng ngụm, kinh ngạc nhìn Đường Dật, đột nhiên đưa tay mềm, xoắn tai Đường Dật, mắt to trừng lên long lanh nước mắt: “Giỏi cho tên nhóc nhà cậu, thì ra cũng không phải dạng người tốt! Ngay cả tiện nghi của ta cậu cũng chiếm!”
Đường dật biết mình thật sự đã lỗ mãng, Tề Khiết chẳng qua là thay đổi biện pháp để an ủi mình đang “ Thất tình”, mình ngược lại xâm phạm nàng, có chút xấu hổ cúi đầu, không biết nên nói gì.
Cảm thấy đau đớn trên tai dần dần biến mất, Tề Khiết đột nhiên yêu kiều cười rộ lên: “ Được rồi được rồi! Cũng đừng tự trách mình, độ tuổi của cậu chính là sôi nổi như vậy, cũng không phải do cậu sai!” Hiển nhiên Tề Khiết còn đang chú ý tới tâm tình của Đường Dật. Đường Dật lại càng hổ thẹn, đã biết là đang làm gì a?
“Nhưng sau này không cho làm như vậy! Trừ khi cậu muốn tỷ tỷ làm người yêu của cậu!” Tề Khiết cười vỗ vỗ lên đầu Đường Dật.
Trên đường trở về quán ăn sau buổi chiếu phim, Tề Khiết cũng im lặng, trên mặt hồng hồng, hiển nhiên trong ánh sáng, nhớ tới một màn có chút mắc cỡ trong phòng chiếu phim, vốn mang theo cảm giác say muốn hôn Đường Dật một chút để an ủi hắn, ai ngờ cuối cùng hai người lại thật sự hôn nhau.
Cứ im lặng như vậy đến khi trở về quán ăn nhỏ, đã là chín giờ hơn, nhân viên phục vụ thu dọn bàn ghế, chuẩn bị đóng cửa.
Đường Dật cười với Tề Khiết nói: “Chậm đã, tôi quay lại trường. Lần sau tôi sẽ mời cô đi xem phim.”
Vốn thuận miệng nói như thế, nhưng nói xong mới phát hiện lời nói có chút sai sót, Tề Khiết nghe thấy” xem phim”, mặt cười đỏ lên, liếc nhìn Đường Dật một cái, quay người đi vào trong nhà.
Đường Dật ở lại nhà khách một đêm, sáng hôm sau lại báo cáo công việc với huyện trưởng Trình Kiến Quân, Trình Kiến Quân ngược lại rất ủng hộ đề nghị của hắn, nhưng dù sao cũng muốn Tiêu Nhật đồng ý, cho nên trả lời Đường Dật vài ngày sau hội nghị thảo luận huyện ủy sẽ giải quyết.
Khi vừa tới buổi trưa, Đường Dật cân nhắc trở lại quán ăn nói lời tạm biệt với Tề Khiết, thuận tiện hóa giải chuyện xấu hổ ngày hôm qua, lúc đi tới quán ăn mới phát hiện cửa quán ăn bị đóng kín, căn bản là không làm ăn gì, Tề Khiết cùng hai người phục vụ mày chau ủ dột, thấy Đường Dật, Tề Khiết miễn cưỡng lộ ra dáng vẻ tươi cười, hỏi: “Ăn gì thế? Tôi bảo đầu bếp đi chuẩn bị!”
Đường Dật ngạc nhiên hỏi: “ Vì sao lại không có khách, cũng không làm cơm hộp?”
Tề Khiết lắc đầu: “Ngươi cũng đừng quản! Đừng quan tâm làm gì?”
Nữ phục vụ Tiểu Lý là người lắm mồm, nói: “Cũng là do Trương Tự Cường, không biết làm sao lại cản trở chúng tôi, sáng hôm nay có nhân viên ở sở công thương tới kiểm tra, nói chúng tôi bán cơm hộp là trái với điều lệ công thương, Trương Tự Cường cũng theo tới, khẳng định là chủ ý của hắn!”
Đường Dật ngây ra một lúc, Trương Tự Cường? Hắn còn dám tới nơi này làm loạn? Lá gan không nhỏ a?
Lúc này, bên ngoài cửa kính vang lên tiếng còi “tin tin”, một chiếc xe jeep đỗ ở ngoài cửa, từ trên xe nhảy xuống ba bốn gã ăn mặc đồng phục của công chức quản lý công thương, sau cùng, có một thân ảnh béo mập nhảy xuống xe, chính là Trương Tự Cường.
Mấy người đi vào trong quán, người khác không nói gì, Trương Tự Cường âm dương quái khí cười rộ lên: “Ấy ấy, đây không phải là Tề đại muội tử sao? Như thế nào, có vài ngày không gặp thì không nhận ra Trương ca?”
Tề Khiết còn có chút sợ hắn, lúc này khuôn mặt tươi cười chào đón cũng không có, mặt cười tái nhợt, nhìn hắn không nói gì.
“Cứ tưởng cô em cùng đại đội trưởng của anh có quan hệ gì! Làm cả buổi đại đội trưởng hoạt lôi phong thông đồng với em, em thật đúng là tự hành mình!” Trương Tự Cường cười hắc hắc, hắn mấy ngay nay mới biết, Trần Đạt Hòa và Tề Khiết không có quan hệ gì, nghe Tam Tử nói, hôm đó chính là ăn cơm ở đây, lúc đầu Trần Tự Cường còn tưởng rằng Trần Đạt Hòa nhìn trúng Tề Khiết, ai ngờ vài ngày sau, căn bản là không thấy Trần Đạt Hòa tới quán ăn tới một lần, lúc này mới bình tĩnh lại, cảm thấy rằng ngày đó lúc ăn cơm Tề Khiết nói gì đó, Trần Đạt Hòa là nhân viên mới nhận chức, làm ra vẻ khí khái, hù dọa những người này, nếu không có quan hệ thân thiết gì, Trương Tự Cường liền muốn tìm lại một chút thể diện, quyết tâm cho Tề Khiết nhìn thấy năng lực, chẳng qua công an có quy củ không dám động tới Tề Khiết, vì vậy tìm mấy hổ bằng cẩu hữu ở sở công thường thường ngày chơi thân vội tới làm khó Tề Khiết.
“Thế nào, phải phạt bao nhiêu tiền?” Trương Tự Cường quay đầu lại hỏi một nhân viên đeo kính của sở công thương.
Tên đeo kính cầm quyển sổ giả vờ giả vịt nhìn vài lần, nói trôi chảy: “Dựa theo điều lệ thứ bảy điều mười ba luật công thương, phải phạt ít nhất không dưới ba nghìn đồng!”
“A?” Tề Khiết khuôn mặt tái nhợt một chút, ba nghìn đồng? Đây chính là thu nhập mấy tháng của mình a.
“Niệm tình cô là lần đầu tiên, lần này chỉ phạt ba nghìn thôi, lần sau tái phạm nhất định sẽ phạt nặng!” Ngữ khí của tên đeo kính giống như quan lớn.
Trương Tự Cường cười hắc hắc, nói: “Tề đại muội tử, lần này ca ca chính là không giúp được em, ai bảo em làm việc kiếm tiền này cũng không nói trước cho anh một tiếng?”
Đường Dật trong lòng thở dài, đây là chế độ xã hội chủ nghĩa sao? Qua thực so với xã hội phong kiến còn không bằng, trách không được thời đại “bao thanh thiên” có thể được ưa chuộng như vậy, bởi vì dạng con sâu làm rầu nồi canh như Trương Tự Cường nhiều lắm.
“Đại muội tử, đưa tiền đi? Có muốn anh giúp em lấy hay không?” Trương Tự Cường cười đến độ hàng răng cửa màu vàng phát sáng.
Đường Dật thở dài, lẩm bẩm: “Sao lại có cảm giác về xã hội cũ nhỉ?”
Trương Tự Cường lỗ tai rất thính, giương mắt quan sát trên dưới Đường Dật, lạnh lùng nói: “Tiểu tử mày là ai?”
Đường Dật cười: “Ông không cần biết tôi là ai? Ông là ai? Dựa vào cái gì mà sở công thương các người tới đây khoa tay múa chân?”
Trương Tự Cường sửng sốt một chút, không ngờ thằng nhóc này cũng rất ngang ngược, dám cùng nói chuyện với người đang mặc đồng phục công an như mình, lập tức mắt tam giác trừng lên, hung tợn nói:
- Mày nói cái gì, chúng tao liên hợp kiểm tra, mày cản trở công vụ, muốn vào đồn cảnh sát sao?
Đường Dật hừ một tiếng: “Chưa nghe nói liền hợp kiểm tra lại phái ra một tên tướng cướp!”
“Mày mẹ nó thực sự là muốn chết à!” Trương Tự Cường nhanh chóng đi về phía Đường Dật, Tề Khiết sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, vẫn chạy nhanh qua ngăn trước người Đường Dật, khép nép nói với Trương Tự Cường: “Đừng đừng, Trương đại ca, hắn không hiểu chuyện! chúng tôi đưa tiền là được chứ gì?” Quay đầu lại cúi xuống nói: “Đừng nói nữa! Không thể trêu bọn họ!”
Đường Dật lại nắm lấy tay Tề Khiết kéo về phía sau mình, lạnh lùng nói: “Chưa từng nghe qua điều khoản nào quy định quán ăn không được bán cơm hộp! Các ông!” Lấy ta chỉ vào mấy nhân viên chấp pháp công thương, lạnh lùng nói: “Gọi sở trưởng của các ông tới đây, tôi muốn xem điều lệ nào của công thương quy định không cho phép quán ăn bán cơm hộp!”
“À, tiểu tử mày thật sự muốn chết à!” Trương Tự Cường lại muốn tóm lấy cổ áo Đường Dật, lại bị Tiểu Sấu Tử vẫn luôn quan sát Đường Dật kéo lại, Tiểu Sấu Tử vừa khuyên Trương Tự Cường, bên cạnh đó quan sát Đường Dật, do dự nói: “Ngài… Ngài có phải là Đường bí thư ở Trần Gia trấn?”
Tiểu Sấu Tử quan hệ với sở trưởng không tệ, cùng sở trưởng đi huyện ủy làm việc thì cũng đã gặp qua Đường Dật một lần, lúc đó sở trưởng có nói về thân phận của Đường Dật, Tiểu Sấu Tử vẻ mặt cực kỳ hâm mộ thế nên ký ức vẫn còn như mới, còn nhớ rõ hắn nói: “Cán bộ tốt nghiệp trường Đảng thuộc trung ương, được điều xuống toàn bộ các cơ sở tỉnh rèn luyện, là một nhóm cán bộ quan trọng được quốc gia bồi dưỡng, hơn nữa trong nhóm này không chắc còn có hoàng thân quốc thích, Tiểu Sấu cậu nhớ rõ hộ tôi rồi chứ, ngộ nhỡ về sau, tôi nói là ngộ nhỡ, gặp lúc hắn đang cần giúp đỡ chuyện gì cậu phải xử lý cho tốt giúp tôi, lão tử còn trẻ, còn có rất nhiều tiền đồ, người như thế có thể không phải đắc tội ngàn vạn lần không nên đắc tội!”
Đường Dật không ngờ sẽ có người nhận ra mình, lúc này cũng không phải lúc giấu diếm thân phận, khẽ gật đầu: “Đúng, tôi chính là Đường Dật!”
Trương Tự Cường giương nanh múa vuốt bỗng chốc cứng đờ, liền cảm thấy trong đầu ông lên một tiếng, suýt nữa té xỉu tại chỗ, Đường Dật? Chính là lớn hơn Thiết ca của mình, Trần Đại đội trưởng cùng Đường Dật ở trong vụ án Lý Văn Hòa đồng thời bị vu hãm, cùng là hàm ngư cựa mình, giao tình có thể xấu được sao? Huống hồ lúc đón tiếp Trần Đạt Hòa hắn uống say, chính mồm đã nói: “Trần Gia Đường Dật chính là thiết tử của tôi! Không có hắn cũng không có tôi!”
Toàn thân mồ hôi lạnh ứa ra, Trương Tự Cường đã biết vì cái gì mà Trần Đạt Hòa quan tâm tới vụ án của Tề Khiết, chính là do người thanh niên trước mặt này, hắn, mới là người đứng sau Tề Khiết a.
Sấu Hầu lập tức tươi cười khiêm tốn, thấp giọng nói: “Đường bí thứ, thì ra đúng là ngài, chúng tôi đi vậy, đi vậy!”
Đường Dật cũng tràn đầy căm tức, trầm giọng nói: “Đi? Hôm này đừng nghĩ đi khỏi đây! Tôi cũng muốn học tập một chút điều lệ mới của sở công thương! Các người, nhanh gọi điện thoại cho lãnh đạo của mấy người tới đây, tôi và hắn cùng nhau học tập một chút!”
“Đừng đừng, Đường bí thư, lời này, chúng tôi… Cái này…”
“Đừng cợt nhả với tôi! Tôi nói rất buồn cười sao?” Đường Dật nhíu mày.
“Không có không có!” Sấu Hầu mặt chuyển vàng, nét mặt đó Tề Khiết nhìn thấy quả thực thấy rất đáng thương.
“Còn anh!” Đường Dật đưa một ngón tay chỉ Trương Tự Cường, Trương Tự Cường sợ tới mức run run, suýt nữa ngồi xuống đất. “Anh chính là Trương Tự Cường à, đã sớm nghe thấy đại danh của anh! Thế nào, vụ án của Tề Quân là qua tay anh ư, đổi trắng thay đen, ức hiếp người lương thiện, đây là tác phong trước sau như một của anh sao? Vốn tôi lúc đó có ý định báo cáo với chủ quản chính pháp Lưu bí thư, là Trần đội trưởng lần nữa nói giúp, nói cho anh một cơ hội nữa tôi mới không truy cứu, không ngờ anh thật sự tà tâm không thể bỏ mà! Xem ra lần này phải báo cáo với huyện ủy và huyện cục!
“Đừng, Đường bí thư, tôi biết sai rồi, tôi sai rồi! Tôi hướng ngài xin lỗi, không… Không phải… Tề đại muội… Tề tỷ, là tôi sai rồi, tôi hướng chị xin lỗi, ngài đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân, bỏ qua cho tôi đi!” Trương Tự Cường đau khổ cầu xin Đường Dật và Tề Khiết, như một thằng hề, trên mặt đầy nước mắt nước mũi, xem ra, ý muốn quỳ xuống trước mặt Tề Khiết cũng có.
“Chuyện xin lỗi không cần anh hướng tôi hay là nàng xin lỗi, hành vi của anh ở cấp chính phủ, dám bôi nhọ Đảng! Mà không phải đắc tội với Đường Dật tôi!” Đường Dật sắc mặt nghiêm nghị, Trương Tự Cường trên mặt lã trã mồ hôi rơi xuống, cơ thể yếu đuối ngã ngồi, đúng là không có đủ sức để đứng lên.
Tề Khiết giống như đang nằm mơ, kinh ngạc nhìn Đường Dật lớn tiếng quở trách Trương Tự Cường, những đại nhân vật đỉnh thiên hàng ngày trong mắt mình, giống như những đứa trẻ trước mặt Đường Dật, không, giống như chó ghẻ, cả đám câm như hến, xem ra bây giờ cho dù muốn toàn bộ bọn họ quỳ xuống, bọn họ cũng sẽ chen lấn nhau liếm ngón chân mình.
Hắn, hắn là cái gì bí thư?
Tề Khiết nhìn đại nam hài trong mắt mình, lúc này hắn mang theo một loại cảm giác không thể nói lên lời, đúng vậy, là một loại khí thế, lúc này hắn đứng vững như núi cao, che chờ cho mình từng li từng tý. Loại cảm giác bảo vệ chân thật này, thật là tốt.
Đường Dật hầm hầm giận dữ quở trách bọn họ, thấy mấy người này rắm cũng không dám đánh, cả đám lau hồ hôi trên trán, Trương Tự Cường sợ đến mức có chút đờ đẫn, co quắp ngồi một góc không dám động đậy, trong lòng tức giận một chút.
“Như vậy đi, chuyện các người tôi cân nhắc rồi sẽ xử lý sau, trước hết nghe biện pháp xử lý quán ăn Long Tỉnh này của các người ra sao.”
Sấu Hầu cướp lời nói: “Đường bí thư, quán ăn Long Tỉnh tất nhiên có thể kinh doanh như thường lệ, hơn nữa chúng tôi quay về trụ sở sẽ nghiên cứu làm sao để quán ăn Long Tỉnh có được chính sách ưu đãi.”
Đường Dật trừng mắt, trầm giọng nói: “Anh thấy tôi và chủ quán quen thân, nên các anh phải chiếu cố đúng không?”
Sấu Tử sợ tới mức liên tục lắc đầu, lần này vuốt mông ngựa lại thành vỗ đùi ngựa.
“Chuyện này các anh cứ theo lẽ công bằng mà làm, lãnh đạo của các anh, cùng tôi không có quan hệ! Ngoài ra nói cho các anh biết, Tề Khiết và tôi rất thân, chúng tôi là bạn tốt! Cũng không cần tránh né cái gì!” Đường Dật biết, mình nếu ngang ngạnh giả vờ không quen với Tề Khiết thì sau ngày hôm nay, chỉ sợ các tin đồn nhảm đều có thể phát ra, mình hùng hồn nói thật chiếm thế chủ động.
“Được, các anh đi trước đi! Tôi còn một số chuyện, không rảnh cùng các anh tranh cãi vô ích!”
Mấy người vâng vâng dạ dạ, lại có người như Trương Tự Cường đứng không nổi, chán nản ra khỏi cửa, Đường Dật quay đầu lại nhìn Tề Khiết, Tề Khiết cũng đang nhìn hắn, vẻ mặt cực kỳ phức tạp.
Hai người phục vụ nhìn nhau, lẩn vào đằng sau nhà bếp, trong quán ăn chỉ còn lại Đường Dật và Tề Khiết.
“Chuyện em trai tôi cũng là cậu chiếu cố sao?” Tề Khiết nói xong lại nhẹ nhàng cười: “Nhất định là cậu.”
Đường Dật khẽ gật đầu, nói: “Thật xin lỗi a, giấu cô lâu như vậy, nhưng chuyện tôi là sinh viên cũng đều tại cô tự cho là đúng, tôi cũng không dám nói.”
Tề Khiết khẽ gật đầu, đột nhiên cười khanh khách: “Đường đại bí thư, cậu có phải cho rằng tôi hiện tại sẽ sợ cậu, hừ, cậu là bí thư thì sao, hay là muốn gọi tôi là tỷ tỷ!
Đường Dật trong lòng buông lỏng, hắn chỉ sợ Tề Khiết bỗng nhiên khúm na khúm núm với mình, Đường Dật rất để ý tới đoạn tình hữu nghị này cũng tự nhiên biến mất.
“Nhưng Đường bí thư, cậu rốt cuộc bao nhiêu tuổi rồi? Không phải là lớn hơn tôi chứ?” Tề Khiết nhìn chằm chằm vào mặt Đường Dật, nghi hoặc hỏi.
“Cứ gọi tôi là Đường Dật đi, tôi cùng tuổi với cô, tháng tám!”
“Vậy cậu vẫn phải gọi tôi là tỷ tỷ! Tôi là tháng ba!” Tề Khiết đắc ý nở nụ cười, thật ra trong lòng nàng không bình tĩnh như ngoài mặt, đã biết được thân phận thực sự của Đường Dật, nàng thế nào lại làm thinh, chỉ là nàng biết nên làm như thế nào khi cùng ở chung một chỗ với Đường Dật khiến hắn thoải mái, mới có thể khiến cho Đường Dật không xa lánh mình, trong lòng, đối với Đường Dật, lại có thể hoặc ít hoặc nhiều một chút kính nể?