Nhân Sâm Quả ngàn năm nếu bị linh trùng cấp hai Thất Tinh Tri Chu đoạt được, cho dù là trực tiếp nuốt vào để luyện hóa cũng có thể giúp thực lực của nó bạo tăng đến cấp ba hoặc thậm chí là cấp bốn, cho nên nó nhất định phải đoạt được.
Nhưng những yêu thú, linh trùng khác sẽ không đứng xem gốc linh thảo đó bị nuốt mất, trong nháy mắt đã hợp lực phá tan mạng nhện đang chắn đường, một hồi đại chiến của yêu thú linh trùng rốt cục cũng bộc phát.
Hứa Hàn không khỏi động lòng, Thất Tinh Tri Chu tuy lợi hại, nhưng với thực lực linh trùng cấp hai mà đối mặt với hơn mười đầu yêu thú, linh trùng cũng khó có thể địch lại, mạng nhện giăng ra cũng không có hiệu quả gì, bị bọn kia hợp sức phá tan.
Mạng nhện của Thất Tinh Tri Chu vốn là một loại vật liệu cực kỳ cứng cõi, còn có công hiệu hạn chế linh khí trong cơ thể của con mồi, rất nhiều người tu tiên khi luyện chế pháp khí đều dùng tơ nhện của Thất Tinh Tri Chu để luyện ra loại pháp khí dạng lưới. Nhưng dù sao độ cứng cõi của nó cũng có hạn, dưới sự công kích của hơn mười đầu yêu thú, linh trùng cũng nhanh chóng bị rách.
Trong đó công lao lớn nhất chính là hàn vụ băng kết của Sương Văn hổ, làm cho tơ nhện bị đống băng lại, sau đó những yêu thú linh trùng khác đồng loạt xuất ra tuyệt chiêu, thanh thế như vũ bão tạo thành thế giằng co.
Thất Tinh Tri Chu hiển nhiên không cam lòng, hú vang một tiếng sắc bén, u lục sắn hoa văn trên người từng đợt lóe sáng, lại phun ra vài đạo tơ nhện từ trong miệng, lúc này tơ nhện chủ yếu vây khốn những yêu thú linh trùng có khả năng uy hiếp nó lớn nhất, vài tiếng răng rắc vang lên, những yêu thú linh trùng đang bị tơ nhện buột chặt không còn chút phản ứng nào, đồng thời gân cốt toàn thân cũng đều gãy lìa, vong mạng tại chỗ.
Chỉ có điều một kích này đã dốc hết toàn lực của Thất Tinh Tri Chu, những yêu thú, linh trùng khác vẫn không chút sợ hãi, ngược lại còn điên cuồng tiến công. Trong đó, Sương Văn hổ trước lúc lâm tử rên lên một tiếng, liền đem toàn bộ hàn vụ băng kết tinh túy nhất trong cơ thể phún xuất đánh lên trên người Thất Tinh Tri Chu.
Thất Tinh Tri Chu sau khi ngạnh kháng công kích của bọn chúng liền hống lên một tiếng thê lương, liền đem lưới nhện cực lớn đã bị tàn phá thu vào cơ thể, lại muốn phát lực một lưới bắt hết, nhưng yêu khí không còn nên chẳng thể tiếp tục công kích.
Hứa Hàn nhìn thấy lắc đầu, chưa mở linh trí đúng là chưa mở linh trí, chiến đấu đa phần đều dùng sức trâu, Thất Tinh Tri Chu này khi xuất chiêu cũng không chừa cho mình một đường lui nào cả.
Quả nhiên chỉ trụ được vài nhịp thở thì mạng nhện liền bị bạo liệt, vài đầu yêu thú, linh trùng dốc cạn tàn lực hướng đến Thất Tinh Tri Chu điên cuồng tấn công, nhanh chóng xe xác Thất Tinh Tri chu vốn đang sức tàn lực kiệt.
Mấy con yêu thú, linh trùng còn lại vui mừng rú lên hướng Nhân Sâm Quả chạy tới, khiến cho Hứa Hàn đang tọa thủ bàng quan trong lòng căng thẳng.
Còn năm đầu yêu thú linh trùng, phần lớn đều đầy rẫy vết thương, nhưng Hứa Hàn vẫn không dám vọng động, hắn ổn định lại tâm tình, muốn xem thử mấy đầu yêu thú linh trùng này phân chia Nhân Sâm Quả như thế nào, là chia đều hay là dùng cường lực để đoạt.
Theo nhận xét của Hứa Hàn, đừng nói đến những hạ cấp yêu thú, linh trùng chưa khai mở linh trí này, đến ngay cả con người thông minh nhất dưới tình huống này đều sẽ tàn sát lẫn nhau, huống chi đây chỉ là những hạ cấp linh thú.
Quả nhiên năm đầu yêu thú còn lại đều hướng tới đối phương gầm lên đe dọa, ý đồ độc chiếm.
Hứa Hàn nhìn thấy tình huống này, trong lòng cười lạnh, sau khi tra xét tình huống phụ cận một chút cảm thấy không có vấn đề gì mới lặng lẽ tới gần.
Thời gian giằng co chưa tới nữa nén hương, một Lục Dực Phi Hoàng nhịn không được tranh tiên chạy đến gốc Nhân Sâm Quả, vọng tưởng muốn cường hành đoạt lấy, sau khi nó động thân liền dẫn đến một tràng chiến đấu thảm thiết, thấy cảnh đó Hứa Hàn không khỏi trợn mắt há mồm.
Đông quy vu tận, không ngờ lại đồng quy vu tận, năm đầu yêu thú, linh trùng còn lại dường như càng chiến càng hăng. Vì muốn đoạt được Nhân Sâm Quả nên đều xuất ra sát chiêu mạnh nhất, sau một tiếng nổ kịch liệt, bụi mù lắng xuống, Hứa Hàn nhìn thấy năm đầu yêu thú linh trùng chia ra năm hướng gục xuống, tất cả đều đang hấp hối.
Không còn giữ nổi bình tĩnh, Hứa Hàn trong lòng hưng phấn, đúng là trai cò đấu nhau ngư ông đắc lợi.
Sau khi hắn dò xét thấy không có gì nguy hiểm, liền nắm pháp quyết đem tất cả đám yêu thú linh trùng đang hấp hối một lần trảm sát, lại nhìn Nhân Sâm Quả không chút tổn thương bên trong, hắn gần như ngừng thở.
Hắn lấy ra một cái bình ngọc, lưỡng lự chốc lát lại cất vào rồi lấy ra một xẻng hái thuốc rồi đào gốc Tham Quả lên.
Sở dĩ hắn không trực tiếp hái quả là vì đột nhiên hắn nhớ tới Nhân Sâm Quả có một đặc dị là thu liễm dao động linh lực, hơn nữa Thiết Chỉ hoàn do sư phụ lưu lại cho hắn cũng có thể chứa linh dược còn sống. Tu tiên chi pháp vốn là tham tường từ thiên địa, hiện tại có một tiêu bản sống để hắn nghiên cứu thì tại sao không lưu lại để từ từ nghiền ngẩm.
Hiện tại mai Nhân Sâm Quả này đối với hắn cũng chưa thực sự thích hợp, cho nên lưu lại vẫn tốt hơn, hắn liền đem Nhân Sâm Quả thu vào một không gian chuyên chứa linh dược bên trong Thiết Chỉ hoàn, rồi quay lại nhìn những thi thể của các yêu thú linh trùng kia.
- Pháp khí của ta rốt cục cũng đã có tài liệu để làm rồi.
Hứa Hàn nở nụ cười, đem tất cả thi thể của các yêu thú linh trùng thu lại, kể cả mấy cái chân và túi tơ của Thất Tinh Tri chu cũng thu tất.
Nhanh chóng thu thập tất cả, Hứa Hàn vội vàng rời khỏi, sợ bị yêu thú cao cấp phát hiện.
Ban đầu vốn tưởng vận khí đen đủi, không ngờ cuối cùng lại làm ngư ông đắc lợi, Hứa Hàn tâm tình thư sướng, sau khi trở lại động phủ hắn liền đem túi tơ của Thất Tinh Tri Chu ra, quan sát hồi lâu rồi ánh mắt sáng lên.
- Luyện chế một cái pháp khí vây khôn ít nhất cũng có thể bắt được pháp khí của người tu tiên Luyện Khí kỳ tầng năm.
Hứa Hàn hạ quyết định xong, liền vận khởi linh lực lấy tơ nhện từ túi tơ ra.
Trãi qua ba năm tu luyện, Hứa Hàn đã từ Luyện Khí tầng một tiến lên đệ tầng năm, cũng đã có thể miễn cưỡng luyện chế đê giai pháp khí cho bản thân, dựa theo phương pháp do sư phụ hướng dẫn, hắn dùng linh lực nhập vào tơ nhện rồi từng bước luyện hóa, khảm vào đó một cấm chế đặc biệt, đem nó biến thành pháp khí có thể tùy tâm sở dụng của bản thân.
Thất bại, thất bại, lại thất bại.
Hứa Hàn không có kinh nghiệm nên liên tiếp thất bại ba lần.
Lúc đầu khi luyện chế pháp khí vốn tài liệu đã không nhiều lắm, Hứa Hàn không khỏi thất vọng, thật không ngờ chỉ là một cái đê giai pháp khí chỉ khảm lên đó một cái cấm chế mà luyện chế cũng không thành.
Trải qua ba lần thất bại, dù sao cũng nắm được một ít điểm mấu chốt, có điều tơ nhện hiện tại còn lại không nhiều lắm, hắn lại lấy ra một túi tơ của linh trùng Hủ Độc Hồng Chu cùng với cây quạt trước đây của bọn Hứa Kiệt đưa cho hắn.
Rồi tháo Tuyết Tằm Ti trên mặt quạt ra, rốt cục cũng có đủ tài liệu để hắn hao phí thêm vài lần.
Vì đề phòng khi thất bại sẽ không còn tài liệu, đầu tiên Hứa Hàn dùng tuyết tằm ti để thí luyện một lần, rốt cục cũng thành công, sau đó lại dùng tơ của Hủ Độc Hồng Chu kết hợp với túi tơ của Thất Tinh Tri Chu.
Hít sâu một hơi, Hứa Hàn bắt đầu lần luyện chế cuối cùng, nếu chẳng thành công, thì những tài liệu này sẽ trở thành học phí để hắn học luyện khí.
Hủ Độc Hồng Vhu tuy là linh trùng cấp một, nhưng trên độc trên tơ của nó lại có lực sát thương nhất định đối với người tu tiên Luyện Khí kỳ. Hứa Hàn tập trung cao độ đem túi tơ cùng tơ nhện chậm rãi luyện hóa trở thành pháp khí vây khốn đặc biệt của mình, ở bước cuối cùng liền khảm vào một cấm chế chỉ có chính mình mới có thể dẫn khởi, một đạo bạch quang lóe lên, Hứa Hàn phấn khởi, bước tế luyện đầu tiên xem như thành công.
Hắn lại đem ra túi tơ và tơ nhện còn thừa của Thất Tinh Tri Chu sau khi tế luyện liền đem chúng kết hợp lại, từng bước dung hợp, dần dần hình thành một loại pháp khí khí dạng lưới rộng khoảng một trượng, một dãi tơ tằm trong xuống quang mang uyển chuyển, tản ra linh lực dao động.
Ngay thời điểm dung hợp cuối cùng, Hứa Hàn lại dùng linh lực khảm vào một tầng ấn ký cấm chế của mình, tay giữ chặt pháp khí dạng lưới đưa vào bên trên trong túi tơ đã được luyện hóa xong, tạo thành một quyền đầu hình cầu.
Cuối cùng cũng đã hoàng thành, Hứa Hàn đợi sau khi linh lực trong cơ thể hồi phục lại, lúc này mới đem pháp khí vừa luyện thành mở rộng ra, cẩn thận quan sát, rồi tự mình kiểm chứng khả năng chống đỡ của nó, hắn ngưng tụ linh lực trên ngón tay, dùng hết sức mà xé, liền cảm thấy được pháp khí này có thể chống đỡ được lực tấn công của người tu tiên Luyện Khí tầng năm, mãn ý gật đầu.
Khi mở bàn tay ra liền thấy trên bàn tay không ngờ còn bị độc khí của Hủ Độc Hồng chu xâm nhập, mặt đầy vui vẻ, đối với công năng phụ này rất vừa lòng.
Sau khi ngồi xuống vận công đem độc khí bức ra, Hứa Hàn ra khỏi động phủ của mình, nhìn ra dãy núi trùng điệp phía xa. Sau khi trầm mặc nữa ngày, ánh mắt hắn bổng trở nên kiên định.
- Đã tới lúc rồi.
Lúc này mày kiếm nhướng lên, vung tay đem mọi thứ trong động phủ thu vào túi trữ vật, vận khởi Thần Hành Thuật hướng ngọn núi lớn phía xa bay tới.