
Hoả Long Thần Kiếm 
» Tác giả: Từ Khánh Phụng 
Nguồn : VanTuyen
1. Äông Hải Ma Quân 
Vào tiết trá»i cuối thu mưa bay lả tả, không khà bắt đầu se lạnh, ngoài trá»i tuyết phá»§ đầy má»™t màu trắng xóa. Trong lúc đó ở sâu trong thạch động, ÄÆ°á»ng Luân mở gói hành trang cá»§a Thiên Äá»™c Nhất Phẩm, tìm được má»™t lá» thuốc màu tÃm. Chàng cúi xuống khấn vái má»™t hồi, vừa muốn trút lá» thuốc Hóa Thi đơn này xuống... 
Thì má»™t tiếng hú hào hùng bi thiết vang lên giữa đêm khuya. Pháp Nguyên thiá»n sư giá»±t mình, trong cặp mắt lỠđỠmệt nhá»c cá»§a ông ta thoáng hiện lên vài tia mắt vui tươi đầy sinh khÃ. 
ÄÆ°á»ng Luân mỉm cưá»i, rắc lá» thuốc Hóa Thi đơn lên mình cá»§a Thiên Äá»™c Nhất Phẩm. 
Chàng cau mày nói : 
- Xin thiá»n sư khoan vui đã, nếu để môn hạ cá»§a Thiên Äá»™c môn ngưá»i này đả thương thì tháºt là tai hại, vì rằng tăng chúng trong chùa Pháp Hoa này đã trúng độc cá»§a Thiên Äá»™c Nhất Phẩm và không có thuốc giải như váºy thì công phu cá»§a thiá»n sư sẽ trôi theo dòng nước. 
Từ bên ngoài, từng tiếng thê thảm vang lên não ruột, tiếng gươm, đao xé gió nghe vèo vèo. 
Pháp Nguyên thiá»n sư lại biến sắc, lão đưa mắt ngÆ¡ ngác nhìn sinh đầy vẻ bà máºt. 
Thình lình má»™t tiếng thét thanh tao trá»—i dáºy, má»™t chiếc bóng từ bên ngoài bay vút vào nhanh không thể tả. Trước mắt cá»§a ÄÆ°á»ng Luân vừa xuất hiện má»™t ngưá»i. ÄÆ°á»ng Luân ngắm ngưá»i rồi tấm tắc khen thầm : 
- Tháºt là má»™t trang thư sinh anh tuấn! 
Pháp Nguyên thiá»n sư buông ra má»™t tiếng cưá»i bi thảm, uể oải nhướng mắt lên, khàn khàn nói : 
- Sư đệ đến trể má»™t bước, không những không có bổ Ãch, trái lại còn làm cho ba trăm hai mươi lăm vị đệ tá» trong chùa Pháp Hoa này phải chết má»™t cách bi thảm, tháºt là Ä‘au đớn. 
Bất thình lình, lão hòa thượng buông ra má»™t tiếng rống tháºt to, ÄÆ°á»ng Luân giá»±t mình vì thấy trong lá»— tai cá»§a Pháp Nguyên thiá»n sư có má»™t dòng máu thắm rỉ ra. Pháp Nguyên hổn hển nói rằng : 
- Già đây bất tài, không ngá» hai mươi năm sau vào ngày này lại thua thằng Thiên Äá»™c Nhất Phẩm má»™t cách tháºt thảm thiết, món bảo váºt để trấn tá»± cá»§a chùa Pháp Hoa này là sinh mạng cá»§a ba trăm mấy mươi đệ tá» tất thảy Ä‘á»u mất trong tay già này... Ta tháºt không còn mặt mÅ©i nào mà thấy Pháp Hoa tổ sư và vong linh cá»§a mưá»i má»™t vị sư huynh đã xả thân mà giữ gìn bảo váºt... 
Ông ta nghĩ mệt một chút đoạn nói tiếp rằng : 
- Già này sức đã cùng, lực đã kiệt, sự nghiệp của Pháp Hoa tông xin trao lại cho nhà ngươi. 
Dứt lá»i, Pháp Nguyên thiá»n sư vươn tay tống vào thiên linh cái cá»§a mình má»™t chưởng nhanh như chá»›p. 
Nhất Tuyệt thư sinh gào lên một tiếng thê thảm, vung tay ra biến chưởng thành trảo mà chồm tới... 
Má»™t tiếng “toạc†vang lên, nhiá»u tia máu bắn ra nhưng mà Nhất Tuyệt thư sinh đã cháºm má»™t bước. Pháp Nguyên thiá»n sư đã trúng chưởng cá»§a mình, vỡ sá» mà chết thảm thiết. 
Nhất Tuyệt thư sinh gào lên má»™t tiếng não nùng, đưa nhanh trưá»ng kiếm gạch má»™t đưá»ng trên mắt đất... Những đá hoa lót trên mắt đất bị trưá»ng kiếm gạch phải bắn ra tung tóe. Nhất Tuyệt thư sinh há»i má»™t câu : 
- Dư huynh hà tất phải xá» sá»± như váºy? 
Rồi chàng khóc lên nức nỡ... 
Thình lình chàng quay phắt đầu lại, trợn cặp mắt đỠngầu đằng đằng sát khÃ, nắm chặt lấy chuôi gươm, Nhất Tuyệt thư sinh thét : 
- Thằng già cá»§a Thiên Äá»™c môn đâu? 
ÄÆ°á»ng Luân đứt từng Ä‘oạn ruá»™t, chàng dùng vá» gươm lưỡi Há»a Long thần kiếm chỉ vào thể xác cá»§a Thiên Äá»™c Nhất Phẩm Ä‘ang lần lần tan biến vì chất thuốc Hóa Thi đơn. 
Nhất Tuyệt thư sinh Äồng Tấn lạnh nhạt nói rằng : 
- Tên đại ma đầu này tháºt là tốt số, thoát chết dưới lưỡi kiếm cá»§a há» Äồng này. Hừ! 
Mi nổi lòng tham, chỉ vì muốn được lòng một con yêu phụ mà làm cho Pháp Hoa tông của ta bị tiêu diệt. 
Hắn ngẩng phắt đầu dáºy thét há»i ÄÆ°á»ng Luân : 
- Mi là ai? 
ÄÆ°á»ng Luân bình thản mân mê thanh Há»a Long thần kiếm không trả lá»i. Äồng Tấn mắt lá»™ hung quang, nghiến răng kèn lẹt nói rằng : 
- Thiên Äá»™c mặc dầu xác đã tan ra tro bụi nhưng thằng há» Äồng này mà không giết hết được lÅ© Thiên Äá»™c môn thì không phải là Nhất Tuyệt thư sinh nữa. Thằng nhãi con kia, hãy trao thanh bảo kiếm cho ta! 
Câu nói vừa dứt, hắn nạt lên má»™t tiếng thanh tao, Äồng Tấn nhún mình bay tá»›i, mở thế tấn công ÄÆ°á»ng Luân như vÅ© bão... 
ÄÆ°á»ng Luân cau mày, tức tốc phản ứng. Chàng tràn mình né tránh nhanh như chá»›p, chá» cho lưỡi kiếm lướt nhẹ qua vai mình, ÄÆ°á»ng Luân má»›i trả má»™t đòn ngang hông nhanh như Ä‘iện. 
Miếng đòn hung bạo này tức khắc phá vỡ miếng Chế Kiếm Chiêu Hồng cá»§a Nhất Tuyệt thư sinh. ÄÆ°á»ng kiếm vừa Ä‘i mãn thì ÄÆ°á»ng Luân đã nháºp ná»™i sát mình cá»§a Äồng Tấn rồi. Nhưng Äồng Tấn là má»™t nhân váºt phi thưá»ng, trong phút nguy nan, chàng loang gươm má»™t vòng, thình lình biến thế sang nhanh qua tay trái để bàn tay hữu xá» ngay má»™t thế Chỉ Thiên Hoạch Äịa. 
Cùng má»™t lúc, hắn thét lên má»™t tiếng, vung gươm ra chém xả má»™t đưá»ng Hoành Tảo Thiên Quân. Tiếng gươm xé gió vì vèo, khà thế phi thưá»ng mãnh liệt. Hắn muốn mượn thế võ lạ lùng này để chiếm lại phần chá»§ động. 
Nhưng ÄÆ°á»ng Luân đã xá» nhanh má»™t thế Thiên CÆ¡ Vạn Lý, dùng thanh Há»a Long thần kiếm chặn phắt đòn cá»§a đối thá»§, để cho bàn tay tả vươn ra năm ngón chá»™p lấy cánh tay cá»§a Nhất Tuyệt thư sinh... 
Thình lình, ÄÆ°á»ng Luân vá»™i thu sức mạnh trở vá». ChÃnh vì thế hai luồng sức mạnh vừa giáp mối vào nhau thì đã phải rÅ© ra như má»™t cành liá»…u. 
Äồng Tấn bàng hoàng kinh ngạc, hắn không hiểu tại sao thế võ cá»§a đối phương tháºt là thần kỳ, huyá»n diệu mà ná»™i lá»±c lại yếu á»›t như váºy? 
Hắn buông ra má»™t tiếng cưá»i nhạt, thu tay trở vỠđể rồi chém bồi thêm má»™t nhát vào giữ đỉnh đầu cá»§a ÄÆ°á»ng Luân... 
Bất thình lình, má»™t chiếc bóng Ä‘en thoáng hiện, má»™t tiếng cưá»i Ä‘inh tai trá»—i dáºy, có má»™t bàn tay đánh xéo ra má»™t đưá»ng thần tốc, để kìm hãm cánh tay cá»§a hắn lại, đồng thá»i, có hai ngón tay khác, xé gió vèo vèo Ä‘iểm má»™t ngón nhanh không thể tả vào giữa ngá»±c mình. 
Äồng Tấn lúc bấy giá» má»›i ý thức rằng, còn má»™t kẻ địch thá»§ lợi hại nữa. Hắn vá»™i vàng xuống má»™t cái Thiên cân tấn để tránh đòn. Má»™t mặt, gác ngang lưỡi kiếm qua giữa ngá»±c bảo vệ tiá»n tâm, trong khi bàn tay hữu dồn hết sức mạnh đẩy ra má»™t chưởng chá»i lại. 
Nhìn kỹ, đó là má»™t gã áo Ä‘en. Ngưá»i mặc áo Ä‘en này “hự†lên má»™t tiếng, xỉa năm ngón tay tấn công dữ dá»™i, và má»™t tiếng “cốp†khô khan vang lên, hai ngưá»i thảy Ä‘á»u thở dài mà thối lui hai bước. 
Ngưá»i áo Ä‘en trợn mắt nhìn Äồng Tấn, nói rằng : 
- Các hạ đây có phải là Nhất Tuyệt thư sinh, ngưá»i muốn giết sạch hết Thiên Äá»™c môn? Không may cho nhà ngươi, ta chÃnh là ngưá»i cá»§a Thiên Äá»™c môn, biệt hiệu là Äá»™c thư sinh đây! 
Nãy giá» ÄÆ°á»ng Luân Ä‘ang giương mắt ngắm nhìn ngưá»i áo Ä‘en, bây giá» nghe hắn trình bày tên há» nên bất giác giáºt mình. 
Äá»™c thư sinh mặc dù chỉ mặc má»™t chiếc áo Ä‘en tháºt đơn sÆ¡, nhưng mà phong độ tháºt hào hoa, tao nhã. 
Äôi mắt cá»§a chàng sáng ngá»i, lóng lánh, chiếc miệng xinh tươi, đượm má»™t vẻ cá»±c kỳ ngạo mạn. Äôi chân mày cá»§a chàng hiên ngang dưới vầng trán rá»™ng. Ngưá»i này tháºt là má»™t chàng trai đẹp hiếm có trên Ä‘á»i. 
Nhất Tuyệt thư sinh cầm gươm chỉ thẳng vào mặt hắn thét : 
- Hay cho Äá»™c thư sinh, thằng há» Äồng này Ä‘ang tìm mi đây. Thầy cá»§a mi là Thiên Äá»™c Nhất Phẩm đã chết rồi, váºy thì mối huyết hải thâm thù cá»§a Pháp Hoa tông phải thanh toán vá»›i mi váºy. 
Äá»™c thư sinh lấy làm lạ há»i : 
- Sao? Lão già ấy đã chết rồi ư? 
Nói dứt lá»i, hắn liếc mắt nhìn cái thể xác Ä‘ang bị Hóa Thi đơn làm cho rả ra từng mảnh. Hắn quay sang nhìn ÄÆ°á»ng Luân. ÄÆ°á»ng Luân cố tình giÆ¡ cao chiếc hồ lô lên. 
Äá»™c thư sinh là Công Tôn Ngô thấy chiếc hồ lô đó mắt mày biến sắc. 
Nhưng mà Nhất Tuyệt thư sinh thình lình công má»™t thế Phụng Thê Ngô Äồng và thét rằng : 
- Hai thằng nhãi con cá»§a Thiên Äá»™c môn mau chuẩn bị ứng chiến, cháºm trá»… đừng trách ta kiếm hạ vô tình. 
ÄÆ°á»ng Luân gằn giá»ng : 
- Khoan! 
Äồng Tấn thong thả chỉ mÅ©i gươm xuống mặt đất, nói bằng giá»ng rất oai nghiêm : 
- Có việc gì cần, cứ nói nhanh lên! 
ÄÆ°á»ng Luân trả lá»i má»™t cách bình thản : 
- Hiện bây giá» trên ba trăm hòa thượng Ä‘ang trúng độc, sẽ chết Ä‘i trước khi gà gáy sáng. Các hạ mang danh là đại hiệp sao nỡ ngồi mà nhìn ngưá»i ta thá» nạn? 
- Nhà ngươi đừng hòng dùng lá»i lẽ để bắt chẹt ta, ta không phải là ngưá»i để cho mi Ä‘iá»u khiển má»™t cách dá»… dàng. 
ÄÆ°á»ng Luân vẫn má»™t mặt lạnh lùng nói : 
- Tin hay không là quyá»n cá»§a nhà ngươi. Ta cho ngươi biết những ngưá»i trong Thiên Äá»™c môn bị ngươi giết chết là trong mình há» có thuốc giải độc. Các hạ có thể lấy ra mà cứu cấp, há»a chăng còn kịp. 
Äồng Tấn vẫn giữ sắc mặt hầm hừ như cÅ©, nhưng mÅ©i gươm trong tay hắn lại trút xuống thêm ba tấc nữa. Giá»ng nói lạnh nhạt cá»§a ÄÆ°á»ng Luân lại vang lên : 
- Chà ư môn bảo váºt cá»§a Pháp Hoa Tông là Há»a Long thần kiếm thì Thiên Äá»™c môn xin tạm giữ, nếu các hạ có cao hứng thì xin chỉnh đốn Pháp Hoa Tông rồi tìm đến so tài vá»›i Thiên Äá»™c môn, chừng ấy thanh báu kiếm này má»›i biết thuá»™c vá» ai. 
Nhất Tuyệt thư sinh trầm ngâm lâu lắm mới thét rằng : 
- ÄÆ°á»£c! 
Tiếng “được†vừa dứt, hắn láºp tức tra gươm vào vá», gằn giá»ng nói rằng : 
- Nhất Tuyệt thư sinh xin há»i cao danh quà tánh cá»§a nhà ngươi? 
ÄÆ°á»ng Luân cố ý liếc nhìn sang Äá»™c thư sinh, lạnh nhạt trả lá»i : 
- Nhà ngươi cứ tá»± tiện Ä‘i tìm đệ nhị Chưởng môn cá»§a Thiên Äá»™c môn là được. 
Nhất Tuyệt thư sinh buông ra má»™t chuá»—i cưá»i hào hùng sảng khoái, thình lình xá» má»™t thế Yên Ảnh Lược Ba bay mình ra cá»a sổ. 
Trong giây phút đó, Äá»™c thư sinh sắc mặt thay đổi liên hồi, lâu lắm má»›i lấy lại bình tÄ©nh và nhếch môi cưá»i má»™t cách nham hiểm. 
ÄÆ°á»ng Luân lặng lẽ quay đầu nhìn lại, lãnh đạm há»i rằng : 
- Các hạ đây có phải là Công Tôn sư huynh chăng? 
Công Tôn Ngô cưá»i khẽ, liếc mắt trả lá»i : 
- Váºy các hạ đây là sư đệ! Xin há»i sư đệ khi tôn sư mệnh chung, có được bao nhiêu đệ tỠđứng gần bên để lãnh lá»i giáo huấn. 
ÄÆ°á»ng Luân cưá»i trả lá»i : 
- Chiếu theo thông lệ cá»§a Thiên Äá»™c môn, thì khi Chưởng môn tạ thế, ai được chiếc hồ lô, thì ngưá»i ấy đương nhiên lên ngôi Chưởng môn. Còn lá»i di chúc thì luôn luôn được giữ kÃn, Ä‘iá»u này sư huynh ắt cÅ©ng rõ. 
Công Tôn Ngô biết mình không thể dùng lá»i lẽ để nói cho ngưá»i này, vá»™i thay đổi thái độ, tươi cưá»i nói rằng : 
- Váºy thì sư đệ đã đương nhiên là Chưởng môn phái, ngu huynh là Công Tôn Ngô xin yết kiến Chưởng môn. 
Sắc mặt cá»§a Công Tôn Ngô tươi cưá»i vui vẽ kèm theo má»™t đòn sấm sét, má»™t luồng sức mạnh áºp vào ngá»±c ÄÆ°á»ng Luân. 
ÄÆ°á»ng Luân chẳng phải tay vừa, chàng vẫn tươi tÄ©nh : 
- Ngô huynh bất tất phải thi lễ... 
Vừa nói, chàng vừa váºn hÆ¡i sức từ trong ngưá»i ra ngón tay, vừa định dùng hết toàn lá»±c cá»§a mình để chá»i lại sức mạnh cá»§a Công Tôn Ngô... 
Nhưng đòn ra ná»a chừng, ÄÆ°á»ng Luân thình lình thay đổi ý định, tức tốc thâu hồi ná»™i lá»±c cá»§a mình. Trong lúc đó thì sức mạnh cá»§a Äá»™c thư sinh vẫn ào ào tràn tá»›i... 
ÄÆ°á»ng Luân gặp phải trở lá»±c nặng ná», loạng choạng thối lui mấy bước, gắng gượng dùng thanh Há»a Long thần kiếm chống vào mặt đất má»›i khá»i bị té. 
Công Tôn Ngô giả vá» nhìn không thấy, ngá»a cổ ha ha cả cưá»i : 
- Sư đệ có lẽ má»›i nháºp môn chẳng bao lâu nên công lá»±c còn yếu. Thằng há» Äồng Ä‘ang lo cứu đồng bá»n ở ngoài kia, chốc nữa e nó trở lại làm khó dá»…, thừa lúc này ngu huynh xin Chưởng môn tạm thá»i rá»i khá»i nÆ¡i này. 
ÄÆ°á»ng Luân trả lá»i : 
- ÄÆ°á»£c! 
Công Tôn Ngô buông mấy tiếng cưá»i quá»· quyệt : 
- Xin Chưởng môn đi trước! 
ÄÆ°á»ng Luân có má»™t thái độ là thẳng thắng, bước thẳng ra ngoài cá»a, Ä‘oạn trổ thuáºt phi hành phóng lên xe ngá»±a, sau lưng chàng gió dáºy vì vèo. 
ÄÆ°á»ng Luân mỉm má»™t nụ cưá»i trong bóng tối. 
Con đưá»ng vắng lạnh, ÄÆ°á»ng Luân cố gắng đè nén tâm tư cá»§a mình. Tay chàng cầm chặt chuôi gươm Há»a Long thần kiếm, đôi mắt vá» lim dim nháºp định, làm như mình Ä‘ang mệt má»i lắm, nhưng tháºt ra chàng Ä‘ang để hết tâm tư ý chà vào thÃnh giác cá»§a mình để nghe ngóng động tÄ©nh cá»§a đối phương. 
Có má»™t Ä‘iá»u làm cho ÄÆ°á»ng Luân lấy làm lạ là mặc dầu Äá»™c thư sinh không phát hiện chàng giả vá» yếu thế mà hắn ta chỉ thoáng hiện má»™t nụ cưá»i quái gở trên môi mà chẳng ra tay. 
Tháºt ra Công Tôn Ngô rất trông mong có cÆ¡ há»™i hạ gấp ÄÆ°á»ng Luân để Ä‘oạt bảo váºt. 
Nhưng cá tÃnh cá»§a hắn ta tháºt là cao ngạo, khi chưa tìm ra danh chánh ngôn thuáºn, thì hắn không bao giá» xuống tay. 
Công Tôn Ngô vỗ đùi : 
- Có cách rồi! 
Hắn buông ra má»™t tiếng cưá»i nham hiểm, tay cầm dây cương, bất thần tống ngược ra phÃa sau bắn vào ÄÆ°á»ng Luân. 
ÄÆ°á»ng Luân ngáp lên má»™t tiếng, khẽ lách đầu né cho ngá»n chưởng cá»§a Äá»™c thư sinh đánh tráºt vào không gian. Nhưng mà chưởng phong cá»§a Äá»™c thư sinh cÅ©ng làm chàng loạng choạng giá»±t mình sá»±c tỉnh, ÄÆ°á»ng Luân kinh ngạc : 
- Ủa! Trá»i đã sáng rồi sao xe dừng lại váºy? 
Công Tôn Ngô cưá»i nhạt nói : 
- Tôi ngỡ là Chưởng môn ngủ quên, nào ngỠđâu vẫn còn thức! 
ÄÆ°á»ng Luân lạnh nhạt trả lá»i : 
- Trên chá»— giang hồ đầy dẫy chông gai, cạm bẫy và những Ä‘iá»u trái tai gai mắt, vì váºy mà ta nhắm mắt không muốn nhìn nữa. 
Nói đến đây chàng quắc mắt nhìn Công Tôn Ngô : 
- Äó là chá»— nháºn xét cá»§a tôi, xin sư huynh chá»› báºn tâm. 
Äá»™c thư sinh háºm há»±c há»i : 
- Chưởng môn có biết hiện giỠchúng ta đang ở đâu không? 
- Chắc có lẽ còn trong vòng địa hạt Äồng SÆ¡n. 
Công Tôn Ngô nói : 
- Äúng thế, chúng ta hiện Ä‘ang còn trong địa hạt Äồng SÆ¡n, mà Äồng SÆ¡n thì nằm trong vùng thế lá»±c cá»§a Hải Ma. 
ÄÆ°á»ng Luân lấy làm lạ nói : 
- Hải Ma bất quá là má»™t tên bá chá»§ trong võ lâm mà thôi, chẳng lẽ hắn dám tá»± cắt đất để tá»± láºp hay sao? 
Äá»™c thư sinh gằn giá»ng trả lá»i : 
- Võ công này chắc có lẽ Chưởng môn chưa rõ. Gần đây trên võ lâm có phát sinh ra má»™t việc lá»›n. Nguyên là thằng Hải Ma thừa lúc các phái trong võ lâm tụ táºp trên Hoa sÆ¡n, hắn ta thình lình xuất hiện và đưa ra má»™t yêu sách lạ lùng là, hắn sẽ dùng võ công cá»§a mình để tỉ thà vá»›i các tông các phái, nếu hắn thắng thì sẽ vạch ra má»™t vùng cấm địa dài hai nghìn dặm dá»c theo bá» biển, không cho những ngưá»i trong võ lâm Trung nguyên đặt chân đến đó. Nhược bằng hắn thua, thì hắn thá» sẽ không bao giá» bước chân vào đất Trung nguyên nữa. 
- Rốt cuộc ra sao? 
- Rốt cuộc tên Hải Ma liên tiếp đánh bại cao thủ của các môn các phái, và hắn vạch ra hai nghìn dặm làm giang sơn một cõi của hắn. 
ÄÆ°á»ng Luân cố ý há»i rằng : 
- Chẳng lẽ các đại môn phái ở Trung nguyên lại chịu bó tay mà xem hắn hoành hành? 
Äá»™c thư sinh liếc xéo ÄÆ°á»ng Luân, trả lá»i rằng : 
- Nhưng mà... tên Hải Ma lại ra thêm má»™t Ä‘iá»u kiện rằng, nếu ná»™i trong tám mươi má»™t ngày mà có kẻ tìm ra căn nguyên võ há»c và lai lịch cá»§a hắn, thì hắn tá»± nguyện há»§y bá» lá»i giao kết... 
Thình lình giá»ng nói cá»§a Công Tôn Ngô trở nên lạnh lùng đánh cá : 
- Chưởng môn tá»± há»i võ há»c cá»§a mình có thể ngang hàng vá»›i lá»›p ngưá»i lót chữ Quảng cá»§a phái Thiếu Lâm và Hòa Hiệp Nhị đạo cá»§a phái Võ Äang chăng? 
ÄÆ°á»ng Luân chép miệng thở dài nói : 
Những ngưá»i này công lá»±c thảy Ä‘á»u cao thâm vô táºn, còn tiểu đệ thì không biết được má»™t đưá»ng võ để phòng thân thì làm sao mà địch vá»›i há»? 
Công Tôn Ngô lạnh nhạt trả lá»i : 
- Những ngưá»i có võ há»c cao thâm vô táºn này Ä‘á»u có mặt tại Äồng SÆ¡n, nhưng chỉ thoáng hiện lên rồi mất. 
Giá»ng nói cá»§a Äá»™c thư sinh lại thay đổi má»™t cách lạ lùng, hắn ta há»i : 
- Chưởng môn có biết má»™t chuyện tình ân oán cá»§a lão Äá»™c váºt và Hải Ma chăng? 
- Chỉ biết sơ qua mà thôi... 
Äá»™c thư sinh chá»›p nhanh cặp mắt liếc nhìn ÄÆ°á»ng Luân, nói thẳng má»™t câu : 
- Váºy thì ngu huynh xin há»i thẳng vá»›i bản lÄ©nh thấp kém cá»§a Chưởng môn như vầy, váºy có thể cầm thanh Há»a Long thần kiếm này mà trao trả đến táºn tay cá»§a Nga Mi nữ hay chăng? 
Äá»™c thư sinh không chá» cho ÄÆ°á»ng Luân phản ứng, trá» tá»›i trước má»™t bước nói : 
- Ngưá»i mà thân cáºn nhất vá»›i lão Äá»™c váºt, có lẽ là thằng Äá»™c thư sinh này. Nhưng ngày hôm nay, ngươi đã cầm được Tá» hồ lô mà tá»± xưng là đệ nhị Chưởng môn cá»§a Thiên Äá»™c môn. Váºy thằng Công Tôn Ngô này tạm thá»i nhìn nháºn danh vị đó, nhưng mà đối vá»›i việc thi hành lá»i di chúc cá»§a lão Äá»™c váºt thì tôi xin có ý kiến... 
ÄÆ°á»ng Luân cau mày há»i : 
- Theo ý của sư huynh thì... 
Äá»™c thư sinh cưá»i Ä‘anh ác, ngạo nghá»… nói rằng : 
- Ta đỠnghị hai ta đồng tranh đấu vá»›i nhau, võ công cá»§a ai thâm háºu, thì ngưá»i ấy sẽ lãnh lấy trá»ng trách mang thanh bảo kiếm này, ngươi nghÄ© sao? 
ÄÆ°á»ng Luân mỉm cưá»i trả lá»i : 
- Tiểu đệ không tài không sức, chắc chắn phải là tay đối thá»§ cá»§a sư huynh, nếu sư huynh có ý này thì hãy nháºn lấy trách nhiệm váºy! 
Äá»™c thư sinh cau mày, nói má»™t cách khó chịu : 
- Không được! Thằng Công Tôn Ngô này lúc nào cÅ©ng xá» sá»± má»™t cách công bằng, nhứt định không bao giá» á»· thế hiếp cô, hiá»n đệ là Chưởng môn cá»§a Thiên Äá»™c môn, váºy thì ắt cÅ©ng truyá»n cho ngươi vài ngón, ngu huynh muốn thá» chÆ¡i cho biết! 
Nói rồi tung mình nhảy ra khá»i xe, đứng thẳng ngưá»i chỠđợi ÄÆ°á»ng Luân. Gương mặt cá»§a hắn đằng đằng sát khÃ, hất hàm má»™t cách ngạo mạn : 
- Còn phần ngu huynh thì xuất thá»§ luôn luôn là cay độc, váºy xin Chưởng môn cẩn tháºn. 
ÄÆ°á»ng Luân mỉm cưá»i vừa định dùng má»™t câu nói chua cay đối lại, thình lình cảm thấy có má»™t mùi hương thoang thoảng tá»a ra trong không khÃ, chàng kinh ngạc vá»™i há»i : 
- Công Tôn huynh, nhà ngươi chắc chắn nơi đây thuộc vùng thế lực của Hải Ma? 
- Äừng nói lôi thôi, đỡ... 
Äá»™c thư sinh vừa nói vừa nở má»™t nụ cưá»i tháºt là khó hiểu. Còn ÄÆ°á»ng Luân thì cảm thấy trong không khà bấy giá» tá»a ra má»™t mùi hương rất là quen thuá»™c, cánh tay cá»§a chàng vừa sỠđến cán Ä‘ao bá»—ng rút trở lại. 
Chàng ngang nhiên đứng giữa cÆ¡n gió lá»™ng buổi bình minh. Trong lúc đó thì Äá»™c thư sinh thình lình rút phắt trong ống tay áo cá»§a mình ra má»™t ống tiêu, dùng má»™t thế Phụng Äiểm Äầu, bất thình lình tấn công ÄÆ°á»ng Luân. 
Thân hình cá»§a hắn trá» tá»›i, má»›i thoạt trông dưá»ng như tấn công phÃa tả, nào ngá» trong má»™t cái chá»›p mắt, thân hình cá»§a hắn vụt quay sang tấn công phÃa hữu má»™t cách rất ư thần tốc, năm ngón tay hắn xòe ra, chá»™p má»™t cái dữ dá»™i vào đầu cá»§a ÄÆ°á»ng Luân. 
á»ng sáo trong tay cá»§a hắn xé gió vèo vèo từ trên đánh sả xuống, rõ ràng Công Tôn Ngô muốn đè bẹp ÄÆ°á»ng Luân trong má»™t thế võ đầu tiên, nên phải sá» dụng đến miếng đòn độc này là Äá»™c Giao Hưng Phong. 
Trong lúc đó thì Äá»™c thư sinh phát giác ÄÆ°á»ng Luân không tránh, không né, cÅ©ng không có ý muốn phá thế võ cá»§a mình, nên báºt cưá»i thầm nghÄ© : 
- Nó tháºt là muốn chết! 
ChÃnh vào lúc ống sáo và năm ngón tay cá»§a hắn vừa kê sát vào đỉnh đầu cá»§a đối phương thì má»™t mùi hương tá»a ra bát ngát, và má»™t tiếng thét yểu Ä‘iệu vang lên : 
- Công Tôn Ngô, dừng tay lại! 
ÄÆ°á»ng Luân biết Äá»™c thư sinh Ä‘ang kiếm cá»› để đưa mình vào con đưá»ng tá» lá»™. 
Chàng thò tay sá» lưỡi dao găm Thá»§y Vân cá»§a mình Ä‘oạn cưá»i nhạt rồi cÅ©ng nhảy ra khá»i xe, nói : 
- Nếu sư huynh mà nằng nặc quyết một, thì tiểu đệ cũng xin hầu vài miếng xem sao. 
Äá»™c thư sinh ngạo nghá»… nói : 
- Thằng Công Tôn Ngô này đối chá»i vá»›i ai, Ä‘á»u không giữ má»±c thước qui cÅ©, váºy nhà ngươi có ngón nghá» riêng chi thì xin mang hết ra đây sá» dụng. 
Cùng theo tiếng nói, có vô số hào quang lóe lên bay tới tua tủa. 
Trong cÆ¡n nguy cấp, Äá»™c thư sinh vá»™i thá»§ thế trở vỠđể giữ lấy sinh mạng cá»§a mình, vì bởi trong những đạo hào quang lóe ra đó, không biết bao nhiêu mÅ©i kim châm có tẩm thuốc độc vù vù bay tá»›i như mưa... 
Äá»™c thư sinh nạt lên má»™t tiếng, nhún mình vá»t lên cao mấy thước, cùng trong má»™t lúc múa tiếp ống sáo ngá»c trong tay kết thành má»™t mảnh lưới vô cùng kÃn đáo, che phá»§ hết toàn thân. 
Thân hình cá»§a Äá»™c thư sinh lá»™n mèo má»™t cái giữa không trung để lấy đà, Ä‘oạn là đà rÆ¡i xuống cách đó chừng hÆ¡n má»™t trượng. Chàng giáºn đến tái xanh sắc mặt, ngẩng đầu nhìn lên bằng cặp mắt căm thù. 
Má»™t tiếng nạt thanh tao, yểu Ä‘iệu lại vang lên, tiếng nạt này ngầm chứa rất nhiá»u ma lá»±c làm cho ngưá»i nghe phải bị lôi cuốn má»™t cách dá»… dàng. 
Mùi hương lại tá»a ra ngào ngạt, trước mắt cá»§a Äá»™c thư sinh vùng hiện ra má»™t ngưá»i thiếu nữ diện mạo phi phàm. 
ÄÆ°á»ng Luân cÅ©ng giá»±t mình kinh hãi, thì ra đó là BÃch CÆ¡, nhưng BÃch CÆ¡ hôm nay lại trang sức cá»±c kỳ diá»…m lệ, so vá»›i hôm qua tháºt là má»™t trá»i má»™t vá»±c. 
Khắp mình nàng toàn là ngá»c ngà châu báu, nàng mặc má»™t bá»™ đồ vừa vặn càng làm nổi báºt lên cái vẻ quốc sắc thiên hương cá»§a nàng, làm cho ÄÆ°á»ng Luân có cảm giác như nàng là má»™t thiên tiên giáng thế. 
Äá»™c thư sinh cưá»i ồ ồ, đút cây sáo ngá»c vào trong tay áo cá»§a mình, mà cưá»i rằng : 
- Ngỡ là ai, té ra CÆ¡ muá»™i, cái ngón Thiên nữ tản hoa cá»§a CÆ¡ muá»™i tháºt là lợi hại, nếu ngu huynh mà chẳng nhanh chân thì đã táng mạng rồi... 
BÃch CÆ¡ mồm mấp máy, ná»a cưá»i ná»a giáºn. 
Nàng cau mày gắt gá»ng : 
- Công Tôn Ngô, lần trước mi Ä‘eo theo ta, bị cha ta đánh Ä‘uổi, và bắt ngươi phải thá» rằng không được phép được chân vào địa hạt cá»§a Hải Ma, nhưng cá»› sao hôm nay mi lại dám vào địa hạt Äồng SÆ¡n này mà hống hiếp ngưá»i cô thế? 
Äá»™c thư sinh thở dài, thong thả nói rằng : 
- Tấm lòng cá»§a ngu huynh đối vá»›i CÆ¡ muá»™i chắc CÆ¡ muá»™i cÅ©ng biết vì việc này mà tôi đã xÃch mÃch vá»›i không biết bao nhiêu bè bạn trong võ lâm, gieo thù kết oán vá»›i biết bao ngưá»i đẹp. Nhưng dầu cho có gặp phải muôn nghìn trở ngại, tan nát tấm thân này tôi cÅ©ng chả sợ. Tôi chỉ cầu xin được má»™t Ä‘iá»u là được CÆ¡ muá»™i... 
BÃch CÆ¡ cưá»i lạnh nhạt : 
- ÄÆ°á»£c rồi, mi đừng lải nhải dài dòng nữa, trên thế gian này thiếu chi ngưá»i đẹp, mi hà tất phải Ä‘eo Ä‘uổi theo ta? 
Công Tôn Ngô vội nói : 
- Äiá»u này thì ngu huynh đã nói không biết bao nhiêu lần. CÆ¡ muá»™i đây thông minh tuyệt đỉnh, có sắc khuynh quốc khuynh thành. Äem ngưá»i khắp thiên hạ mà so thì có ai dám sánh. 
BÃch CÆ¡ nạt : 
- Thôi! 
Äá»™c thư sinh mặt mày biến sắc, vì thấy thái độ cá»§a nàng đối vá»›i mình tháºt là lạnh lùng, Ä‘anh đá, nhưng thỉnh thoảng lại trao đổi vá»›i ÄÆ°á»ng Luân những cái nhìn tháºt là đáng khả nghi. 
Trên môi cá»§a Äá»™c thư sinh bất giác thoáng hiện má»™t nét cưá»i nham hiểm. BÃch CÆ¡ đã thấy thái độ đó, nhưng nàng giả vá» như không biết, bay mình tá»›i bên cá»— xe ngá»±a, kêu lên má»™t tiếng kinh ngạc : 
- Chà!... Thanh gươm tháºt đẹp! 
Nói Ä‘oạn, nàng thò ngón tay búp măng ra mân mê lấy vá» kiếm... ChÃnh vào lúc đó thì Äá»™c thư sinh bất thình lình dùng má»™t thá»§ Ä‘oạn sấm sét chẳng nhìn kịp, vung tay bất thần đấm má»™t quả thôi sÆ¡n vào giữa ngá»±c cá»§a ÄÆ°á»ng Luân. 
ÄÆ°á»ng Luân chá»›p nhanh cặp mắt, rú lên : 
- Ngươi... ngươi. 
ÄÆ°á»ng Luân đã quyết định từ trước, vì có mặt BÃch CÆ¡ tại đây nên bất cứ gặp phải trưá»ng hợp nào, chàng tuyệt đối không phản kháng để cho BÃch CÆ¡ giữ được ấn tượng cÅ© đối vá»›i chàng, cho chàng là má»™t ngưá»i không biết võ... 
Tiếng rú cá»§a ÄÆ°á»ng Luân chưa dứt thì má»™t đạo hào quang sáng chói đã bắn hẳn vá» phÃa Äá»™c thư sinh. 
Äá»™c thư sinh cưá»i nhạt, giÆ¡ hai ngón tay ra kẹp phắt lấy mÅ©i kim cá»§a BÃch CÆ¡ vừa ném đến, trong khi đó thì bàn tay hữu cá»§a chàng vẫn trá» tá»›i vuốt mạnh má»™t cái vào huyệt tê trên vai cá»§a ÄÆ°á»ng Luân... 
Thế là ÄÆ°á»ng Luân rÅ© ngưá»i ngã ngá»a ra, té nằm dài trên mặt đất. 
BÃch CÆ¡ ngẩng đầu dáºy nét mặt thất thần, há»i : 
- Công Tôn Ngô, mi hống hiếp má»™t gã thư sinh không biết chút võ công nào, sao gá»i là tay anh hùng hảo hán? 
Äá»™c thư sinh lạnh nhạt trả lá»i : 
- Thằng Công Tôn Ngô này ở Ä‘á»i không giữ đạo công bằng... Tôi sẽ lén thâm nháºp vào địa hạt cá»§a Hải Ma là đã có lòng quyết tá», mà CÆ¡ muá»™i lại Ä‘ang tâm bức bách, tháºt là đẩy tôi vào con đưá»ng liá»u chết đó. 
BÃch CÆ¡ lại thét : 
- Nhà ngươi ăn nói tháºt hồ đồ! 
Äá»™c thư sinh bước tá»›i, xé vạt áo trước cá»§a ÄÆ°á»ng Luân, thò tay vào ngá»±c cá»§a chàng móc quyển Thiên Äá»™c quyết pháp đút vào trong tay áo cá»§a mình. Hắn quắc mắt nhìn ÄÆ°á»ng Luân và nói vá»›i BÃch CÆ¡ rằng : 
- CÆ¡ muá»™i nói hắn không biết võ thì tháºt là chuyện buồn cưá»i, mau nói rõ lai lịch cá»§a nó ra, bằng không thì đừng trách thằng Công Tôn Ngô này ra tay ác độc. 
Má»›i dứt lá»i, thình lình dá»±ng má»™t ngón Kim Cang chỉ vào đúng Thiên linh cái cá»§a ÄÆ°á»ng Luân... 
ÄÆ°á»ng Luân tức giáºn bồi hồi, má»™t mặt dồn hết chân khà vào Thiên linh cái, má»™t mặt tá»± mình giải huyệt. Chàng cắn răng sẵn sàng chỠđợi, nếu khi cần thì sẽ xuất kỳ bất ý, bất thần phản công. 
ÄÆ°á»ng Luân lấy làm hối tiếc vì để cho Äá»™c thư sinh Ä‘iểm huyệt, đến ná»—i phải mất Ä‘i quyển Thiên Äá»™c quyết pháp. 
Mất Ä‘i quyển sách ghi rõ những món thuốc độc cá»§a Thiên Äá»™c môn chàng không tiếc, chàng chỉ tiếc ở nÆ¡i mấy trang sách cuối cùng có ghi rõ vài Ä‘iá»u quan trá»ng, dÃnh lÃu máºt thiết vá»›i chuyến Ä‘i này... 
BÃch CÆ¡ mặt mày thất sắc, thét lên : 
- Công Tôn Ngô, ngươi đừng ngỠoan cho hắn, mau buông tay ra. 
Äá»™c thư sinh cưá»i nhạt, thu tay trở vá», nói rằng : 
- Cũng được, tôi tha cho nó! 
Äôi mắt cá»§a Äá»™c thư sinh thình lình trở nên Ä‘anh ác, nói dứt câu nói rồi, hắn xê dịch từng bước má»™t, từng bước má»™t vá» phÃa BÃch CÆ¡, gằn giá»ng nói : 
- CÆ¡ muá»™i Æ¡i, tôi để ý chỉ cần dùng má»™t thá»§ Ä‘oạn nhá» cÅ©ng có thể chiếm được bất kỳ các ngưá»i con gái khác dá»… như trở bàn tay. Nhưng mà tiếc thay, há» Ä‘á»u là những ngưá»i không có cốt cách thần tiên, thoát tục như CÆ¡ muá»™i. Vì váºy mà thằng Công Tôn Ngô này chưa há» xiêu lòng vì ai... chỉ có má»™t mình CÆ¡ muá»™i má»›i làm cho thằng há» Công này má»›i gặp lần đầu thì thần hồn đã Ä‘iên đảo... 
Äá»™c thư sinh ngừng lại má»™t chút, Ä‘oạn dịu dàng nói tiếp : 
- CÆ¡ muá»™i Æ¡i! Phen này tôi chẳng nỠđưá»ng xá vạn dặm, mạo hiểm đến đây chỉ cầu xin CÆ¡ muá»™i quyết định má»™t lần cuối cùng. Nếu CÆ¡ muá»™i mà bằng lòng, thì đôi ta tức khắc rá»i khá»i nÆ¡i đây, tìm đến má»™t nÆ¡i góc biển ven trá»i, má»™t chá»— danh lam thắng cảnh đẹp, cùng nhau chung sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i đầm ấm yên vui, thoát khá»i cảnh Ä‘á»i ô trá»c. 
BÃch CÆ¡ gằn giá»ng trả lá»i : 
- Nếu ta chẳng bằng lòng thì sao? 
Äá»™c thư sinh sa sầm nét mặt, Ä‘anh ác nói rằng : 
- Váºy thì CÆ¡ muá»™i chá»› trách thằng Công Tôn Ngô này độc ác. Hôm nay ta nhất quyết dùng võ lá»±c để cưỡng ép CÆ¡ muá»™i theo chân tôi mà đến má»™t chá»— xa xăm nÆ¡i góc biển chân trá»i. 
BÃch CÆ¡ cau mày, buông ra má»™t tiếng cưá»i háºm há»±c, nàng mỉm cưá»i, má»™t nụ cưá»i tháºt là khó tả. Toàn thân nàng tá»a ra má»™t vẻ cá»±c kỳ hấp dẫn, làm cho ngưá»i ta rất dá»… dàng bị mê hoặc. 
Nàng lại buông ra má»™t tiếng cưá»i đầy quyến rÅ©. Trong lúc đó thì ÄÆ°á»ng Luân Ä‘ang váºn dụng ná»™i lá»±c cá»§a mình tá»± giải huyệt chợt nghe tiếng cưá»i cá»§a nàng lá»t vào tai làm cho tâm thần cá»§a ÄÆ°á»ng Luân thình lình xao xuyến. 
Tiếng cưá»i vẫn vang vang trá»—i dáºy khiến Äá»™c thư sinh càng thêm mê mẩn tâm thần. 
Cái thái độ Ä‘am mê quyến rÅ© cá»§a BÃch CÆ¡ tháºt đã làm cho má»™t tay cao thá»§ như Äá»™c thư sinh cÅ©ng bị đê mê, ngây ngất. 
BÃch CÆ¡ thong thả xê dịch vá» phÃa trước, trên vành môi cá»§a nàng vẫn hé má»™t nụ cưá»i tươi, mái tóc cá»§a nàng bồng bá»nh trước gió. Nàng yểu Ä‘iệu nói rằng : 
- Công Tôn tướng công, tôi tháºt đáng cho chàng yêu đương đến thế này sao? 
Äá»™c thư sinh bàng hoàng ngây ngất, toàn thân huyết quản Ä‘ang hồi sôi động! Chàng vừa định chá»n má»™t câu tháºt là day vẻ yêu đương tình tứ để nói cho BÃch CÆ¡ nghe. 
Thình lình, má»™t đạo hào quang cấp tốc lóe lên từ trong tay cá»§a BÃch CÆ¡ bay sát vào yết hầu cá»§a Äá»™c thư sinh. 
Nụ cưá»i đê mê trên đôi môi cá»§a BÃch CÆ¡ vụt tắt, nàng hằn há»c ném cho Äá»™c thư sinh má»™t cái nhìn nẩy lá»a. Thì ra trong cái chá»›p mắt đó, nàng đã tuốt gươm ra khá»i vá», đâm má»™t đưá»ng dữ dá»™i vào yết hầu cá»§a Äá»™c thư sinh. 
Công Tôn Ngô rú lên má»™t tiếng kinh hoàng, hắn trợn trừng cặp mắt loạng choạng thối lui. Má»™t tia máu đào bắn vá»t ra từ cánh vai tả cá»§a hắn. 
BÃch CÆ¡ cau mày nạt : 
- Không cho ngươi trốn chạy! 
Vừa nói, nàng vừa vung kiếm tấn công. Mũi gươm của nàng bay tua tủa thế tợ mưa sa, gió táp... 
Äá»™c thư sinh hổn hển nói : 
- Ngươi tháºt là ác độc! 
Dứt lá»i, hắn rút cây sáo ngá»c múa lên vù vù khá mãnh liệt chống vá»›i những đưá»ng gươm cá»§a BÃch CÆ¡. Nàng càng đánh càng hăng, thế công hoàn toàn chá»n lá»c tốc chiến tốc quyết, miếng nào cÅ©ng là sát thá»§. 
Công Tôn Ngô vừa đánh, vừa rút lui, máu đào tuôn ra thắm ướt lấy tay áo của hắn, mồ hôi hột tươm ra lấm tấm trên vầng trán... 
Má»™t tiếng rú não nùng bi thiết lại vang lên, má»™t bàn tay tả cá»§a hắn trong cÆ¡n há»—n loạn đã bị lưỡi gươm cá»§a BÃch CÆ¡ trảm nhằm, từ trong ống tay áo rÆ¡i tuá»™t ra máu me đầm đìa, trông tháºt là hãi hùng kinh khiếp. 
Võ công cá»§a Äá»™c thư sinh vốn cao hÆ¡n BÃch CÆ¡ má»™t bá»±c, nhưng vì ban nãy bất thần trúng kế, lãnh lấy má»™t vết thương trên bả vai, vì váºy mà đưa đến chá»— thảm bại như váºy. 
Thanh Há»a Long thần kiếm trong tay cá»§a BÃch CÆ¡ lồng lên như má»™t con Há»a long vùng vẫy giữa lưng trá»i. BÃch CÆ¡ bất thần trở mình cá» má»™t thế Băng Mai Thổ Nhị đâm thẳng má»™t đưá»ng dữ dá»™i vào Trung Cung cá»§a địch. 
Công Tôn Ngô hổn hển nói : 
- BÃch CÆ¡, mi đừng khi ngưá»i thái quá! 
Vừa nói, hắn vừa cầm ống sáo vá»›t má»™t cái tháºt mạnh vào cưá»m tay cá»§a BÃch CÆ¡. 
BÃch CÆ¡ cÅ©ng nạt lên má»™t tiếng chém vòng lưỡi gươm trở vá», gạt phắt lấy ống sáo ngá»c sang má»™t bên. Má»™t tiếng “kẻng†rợn... 
(thiếu trang) 
Chàng mở mắt nhìn BÃch CÆ¡ trân trối, ánh mắt lá»™ vẻ thèm thuồng. BÃch CÆ¡ cả giáºn, quắc mắt vung thanh bảo kiếm tiến sát vá» phÃa Äá»™c thư sinh, nói rằng : 
Nhà ngươi sắp chết mà vẫn mÆ¡ má»™ng hảo huyá»n! 
Äá»™c thư sinh khẽ tràn mình né tránh, cưá»i rÅ© rượi, nói lạnh lùng : 
- Bàn tay cá»§a tôi đã đứt ra kia, xin cô nương hãy trao lại cho thằng há» ÄÆ°á»ng, và nói rằng thằng Công Tôn Ngô này sẽ có má»™t ngày kia tìm đến để gặp nó! 
BÃch CÆ¡ nghiến răng kèn kẹt, ánh mắt nàng tá»a ra má»™t cách căm há»n, thình lình chém tá»›i má»™t nhát... 
Äá»™c thư sinh lại tràn mình né tránh, vung ống tay áo ra quấn chặt lấy thanh Há»a Long thần kiếm, miệng nạt lên má»™t tiếng vang trá»i, dùng má»™t bàn tay còn lại cá»§a mình phóng má»™t chưởng dữ dá»™i vào chả vai cá»§a ngưá»i đẹp. 
BÃch CÆ¡ lách mình má»™t cách tài tình, hoành ngang lưỡi kiếm cháºn đứng ngá»n chưởng cá»§a đối phương... 
Nào ngỠđó chỉ là má»™t đòn giả cá»§a Công Tôn Ngô mà thôi. Hắn chỉ chỠđợi cho BÃch CÆ¡ thâu kiếm trở vá» mà bày ra chá»— hở, để rồi hắn bất thần thu tay trở lại, hú dài lên má»™t tiếng, nhún mình nhảy ra xa gần mưá»i trượng... 
BÃch CÆ¡ căm há»n tá»™t độ, nàng cau mày thình lình vung tay ra ném tung má»™t nắm ám khà theo phép Thiên nữ tản hoa... 
ChÃnh vào lúc đó má»™t câu nói vang lên : 
- Thiếu nữ này tháºt là độc ác! 
Giá»ng nói cá»±c kỳ thâm hiểm, tiá»m tàng má»™t sức lá»±c mạnh bạo, làm cho BÃch CÆ¡ giá»±t mình dừng tay lại, rảo mắt nhìn quanh. 
Äó đây phẳng lặng như tá», núi rừng âm u bà hiểm, ngoài cá»— xe ngá»±a ra, không còn má»™t bóng ngưá»i nào lai vãng. 
BÃch CÆ¡ nhếch mép mỉm cưá»i, đưa mắt nhìn bóng dáng cá»§a Äá»™c thư sinh lẫn trốn vào màn đêm. 
Tra gươm vào vá», BÃch CÆ¡ chải lại mái tóc cá»§a mình, Ä‘oạn thong thả tiến vá» phÃa ÄÆ°á»ng Luân. Mùi xạ hương bay ra ngào ngạt, Ä‘em lại cho ÄÆ°á»ng Luân má»™t mùi vị thần kỳ, cõi lòng bình tÄ©nh cá»§a chàng bấy giá» lại xôn xao... 
Thò ngón tay ngá»c ra, BÃch CÆ¡ vuốt nhẹ qua vai ÄÆ°á»ng Luân mấy cái. ÄÆ°á»ng Luân láºp tức thở phào má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm, chàng lồm cồm trá»—i dáºy, ấp úng nói rằng : 
- Äa tạ BÃch CÆ¡ cô nương đã cứu kẻ hèn này hai lần thoát chết, tôi rất lấy làm cảm kÃch Æ¡n sâu. 
Äứng trước mặt má»™t ngưá»i mang biệt hiệu là Ma nữ như BÃch CÆ¡, ÄÆ°á»ng Luân cảm thấy mình mất hẳn bình tÄ©nh, vì bởi sắc đẹp cá»§a nàng quả tháºt là lá»™ng lẫy ngoài sá»± tưởng tượng. 
BÃch CÆ¡ chá»›p nhanh cặp mắt cưá»i rằng : 
- Ta cứu mi lần này để trả cái ơn mi đã cứu ta lần trước. 
ÄÆ°á»ng Luân gáºt đầu, tá» vẻ đồng ý. 
BÃch CÆ¡ bá»—ng sa sầm nét mặt, lạnh lùng Ä‘anh đá há»i rằng : 
- Má»™t ngưá»i không biết võ, mà lại Ä‘ua chen vá»›i những tay cao thá»§ võ lâm, mi tháºt làm cho ta nghi ngá» lắm. 
ÄÆ°á»ng Luân nở má»™t nụ cưá»i sượng sùng nói : 
- Hai ngày nay, kẻ hàn sinh này đã gặp gỡ nhiá»u việc lạnh lùng, cứ ngỡ mình là ngưá»i trong má»™ng... 
Nói tá»›i đây, ÄÆ°á»ng Luân chá»›p cặp mắt long lanh cá»§a mình, nói rõ từng tiếng má»™t : 
- Cứ chi má»™t việc được gặp gỡ dung nhan kiá»u diá»…m cá»§a cô nương cÅ©ng đủ làm cho tôi... 
BÃch CÆ¡ nạt : 
- Câm mồm lại, ta không có thì giá» nghe ngươi nói chuyện lôi thôi. Äây này, đón lấy bảo kiếm! 
Bất thình lình nàng trao thanh Há»a Long thần kiếm sang tay cá»§a ÄÆ°á»ng Luân bằng má»™t tư thế vừa nhanh vừa mạnh. 
ÄÆ°á»ng Luân giáºt mình, đưa hai tay ra đón lấy, nhưng bị tiá»m lá»±c đẩy trôi, đứng không vững, loạng choạng thối lui mấy bước. 
BÃch CÆ¡ cau mày, cưá»i nhạt, nhanh như chá»›p vung bàn tay ra khóa cứng mạch môn cá»§a ÄÆ°á»ng Luân làm cho chàng hốt hoảng kêu lên : 
- BÃch cô nương... 
BÃch CÆ¡ thong thả vuốt lại mái tóc cá»§a mình, mỉm má»™t nụ cưá»i đầy quyến rÅ©, nàng nói : 
- Äừng sợ, thằng Äá»™c thư sinh cay độc vô cùng mà chẳng làm gì nổi ngươi, ta tháºt nghi, để ta chẩn mạch mi, xem thá» coi mi có trúng độc cá»§a nó hay chưa? 
ÄÆ°á»ng Luân tái mặt, chàng không dám cục cá»±a, để yên cho ba ngón tay trắng muốt cá»§a BÃch CÆ¡ chấn ngang mạch máu cá»§a mình... 
BÃch CÆ¡ thình lình thất sắc, kêu lên mấy tiếng kinh hoàng : 
- Không xong, Thốn mạch vá»t lên cao, mà Quan mạch lại trầm trệ, thằng khốn nạn đó đã hạ độc thá»§. 
Nàng nhìn ÄÆ°á»ng Luân bằng cặp mắt đăm chiêu, lo lắng. ÄÆ°á»ng Luân biết đó là do Thiên Äá»™c Nhất Phẩm cho mình uống rượu thuốc trong hồ lô gây ra, nhưng chàng cÅ©ng giả vá» kinh sợ thất sắc há»i rằng : 
- Sao! Tôi đã trúng độc? 
BÃch CÆ¡ mắt má» ngấn lệ sẽ gáºt đầu. Thái độ băng khoăng lo lắng đó làm cho ÄÆ°á»ng Luân vô cùng cảm động. Nàng lại nói tiếp : 
- Ngươi đừng động Ä‘áºy, để ta tìm huyệt đạo đã trúng độc cá»§a nhà ngươi rồi phong bế lại, đừng cho chất độc lan tràn, rồi tìm cách khác! 
ÄÆ°á»ng Luân vừa định mở miệng khuyên BÃch CÆ¡ đừng tìm huyệt đạo thì nhanh như má»™t cÆ¡n gió thoảng, BÃch CÆ¡ đã lần ra sau lưng chàng... 
Mùi hương thoang thoảng bay ra, ngón tay trá» cá»§a nàng đã Ä‘iểm má»™t ngón thần tốc vào háºu tâm cá»§a ÄÆ°á»ng Luân... 
Thình lình má»™t tiếng thét oai nghiêm trá»—i dáºy : 
- BÃch CÆ¡, dừng tay lại, nó không phải là ngưá»i tốt. 
Tiếng thét hào hùng sang sảng, như sấm nổ ngang tai, làm cho ÄÆ°á»ng Luân giá»±t mình quay lại. 
Cứ theo thÃnh giác cá»§a ÄÆ°á»ng Luân thì bất cứ má»™t kẻ nào có khinh công tuyệt diệu xuất hiện trong vòng hai mươi trượng thì chàng tức khắc phát giác. Nhưng mà khi quay đầu lại, thì ngưá»i ấy đã đứng gần ká», do đó cÅ©ng đủ biết ngưá»i này có má»™t võ công tháºt là cao thâm vô táºn. 
Äó là má»™t gã trung niên có má»™t máu tóc Ä‘en nhánh, thái độ phi thưá»ng, sang cả. Äôi mắt cá»§a ông ta lóng lánh sáng ngá»i, lạnh lùng như băng giá. 
BÃch CÆ¡ kêu lên má»™t tiếng yểu Ä‘iệu : 
- Cha! 
Không cần phải há»i dài giòng, ÄÆ°á»ng Luân biết chắc chắn ngưá»i này chÃnh là má»™t ngưá»i danh vang như sấm trong làng võ, là Hải Ma. 
ÄÆ°á»ng Luân mở to cặp mắt nhìn con ngưá»i có má»™t bá» ngoài hào hoa phong nhã đó. 
Chàng lấy làm lạ là vì Hải Ma tháºt ra không có cái vẻ dữ dằn, Ä‘anh ác như lá»i đồn. 
ÄÆ°á»ng Luân không thấy Hải Ma cỠđộng má»™t tà nào, nhưng thân hình cá»§a ông ta lại lướt tá»›i má»™t cách thần tốc, thò tay ra nắm lấy BÃch CÆ¡ lôi sang chá»— khác. 
Ông liếc cặp mắt sắc như gươm vào mặt cá»§a ÄÆ°á»ng Luân, thét há»i : 
- Ngươi là gì cá»§a Thiên Äá»™c Nhất Phẩm? 
BÃch CÆ¡ trả lá»i thay cho chàng : 
- Thưa cha, cha xem huyệt Thái Dương cá»§a hắn bằng phẳng, hai gò má cÅ©ng bình thưá»ng, chứng tá» rằng ngưá»i này quả tháºt chẳng biết võ công! 
Nói Ä‘oạn, nàng toan nhảy vá» phÃa ÄÆ°á»ng Luân nhưng Hải Ma đã thò tay ngăn lại. 
Ông ta nhìn ÄÆ°á»ng Luân bằng má»™t cái nhìn nghiêm trang đĩnh đạt. BÃch CÆ¡ chá»›p mắt rằng : 
- Thiên Äá»™c môn vốn dùng thuốc độc để hành sá»± nên ngưá»i trong môn phái cá»§a há» vị tất đã biết võ công. Thưa cha! Sao cha biết ngưá»i này là môn đệ cá»§a Thiên Äá»™c môn? 
Hải Ma gáºt đầu trả lá»i : 
- Vì ta thấy trên vai nó có chiếc TỠhồ lô. 
ÄÆ°á»ng Luân vá»™i vã giải thÃch rằng : 
- Tôi vốn không phải là ngưá»i trong Thiên Äá»™c môn. Chiếc hồ lô và thanh bảo kiếm này do má»™t lão già không quen không biết tạm gởi cho tôi mà thôi. 
- Lão! Tạm gởi? Tạm gởi má»™t tÃn váºt cá»§a Thiên Äá»™c môn và thanh gươm Càn khôn đệ nhất bá kiếm? 
ÄÆ°á»ng Luân ấp úng trả lá»i : 
- Äó là sá»± tháºt. 
BÃch CÆ¡ sa sầm nét mặt, sẳng giá»ng nói : 
- ÄÆ°á»ng Luân, mi lại nói dối vá»›i ta, việc này ban nãy sao chẳng nói cho ta rõ? 
Hải Ma đưa mắt nhìn thanh Há»a Long thần kiếm, sắc mặt tháºt là nghiêm trang trịnh trá»ng. Ông há»i rõ từng tiếng má»™t : 
- Thanh gươm này, lão quái váºt sao gởi cho mi và có dặn dò thêm Ä‘iá»u gì chăng? 
- Lão già ấy nhá» tôi mang thanh bảo kiếm này trao lại cho má»™t ngưá»i. 
Äôi mắt cá»§a Hải Ma thình lình long lên sáng quắc thét : 
- Ai? 
ÄÆ°á»ng Luân trả lá»i má»™t câu đầy hào khà : 
- Tôi nháºn lá»i phú thác cá»§a ngưá»i, thì phải trung thành vá»›i sá»± việc đó. Xin ông tha thứ cho tôi không thể nào cung khai việc này ra được. 
Hải Ma háºm há»±c khoác tay nói rằng : 
- Thiên Äá»™c môn làm việc độc ác dẫy đầy, hoành hành bá đạo, ngưá»i trong môn phái đó mà gặp ta thì ta chẳng dung tình, lần này ta kể mi là má»™t kẻ háºu sinh tiểu bối nên châm chế cho, mau Ä‘i khá»i nÆ¡i này... Hừ! Lần sau mi đừng để cho ta chạm mặt thằng tà ma ngoại đạo này nữa. 
Thân hình cá»§a Hải Ma vừa biến dạng vào đêm tối thì BÃch CÆ¡ ngẩng đầu dáºy, lạnh lùng gá»i : 
- ÄÆ°á»ng Luân, mi dừng chân lại... 
Nàng thở dài, nói tiếp : 
- Ta há»i ngươi cá»› sao hạng ngưá»i thư sinh như ngươi thảy Ä‘á»u Ä‘a Ä‘oan xảo trá... 
ÄÆ°á»ng Luân ấp úng nói : 
- Xin Liên cô nương cho tôi má»™t cÆ¡ há»™i để giải thÃch. 
Liên BÃch CÆ¡ khẽ cau mày lạnh lùng nói : 
- Thiên Äá»™c Nhất Phẩm đã tặng cho ngươi nhiá»u bảo váºt, váºy cái thằng Äá»™c thư sinh chẳng ăn thua gì đến ngươi! 
ÄÆ°á»ng Luân trả lá»i : 
- Nếu tôi tự chế ra được thuốc giải độc thì may ra chẳng hỠgì. 
BÃch CÆ¡ mỉm cưá»i, đôi mắt nàng tá»a ra hào quang lóng lánh, dịu dàng âu yếm nói : 
- ÄÆ°á»ng Luân, mi còn muốn gặp ta nữa hay chăng? 
ÄÆ°á»ng Luân tâm cang rúng động, tim Ä‘áºp rá»™n ràng, chàng gáºt đầu. 
BÃch CÆ¡ hé môi nói má»™t câu đầy truyá»n cảm : 
- Váºy thì ngày trăng tròn, ngươi đến bến đò Tiêu Dao, đối diện vá»›i Thiên La Nha chá» ta... 
Câu nói vừa dứt thì thân hình cá»§a nàng đã lướt bay Ä‘i như má»™t cánh bướm trong vưá»n thượng uyển, chỉ để lại má»™t mùi hương thoang thoảng đâu đây. Bóng ngưá»i đã mất nhưng lưu lại trong thâm tâm cá»§a ÄÆ°á»ng Luân má»™t hương vị ngá»t ngào khó tả. 
Má»™t con ngưá»i nổi tiếng là sắt đá như ÄÆ°á»ng Luân mà lúc bấy giá» cÅ©ng cảm thấy thần hồn Ä‘iên đảo. 
Thình lình chàng tuốt phắt thanh trưá»ng kiếm, tá»± nói vá»›i mình : 
- Trá»i!... Tháºt là khó xá» cho ta... 
Loang kiếm má»™t vòng, bóng gươm tá»a ra hào quang sáng ngá»i, hÆ¡i lạnh thấu xương, chàng tấm tắc khen thầm : 
- Tháºt là kiếm tốt! 
Cao hứng quá, chàng quên mất vai trò cá»§a mình Ä‘ang đóng, Ä‘oạn dồn hết sức mạnh ra ngoài lưỡi kiếm, nạt lên má»™t tiếng, ÄÆ°á»ng Luân bắt đầu múa bài Thanh Hồng Tả Hải. 
Bóng kiếm bay ra trùng trùng điệp điệp, thình lình chém mạnh vào phiến đá. 
Äoạn ÄÆ°á»ng Luân Ä‘em má»™t luồng hÆ¡i nóng từ trong lồng ngá»±c cá»§a mình truyá»n đến táºn mÅ©i gươm. Má»™t tiếng “bốp†vang lên, mÅ©i Há»a Long thần kiếm báºt ngược trở lại và làm cho phiến đá vỡ tan ra từng mãnh. 
ÄÆ°á»ng Luân hài lòng lắm, tra gươm vào vá», vừa định quay trở vá» cá»— xe ngá»±a, thình lình má»™t tiếng ho vang lên làm cho chàng giá»±t mình sá»ng sốt. 
Vá»™i ngẩng đầu lên, thấy cách đó chừng hai trượng có má»™t chiếc bóng Ä‘en đứng xoay lưng vá» phÃa chàng, tà áo Ä‘en bay lất phất trong sương đêm, trông tháºt là kinh rợn. 
Má»™t giá»ng nói khàn khàn vang lên : 
- Ngươi có thể lừa Thiên Äá»™c Nhất Phẩm, dối Äông Hải Ma Quân, nhưng làm sao có thể qua mặt nổi Thiên La Nham? 
ÄÆ°á»ng Luân mặt mày biến sắc, chàng thét há»i : 
- Ngươi là ai?