Lạc...
Anh lạc bước đường, chẳng thể trở về đây
Em mong ngóng hàng ngày…dài chuôi mắt
Buồn hoen mi, lệ nhòa em cuối mặt
Người phương nào, có hiểu thấu tình chăng?
Sầu đơn côi như mưa bụi giăng giăng
Cuối Hạ, đầu Thu sáng chiều trăn trở
Lạc mất rồi, liệu người còn có nhớ
Kỷ niệm hôm nào, hai đứa hẹn hò không?
|