Sau một giờ đồng hồ, bảy công tử và tiểu thư trên mười tuổi đã quen biết nhau, một trưởng tử nhà nghèo, mười bốn tuổi khẻo mạnh như trâu, từ một dong binh học được đấu khí, là tam tinh đấu sĩ.
Từ Phong là con trai của một nam tước, vóc người nhỏ gọn, một cơn gió cũng có thể thổi bay, là ngũ tinh đấu sĩ. La Mai là một nữ nhân rất phóng khoáng, giọng nói rất lớn, là người lớn tuổi nhất, cũng là lão đại, tướng mạo bình thường, là đấu sĩ ngũ tinh.
Mạc Thanh là một thiếu nữ rất khả ái, hướng nội, lúc nào cũng có vẻ ngượng ngùng, là tứ tinh đấu sĩ, năm nay mười hai tuổi. Mã Khả La năm nay mười ba tuổi, là một thiếu niên tuấn tú, mười ba tuổi, ngũ tinh đấu sĩ. Hồ Triệu, thân thể cường tráng, tứ tinh đấu sĩ, Tinh Kì thông báo thực lực của mình là tứ tinh đấu sĩ, còn có năng lực chạy trốn cực tốt.
Bảy người trong phòng nói chuyện tíu tít với nhau. Ai nấy đều rất vui vẻ, mọi người cùng đồng ý để La Mai đọc nội quy cốc.
7 điều cấm: Cấm các học viên trong thời gian ở cốc, không được tàn sát lẫn nhau. Cấm các hái dược viên vào trong cốc trừ phi có việc. Cấm học viên kéo bè kết phái. Cấm ra khỏi phòng mình vào buổi tối trừ phi có việc. Cấm lén lút vào thư phòng đọc sách. Cấm nam nữ học viên kết hôn với nhau, cấm sinh nở.
Thất sát: tụ tập gây chuyện, học trộm chế dược giả, sinh con, buổi tối ra ngoài, dùng vũ lực với đồng môn, rời khỏi cốc một mình, một mình dùng võ giết người.
Ngoài ra: Trong cốc phải mặc đồng phục, xuất môn mà không có thời hạn, trong thời gian quy định phải hoàn thành nhiệm vụ được giao mà không hoàn thành sẽ bị trừng phạt.
Nghe 7 điều cấm và 7 điều sát, lòng nhiệt huyết của mọi người bỗng bị dập tắt, những tiếng cười vang bị thay thế bởi sự im lặng, khi nghe 7 điều cấm đặc biết là cấm kết hôn và cấm sinh nở, nhưng lại không cấm ở chung, sắc mặt mỗi người đều có chút biến hóa, ánh mắt của Mã Khả La, và Từ Phong thỉnh thoảng lại nhìn sang Mạc Thanh.
Mã Khả La càng thấy hưng phấn hơn, ánh mắt nóng bỏng, còn Hồ Triệu thì nhíu mày nhìn sang đại tỉ La Mai, hai cô gái cảm thấy mình bị chú ý, cũng có chút ngại ngùng, mặt đỏ tựa trái táo vậy.
Tối đến, Tinh kì nằm trên giường, vắt óc suy nghĩ xem mình có ưu thế và khuyết điểm gì, mình có rất nhiều đan phương và dược phương, nhưng chẳng tìm thấy thảo dược tương ứng, nhưng lại không tìm được một loại thảo dược cùng tính chất thay thế, như vậy mình cần phải có kiến thức về dược tính của các loại thảo dược.
Mà việc hái thuốc thường xuyên phải vào trong núi, đương nhiên phải am hiểu về dược tính, điều này rất có lợi cho việc tìm hiểu những kiến thức về thảo dược trên thế giới. Những hiểu biết về thuốc của mình có thể nói là thuộc cấp tông sư, vì lẽ trong Huyền thiên kinh giải thích rất nhiều về cách chế thuốc, cũng nói kĩ về cách luyện đan.
Hơn nữa, mình còn có Tàn Thiên Nạp Vật Giới Tử, hái được thuốc tốt, thuốc linh mình mới có thể tồn tại, bản thân có thể nhìn qua là nhớ, có nhiều cơ hội vào thư phòng xem những cuốn sách về thần dược và linh dược này.
Sáng sớm ngày thứ hai, Hạ Thúc khiêng một túi lớn, đến trước mặt Tinh kì ném tới, nói: “đây là trang phục của mọi người, bây giờ các ngươi là hái thuốc viên cấp một rồi, thấy bốn ngôi sao nhỏ trước ngực, biết đó là đại diện cho nhân viên hái thuốc cấp bốn sao. Trước hết mọi người đi thay y phục đi, năm phút sau quay lại gặp ta.
Hạ Thúc nhìn những học đệ trước mắt mình, nghĩ mình phải suy nghĩ làm sao mới có thể chỉ trong vòng một năm đào tạo tốt nhất cho những con người này.
Thanh Hương cốc huấn luyện theo cách rất riêng biệt, cũng chính là sau khi những người hái thuốc mà ta đào tạo ra ta lại phải dẫn họ đi hái thuốc, đào tạo càng tốt, thuốc hái sau đó càng nhiều càng chất lượng, thu nhập càng dài, hoàn thành nhiệm vụ càng nhiều, cống hiến càng nhiều, thì sẽ có thể vào phòng dược thư xem sách hoặc học chế thuốc cũng được.
Thanh Hương cốc chia khu hái thuốc trong hẻm núi thành nhiều khu, sau một năm rèn luyện sẽ tiến hành thi, đội nào thành tích tốt có thể an toàn, khu vực càng nhiều thuốc càng tốt. Hạ Thúc chưa thể nghĩ ra cách để dạy dỗ những học viên mới này, nhìn 7 người này, cũng có chút hài lòng, 7 người này xem ra cũng có tiềm năng, còn kém mình một chút mà thôi.
7 người Tinh kì nhanh chóng thay xong y phục,xếp thành đội. “Rất tốt, các vị biểu hiện rất tốt, sau này dưới sự chỉ đạo của ta, ta tin rằng các vị sẽ càng tốt hơn, bây giờ ta sẽ dẫn các vị tới nơi ta ở, cũng chính là nơi mà sau này các vị sẽ học tập, ta sẽ cố gắng hết sức mình để dạy dỗ các vị,ta phải nhấn mạnh một chút rằng không được vi phạm cốc quy, bây giờ các vị đi theo ta nào”. Nói xong, Hạ Thúc dẫn 7 người về nơi ở của mình.
Hạ Thúc sống một mình trong một lầu nhỏ,dưới lầu chỉ có một phòng khách,bên trên là người ở, “Sau này các vị sẽ học tập ở đây,ta sẽ ở phía trên, có việc gì có thể lên trên tìm ta. Tự ngồi xuống nhé, bây giờ ta sẽ giới thiệu một chút về Thanh Phong cốc, Thanh Hương cốc chỉ có một chủ nhân, ta không cần phải nói là ai nữa, lần này là trưởng môn Hải Thiên Dương, phía dưới còn có hai quản sự nữa, kiếm sư tứ tinh, Dương Sơn và Liệt Phong. Thanh Hương cốc chia thành nội cốc và ngoại cốc, cũng chính là chế dược đường và thải dược (hái thuốc) đường. Thải dược đường chúng ta có một đường chủ, Dương Minh, hai đường phó là Dương Cương và Khởi Viêm.
Thải dược viên chúng ta mặc y phục màu xanh, đội tuần vệ mặc y phục tím, tạp dịch thì mặc y phục đen, chế dược viên mặc thanh y, còn đội đôn đốc thì mặc áo dài đỏ, chỉ có đường chủ, quản sự mới mặc hoàng bào, chế độ đẳng cấp ở đây phân chia rất rõ ràng, đẳng cấp cao có thể uỷ thác công việc cho những cấp thấp hơn,
Mọi người ai nấy đều chăm chú lắng nghe, mọi người sinh tồn theo tự nhiên, nhanh chong tìm hiểu tình hình xem có lợi gì cho mình. “Sau này chúng ta sẽ cùng nhau ra ngoài hái thuốc, chúng ta là một nhóm, là một chỉnh thể, luôn cần phối hợp với nhau, các vị đều đã tu luyện đấu khí, bây giờ hãy giới thiệu về sở trường của từng người”.
Sau khi mọi người giới thiệu xong, Hạ thúc tiếp tục: “Tiếu khả, Hồ Triệu, sau này hai ngươi sẽ phát triển , Từ Phong, Tinh Kì hai ngươi sẽ học khinh công, còn Hữu Phàn Ba, Mã Khả La, La Mai, Mạc Thanh, các ngươi phải phát triển về mặt công kích, cho nên buổi chiều khi luyện công các ngươi cần phải chú ý.
"Còn nữa, nếu các ngươi không có hồn thú, khi các ngươi làm khế ước thì phải suy nghĩ cẩn thận xem nên chọn loại hình nào, sau này, buổi sáng các ngươi có thể ở chỗ ta học dược thuật, thải dược thuật, tồn (bảo tồn) dược thuật, những điều cần biết về sinh tồn, cách cứu nguy, chiến đấu với thú dữ, cơ quan thuật…."
Chiều đến các vị có thể cùng đến sườn núi Thanh Võ luyện công, ta sẽ giao nhiệm vụ, sau một thời gian ta sẽ đến kiểm tra nghiêm ngặt, người nào mà chưa hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị tăng gấp bội. Ba lần tái phạm sẽ bị đuổi ra khỏi cốc.” Ánh mắt nghiêm nghị của Hạ Thúc nhìn khắp 7 người.
Tinh Kì đến đây đã mười mấy ngày rồi, ở Võ nội các này đầu tiên là phải nhắc đến bộ ‘Khai thiên kiếm pháp’, là một bộ kiếm pháp khinh công, luyện bay nhưng nếu lựa chọn bộ kiếm pháp này sẽ vẫn thường bị Hạ Thúc loại trừ, tại sao không chọn loại khinh công này chứ, kiếm pháp này vẫn linh động, hay là không thể so sánh được với khinh công
Tinh Kì bị phạt trong một tháng phải học xong Thiên Thảo phổ, hơn một nghìn loại dược tính, hoàn cảnh sinh trưởng, thời kì hình thành, hình dạng. Đến khi đó, Hạ Thúc có thể phải vào trong chọn mấy loại để kiểm tra Tinh Kì.
Sự việc này, 6 ng ười còn lại đều biết hết, đều cho là Hạ Thúc cố tình làm khó Tinh Kì, nên giờ mọi ng ười đều rất cẩn thận. Tinh Kì lại có thêm thời gian xem cuốn đại hậu thư ‘Thiên Thảo phổ’.
Thanh Hương cốc này tuy nghiêm ngặt nhưng cũng giống như một thế giới nhỏ vậy, trong ngoại cốc có rất nhiều những của hiệu nhỏ, bán kiếm, bán thuốc, bán trang sức…v.v.. , đương nhiên cũng không ít tiệm cầm đồ. Nghề này của dược sư thật quá khổ tâm.
Tinh Kì cố ý đặc chế một thanh kiếm dài một mét bốn, thấp hơn Tinh Kì một chút, cho nên Thanh Vũ Pha thường trông thấy một thiếu niên cao 1m6 đeo trên mình một thanh cự kiếm, điều càng khiến mọi người không hiểu là thiếu niên tóc tím này luyện bộ kiếm pháp nhẹ nhàng phiêu dật, điều này không phải huynh đệ nào cũng nhiệt tâm được. Nhưng không hiểu thì không hiểu chứ cũng chẳng ai khuyên nhủ.
Tất cả mọi người đều tự luyện bài của mình, đặc biết là nghe thấy học trưởng hái thuốc nói: Thải dược viên hơn một nghìn học tử mấy năm sống cuộc đời hái thuốc sẽ rất là khó khăn. Thiết Hạp Lĩnh còn gọi là Tử Vong Lĩnh a.
Mọi người ra ngoài luyện sinh tồn, luyện đấu khí, hơn nữa là để phòng thân. Nên mỗi ngày toàn bộ sườn núi Thanh Võ đều là đao quang kiếm ảnh, tiếng quát tháo không ngừng, Tinh Kì đương nhiên cũng tập luyện cùng.