Tại nơi giao nhiệm vụ, mới sáng sớm đã phải tiếp đón những vị khách đặc biệt, hình thù của họ giống như những người sinh sống vài năm ở nơi hoang dã, hình dáng cực kì kinh khủng. Sau khi nhóm người đi vào, toàn bộ phòng khách đều tĩnh lặng lại. Trong số một vài công tử tuấn tú còn phát hiện ra có hai nữ nhân, suýt nữa ngất tại chỗ, Kiệt Khắc dẫn đến đây thì chuồn mất. Nữ nhân tiếp nhận nhiệm vụ viên trong lòng càng khiếp sợ, tám người rừng đang đứng trước cái bàn. Tám cái sọt lớn cũng bày thành hàng trước mắt cô. Rốt cuộc cô cũng hiểu những người này đến giao nhiệm vụ đã hoàn thành, nhưng trước giờ chưa tận mắt chứng kiến bộ dạng của người đi hái thuốc đáng sợ như thế này, lúc đó có một cơn gió thổi qua, mấy mảnh vải che đũng quần của Tiếu Khả bị bay lên, Tiếu Khả lúc này mới phát hiện ra bên dưới chỉ còn lại mấy sợi vải, gió thổi một cái thì rất nguy hiểm, liền úp nó xuống, nữ tiếp nhận nhiệm vụ viên cứ thế mà nhìn theo, vừa nhìn thì không làm sao, nhưng nhìn thấy một vật đen đen, cô ta liền đỏ mặt, trong lòng còn có chút hưng phấn, nhưng chính phản ứng đó của bản thân lại làm cô ta giật mình, lẽ nào bản thân lại thích một người đàn ông dã thú xấu xí, bạo lực như vậy. Nữ tiếp nhận nhiệm vụ viên bị chính ý nghĩ của mình làm ngây người ra, màn kịch này bẩy người còn lại trong nhóm không hề phát hiện ra.
Tiếu Khả đứng ngay đầu, vừa phát hiện ra gió ngưng, Tiếu Khả vội vàng bắt lấy cơ hội moi dược liệu ra ngoài, phải làm trước khi gió thổi lên lần nữa. Nữ tiếp nhận viên cũng trấn tĩnh lại, nhưng nhìn thấy bàn tay đen đúa của Tiếu Khả cẩn thận từng li từng tí móc một cọng thuốc màu đen ra lại nghĩ đến màn kịch vừa rồi, lẽ nào hắn ta bình thường cũng móc “chú nhóc” đó ra như thế...
“Phịch! ...” Tinh Kì đặt túi vải nhỏ đeo trước người lên bàn. Làm thức tỉnh suy nghĩ miên man của người thiếu nữ đang xuân thì. Thiếu nữ nhìn đống dược liệu trên bàn và tám cái sọt lớn mới nhận ra một mình mình không thể kiểm hết nhiều thuốc như thế trong một ngày.
“Thật áy náy, các vị đợi một lát, ta đi gọi quản sự đến, dược liệu của các vị nhiều quá.” Thiếu nữ khôi phục lại sự tháo vát nhanh nhẹn thường ngày nói.
Thiếu nữ dưới sự xếp đặt của quản sự, vừa thêm bảy tiếp nhận viên, tám người đều tự kiểm kê và đánh giá dược liệu cũng bận mất cả buổi sáng. Để được vào làm nhân viên tiếp nhận thì phải có kỹ thuật phân biệt thuốc tuyệt đối tinh thông, không những phải nhận biết các loại dược liệu, còn phải đánh giá được niên hạn, dược tính, tính toán giá trị của dược liệu, cuối cùng mới tính được tổng giá trị.
Cùng với dược liệu được lôi ra ngoài, trên bàn thuốc chất đống, mấy người tiếp nhận dược liệu bị mắc kẹt trong đó, trên mặt bàn đều là dược liệu cao cấp, và có một vài dược liệu quý báu, càng lôi từ trong sọt ra, đẳng cấp dược liệu càng tốt, hơn nữa bây giờ mới lôi ra được một phần ba số lượng sọt, vẫn chưa đến một nửa. Tám gã mãnh thú này không đi cướp của người hái thuốc khác chứ, có điều trong đó có một thanh niên hơi gầy sau khi nhận ra Tinh Kì mới không thể không thảng thốt! Tiểu đội hung tàn! Mẹ ơi, đây là những phần tử khủng bố. Trong tiểu đội đó, Tinh Kì là người có ngoại hình giữ gìn được khá nhất.
Thiết Hương Hoa, Ốc Vũ Thảo, Bách Hương Thanh, Yến Cao Lệ, Kết Nhĩ Đàm… Hơn trăm loại dược liệu cao cấp, rất đáng giá. Thanh Vũ Lộ, Mạo Ca Mộc, Trù Thạch Thảo, Nguyệt Quang Hoa… Mấy loại dược liệu quý. Còn có một vài dược liệu trăm năm tuổi. Đây đều là các loại dược liệu mộc thảo. Nào là ngà Mạc Tháp Tượng, máu Tượng, mắt gấu tai gấu, hổ tiên, hổ cốt, gân lợn rừng, gan lợn, não vượn… Hàng loạt các loại dược liệu cầm thú. Lại có thêm kiến đỏ, ong xanh, trùng trăm chân… một vài loại dược liệu côn trùng độc. Thật là thu hoạch được mẻ lớn.
Các tiếp nhận viên càng kiểm tra càng giật mình, tất cả đều hưng phấn lên. Thấy nhiều như vậy, mà lại là dược liệu tốt qua tay chính mình cũng là một lạc thú. Trước đây bản thân chỉ được nghe hoặc nhìn thấy thuốc trong sách báo, bây giờ đã được nhìn thấy. Nhìn trước mặt những dã nhân không còn thấy họ ghê tởm nữa, cảm thấy họ rất khả ái, ánh mắt khi nhìn về phía bọn họ cũng nóng bỏng hơn. Tin tức tiểu đội hung tàn trở về thắng lợi cũng lan truyền đi nhanh chóng.
Tinh Kì và mọi người trải qua một buổi sáng kiểm thuốc. Tuy rằng mọi người đều đi suốt đêm, tinh thần căng thẳng cao độ một ngày rồi, nhưng lại được nhìn thấy từng gốc cây lôi từ sọt của mình ra, vẫn thấy hưng phấn, đặc biệt là lão Hạ thì cười híp cả mắt, không những dán mắt vào đánh giá dược liệu của mình, mà còn chốc chốc liếc về phía bảy người còn lại, không quên rằng trong trong đó có một phần là của mình.
Dược liệu của Tinh Kì đã thống kê xong, tổng giá trị ba vạn một nghìn hai trăm mười hai kim kim tệ. Cũng xấp xỉ với số Tinh Kì tự nhẩm tính, ít hơn hai nghìn sáu trăm kim kim tệ, Thái Dược đường đúng là rất biết vơ vét tiền. Nhưng Tinh Kì cũng hài lòng rồi, người ta cắn cho một miếng, nhưng cắn không đau, đang sống nhờ dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Hạ Thúc nhìn thấy kết quả thống kê dược liệu của Tinh Kì, cái miệng cười không khép lại lần nữa mở ra, chỉ thiếu điều cả nước dãi chảy ra mà thôi. Tinh Kì trực tiếp bàn giao sạch nhiệm vụ của hai năm, bởi vì nhiều lần thấy ánh mắt Hạ Thúc liếc nhìn hắn, nhưng trong khoản tiền này phải cho đi hơn ba nghìn kim kim tệ, sau này không muốn vì hàng hóa này bị bóc lột nữa.
Còn dư lại thì đổi tám điểm cống hiến, giữ lại cho mình hai trăm hai mươi hai kim tệ để dùng. Và còn một vài hồn thú hạch, cái đó không thuộc về dược liệu, cho nên Tinh Kì thu chúng lại, đợi đến khi cần tiền lại đem bán. Thành viên khác trong đội cũng cố gắng giao nộp nhiệm vụ của hai năm, ai cũng muốn sau này có người công nhận thành quả lao động của mình. Tiêu Khả, Mạc Thanh hai người còn thiếu nhiệm vụ của một tháng là giao đủ của hai năm, bốn người còn lại đều trong một lần giao hết, lão Hạ nhìn thấy kết quả này đều vô cùng hối hận, bảy tên thần tài mới đi có một lần, sau này lại phải dựa vào chính bản thân mình, bản thân có phải biểu hiện quá anh tài không, mới chiêu mộ được thì bọn họ đều đã rời xa hắn.