Tam Cung Lục Viện Thất Tháºp Nhị Phi-Quyển 1-Chương 4-Nguồn 4vn.eu
Nguyên văn bởi anhtuanek
giá»›i thiệu: nhân váºt chÃnh : Long Dáºn Không - con trai thứ 31 cá»§a hoà ng đế nhà Khang, sinh ra trong háºu cung khi mẹ bị thất sá»§ng, tá»›i lúc 16 tuổi chỉ nhìn mặt cha (ông vua) được có hai hay ba lần gì đó, từ má»™t lần cứu má»™t cô gái rùi dòng Ä‘á»i đẩy đưa + muốn thoát khá»i ngục tù cá»§a hoà ng cung và láºp nên sá»± nghiệp nên qua nước Tần là m chất (con tin - do lúc đó hai nước khang - tần sắp xảy ra chiến sá»±).
từ đó cuá»™c hà nh trình cá»§a Long Dáºn Không bắt đầu vá»›i những âm mưu - quá»· kế + liệp diá»…m ===> thống nhất thiên hạ !!!
Trên con đưá»ng Ä‘i cá»§a mình, Long Dáºn Không đã gặp không biết bao nhiêu lần buá»™c phải chá»n lá»±a giữa mÄ© nhân và sá»± nghiệp, nhưng Dáºn Không không muốn mình là má»™t vị vương giả mà chÃnh ngưá»i yêu cá»§a mình mà không giữ được nên ... rất mâu thuẫn!!!
TAM CUNG LỤC VIỆN THẤT THẬP NHỊ PHI Quyển 1 : Tiá»m Long
Chương 1 : Thà Huynh
Tác gỉả :unknown
Dịch giả:bobovn
Nguồn :4vn.eu
Äại Khang quốc bốn mươi chÃn vị hoà ng tá» hoà ng tôn theo thứ tá»± tên vị ,má»—i ngưá»i má»™t bà n bà y đầy rượu và “ Ngá»c Dao xuânâ€,món ăn do Ä‘Ãch thân cung đình đệ nhất ngá»± trù chế biến.
Ngồi bên trái Long Dáºn Không là hoà ng tôn Long Kỳ ChÃnh năm nay đã ba mươi chÃn tuổi, phong thái trầm ổn thong dong,bên phải là tháºp nhị tứ hoà ng huynh Long Dáºn Tưá»ng,hắn năm nay mưá»i tám tuổi,vừa được hoà ng đế Äại Khang Quốc ,Hâm Äức hoà ng đế phong là m An Vương
Cần Vương Long Dáºn Lá»… ngồi ở vị trà thá»§ tá»a,tay giÆ¡ chén rượu cất cao giá»ng nói:
-Chư vị vương đệ,chư vị vương chất! Hôm nay là tết Nguyên Tiêu,Äại Khang ta dưới sá»± cai trị cá»§a phụ hoà ng, quốc thái dân an, khắp nÆ¡i má»™t cảnh thanh bình, chúng ta cùng chúc phụ hoà ng vạn thá» vô cương, sá»›m ngà y thống nhất giang sÆ¡n
Bên trong Cần Vương phá»§ vang lên má»™t tiếng hoan hô tháºt lá»›n,tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u vô cùng hưng phấn ,từ trong ánh mắt trên khuôn mặt cá»§a bá»n há»,Long Dáºn thấy ai cÅ©ng sáng lên những tia hy vá»ng
Tình cảnh nà y là m Long Dáºn Không nhá»› đến năm ngoái,cÅ©ng và o thá»i Ä‘iểm nà y,tại buổi tiệc ở Trung Vương phá»§ , Trung Vương cÅ©ng nói giống như Cần Vương hôm nay,giá»ng trà n đầy hy vá»ng và phấn khÃch, Trung Vương là vị hoà ng tá» lá»›n tuổi nhất sau ba vị hoà ng huynh đã mất , đươc coi là ngươi kế vị ngôi hoà ng đế Äại Khang, nhưng do thân thể yếu kém đã lâm bệnh mà chết Ä‘i và o mùa hè năm ngoái
Nếu Long Dáºn Không nhá»› không lầm,Cần Vương năm nay cÅ©ng vừa bốn mươi chÃn tuổi,vừa vặn vá»›i số ngưá»i dá»± tiệc hôm nay, Cần Vương thân thể cưá»ng tráng ,văn tà i võ lược,có lẽ hắn tháºt sá»± đợi được ngà y kế vị ngôi báu
-Dáºn Không! Sao ngươi không uống rượu?
Cần Vương quan sát đám ngưá»i chợt thấy Long Dáºn Không ngồi im liá»n nói
Long Dáºn Không Ä‘ang suy nghÄ© giáºt mình trả lá»i:
-NgÅ© Hoà ng Huynh…Äệ sẽ không uống rượu…..
Ngồi kế Cần Vương là Mục Vương Long Dáºn Thượng ha hả nở nụ cưá»i:
-Còn gá»i là NgÅ© Hoà ng Huynh, phải gá»i là Thái Tá»
Chung quanh ,má»i ngưá»i cùng kêu lên phụ há»a theo
-Äúng rồi…đúng rồi…!
Nét mặt Cần Vương không khá»i lá»™ vẽ đắc ý, bà n tay vung lên, có và i phần giống phong phạm Thái Tá»:
-Dáºn Không! Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?
-Mưá»i sáu tuổi
Dáºn Không cúi đầu khiêm tốn trả lá»i
Mục Vương cưá»i lá»›n nói:
-Mưá»i sáu tuổi! Lúc ta bằng tuổi vá»›i ngưá»i thì tá»u lượng đã thâm háºu,không những váºy mà còn ngá»± cả ngÅ© nữ…..
Nghe đến đó, các vị Hoà ng Tá» Hoà ng Tôn liá»n bá»™c phát ra những trà n cưá»i lá»›n, nói đến đỠtà i nà y tháºt đúng lúc, trong nhất thá»i không khà bà n tiệc bổng dưng cởi mỡ hÆ¡n trước
An Vương chá»§ động biện há»™ giùm Dáºn Không nói:
-Chư vị Hoà ng Huynh! Dáºn Không tuổi còn nhá», huống hồ phụ hoà ng từng nói qua, trước mưá»i tám tuổi tuyệt không cho chúng ta uống rượu,váºy cho hắn uống trà thay rượu được không?
Tất cả má»i ngưá»i trong tiệc Ä‘á»u nhá»› kỹ lá»i nà y,nguyên văn lá»i cá»§a Hoà ng Äế là :
-Trước khi phong Vương không được uống rượu
Căn cứ theo Äại Khang luáºt lệ, và o năm mưá»i tám tuổi ,hoà ng tá» má»›i được phong vương,cho nên An Vương má»›i có lá»i nà y
Nhưng trong suy nghÄ© cá»§a Dáºn Không,bản thân mình khó có ngà y được phong vương vị. Mẫu Thân cá»§a Dáºn Không là Bình Quý Phi năm đó tưởng chừng lên ngôi Hoà ng Háºu , nhưng đột nhiên bị đà y và o lãnh cung,trong lòng phiá»n muá»™n mà mất Ä‘i, lúc đó Dáºn Không được tám tuổi,trong chá»›p mắt đã tám năm trôi qua
Dáºn Không cÅ©ng không biết lý do tại sao,mẫu thân bị đà y và o lãnh cung.Hoà ng đế tá»± nhiên không cho Dáºn Không biết ,dá»±a theo sá»± hiểu biết cá»§a hắn mà suy Ä‘oán lý do chÃnh là sá»± tranh chấp quyá»n lá»±c nÆ¡i háºu cung.
Sau khi mẫu thân mất Ä‘i, Dáºn Không vẫn sống trong lãnh cung, ròng rãi tám năm trá»i là m bạn chỉ có tì nữ cá»§a mẫu thân tên là Duyên Bình cùng thái giám Dịch An .Trong thá»i gian tám năm,Dáºn Không chỉ thấy mặt vị phụ hoà ng ba lần, Ä‘á»u tại buổi lá»… tế thiên cá»§a đế quốc , má»—i lần gặp cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i nói chuyện, nhiá»u lúc hắn nghÄ© rằng có lẽ phụ hoà ng căn bản cÅ©ng không biết có ngưá»i con là hắn
Hằng năm và o dịp tết Nguyên Tiêu, Dáºn Không má»›i có dịp gặp gỡ các vị hoà ng tá»,hoà ng tôn nà y. Câu chuyện liên quan đến Dáºn Không nhanh chóng qua Ä‘i. Äám hoà ng tá», hoà ng tôn tiếp tục chén tác chén tù, cưá»i nói chà o há»i rá»™n rã, hắn ngồi im lặng thưởng thức trà má»™t mình
Cần Vương vá»— tay nhẹ nhà ng mấy cái, rèm trúc trong đại sảnh vang lên từng tiếng nhẹ nhà ng, má»™t nhóm ca kỹ dung nhan diá»…m lệ, trên ngưá»i là bá»™ trang phục ca cÆ¡ được may bằng chất liệu nhẹ nhà ng có thể nhìn thấy được là n da trắng hồng ở bên trong y phục
Dáºn Không lúc nà y dù sao là tuổi má»›i lá»›n,nên toà n tâm chú ý đến đám ca kỹ nà y
Tiếng nhạc vang lên,nhóm ca cÆ¡ táºp chung ở giữa đại sảnh, tung ra vô số những bông hoa hướng vá» bốn phÃa, trong đại sảnh hoa bay khắp nÆ¡i, hương hoa như thấm và o táºn phế phá»§ cá»§a má»i ngưá»i trong bà n tiệc
Má»™t cô gái mặc bá»™ bạch y trắng sáng,thoạt trông giống như tiên nữ trong truyá»n thuyết , bước Ä‘i nhẹ nhà ng thanh thoát từ giữa nhóm ca cÆ¡ xuất hiện biá»…u diá»…n má»™t Ä‘iệu múa mê hồn ngưá»i
Tất cả như si ngốc ,Ä‘á»u nhìn vá» phÃa nữ ca cÆ¡,cÆ¡ hồ quên cả hô hấp,cặp mắt tuyệt đẹp cá»§a nữ ca cÆ¡ nhìn má»™t vòng xung quanh đại sảnh,không hẹn mà trong lòng ai cÅ©ng thầm nghÄ© là nà ng Ä‘ang nhìn chÃnh mình
Lúc nà y tiếng tiêu chợt có nhịp độ nhanh lên, cô gái lấy chân phải là m trụ,nhìn nhẹ như tÆ¡ thân thể má»m mà i xoay tròn, nhóm ca cÆ¡ còn lại táºp trung thà nh vòng tròn, ngá»c thá»§ vung ra hà ng trăm sợi lụa đủ mà u sắc,cô gái bạch y đột nhiên lăng không từ từ bay lên cao ở xuất hiên ngay chÃnh giữa những sợi lụa đầy mà u sắc, trông giống như tiên nữ xuất hiện giữa trá»i
Tiếng vá»— tay vang lên bốn phÃa trong đại Ä‘iện,tiếng khen ngợi không ngừng bên tai, nhóm ca cÆ¡ đứng yên nháºn má»™t lát rồi lùi lại háºu trưá»ng
Cần Vương ở giữa nhịn không được khen:
-Tháºt là hay,tháºt là đẹp! VÅ© Ä‘iệu như thế chỉ có thá» xem được và i lần ở nhân gian nà y
Mục Vương a a cưá»i hai tiếng, loạng choạng đứng lên
-Tình cảnh nà y,Hoà ng huynh là thi … ý đại phát,còn đệ dung tục 1 cái là ..niệu ý..đại phát. Äệ Ä‘i tiểu tiện đây..
Má»i ngưá»i nghe thấy,nhất thá»i cưá»i rá»™ lên, Mục Vương lảo đảo Ä‘i đến trước bà n cá»§a Long Dáºn Không thì đột nhiên hai chân má»m nhÅ©n , thân thể mất cân bằng, té lên bà n ,Ä‘em rượu và thức ăn văng Ä‘i tứ phÃa. Dáºn Không nhất thá»i không kịp né,trên ngưá»i dÃnh đầy rượu và thức ăn
Cần Vương tá»±a hồ đã say ,a a nở nụ cưá»i nhìn vá» phÃa bá»n há» :
-Các ngưá»i! Má»™t ngưá»i đã say,má»™t ngưá»i không uống rượu được, váºy vá» trước Ä‘i
Dáºn Không Ä‘ang có ý nà y,cuống quÃt đứng dáºy cáo từ
Bên ngoà i ,chẵng biết khi nà o tuyết rÆ¡i đầy trá»i, Mục Vương loạng choạng Ä‘i phÃa trước Dáºn Không,trông bá»™ dạng hình như hắn Ä‘ang có ý Ä‘uổi theo nhóm ca cÆ¡ vừa rá»i khá»i. VÅ© nữ bạch y trong nhóm ca cÆ¡ tá»±a hồ nháºn ra được Ä‘iá»u gì,bước chân liá»n hoảng hốt đột nhiên nhanh lên
Mục Vương nhanh chân Ä‘uổi theo,vung chân ra cản lại cái ống quần mà u trắng, cô gái kêu to má»™t tiếng thảnh thót, thân hình suýt nữa té ngả. Äám ca cÆ¡ còn lại thấy tình cảnh nà y chạy tứ tán, không má»™t ai còn báºn táºm đến nữ ca cÆ¡ bạch y nà y
Mục Vương phát ra má»™t tiếng cưá»i lá»›n,thân thá»§ bắt được cánh tay cô gái:
-Tiểu Quai Quai! Tổ tiên ngươi có tu nhân tÃch đức, nên bổn vương má»›i coi trá»ng ngươi đó
Lúc nà y cô gái sợ đến mặt mà y thất sắc:
-Vương gia! Cầu xin ngà i… buông tha cho nô tỳ
Mục Vương lúc nà y đáng nắm ống tay áo ,đột nhiên cô gái dùng toà n lá»±c thoát ra,má»™t tiếng “roẹt†vang lên lá»™ ra má»™t cổ tay trắng hồng. Mục Vương mất thăng bằng,thân thể không khá»i lảo đảo lùi vá» sau mấy bước, đặt mông ngã ngồi trên mặt đất, cô gái nhân cÆ¡ há»™i nà y liá»n bá» chạy vá» phÃa trước
Dáºn Không thấy váºy liá»n đến đở Mục Vương lên:
-Hoà ng Huynh! Ngưá»i say… không bằng để đệ đưa huynh vá»?
Mục Vương thô bạo má»™t tay xô Dáºn Không ra:
-Ngươi là cái thứ gì?má»™t tên không có thân pháºn ,là loại tạp chá»§ng tá»± nhiên quan tâm đến ta,đúng là thứ rá»—i hÆ¡i.
Trong nhất thá»i,khuôn mặt Dáºn Không đỠbừng cÆ¡n giáºn trong lòng trà o dáºy mãnh liệt thầm nghÄ©:
“Ta dù sao vá»›i hắn cÅ©ng cùng má»™t ngưá»i cha,thế mà hắn lại dùng lá»i lẽ ấy mắng mìnhâ€
Dáºn Không dùng sức cắn chặt môi dưới cố kiá»m nén cÆ¡n giáºn trong lòng,nhìn tên há»—n đản loạng choạng đứng dáºy cố gắng Ä‘uổi theo cô gái phÃa trước
Cô gái đối vá»›i địa hình trong Cần Vương phá»§ không quen thuá»™c,trong lúc hoảng sợ ,Ä‘i lạc và o hoa viên cá»§a vương phá»§,vừa chạy vừa tìm đưá»ng bên tai lại không ngừng nghe tiếng cuồng tiếu cá»§a Mục Vương , nên cà ng lúc cà ng hoảng sợ, đôi chân run rẫy , liá»n té ngã trên mặt đất đầy tuyết, trên khuôn mặt cô gái hiện lên vẽ Ä‘au đớn, cố gắng đứng dáºy nhưng vô lá»±c
Mục Vương cưá»i dâm đảng hướng nà ng Ä‘i đến:
-Tiểu Quai Quai! Xem ra ngươi muốn cùng bổn vương trên mặt đất đại chiến một hồi rồi….
Cô gái dãy dụa rướn thân mình vá» phÃa sau, trong đôi mắt đẹp Ä‘ang kinh hãi dòng lệ trà o ra
Äá»™t nhiên ,Mục Vương hướng vá» phÃa cô gái nhà o tá»›i, thân hình máºp mạp đè lên ngưá»i cô gái
Cô gái miệng thì kêu khóc,thân hình thì dãy dụa nhằm thoát khá»i thân hình máºp mạp Ä‘ang đè nặng trên ngưá»i, Mục Vương đưa bà n tay cầm thú toan cởi quần cá»§a cô gái ,lúc nà y trong đầu hắn toà n bá»™ là những ý tưởng dâm loạn,căn bản không để ý tá»›i Dáºn Không Ä‘ang lẵng lặng xuất hiện phÃa sau
Dáºn Không hai tay cầm má»™t cà nh cây,giÆ¡ cao đánh mạnh và o phÃa sau đầu Mục Vương,liá»n tức khắc cả thân mình máºp mạp co giáºt má»™t hồi sau đó ngất xÄ©u lên trên ngưá»i cô gái
Cô gái cố sức đẩy thân hình máºp mạp ra khá»i mình,lúc nà y y phục trên ngưá»i đã bị xé rách nhiá»u chổ lá»™ ra là n da trắng hồng như tuyết,thấy váºy Dáºn Không cởi trưá»ng bà o trên ngưá»i khoát lên mình nà ng
Nhìn hoa viên lúc nà y yên lặng,không má»™t bóng ngưá»i,Dáºn Không trong lòng lúc nà y má»›i bình tỉnh lại
Hắn cúi ngưá»i xuống cố hết sức ốm cái xác cá»§a Mục Vướng hướng vá» cái giếng trong hoa viên Ä‘i tá»›i,cô gái nhìn hà nh động cá»§a Dần Không không dấu ná»—i sá»± tò mò và khó hiểu
Dáºn Không thấp giá»ng nói:
-Nhanh! Giúp ta một tay, nếu không cả hai ta sẽ cùng chết
Cô gái cắn chặt môi,suy nghÄ© má»™t lát trong lòng hình như quyết địnhcái gì đó , tiến tá»›i giúp Dáºn Không mang thi thể Mục Vương tá»›i giếng nước
Khuôn mặt cô gái đầy vẽ sợ hãi,thân hình má»m mại nhá» nhắn run lên từng hồi. Dáºn Không dùng toà n lá»±c ôm cái thân hình máºp mạp lên trên miệng giếng,rồi đẩy xuống ,nghe tiếng bá»t nước vang khắp nÆ¡i ,hắn má»›i thở phà o má»™t hÆ¡i dà i nhẹ nhá»m trong lòng thầm nghÄ©
“ CÅ©ng tháºt là kỳ quái! Mình vừa giết chết Mục Vương,mà trong lòng lại không cảm thấy chút gì sợ hãi
Liếc nhìn khuôn mặt không một chút huyết sắc của cô gái,một tay hắn nắm bả vai nà ng nói:
-Nhớ kỹ! Coi như không có chuyện gì xảy ra
Miệng hắn phát ra âm thanh vô cùng lãnh khốc
Cô gái run rẩy gáºt đầu, hắn vá»— nhẹ lên vai nà ng:
-Trở vỠđi
-Chỉ sợ…Những ngưá»i kia biết…Mục Vương Ä‘uổi theo ta…
Cô gái nhắc nhở hắn
Hắn gáºt đầu:
-Ta mang ngưá»i Ä‘i khá»i chổ nà y
-Ngưá»i nà o???
Trong hoa viên có ngưá»i hô to má»™t tiếng,thân hình Dáºn Không cùng cô gái nhất thá»i chấn động
Má»™t gã mặc trang phục ngưá»i hầu,trên tay cầm chiếc đèn lồng Ä‘ang Ä‘i tá»›i phÃa hai ngưá»i,hắn là tồng quản Cần Vương Phá»§,Trung Phúc
Viên tổng quản trông thấy Dáºn Không Ä‘ang ôm cô gái, nhịn không được lá»™ ra vẽ mặt tươi cưá»i,trong lòng thầm nghÄ©
"Vị hoà ng tá» nhá» nhất nà y,nhất định sau lưng mấy vị hoà ng huynh là m cái việc trá»™m hương thiết ngá»c đây"
-Hoà ng tỠđiện hạ!Ngà i có nhìn thấy Mục Vương hay không?
Viên tổng quản Trung Phúc Ä‘ang Ä‘i tìm Mục Vương,Dáºn Không nhanh chóng trấn an tâm thần liá»n nói:
-Hình như hoà ng huynh ta đi tiểu tiện thì phải
-Tháºt là kỳ quái! Hạ nhân cÅ©ng tìm ở nÆ¡i đó rồi nhưng không thấy
Trung Phúc xoay ngưá»i định rá»i Ä‘i
Dáºn Không đột nhiên ôm bụng la lá»›n:
-Ai cha! Äau bụng quá…!
Trung Phúc cuốn quÃt Ä‘i tá»›i trước mặt Dáºn Không nói:
-Hoà ng tá» Ä‘iện hạ! ngưá»i là m sao váºy,ta Ä‘i má»i đại phu…
-Thôi! Không cần,tại vì ngưá»i nhắc đến cái đó…
Dáºn Không ra vẽ mặt cá»±c kì thống khổ
Trung Phúc biết nguyên nhân Ä‘au bụng cá»§a Dáºn Không ,biết không sao liá»n xoay ngưá»i rá»i Ä‘i. Trong lúc nà y,đột nhiên Dáºn không tung môt quyá»n tháºt mạnh và o sau đầu cá»§a vị quản gia,rên lên má»™t tiếng Trung Phúc nằm xÄ©u trên mặt tuyết
Cởi bỠđồ trên ngưá»i vị quản gia Ä‘em đưa cho cô gái,Dáºn Không ôm cái xác vứt tiếp xuống cái giếng
Cô gái thấy hắn trong chốc lát ra tay giết liá»n hai mạng ngưá»i,nhất thá»i tim Ä‘áºp chân run ,thân hình như muồn té ngã
Dáºn Không quan sát chung quanh,thấy không có gì khác lạ,liá»n Ä‘i tá»›i giúp cô gái mặc bá»™ đồ gia nhân và mang già y và o,sau đó mang nà ng Ä‘i ra ngoà i, vừa Ä‘i vừa cẩn tháºn xóa má»i dấu vết
Ra khá»i hoa viên, lúc nà y ngưá»i Ä‘i qua Ä‘i lại nhiá»u hÆ¡n, cô gái hoảng sợ nép sát và o thân mình Dáºn Không, cÅ©ng may trong bóng tối,nên không ai lưu ý đến vẻ mặt nà y cá»§a nà ng
Äi tá»›i chổ Ä‘áºu xe ngá»±a, Dáºn Không quan sát thấy đám ca cÆ¡ Ä‘ang ngồi trên xe chưa rá»i Ä‘i,các nà ng thuá»™c vá» hoà ng cung nhạc phưá»ng,được Cần Vương má»i tá»›i giúp cho buổi tiệc thêm phần hưng phấn
Äợi cho xe ngá»±a cá»§a nhóm ca cÆ¡ rá»i Ä‘i,Dáºn Không má»›i mang cô gái Ä‘i tá»›i cổ xe cá»§a mình,má»™t cổ xe cá»§ kỉ tấm bạt che đã sá»n
Dịch An Ä‘ang ngồi phÃa trước tay cầm cương ngá»±a,mắt nhắm nghiá»n tá»±a Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì đó
Dáºn Không ho nhẹ má»™t tiếng,viên thái giám cuốn quÃt mở hai mắt
-Hoà ng tỠđiện hạ…..
Hằn láºp tức chú ý đến cô gái Ä‘i cùng,gương mặt trà n đầy vẽ kinh ngạc
-Láºp tức rá»i khá»i nÆ¡i nà y
Dáºn Không nói xong cầm tay cô gái Ä‘i và o trong xe
Trên không trung vang lên tiếng roi ngá»±a xé gió,hai thá»›t ngá»±a già kéo chiếc xe cá»§ kỹ lăn trên mặt đất phá»§ đầy tuyết,không ngưá»i nà o bên ngoà i có thể ngỠđến là trong cổ xe cá»§ kỹ nà y là vị hoà ng tá» nhá» nhất cá»§a Hâm Äức hoà ng đế Äại Khang.
Cổ xe nguyên là cá»§a mẫu thân Dáºn Không năm đó lưu lại,tuy đã trãi qua nhiá»u năm tháng, nhưng bên trong vẫn còn lưu lại dáng vẽ sang trá»ng phú quý ngà y nà o, vốn là tứ mã kéo, nhưng đại ná»™i tổng quản phân phối cho Dịch An chỉ hai thá»›t ngá»±a già , lấy sức hai ngá»±a già , kéo cổ tứ xa , nên xe chỉ chạy chầm cháºm thong thả dù đã hết sức
Cô gái lúc nà y vẫn còn run rẫy chưa hoà n toà n khôi phục lại ná»—i sợ hãi vừa rồi, Dáºn Không nhìn nà ng cưá»i ôn hòa nói:
-Ta còn không biết ngươi tên gì?
Gặp phải ánh mắt Dáºn Không, cô gái cuốn quÃt cúi đầu đáp:
-Nô tỳ là Thái Tuyết, đa tạ hoà ng tỠđã cứu giúp….
Dáºn Không nhà n nhạt nói:
-Ta cũng không nhớ kỹ là đã cứu ngươi khi nà o
Cô gái sau khi nghe liá»n láºp tức hiểu ra,đôi môi tái nhợt vì sợ hãi ngẩng đầu lên, Ä‘iá»u nà y là m cho nà ng thêm có dáng vẽ mong manh đến mê ngưá»i,là m ngưá»i khác không khá»i phát sinh ra cảm giác phải bảo vệ và chăm sóc
Dáºn Không vén mà n xe, nhìn ra bên ngoà i, lúc náy trá»i đã tối, tuyết rÆ¡i từ từ trong không khÃ, hai bên đưá»ng trà n ngáºp ánh đèn lồng, khách bá»™ hà nh Ä‘i dạo đông đảo.
Tá»u quán, cá»a hà ng buôn bán cháºt nÃch thá»±c khách và khách mua bán, quả nhiên là má»™t cảnh tượng náo nhiệt, cả kinh thà nh trà n đầy má»™t cảnh thái bình thịnh vượng. Dáºn Không ở trong thâm cung quá lâu,nên bình thưá»ng hiếm thấy cảnh náo nhiệt nà y
Ngưá»i Ä‘i bá»™ phÃa trước xe quá đông,nên cổ xe không thá» di chuyển, Dịch An vén rèm xe quay đầu lại nói:
-Hoà ng tá» Ä‘iện hạ! ngà i có muốn ta gá»i ngưá»i dẹp đưá»ng
Dáºn Không lắc đầu nói:
-Dịch An! Ngươi cứ đánh xe ngá»±a từ từ,đừng để ảnh hưởng má»i ngưá»i, tá»›i ngả tư cuối đưá»ng chá» ta, nhân cÆ¡ há»™i nà y ta Ä‘i dạo phố má»™t chút
Dịch An gáºt đầu má»™t cái,tay ghìm ngá»±a lại,Dáºn Không nắm bà n tay nhá» bé cá»§a Thái Tuyết bước xuống xe
Trên đưá»ng, má»—i khách bá»™ hà nh trên tay Ä‘á»u cầm chiếc đèn lồng,xa xa nhìn lại trông giống như là dãy sao trên bầu trá»i Ä‘ang lấp lánh
Dáºn Không sánh vai cùng Thái Tuyết bước Ä‘i cháºm rãi, có lẽ do ảnh hưởng bởi không khà náo nhiệt phố phưá»ng và o dip tết, nên tâm tình cá»§a Thái Tuyết đã dần bình tÄ©nh trở lại
Ven đưá»ng có treo đèn lồng dạng giãi câu đối, Dáºn Không hứng thú nghÄ© chân xem, mắt thấy cái hoa đăng treo bên trên có câu đối : “ cố ưu sầu u tư là m cách tao†đoán là thất ngôn đưá»ng thi, bên cạnh có hai gã tú tà i còn trẻ Ä‘ang là m ra vẽ suy nghÄ© ,liá»n lạnh nhạt nói:
-Tá»± tố bình sanh bất đắc chÃ
Dưới đèn ,má»™t ngưá»i mặc áo mà u và ng,dáng vẽ trung niên đột nhiên xoay đầu lại:
-Công tá»! Tại sao lại nghÄ© đến Bà i thÆ¡ Tỳ Bà Hà nh cá»§a Hương SÆ¡n Cư SÄ© để giãi câu đố nà y?
Dáºn Không cất cao giá»ng nói:
-Ngưá»i xưa có câu: “ đừng giãi tại Ä‘á»â€ là cách giãi câu đối trên hoa đăng đúng nhất, nay theo câu đối trên đèn hiển nhiên là lấy trong lịch sữ đỠra
chÃnh là Sở Quốc Äại Phu Khuất Nguyên, truyện là Sở Hoà i Vương nháºn được thư cá»§a Tần Quốc má»i đến Tần để xin lá»—i vá» việc cướp đất khi nghe tin Sở Tá» liên minh, Hoà i Vương lưỡng lá»± giữa Ä‘i và không Ä‘i. Khi đó Khuất Nguyên đứng ra can ngăn khuyên Hoà i Vương không nên Ä‘i, nhưng thế lá»±c sợ Tần lại mạnh hÆ¡n, cuối cùng Hoà i Vương đáp ứng thư nước Tần , Ä‘i sang Tần,l iá»n bị Tần Quốc trở mặt bắt là m tù binh và mất tại đất khách , Thái tá» Hoà nh lên ngôi hoà ng dâm vô độ không nghe lá»i can gián cá»§a Khuất Nguyên , còn bị lÅ© gian thần ám hại nên đã viết bà i thÆ¡ Ly Tao (1) trong đó có câu: “cố ưu sầu u tư là m cách tao†bá»™c lá»™ tâm sá»± cá»§a mình
Hương SÆ¡n Cư SÄ© ,Bạch Cư Di sau đó viết bà i thÆ¡ Tỳ Bà Hà nh có câu : “Tá»± tố bình sinh bất đắc chÆcùng Khuất Nguyên năm đó có cảnh ngá»™ và i phần tương tá»±
Vị trung niên liá»n khen:
-Công tá» quả nhiên không giống ngưá»i thưá»ng!
Nói xong,liá»n Ä‘em hoa đăng xuống giao táºn tay Thái Tuyết mỉm cưá»i nói:
-Hoa đăng tặng giai nhân ,đúng là chuyện phong nhã
Vị trung niên nà y nhãn lá»±c phi phà m, trong chốc lát đã nháºn ra Thái Tuyết là nữ cãi trang
Thái Tuyết cưá»i,khuôn mặt á»ng Ä‘á», cà ng toát ra vẽ kiểu diá»…m không thể nà o mô tả
Vị trung niên nói:
-Công tá» phá giãi đối tháºt xuất chúng, chẳng hay có hứng thú trong việc đối liá»…n
Dáºn Không cưá»i nói:
-Tiên sinh má»i nói
Vị Trung niên liá»n nói:
-Năm nay,do may mắn ,lão phu tình cá» có được má»™t bức liá»…n, suy nghÄ© đã lâu ,mà vẫn không sao đối cho chỉnh được, nay xin má»i công tá» chỉ Ä‘iểm cho lão phu.
Vị trung Niên đột nhiên im lặng,sau đó cất giá»ng ngâm :
-Năm trăm dặm thiên trì, chạy tá»›i đáy mắt. Phi khâm ngạn trách, hỉ mang mang không khoát khôn cùng. Xem: Äông tương thần tuấn; Tây chứ linh nghi; bắc Ä‘i uốn lượn; nam tưá»ng cảo tố. Cao nhân váºn sÄ©, hà phương tuyển thắng đăng trước khi. Thừa dịp giải tá»± loa châu, sÆ¡ tương tá»±u phong hoà n vụ tấn. chá»› tần thiên vi địa, chút chuế chút thúy vÅ© Ä‘an hà . Mạc cô chịu: Bốn phÃa hương đạo; vạn khoảnh tình sa; cá»u hạ phù dung; tam xuân dương liá»…u.
Dáºn Không mà y kiếm hÆ¡i nhÃu lại, không nghÄ© tá»›i ná»›i phố thì náo nhiệt nà y lại là nÆ¡i hang hổ đầm rồng, tưởng bức liá»…n chỉ là câu đối bình thưá»ng, nên má»›i tò mò xem thá» ,ai ngá» là bức liá»…n chÃn mươi chữ khà thế sôi trà o, hà o khà vạn dặm, trong nhất thá»i không tìm ra câu đối cho chỉnh
Bên cạnh Thái Tuyết bổng ôn nhu nói:
-Lão tiên sinh quả nhiên là há»c sâu hiểu rá»™ng, công tá» tiểu ná» trước kia có dạy cho tiểu nữ má»™t Ãt phương pháp đối, không biết tiểu ná» có thể thay công tỠđối vế nà y
Vị trung niên cưá»i nói:
-Có câu tà i nghệ không chỉ dà nh cho đấng mà y râu, tiểu thư xin má»i
Dáºn Không nhìn bá»™ dáng cá»§a Thái Tuyết, trong lòng chợt động: “chẳng lẽ nha đầu nà y há»c nghệ xuất chúngâ€
Thái Tuyết nhẹ giá»ng nói:
-Mấy ngà n năm chuyện cÅ©, chú đáo trong lòng. Äem tá»u lăng hư, thán cuồn cuá»™n anh hùng ở đâu. nhá»›: Hán táºp lâu thuyá»n; ÄÆ°á»ng tiêu thiết trụ; tống huy ngá»c phá»§; nguyên khóa cách nang. VÄ© liệt phong công, hao hết di sÆ¡n tâm lá»±c. Tẫn bức rèm che há»a đống, cuốn không kịp Má»™ VÅ© hướng vân. dá»… Ä‘oạn kiệt tà n bi, đô phó cùng thương khói lạc theo. Con thắng được: Và i xá» sÆ¡ chuông; ná»a giang ngư há»a; hai hà ng thu nhạn; nhất chẩm thanh sương.
Dáºn Không vừa nghe câu đối liá»n trợn mắt há hốc mồm, mà vị trung niên cÅ©ng kinh dị không kém, qua má»™t lúc hắn cúi đầu quỳ xuống đất chấp tay vái rồi nói:
-Tiểu thư tà i nghệ kinh thế, là m lão phu xấu hổ không thôi
Kì tháºt chuyện xấu hổ nà y không chỉ má»™t mình hắn
Thái Tuyết thấy váºy cuốn quÃt trả lá»i:
-Lão tiên sinh đừng có nói như váºy, tiểu ná» chỉ tùy tiện đáp câu đối,nà o có tà i kinh thế gì,lão tiên sinh mau má»i đứng lên
Chuyện nảy giá» là m kinh động không Ãt ngưá»i Ä‘i đưá»ng, lúc nà y tụ táºp lại,Dáºn Không thấy váºy định bước Ä‘i, nhưng vị trung niên dứt khoát không buông tha, kéo tay Dáºn Không lại nói:
-Công tá»! Xin theo ta má»™t chút
Dáºn Không đối vá»›i vị trung niên nà y ngáºp trà n sá»± tò mò, nên cùng Thái Tuyết Ä‘i theo hắn đến má»™t cây cầu, trên cây cầu nà y treo đầy hoa đăng, nhưng câu đối nằm trên đèn khuất tầm mắt nên không có ai nhìn, hÆ¡n nữa trên sông gió thổi lạnh buốt, nên căn bản không má»™t ai ghé xem
Má»™t ngưá»i mặc trưá»ng bà o cá»§ nát, nằm trên cầu, tá»±a hồ đã ngá»§ say
Vị trung niên vá»— vá»— vai hắn kÃch động nói:
-Tà o tiên sinh! Câu liễn đã có vế đối
Vị Äố chữ tiên sinh trở mình má»™t cái,cặp mắt dương dương nhìn liếc qua Dáºn không má»™t cái nói:
-Äối được liá»…u thì có cái gì mà ngạc nhiên
Vị trung niên có má»™t chút xấu hổ nhìn Dáºn Không giãi thÃch:
-Tiên sinh nhà ta tÃnh tình có chút quái dị, Công tá» vạn lần đừng tức giáºn
Lúc nà y vị Äố chữ tiên sinh nhìn kỹ Dáºn Không, ánh mắt đột nhiên sáng ngá»i lên má»™t cách dị thưá»ng ,đứng lên nói:
-Công tá» ! Tả phụ hữu báºt, hiển nhiên là đế vương chi mệnh
Ná»™i tâm Dáºn Không chấn động, ná»—i bá»±c dá»c nảy giá» bổng nhiên biến mất
Vị trung niên lúc nà y Ä‘em tá»›i cái ghế gá»—, Dáºn Không tiến lại ngồi đối diện nói:
-Xin há»i tiên sinh cao danh quý tánh?
Äố chữ tiên sinh cưá»i nói:
-Kẻ hèn hỠTà o tên Duệ, năm nay bốn mươi ba tuổi
Ãnh mắt cá»§a vị Tà o tiên sinh thá»§y chung vẫn không rá»i khá»i khuôn mặt cá»§a Dáºn Không, qua má»™t hồi lâu, vị Äố chữ tiên sinh bùi ngùi thở dà i nói:
-Tướng số cá»§a công tá»,ta tháºt không có khả năng phán Ä‘oán
Dáºn Không cưá»i nói:
-Tà o tiên sinh có cái gì nói cái đó, không cần nói tưá»ng táºn đâu
Tà o Duệ nói:
-Ta biếu công tỠmột chữ
Nói xong ,vươn ngón tay khô gầy chấm má»±c trên tráp ,viết và o tá» giấy má»™t chữ tháºt lá»›n : “ TÙâ€
Dáºn Không khó hiểu nhìn vá» phÃa hắn
Tà o Duệ nói:
-Chữ nà y công tá» gìn giữ cần tháºn,sau nà y tất sẽ có chổ dùng
Dáºn Không nghe thấy liá»n cẩn tháºn gấp nhá» tá» giấy lại, cẩn tháºn bá» và o trong áo
Tà o Duệ lúc nà y mới nhìn Thái Tuyết:
-Vị cô nương nà y, hai mắt trà n ngáºp vẻ kinh hoà ng, chắc là vừa má»›i trãi qua má»™t việc gì đó là m kinh động
Thái Tuyết nhẹ nhà ng a lên má»™t tiếng, láºp tức nháºn thấy chÃnh mình Ä‘ang thất thố, láºp tức kiá»m hãm nét mặt lại
Lúc nà y vị trung niên nói:
-Vừa rồi đối câu liá»…n chÃnh là vị tiểu thư nà y
Tà o Duệ gáºt đầu:
-Xem ra Tà o mỗ đã có thể hoà n thà nh nhiệm vụ nà y
Hắn lấy trong ngưá»i ra má»™t bức cổ há»a nói:
-Tà o má»— được má»™t vị bằng hữu nhá» cáºy, Ä‘em bức há»a nà y giao cho ngưá»i có thể đối được bức liá»…n kia, nay vị cô nương nà y đã đối được ,váºy bức tranh nà y giao cho cô nương
Hắn Ä‘em bức cổ há»a giao táºn tay Thái Tuyết xong, xoay ngưá»i cùng vị trung niên bước Ä‘i ,bá» lại má»™t dãy hoa đăng trên cầu
Dáºn Không cùng Thái Tuyết Ä‘i đến ngã tư cuối đưá»ng, Dịch An đã đợi ở đây từ lâu ,hai ngưá»i lên xe ngá»±a
Dáºn Không hướng Dịch An nói:
-Äi đến đưá»ng phÃa đông
Dịch An ngẩn ngưá»i láºp tức há»i
-Hoà ng tỠđiện hả có phải là muốn đi tìm Duyên Bình
-Uhm
Dáºn An trả lá»i đơn giản
Duyên Bình năm mưá»i ba tuổi đã và o hoà ng cung là m nô tỳ, hôm nay nhân dịp tết Nguyên tiêu ,nên được nghÄ© vá» thăm nhÃ
Sở dÄ© Dáºn Không Ä‘i tìm Duyên Bình nguyên nhân chÃnh là hắn không biết an bà i Thái Tuyết như thế nà o,hắn giết chết Mục Vương trong lòng cÅ©ng không nghÄ© rằng má»i chuyện sẽ trở nên phức tạp,cái chết cá»§a Mục Vương là thuần túy ngoà i ý muốn, nếu không phải Mục Vương mắng hắn,thì hắn cÅ©ng không ná»—i sát tâm , hắn sẽ không vì má»™t ca cÆ¡ mà là m chuyện mạo hiểm, mặc dù hắn đã bắt đầu cảm nháºn được Thái Tuyết nà y tháºt không tầm thưá»ng
Hắn sở dÄ© giết chết Trung Phúc,vì gã quản gia nà y thấy hắn đừng cùng vá»›i Thái Tuyết bên cạnh giếng, chỉ cần cái thi thể được phát hiện, rất dể đà ng ,má»i ngưá»i sẽ nghÄ© ngay là đến hắn là hung phạm, cho nên hắn không còn cách nà o khác
Kỳ tháºt , ngay lúc đó hắn tháºm chà muốn giết luôn Thái Tuyết, cÅ©ng không biết vì nguyên nhân gì,mà hắn buông tha
Thái Tuyết tay ôm bức cổ há»a, thân thể má»m mại má»ng manh ,đứng run rẩy, nhưng lần nà y là run vì cái lạnh cá»§a thá»i tiết, Dáºn Không Ä‘em áo choà ng khoát lên trên mình, Thái Tuyết cúi đầu xuống, nhưng không cá»± tuyệt
-Tiểu An TỠ! Sao ngươi lại tới đây
Bên ngoà i vang lên tiếng của Duyên Bình Cô Cô
Dịch An cưá»i nói:
-Chẳng những là ta,Tiểu Chủ nhân cũng đã tới
Duyên Bình cuốn quÃt bước tÆ¡i bên xe ,cung kÃnh nói:
-Nô tỳ không biết hoà ng tỠđiện hạ đến, nên thất thố,mong hoà ng tủ thứ tội
Khuôn mặt Dáºn Không hiện lên má»™t nét cưá»i nhà n nhạt, cả hoà ng cung tôn kÃnh vá»›i hắn như váºy chỉ có hai ngưá»i bá»n há».
Dáºn Không cùng Thái Tuyết trên xe bước xuống Ä‘i và o nhà . Nhà Duyên Bình lúc trước cÅ©ng là gia đình quan lại, sau đó vì đắc tá»™i vá»›i triá»u đình mà sa cÆ¡ lỡ váºn, Duyên Bình phải bán mình và o cung là m nô tỳ, mẫu thân Dáºn Không giúp Duyên Bình thu xếp chổ nà y , để mang mẹ cá»§a mình vỠđây an dưỡng
Duyên Bình nhìn thấy Thái Tuyết thì thất kinh, Dáºn Không vá»™i nói:
-Nà ng vừa bán thân là m nô tỳ cho ta, tạm thá»i cho nà ng tạm ở nÆ¡i nà y
Hắn lên tiếng, tá»± nhiên Duyên Binh không dám há»i nhiá»u, bèn cầm tay Thái Tuyết dắt và o trong nhÃ
Dáºn Không cùng vá»›i Dich An ở lại phòng khách uống trà .Má»™t lúc sau Thái Tuyết quay lại, lúc nà y đã mặc lại trang phục nữ nhi nhan sắc trở nên xinh đẹp động lòng ngưá»i
Duyên Bình lấy cá»› phải cùng vá»i Dịch An chuẩn bị tiệc tết lui ra sau, để lại trong phòng , hắn cùng Thái Tuyết hai ngưá»i
Thái Tuyết đã Ä‘oán được thân pháºn hắn, nên biểu hiện tháºp phần cung kÃnh
-Thái Tuyết! Trong kinh thà nh nà y, nhà ngươi có thân nhân nà o không?
Thái Tuyết lắc đầu ,nhẹ giá»ng đáp:
-Nô tỳ chỉ có má»™t ca ca, nhưng do chiến loạn nên đã thất lạc nhiá»u năm nay
Dáºn Không gáºt đầu, bên ngoà i biên giá»›i Äại Khang quốc không bao giá» yên tỉnh, xung quanh là bảy quốc gia khác nhau nên chiến tranh xảy ra liên miên thá»§y chung không bao giá» dứt nên loại cảnh ngá»™ như Thái Tuyết có thể tùy ý mà thấy được
-Ngưá»i trước tiên sống ở đây má»™t thá»i gian, sau khi má»i việc yên ổn,ta sẽ cho ngưá»i há»™ tống ra khá»i kinh thà nh
Thái Tuyết cảm kÃch gáºt đầu,biểu lá»™ ra vẻ nhu nhược cá»§a nữ giá»›i, tại hoà n cảnh nà y phó thác má»i sá»± cho Dáºn Không
Hắn cÅ©ng không thể ở lại lâu, đêm Nguyên Tiêu hoà ng cung có quy định phải vá» cung trước nữa đêm, trong đầu hắn chợt muốn ra sống ở bên ngoà i cho tá»± do tá»± tại, nhưng sau đó suy nghÄ© lại muốn được như váºy e rằng phải hai năm sau nà y
Lúc hắn rá»i Ä‘i, Thái Tuyết theo hắn ra táºn xe ngá»±a, thuáºn tay nà ng Ä‘em giao bức cổ há»a mà Tà o tiên sinh đưa cho hắn, hướng nà ng gáºt đầu như chà o tạm biệt, cháºm rãi buông mà n xe
Dáºn Không sống tại Thanh Nguyệt Cung, nÆ¡i má»i ngưá»i còn gá»i là lãnh cung, sau khi mẫu thân hắn qua Ä‘á»i,thì nÆ¡i nà y do hắn kế thừa
Thanh Nguyệt Cung nằm ở tây bắc hoà ng cùng, muốn Ä‘i và o nó, phải Ä‘i qua Thục Äức Cung cùng Nghi ChÃnh Cung, nên bình thá»i thưá»ng xuyên hay Ä‘i qua lại hai cung nà y
Khép lại mà n , không gian yên tỉnh trong xe là m hắn nhá»› lại việc mưu sát Mục Vương, ná»™i tâm không má»™t chút sợ hãi hay lo lắng thầm nghỉ: “nếu cho ta chá»n lại má»™t lần nữa, ta vẫn không chút do dá»± sẽ giết hắn, ta không tha bất cứ ai vÅ© nhục mẫu thân, bất kể cho dù hắn là aiâ€
PhÃa trước xe đột nhiên có âm thanh la khóc. Dịch An kéo dây cương, cổ xe dừng lại đột ngá»™t, giá»ng Dịch An kinh hoà ng thốt lên :
-Tiểu chá»§ nhân! Hoà ng thượng ngá»± giá ở phÃa trước
Dáºn Không cuốn quÃt , sá»a lại quần áo chỉnh tá», bước xuống xe. Trước cá»a Thục Äức Cung mưá»i mấy tên thái giám cùng cung nữ xếp thà nh hai hà ng đứng thẳng, trong lòng hắn chợt nghÄ© : “ cảnh tượng trông giống như là ta Ä‘ang ngá»± giá…â€
Dịch An Ä‘em xe ngá»±a qua má»™t bên,Dáºn Không theo quy cá»§ , quỳ trên mặt đất đợi hoà ng đế ngá»± giá tá»›i
-Hoà ng thượng! Thiếp tháºt sá»± không có cố ý mà ….
Ngưá»i khóc chÃnh là Trân phi là phi tá» mà năm ngoái hoà ng đế sá»§ng ái nhất,là phi tần có sắc đẹp xuất chúng nhất bên cạnh hoà ng đế, sau đó bởi vì thá»i gian đã lâu mà không hoà i thai, nên đã lén má»i mấy tay thuáºt sỹ vá» là m phép, do có ngưá»i biết lén tố cáo, hoà ng đế nghe được sợ Phi gia hại chÃnh mình, nên đà y phi và o lãnh cung
Hôm nay đại khái, hoà ng đế nhá»› đến tình xưa, nên má»›i tá»›i ghé thăm nà ng, không biết Trân phi đã là m chuyện gì mà vị hoà ng đế Ä‘ang nổi giáºn
Trân phi khóc cả thân hình ngả trên mặt tuyết,nhưng vị hoà ng đế không liếc mắt tá»›i má»™t cái,xăm xăm bước Ä‘i ra phÃa trước
Last edited by bobovn; 07-09-2010 at 10:41 AM.
|