Thoáng nhìn thiên địa biến sắc , đôi mắt ti hí đang nấp trong một hang động vô cùng kinh ngạc , nhưng ma pháp đã phát ra không thể thu hồi ...
- U minh tâm ma cấm chú tinh thần cấp 10 tác dụng của nó rất đáng sợ , ăn mòn tinh thần đối thủ , tạo ra tâm ma thiêu đốt linh hồn khiến cho người trúng đòn chịu cảnh Vạn kiếp bất phục .
- Cái này ... nói không thành lời ... thân ảnh lờ mờ rồi tan biến vào không gian ...
------------------------------------------
Quay lại với trung tâm đại hạp cốc , bên cạnh Long phi đang khóc thút thít bước đi vòng vòng , bên cạnh Alana đang biến hoá nghênh trời lệch đất thì Thiên Lang đang nằm khoanh tròn dưới đất từ từ chậm rãi tận hưởng giấc mộng của mình ...
Trong mơ nó mơ thấy một cái đùi nai thật to được nướng vàng ươm , cái đùi rất to và dù cho nó cố gắng ăn như thế nào thì cũng không hết ! bất giác nhìn toàn cảnh , hình ảnh của nó thật mất mặt ... nằm khoanh tròn ngủ kiểu chó , miệng nhóp nhép chảy đầy nước dãi ... khuôn mặt đầy vẻ hưởng thụ ...
Cũng khó trách , từ khi hồi sinh đến giờ công việc của nó chỉ có ăn và ngủ vừa tỉnh dậy nó đã có thực lực thất cấp , trải qua 4 năm ăn và ngủ nó liền đạt đến cửu cấp ,mất đi trí nhớ ... ngoài một số mệnh lệnh mơ hồ trong đầu , cuộc sống của nó dường như không có tranh đấu , cũng không có tâm sự gì đáng nói ... Về phần chọc ghẹo cô em quang minh báo nó đã sớm bỏ qua một bên ..
Ăn mới là chủ yếu !
- Ăn uống no nê , theo thói quen nó vỗ bụng dự định ngủ một giấc ... nhưng mà kỳ lạ ... ngủ không được ... chuyện quái gì thế này ...
-Tự đánh vào mặt mình cái " chát " nó bừng tỉnh dậy và không khỏi ngạc nhiên trước mọi chuyện diễn ra xung quanh !
Đúng là trong mơ con người ta không thể ngủ , nếu đang mơ mà ngủ , người ta sẽ tỉnh dậy .... Điều đó trong trường hợp này quả thực là đúng !
Ngỡ ngàng trước mọi việc diễn ra xung quanh , nó lớn tiếng gọi : Chủ nhân , người sao vậy ???
Bước gần đến long phi Thiên lang cất tiếng hỏi !
Không có một chút tác dụng , hắn liền hiểu chủ nhân cũng bị mê hoặc giống mình !
Có điều hắn thầm thắc mắc chủ nhân mơ ăn gì mà mơ lâu thế , ta ăn no cả bụng đến mức không thể ăn thêm thế mà vẫn nhanh hơn chủ nhân người !
Hắn im lặng thầm nghĩ có nên phá đi giấc mộng của chủ nhân hay không , nếu làm chủ nhân mất hứng e rằng hắn sẽ thảm àh ...
Lai quay sang Alana với khí tức điên cuồng ! Thiên Lan thầm giật mình ...
Nó nhận ra sự nguy hiểm đằng sau ánh mắt Alana , giờ phút này xem ra hắn .... àh mà có thể cả chủ nhân của hắn cũng không thể là đối thủ của cô quang minh báo này ...
Làm sao đây .. sự việc này không thể giải quyết rồi , hắn bèn cắn răng gọi long phi dậy .
- Thôi kệ , mất có miếng ăn , chắc không trách ta đâu ... dù gì chủ nhân cũng không tham ăn như ta !
- Hắn vỗ vai Long Phi ... Chủ nhân , chủ nhân àh ...
- Không chút phản ứng . Tinh thần lực liên hệ cũng không được .... bùn bực hắn gầm lên một tiếng ...
- Chủ nhân , có ma thú tập kích ! sau đó hung hăng đá mạnh vào người long phi .
Long phi bay như con diều đứt dây đập vào đống xương trắng hiều !
Đang lạc lối trong ảo giác dường như tâm ma xâm chiếm hoàn toàn cơ thể , bổng nhiên một đòn cực mạnh làm hắn choàng tỉnh .
- Nhìn kỹ thân thể không hư hao , lại nhìn mọi chuyện diễn ra xung quanh ... hắn thầm thở dài ....
- Thật may ... đây chính là công kích linh hồn ! Nếu không tỉnh dậy kịp không biết ta đã trở thành cái dạng gì đây !
---------------------------------------------
Một lần nữa hắn chưa kịp định thần thì dị biến lại xảy ra !Năng lượng bên trong cơ thể Alana ngày càng lớn ... quang minh năng lượng tụ tập như thiêu đốt vạn vật ! chỉ trong chốc lát thanh lọc toàn bộ đại hạp cốc .
Trên bầu trời từng cơn sét lôi đình phủ xuống !
Tại phạm phi bên ngoài đại hạp cốc , một nơi đủ xa để quang minh năng lượng không vươn đến được , một cái bóng như u linh hiện ra , với cặp mắt sáng quắc , u linh khẽ thì thào :
- Không ngờ cả đời Ma hoàng ta lại có lần phải chạy trốn chật vật như thế này ... thật là khủng khiếp ... không biết con báo đó là thứ quái vật nào nữa . Cư nhiên từ cửu cấp trực tiếp tiến hóa lên thánh cấp đỉnh , dẫn độ nên thần kiếp ... thật là khó tin ...
-Ài , nếu nó độ kiếp thành công , tinh cầu này có lẽ không dành cho ta nữa rồi ....
.... Sau một hồi than thở . cái bóng khẽ ngước nhìn lên trời , thở dài rồi như u linh quỷ dị chậm rãi tiêu thất !
-----------------------------------
Một đạo rồi hai đạo Alana điên cuồng tiếp nhận thần kiếp ... nó ngửa mặt lên trời gầm vang . Cao ngạo lãnh cảm , một mình đối mặt với thiên địa !
Về phần Long phi và Thiên Lang , hai tên này đã sớm bị sức ép của vụ nổ cuốn bay ra ngoài trăm dặm ... Cũng may cả hai đều có tu vi không tồi nếu không hẳn tan xác không sai !
Trở lại với hình ảnh phô thiên trác địa của Alana , nó đã tiếp được 8 đạo kiếp lôi , bầu trời trong xanh trở lại .
Nhưng chỉ trong phút chốc , vạn vật như chìm vào bóng đêm ... một đạo lôi điện khổng lồ đánh xuống , xé rách không gian , trực tiếp hủy diệt Alana và toàn bộ mọi thứ xung quanh .
Đạo lôi điện đánh thẳng vào Alana một lần nữa gặp phải sự kháng cự mạnh mẽ của quang minh năng lượng ...
Hai nguồn năng lượng chạm vào nhau vô tình khai mở không gian môn . Lỗ đen hiện ra , nuốt lấy mọi thứ kể cả Alana vào bên trong ... điên cuồng , bạo ngược , đáng sợ ... đó là tất cả những từ ngữ có thể diễn tả về lỗ đen vũ trụ bí ẩn ...
--------------------------------------
Thời gian chậm rãi trôi qua , lỗ đen biến mất cùng với quang minh báo Alana ...
Đại hạp cốc hoàn toàn biến mất , trời đổ cơn mưa lớn , từng giọt , từng giọt mưa trút xuống như muốn tái sinh cho sơn cốc đả chịu nhiều uất ức vì cuộc chiến...
Ở một góc nhỏ trong khu rừng ... hai chủ tớ long phi còn chưa hết bàng hoàng . Cứ nghĩ đến những chuyện vừa diễn ra hắn lại cảm thấy toát mồ hôi hột ...
- Chủ nhân , giờ thế nào , mình có đi tìm Alana không ??
Thiên Lang hỏi liền một câu rất chi ngu ngốc .
Alana ... ta không còn cảm ứng được liên lạc tinh thần với nó nữa rồi ... Thật là khó tiếp nhận ...
- Tại ta sao , Long phi nghĩ thầm ... lẽ ra ta không nên đi vào đó ... ta lại sai rồi ... Thiên địa ah ... ài lại sai nữa rồi !
Buồn rầu long phi khẽ nói :
- Đi thôi , rất nhanh bọn cường giả đại lục sẽ tụ tập lại đây ... lúc đó thì phiền phức ...
- Hai chủ tớ , hai suy nghĩ , một tâm trạng ... họ đều áy náy , buồn rầu và hối hận ... vì quyết định sai lầm mà họ đã mất đi một đồng bạn ... không , là một người thân ...
Cả hai bước đi nhưng sao mỗi bước chân đều nặng trĩu !
Khó nhọc lê bước , hai cái bóng dần khuất sau màn mưa lạnh giá !