“Mục, ngươi nói xem chúng ta đi đúng phương hướng không?” Giống như bị nghẹn rất nhiều ngày, Diệp Trọng cố gắng mọi cách tìm Mục nói chuyện phiếm.
“Các phương hướng thoát ly đều có khả năng ngang nhau!” Mục thản nhiên nói.
“Như mà, Mục, ngươi muốn nhiều quặng vàng đen như vậy để làm gì?” Diệp Trọng tò mò hỏi.
“Cơ mật! Không thể trả lời!” Mục thần bí, cười hề hề nói. Nghe Mục nói quặng vàng đen là một loại khoáng thạch cực kỳ hi hữu, có thể từ nó tinh luyện ra một loại kim loại hiếm là vàng đen, tên khoa học có tên là Crowze, không chỉ có được tính năng vật lý hết sức xuất sắc, còn có công năng chữa trị, đó cũng là cái trân quý nhất của vàng đen.
Không nghĩ tới, dọc theo đường đi, tổng số quặng vàng đen so với trước kia hắn gặp được thì còn nhiều hơn. Mục đem tất cả quặng vàng đen gặp được đều thu vào không gian của mình. Chứng kiến Mục duỗi tay ra, vô luận quặng vàng đen lớn hay nhỏ cũng không thấy tăm hơi đâu hết làm Diệp Trọng cực kỳ hâm mộ! Chỉ tiếc Mục nói cho hắn biết, đây chính là công năng độc nhất vô nhị, không thể truyền thụ!
Diệp Trọng chán nản bĩu môi, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó:“À, ở Hắc Giác nghe nói có không ít kỹ sư quang giáp cùng với thợ cơ khí rất lợi hại, sớm biết vậy nên mời bọn họ thử xem có thể chữa trị được cho ngươi hay không! Không hiểu sao lại quên mất!” Diệp Trọng ảo não, vỗ vỗ đầu. Ở trước mặt Mục, hắn tựa hồ hoàn toàn thay đổi thành một người khác!
“Cái quang giáp này của ngươi chính là do bọn họ chế tạo?” Mục hỏi.
“Đúng vậy, cái quang giáp này cũng không tệ lắm đâu!” Diệp Trọng đáp.
“Vậy thì bọn họ hoàn toàn không có khả năng chữa trị cho ta!” Mục thản nhiên nói, ngôn ngữ đang lúc để lộ ra ngạo khí làm cho Diệp Trọng không khỏi nghi ngờ.
Cũng may là Diệp Trọng có thói quen mang theo pin năng lượng, bằng không F-58 cũng không cách nào đủ năng lượng phi hành trong thời gian dài như vậy. Diệp Trọng vừa ngồi trong quang giáp ăn thức ăn hữu cơ lỏng nhiều dinh dưỡng, vừa hoài niệm về mỹ vị của thức ăn trong căn tin Hắc Giác, điều này càng khiến hắn thêm đau khổ hơn.
Còn Mục vẫn nằm trong trang sức không gian để tận lực giảm bớt năng lượng tiêu hao.
Hắc Giác quang giáp đích xác phi thường tiên tiến. Lấy cái F-58 này của Diệp Trọng mà nói, tuy rằng nó chính là một loại quang giáp dùng để luyện tập, nhưng vô luận bất cứ bộ phận, linh kiện nào trên người nó so với quang giáp cao cấp mà Diệp Trọng trước kia đã dùng qua đều hiện đại hơn, tính năng chỉnh thể cao hơn khá nhiều. Ví dụ như động cơ mà nói, bộ phận động cơ này cùng với động cơ nổi danh ở trên chợ về cấu tạo hoàn toàn không giống nhau. Diệp Trọng từng đích thân mở F-58 ra, nhưng cho dù là sức mạnh của động cơ hay về phương diện phi hành liên tục trong một khoảng thời gian dài, động cơ của F-58 biểu hiện đều hơn xa cái gọi là động cơ cao cấp ở chợ.
Đương nhiên, nếu cùng so sánh với kết cấu của động cơ của Mục – loại động cơ mà từ bản vẽ đã khiến cho người ta xem không hiểu - đương nhiên chỉ có thể tính là đứa trẻ con mà thôi! Mà kết cấu động cơ của Mục, Diệp Trọng đến bây giờ vẫn chưa thể hiểu được.
Diệp Trọng cùng với Mục lại tìm được một khối quặng vàng đen đường kính chừng nửa thước. Diệp Trọng đem Mục từ trong trang sức không gian gọi ra, Mục lập tức tới gần khối quặng vàng đen kia.
Bỗng nhiên, Diệp Trọng tựa hồ phát hiện ra điều gì, hắn dùng ngữ khí không xác định nói với Mục:“Mục, mau nhìn xem, đá vụn nơi này tựa hồ hơi ít!”
Mục lười biếng nói:“Nói một cách chính xác, là đơn vị không gian đá vụn ở nơi này về mật độ so với mười tiếng trước thấp hơn 62%. Nhưng mà, số liệu này có một biến số ngẫu nhiên, chỉ có giá trị tham khảo mà thôi!”
Diệp Trọng hưng phấn nói:“Xem ra hướng bay của chúng ta không có sai!”
Mục lại theo thói quen, đả kích Diệp Trọng: “Đừng cao hứng quá sớm, cho dù chúng ta ra khỏi vành đai tiểu hành tinh thì sao? Ai mà biết được chúng ta ở đâu? Phụ cận có tinh cầu nào khác hay không? Cách chúng ta có xa hay không? Có người hay không? Nếu như không có tàu vũ trụ......”
Đột nhiên Mục dừng lại, sau đó trong âm thanh lộ ra một chút lo lắng:“Mau, xoay mười lăm độ, bay thẳng không được dừng! Dùng tốc độ nhanh nhất!” Mục nhanh chóng đem khối quặng vàng đen thu vào, sau đó trở lại trang sức không gian.
Diệp Trọng nghe vậy, khẳng định là có tình huống gì mới. Hắn không hề tiết kiệm năng lượng, nhanh chóng đem quang giáp gia tốc đến tốc độ cao nhất. Ở vành đai tiểu hành tinh lăn lộn một thời gian, bây giờ Diệp Trọng đối với việc tránh né vẩn thạch, kinh nghiệm đã trở nên phong phú hơn nhiều, cho nên mặc dù tốc độ đã đạt tới mức cao nhất, nhưng Diệp Trọng vẫn như cũ vô cùng thong dong, linh hoạt tránh thoát từng khối vẩn thạch. Mục cũng có chút kinh ngạc:“Diệp Tử, kỹ thuật của ngươi không tồi nha!”
Diệp Trọng mặt ngoài có vẻ thong dong, nhưng tinh thần lại cực kỳ tập trung, căn bản không dám đáp lời. Hai mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm toàn bộ tin tức trên màn hình, rất sợ xảy ra một chút vấn đề. Tốc độ nhanh như vậy, nếu đụng vào vẩn thạch, cho dù F-58 bọc thép có hoàn hảo đến mấy, chỉ sợ cũng chịu không nổi, Diệp Trọng cũng không muốn tự đi tìm cái chết!
Khoáng thạch ở trước mắt càng ngày càng ít, Diệp Trọng cũng trở nên thong dong hơn nhiều. Hắn cũng hiểu được, mình đã đến phía ngoài của vành đai vẩn thạch, không khỏi tinh thần đại chấn.
Quả nhiên, tích, một âm thanh nhỏ vang lên, hệ thống rada của quang giáp cũng khôi phục lại bình thường, tự động bắt đầu tiến hành dò xét hoàn cảnh xung quanh!
Hắc Giác được xuất ra, thật đúng là tinh phẩm! Diệp Trọng chú tâm theo dõi hệ thống rada vô cùng tiên tiến của F-58, lập tức phát hiện phía trước có chút khác thường. Một điểm màu đỏ không ngừng phóng đại trên màn hình thông tin! Theo hình ảnh không ngừng to lên, hình dáng cũng hiện ngày càng rõ ràng.
Là hạm vũ trụ! Diệp Trọng không khỏi mừng rỡ, tăng thêm mã lực bay thẳng tới.
Sau 3 phút, đối phương không ngờ còn chưa phát hiện hắn! Diệp Trọng không khỏi có chút ngạc nhiên. Khoảng cách xa như vậy còn có thể phát hiện mục tiêu, hệ thống trinh sát của F-58 đích xác là quá mức tiên tiến. Bây giờ mình đã cách đối phương gần như vậy, đối phương như thế nào vẫn không có phát hiện mình? Chẳng lẽ F-58 còn có hệ thống chống dò tìm cực kỳ tiên tiến sao? Diệp Trọng vội vàng mở tư liệu về F-58trong quang não. Quả nhiên, F-58 bởi vì trong quang giáp bọc thép có một loại chất liệu đặc thù có thể hấp thu các loại sóng, chính điều đó đã giúp cho nó có được tính năng chống dò tìm vô cùng xuất chúng. Loại chất liệu này cũng là một trong những nguyên nhân mà thân hình nó đen bóng như vậy!
Hắc Giác có được thực lực mạnh như vậy, bọn họ rốt cuộc muốn làm gì? Y tưởng này chợt lóe trong óc Diệp Trọng. Tuy vậy, chuyện này liên quan gì đến mình? Dù sao cũng không định quay lại cơ mà, Diệp Trọng thầm nghĩ.
“Đánh lén bọn họ chứ?” Diệp Trọng hướng Mục trưng cầu ý kiến, đưa ra phương án quả nhiên rất phù hợp thói quen cùng tập quán của hắn.
“Đánh lén? Vũ trụ thuyền nếu bị hỏng, vậy thì cuộc đời của ngươi cũng kết thúc luôn!” Mục hiển nhiên không thật sự đồng ý:“Đây hình như là một con thuyền dân sinh, trước tiên ngươi có thể phát tín hiệu cho bọn họ biết!”
“Ừ!” Diệp Trọng cũng không nghĩ ra biện pháp nào khả thi hơn. Từ lần trước hắn mới biết được, từ bên ngoài phá hư thân tàu sẽ làm thương tổn rất lớn đến thuyền. Nếu không phải bên trong chiếc chiến hạm của Độc Nhãn Long được chế tạo từ các loại vật chất cực kỳ cao cấp, nói không chừng hắn lúc trước khó mà giữ được cái mạng nhỏ này !
Thu được tín hiệu, đối phương cũng không có vẻ kích động chút nào, mà lập tức thanh minh bọn họ là bác sĩ và y tá tình nguyện.
“Bác sĩ và y tá tình nguyện? Đó là cái gì?” Diệp Trọng khó hiểu hỏi.
Mục giải thích:“Bác sĩ và y tá tình nguyện chính là một số người am hiểu về y thuật hoặc hộ lý, nghĩa vụ của bọn họ là vì mọi người mà chữa bệnh, chữa thương mà không yêu cầu trả công. Cuộc sống của bọn họ, phần lớn đều khá gian khổ. Bọn họ có lòng tin coi sinh mệnh là cao hơn tất cả mọi thứ! Bởi vì đối với bọn họ, mọi người đều phải được đối xử bình đẳng, cho dù là hải tặc bị thương, bọn họ cũng sẽ trị liệu giúp. Tất cả bọn họ hầu như đều được mọi người tôn kính, không có hải tặc nào đi cướp bóc bác sĩ và y tá tình nguyện cả. Ngược lại, nhiều bác sĩ và y tá tình nguyện nếu vô tình bị cuốn vào những trận chiến của hải tặc, hải tặc sẽ phái người bảo vệ bọn họ.”
“Bọn họ tính tình phần lớn đều rất ôn hòa, tâm địa thiện lương, đồng thời, cũng là những người tràn đầy lòng cảm thông chia sẻ. Cho nên, ta nghĩ nếu ngươi đề nghị được lên thuyền của bọn họ, bọn họ nhất định sẽ không cự tuyệt!” Mục đưa ra đề nghị.
“Tính tình ôn hòa?” Diệp Trọng lục trong đầu óc tìm kiếm tất cả sinh vật mà mình quen thuộc trên Phế tinh, nhưng tìm mãi cũng không thấy một loại sinh vật nào có tính tình như Mục miêu tả. Cái gọi là sinh vật ôn hòa, thật sự là làm cho người ta khó có thể lý giải a. Tuy vậy, nếu đã là Mục nói, nhất định sẽ không sai! Diệp Trọng thầm nghĩ trong lòng.
Diệp Trọng theo lời của Mục, phát ra tin tức thỉnh cầu được lên tàu!