Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 38: Hành Phương viện
Dịch: keny
Nguồn: 4vn.eu
Thức hải rất an tĩnh, chỉ có thanh âm của âm khuê phiêu đãng. Hỏa diễm thâm hồng sắc cuồng vũ như vũ nữ yêu diễm đang vặn vẹo đầy mị hoặc, băng hà chậm rãi lưu động như kiếm sâm nhiên rét lạnh, còn viên tinh thần thì u thâm khó dò. Hết thảy cấu thành một bức họa diện chấn động lòng người mang lại cho Tả Mạc cảm xúc không nói nên lời!
Hai mươi mẫu linh điền Tả Mạc phải quy hoạch cẩn thận. Tiền vốn trên tay hắn quá ít, loại linh dược hạt giống tốt hắn cũng mua không nổi. Căn cứ kinh nghiệm Ngụy Nam tiền bối tổng kết ra, thứ hắn mua đều là một ít thứ giá cả phải chăng. Vì bảo đảm lợi ích, Tả Mạc còn tử tế nghe ngóng tình hình hiện nay rồi mới mang theo bao lớn hạt giống hồi sơn.
Nhưng hắn chưa thể ngay lập tức gieo trồng được.
Đến trước mắt là dừng, hắn chỉ có kinh nghiệm trồng trọt linh cốc. Giảng cứu cùng nhu cầu của bất cứ một loại linh thực nào đều không giống nhau. May mắn là bên trong ngọc giản của Ngụy Nam tiền bối đều miêu tả khá tỉ mỉ chi tiết, hắn không cần phải tự mình mò mẫm.
Nghiên cứu ngọc giản, khổ luyện 《 Thai Tức Luyện Thần 》, ngoài ra hắn còn phải kiêm cố quản lý dược điền Lãnh Vụ cốc, mỗi ngày đều bận rộn vô cùng, cơ hồ chân không chạm đất.
Nghiên cứu ngọc giản xong xuôi hắn liền bắt đầu lo liệu chuẩn bị công tác tiếp theo. May là linh dược linh thảo ở đây đều khá phổ thông không phải thứ gì quá mức trân quý. Nếu không hắn cũng chỉ đành giương mắt ra nhìn.
"Ta rất cùng, ta rất cùng, ta rất cùng cùng cùng cùng cùng. . ."
Hừ lên một tiếng, Tả Mạc chỉ huy Phiên Nê dẫn (lật bùn giun) cày sâu linh điền, đem linh thảo linh dược mới mua gieo trồng xuống.
Mấy ngày sau, trên hai mươi mẫu linh điền đã có một ít linh thảo linh dược đâm chồi, màu xanh non tươi mới mang theo hy vọng linh thạch của Tả Mạc.
Tả Mạc cuối cùng cũng đi được đến bước này, lượng công việc khổng lồ mấy ngày qua quả thật hắn ăn không tiêu. Sau khi gieo xong hạt giống, việc phải làm phút chốc sụt xuống còn hơn phân nửa, bây giờ hắn đã có thể rảnh tay để tu luyện. Đây cũng là lí do vì cái gì kiếm tu thường không thích kiêm tu pháp quyết sinh hoạt khác. Cho dù tu luyện bất cứ pháp quyết nào đều cần tiêu tốn đại lượng thời gian cùng tinh lực, đối với kiếm tu bọn họ càng cần chuyên chú ở tu kiếm, như vậy mới có thể có được chiến lực tốt nhất.
Đây cũng lí do vì sao trong tất cả các loại tu giả, nếu luận đơn đả độc đấu thì kiếm tu có lực lượng cường hãn nhất.
Đương nhiên, tình huống trên thực tế rắc rối hơn nhiều. Hai tu giả tranh đấu thì nhân tố có thể ảnh hưởng đến chiến lực có rất nhiều, đan chéo phức tạp. Tỷ như tu vi, tỷ như pháp bảo, tỷ như phù trận, tỷ như pháp quyết vân vân.
Tả Mạc không cần phải suy xét những thứ này , ít nhất là trước khi Trúc Cơ hắn không cần phải chú ý tới. Đối với hắn mà nói, chuyện trong yếu trước mắt là Trúc Cơ. Sau đó là năm loại Ngũ Hành pháp quyết cơ sở, chính chúng sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến lợi ích mà hắn có được.
Hắn vứt bỏ 《 Thập Chính tâm pháp 》, muốn dựa vào nó để Trúc Cơ cơ hồ ngang với ngủ mơ. 《 Thai Tức Luyện Thần 》 trở thành lựa chọn duy nhất còn lại, hắn đem nó làm tâm pháp tu luyện linh lực. Sau khi Trúc Cơ môn phái sẽ truyền xuống tâm pháp mới, đến lúc đó thứ hắn có thể lựa chọn liền thênh thang rộng mở.
Đoạn thời gian này bận đến mờ cả mắt, hắn thậm chí quên luôn sự tồn tại của Bồ yêu. Đến bây giờ, hắn mới đột nhiên nghĩ đến Bồ yêu bèn quyết định vào trong thức hải xem xem.
Tiến vào thức hải, hắn lập tức trợn mắt há mồm.
Diện tích thức hải so lên trước đây không biết khuếch đại thêm bao nhiêu lần, điểm này không khiến hắn ngoài ý, bởi vì thần thức hắn tiến bộ rất nhiều. Hắn sớm đã phát hiện, một khi thần thức tiến bộ lập tức diện tích thức hải cũng theo đó mà mở rộng.
Khiến hắn trợn mắt há mồm chính là một con sông —— không biết từ lúc nào, trong thức hải xuất hiện thêm một dòng sông.
Một dòng sông ngân quang lấp lánh, sông không sâu nhưng lại thẳng tắp dị thường, men theo trung tuyến vạch thức hải ra làm hai phần. Đến khi Tả Mạc đến gần mới kinh nhạ phát hiện, trong sông không phải nước mà là vô số băng tinh lớn lớn nhỏ nhỏ, quang tuyến chiết xạ băng tinh khiến cho ngân quang chớp lòe. Hơn nữa đây là vô số băng tinh đồng thời chiết xạ, quang mang chói mắt khiến thức hải sáng ngời thêm mấy phần. Chúng chậm rãi tuôn động phập phồng giống như thủy triều, ngân quang nổi lên tầng tầng tinh mịn chói mắt giống như một con băng tinh ly long đang ngủ say.
Hai bờ sông là hồng sắc hỏa diễm dày đặc, những hỏa diễm đang cuồng vũ này phảng phất như cỏ hồng mọc um tùm bên bờ sông.
Trong hư không, viên tinh thần phía trên đỉnh đầu sáng ngời, vô luận là hỏa diễm cuồng vũ bốn phía hay là băng hà ngân quang lấp lánh đều không cách nào làm mờ đi quang mang của nó.
Bên trong biển lửa, bên bờ băng hà, ngay dưới viên tinh thần là một một tòa bia mộ mây đen lượn lờ, Bồ yêu đang an tĩnh nghe âm khuê.
Tả Mạc hoàn toàn bị cảnh sắc trước mắt chấn trú.
Thức hải rất an tĩnh, chỉ có thanh âm của âm khuê phiêu đãng. Hỏa diễm thâm hồng sắc cuồng vũ như vũ nữ yêu diễm đang vặn vẹo đầy mị hoặc, băng hà chậm rãi lưu động như kiếm sâm nhiên rét lạnh, còn viên tinh thần thì u thâm khó dò. Hết thảy cấu thành một bức họa diện chấn động lòng người mang lại cho Tả Mạc cảm xúc không nói nên lời!
Qua nửa buổi, Tả Mạc mới hồi thần trở lại.
Biển lửa cùng tinh thần là cái gì hắn không rõ ràng, nhưng băng hà này hẳn là kiếm ý băng tinh triều tịch mà chính mình mới lĩnh ngộ! Điểm này hắn khá chắc chắn. Bởi vì trong mắt hắn, thứ lưu động giữa sông không phải băng tinh mà là vô số kiếm ý! Hơn nữa cũng chính trong đoạn thời gian này băng hà mới hình thành, hắn ẩn ẩn phát hiện có thứ liên hệ gì đó, chỉ là cho dù suy nghĩ đến điên đầu vẫn nhất vô sở hoạch (không phát hiện được thứ gì).
Biển lửa cùng tinh thần xuất hiện rất sớm, chắc là có quan hệ cùng 《 Thai Tức Luyện Thần 》. Thời điểm tinh thần xuất hiện đúng lúc hắn hoàn thành một thai tức, chẳng lẽ nó đại biểu cho thai tức? Còn hồng sắc hỏa diễm thì sao?
Hắn muốn hỏi Bồ yêu, nhưng hắn cũng biết Bồ yêu khẳng định sẽ không hồi đáp.
Ngô, đương nhiên, nếu là có tinh thạch vậy thì có thể bàn bạc lại...
Tả Mạc không quấy nhiễu Bồ yêu, lẳng lặng lui khỏi thức hải.
Chợt khi Tả Mạc từ trong thức hải tan biến, Bồ yêu mở tròng mắt ra, trong con ngươi huyết đồng ẩn hiện sắc thái nôn nóng.
Tuy đã đến Luyện Khí tầng thứ chín, nhưng vẫn cách Trúc Cơ một đoạn gian kha khá. Luyện Khí kỳ tầng thứ chín tương đương với trình độ linh lực so với mấy tầng trước nhiều hơn nhiều. Tả Mạc không hề nóng lòng, có linh mạch phẩm giai cao tương trợ như thế, nếu như mình không thể Trúc Cơ được, vậy thật quá ngang với phế vật.
Hắn có thể cảm thụ được linh lực trong đoạn thời gian này tăng trưởng rất nhanh.
Hỏa long thảo được Tả Mạc chuyển vào bên trong linh điền của mình, dương quang ở Tây Phong cốc sung túc rất thích hợp cho hỏa long thảo sinh trưởng.
Cũng như bình thường, Tả Mạc đứng trước hỏa long thảo vận chuyển linh lực, hai tay biến ảo chính là 《 Xích Viêm quyết 》. Luyện tập chỉ pháp trong nước thời gian dài nên hiện nay trình độ linh hoạt của hai tay hắn rất thành thục, bây giờ thi triển thứ chỉ pháp tịnh không phức tạp như 《 Xích Viêm quyết 》 với hắn là chuyện rất nhẹ nhàng.
Chỉ thấy một tia kim sắc quang tuyến nhỏ yếu từ thiên không rủ xuống, thông qua hai tay Tả Mạc dẫn tới hỏa long thảo.
《 Xích Viêm quyết 》 có thể ngưng tụ thuần dương chi tinh, đối với linh thực dương tính rất bổ ích.
Tả Mạc vẫn không nhúc nhích giống như thạch nhân.
《 Xích Viêm quyết 》 chú trọng ở tĩnh tâm ngưng thần cùng lực kiên trì, điểm này với Tả Mạc tuyệt không đáng ngại. Trên thực sự, sau khi lấy được ngọc bài hắn mới phát hiện hắn đã đi một ít đường vòng, nếu như ngay từ đầu lựa chọn 《 Xích Viêm quyết 》hắn đã có thể lấy ngọc bài sớm hơn. Chẳng qua, trên đời này không có chuyện có ăn mà không có làm, trong năm loại pháp quyết thì thứ có độ khó lớn nhất là《 Thảo Mộc quyết 》 còn được hắn thi triển thành thục thì mấy pháp quyết còn lại chỉ là chuyện tự nhiên.
Thời gian trôi qua từng chút từng chút một.
Tia quang mang kim sắc từ thiên không rủ xuống thoáng chút chuyển thâm, hai tay Tả Mạc dần dần nổi lên một tầng kim sắc nhàn nhạt.
Phiến lá hỏa long thảo càng trở nên tiên diễm, cả gốc linh dược đều bừng bừng sinh cơ.
Kiên trì liên tục trong thời gian tầm năm nén hương hắn mới ngừng lại. Hai tay vừa động, quang tuyến kim sắc tức thì tan biến.
Kiểm tra lại gốc hỏa long thảo một chút, Tả Mạc thập phần mãn ý, hiệu quả của《 Xích Viêm quyết 》 đối với linh thực dương tính cực tốt.
Tất cả linh thực đều phân âm dương. Tả Mạc cũng đem linh điền chia ra làm hai, khối đất ánh mặt trời rực rỡ dùng để trồng trọt thực gốc dương tính, còn chỗ râm mát nhiều hơi nước thì trồng trọt thực gốc âm tính.
Tả Mạc chuẩn bị thi triển 《 Địa Khí quyết 》, mỗi ngày đều thi triển các loại pháp quyết cho linh dược linh thảo, đây là nhiệm vụ tất yếu. Cũng không biết có phải liên tục thi triển hay không mà 《 Xích Viêm quyết 》 cùng 《 Địa Khí quyết 》đã đạt tới tầng thứ ba, hoàn toàn không gian nan như lúc đột phá ba loại trước đây.
Chẳng qua hắn nghĩ lại cũng đại khái minh bạch tuyệt đại bộ phận công lao đều là của 《 Thai Tức Luyện Thần. Thần thức hắn cường đại vượt xa trước đây. Mà vô luận là 《 Xích Viêm quyết 》tĩnh tâm ngưng thần hay《 Địa Khí quyết 》câu thông cảm ứng đều cùng thần thức có quan hệ mật thiết.
Hốt nhiên, phía chân trời một đạo tử sắc quang mang bay đến rơi vào trong tay.
Một tử sắc phi kiếm dài tầm ngón tay xuất hiện trên tay Tả Mạc.
Phi kiếm truyền thư?
Tả Mạc quay đầu nhìn ngó, không thấy có người khác lúc này mới xác định đây là gửi cho mình. Hắn cẩn thận dực dực vươn tay nắm lấy phi kiếm, trong sát na ngón tay chạm vào phi kiếm trong não hải vang lên một thanh âm.
"Giờ thân tới Hành Phương viện."
Là thanh âm của sư phó Thi Phượng Dung.
Tả Mạc giờ mới an tâm. Đoạn thời gian trước, hắn bị tiểu thiên hạc màu hồng kia giày vò đến chết đi sống lại, thật không dễ dàng mới yên tĩnh một lúc. Đáng thương cho Tả Mạc, thần kinh vốn nhỏ yếu phải chịu đựng đến điên cả đầu, bây giờ đối với những thứ là lạ thế này hắn đều nghi thần nghi quỷ.
Lúc trước sư phó còn không tìm hắn, chắc là cho hắn thời gian để chuẩn bị.
Tinh thần Tả Mạc phấn chấn, tại phương diện luyện đan tạo nghệ sư phó phi thường thâm hậu, theo như lời Lý Anh Phượng sư tỷ từng nói qua đan dược sư phó luyện ra rất đắt khách. Đoạn thời gian trước, sư phó một mực vân du ở ngoài, thu nhập trong môn chịu ảnh hưởng rất lớn.
Mà căn cứ tổng kết kinh nghiệm trong ngọc giản Ngụy Nam tiền bối di lưu thì khả năng kiếm tinh thạch của luyện đan so linh thực mạnh hơn nhiều.
Giờ thân, Tả Mạc đi tới Hành Phương viện.
Đây là lần đầu tiên hắn tới Hành Phương viện, một bước vào cửa viện liền nhìn thấy rất nhiều nữ đệ tử đang làm việc. Có người sái chế linh dược, có người lựa chọn phân loại, còn có người linh lực trên tay đang tuôn động. Trong viện tử lớn thênh thang mà chỉ có bốn mươi vị nữ đệ tử đang làm việc.
Nhìn thấy Tả Mạc, mấy nữ đệ tử này dồn dập ngừng hoạt động trên tay.
"Sư huynh!"
"Sư huynh!"
. . .
Các nàng ngoài mặt hành lễ, trong lòng lại hiếu kỳ đánh giá vị sư huynh này. Tứ sư cô thu một vị nam đệ tử, tin tức này sớm đã truyền khắp Hành Phương viện. Thông tin về Tả Mạc đã sớm được đám nữ đệ tử nghe ngóng nhất thanh nhị sở. Khiến các nàng cảm thấy khá an tâm chính là trước đây Tả Mạc từng trợ giúp mấy nữ đệ tử phụ trách nuôi dưỡng thất ở đông phong. Các nàng cũng đều là ngoại môn nữ đệ tử, không được tính là đệ tử Thi Phượng Dung nên địa vị cùng Tả Mạc cách nhau rất xa, tự nhiên không dám thất lễ.
Tả Mạc luống cuống tay chân, vội vàng hồi lễ.
Thấy Tả Mạc quẫn bách luống cuống như vậy, trong đám nữ đệ tử tức thì vang lên vài tiếng cười nhẹ.
Nữ đệ tử cầm đầu vội quay mặt qua, ánh mắt trách mắng nhìn mấy nữ đệ tử vừa bật cười, tiếng cười lập tức im bặt.
"Tiến đến đi."
Thanh âm sư phó từ trong nội viện truyền tới, trùng hợp giải vây cho Tả Mạc, hắn cơ hồ lạc hoang mà chạy.
Last edited by Lang Thang; 09-11-2010 at 03:17 PM.
|