Hải phong đại lục , một bán đảo rộng lớn trải dài từ cực bắc Phong cầu đến gần xích đạo , bốn bề biển cả . Phía Bắc giáp với huyết hải đại dương , nước biển mang màu đỏ như máu . Nơi giao nhau giữa đại lục và huyết hải đại dương tồn tại khu rừng Ma , với nhiều câu chuyện , sự tích được truyền lại , bên trong tràn ngập yêu ma , quỷ quái . Ma lâm diện tích rộng bằng một đế quốc , từ lâu là cấm địa của loài người . Phía Nam được bao phủ bởi Nam hải , phía đông Đông hải và phía tây Tây hải . Trong đó Nam hải thủy sản phong phú , dễ đánh bắt không có yêu thú thuận lợi cho việc phát triển ngư nghiệp . Quanh năm bốn mùa khí hậu hiền hòa , đất phù sa được bồi đắp bởi những con sông chảy dài ra biển lớn . Cuộc sống người dân nơi đây rất sung túc và giàu có .
Trái ngược với Nam hải , Tây hải thần bí là nơi sinh sống của hải tộc . Hải tộc trời sinh khí lực mạnh mẽ , yêu thuật quỷ dị . Hải tộc Hải long vương từ lâu được người đời truyền tụng như một vị thần , có đền thờ riêng và tồn tại như một thế lực siêu nhiên trên tinh cầu . Ngay cả giới tu chân ; Tu tiên môn và tu ma môn cũng kiêng kị mười phần , đệ tử cả hai thế lực dường như có cùng một chỉ thị : cấm tuyệt đối việc va chạm với hải tộc – trái lệnh giết .
Đông hải biển cả dữ dội , thường xuyên xuất hiện phong bạo , không gian không ổn định , vết nứt không gian bạo liệt khiến Đông hải được xem là tử địa của loài người .
Trên đại lục được chia thành ba phần lãnh thổ rộng lớn được cai quản lần lượt bởi Thiên Phong đế quốc , Việt quốc , Hoa hạ đế quốc . Trong đó Thiên phong đế quốc chiếm cứ một nửa bản đồ từ thảo nguyên rộng lớn phía tây đến gần Đông hải . Hoa hạ đế quốc lãnh thổ từ huyết hải kéo dài xuống phía nam giáp ranh với Việt quốc . Việt quốc lãnh thổ nhỏ bé , nhưng điều kiện thiên nhiên ưu đãi , quanh năm mưa thuận gió hòa , lại thu được nguồn lợi to lớn từ biển cả khiến hai đại đế quốc manh nha dòm ngó .
Lại nói Việt quốc được thành lập bởi một vị thần và được hải tộc bảo hộ , lãnh địa không khuếch trương rộng , nhưng thế lực mạnh mẽ . Từ rất lâu kiềm chế hai đế quốc còn lại , nếu không phải cách đây mười năm Việt quốc xảy ra nội loạn , cho dù tặng thêm vài lá gan Thiên Phong cùng Hoa Hạ đại đế cũng không dám có tư tưởng dòm ngó Việt quốc .
Nói về hồi nội đấu của Việt quốc , đích thực là một sự kiện đau lòng . Việt vương băng hà , thái tử vô lo , không màng chính sự . Tâm đầu nhập trong kiếm đạo sớm ly khai Việt quốc lãng du giang hồ . Nhị hoàng tử , tam hoàng tử tâm cơ thâm trầm . Mỗi người một thế lực cấu xé nhau tranh dành vương vị . Tứ hoàng tử dễ gần thân thiện , thông minh , yêu nước thương dân , rất được lòng mọi người , điểm yếu duy nhất là quá nhân từ , thiếu quyết đoán ; thiếu tàn nhẫn . Trước khi Việt vương qua đời từng chỉ định tứ hoàng tử làm người thừa kế , nhưng đại lễ kế thừa chưa kịp diễn ra thì nhị hoàng tử cùng tam hoàng tử khởi binh tạo phản . Việt quốc lâm vào cảnh loạn lạc chưa từng thấy . Nhị hoàng tử khống chế hoàng cung , giam giữ tứ hoàng tử . Tam hoàng tử vấy binh từ biên thùy , tiến quân về hoàng cung nhằm tiêu diệt nhị ca của mình . Hồi nội đấu cứ như vậy diễn ra suốt ba năm , dân chúng chết thảm dưới chiến trận nhiều vô số , binh lực hao tổn , mùi máu tanh lan ra khắp Việt quốc . Cuối cùng tam hoàng tử chiến thắng . Lên ngôi vua lấy hiệu là Long Việt đế . Nhị hoàng tử đại sự không thành treo cổ tự sát . Tứ hoàng tử lại một lần nữa bị giam giữ và được tam ca mình ban cho cái chết . Nhưng ngay lúc hành quyết diễn ra , thái tử xuất hiện …
Ngoài trời gió lạnh phiêu linh như khóc thương cho hồi bi thảm của hoàng thất , từng bông tuyết rơi trắng xóa phủ khắp kinh thành , tin tức tứ hoàng tử được ban rượu độc như nhát dao đâm mạnh vào tim những nông phu , lão ấu trong hoàng thành .
Hoàng cung đại điện Việt quốc , Long việt đế bộ dáng uy nghiêm ngồi trên long tọa . Ánh mắt như cọp , báo lặng lẽ nhìn xuống quần thần bên dưới . Bất chợt hắn rùng mình , cả người rung lên . Thần tình hoảng loạn sợ hãi nhìn về phía trước Ngọ Môn Hoàng Điện . Một thân ảnh như u linh chậm chạp bước vào , cả người như hòa tan vào thiên địa , bóng trắng phiêu lãng cứ như vậy bước trong không khí , chợt lóe , chợt hiện từng đạo tàn ảnh phiêu hốt chậm chạm tiến vào hoàng cung .
Long việt đế run rẫy bước xuống long tọa chậm chạp , cả người không ổn định bước về phía bóng trắng . Bóng trắng tiến thẳng vào hoàng cung , không một ai dám ngăn cản , cũng không ai có khả năng ngăn cản , khí thế tản ra từ người hắn khiến cho văn võ bá quan trong triều bất giác có cảm giác sùng kính , không ai nói ai , tất cả đồng loạt quỳ sụp xuống .
- Đại ca !!! Thanh âm sợ sệt , run run phát ra từ miệng Long Việt đế . Người đến chính là Đại hoàng tử , thái tử chân chính của Việt Quốc vương triều . Đại hoàng tử , kỳ tài trăm năm , ngàn năm khó gặp . . . dùng võ nhập đạo dùng kiếm tu chân , nghịch thiên cải mệnh . Nếu có người tu đạo ở đây hẳn đã nhận ra Đại hoàng tử đã đạt đến cảnh giới tiên thiên . Tiên thiên chi khí bá đạo uy mãnh , lại được luyện ra từ máu , bá khí cùng sát khí hòa lại làm một khiến cảm giác phong lãng của hắn trở nên u lãnh , đáng sợ . Càng đáng sợ hơn đại hoàng tử vẫn chưa đến bốn mươi tuổi . Không hề có bất cứ vị sư phụ nào , thực lực bản thân toàn bộ đều là tự học , tự hiểu , tự thành . Hơn ai hết , Long việt vương biết được chỗ đáng sợ của ca ca mình , nếu người đã đến tự nhiên không cần phản kháng , bởi hắn biết trong mắt người , hắn chỉ như con kiến hôi , tùy ý có thể đạp chết .
- Ngươi có thể buông tha cho tứ đệ ngươi một mạng ? Ban cho hắn nơi an dưỡng , để cho hắn có được cuộc sống an nhàn đến cuối đời ? Đại hoàng tử lên tiếng .
- Nhưng mà , nhưng mà . . . Long việt đế run run nói . . .
- Tứ đệ hẳn đã . . .
- Chuyện ấy ngươi không cần lo , chỉ cần ngươi đáp ứng ta là được ! Nói xong đại hoàng tử biến mất như chưa từng xuất hiện . Long việt đế mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng .
…………….
Tử cung Việt quốc , đại hoàng tử như bóng ma xuất hiện quanh cỗ quan tài vàng óng được chạm khắc tinh xảo . Lật tung quan tài , đại hoàng tử đặt tay lên trán tứ đệ mình . Một luồng tiên thiên chân khí hùng mãnh chảy vào kinh mạch tứ hoàng tử . Sau một giờ sắc mặt tứ hoàng tử chợt hồng hào trở lại . Đặt vào miệng tứ đệ mình một viên thuốc nhỏ màu hồng , đại hoàng tử thở dài :
- Tứ đệ , là đại ca hại ngươi , nhưng ta có nỗi khổ của mình . Tất cả những gì ta làm cho ngươi chỉ có thể như vậy . Hi vọng cuộc sống sau này của ngươi sẽ tốt . Đại ca kiếp này có lỗi với ngươi , với phụ vương . Nếu có kiếp sau , nhất định ta sẽ tìm gặp hai ngươi để tạ tội . Nói xong vẻ mặt u buồn , chất chứa nhiều tâm sự . Đại hoàng tử cứ như thế biến mất vào hư vô . . .
Viên thuốc đi vào miệng tứ hoàng tử , từ từ chậm rãi hòa tan . . . linh khí trong thiên địa bất chợt tụ tập lại ùa vào cơ thể hắn , chậm rãi rồi lại hùng dũng , cuối cùng linh khí cũng tan , tứ hoàng tử chậm rãi mở mắt . Bàng hoàng kiểm tra lại cơ thể mình , hắn ngạc nhiên sửng sốt , còn tưởng là tam ca không nỡ ra tay với mình . Nếu hắn biết mình vừa sử dụng trúc cơ đan , bảo vật quý hiếm của tu chân giới , khả ngộ bất khả cầu , không biết hắn có cảm tưởng gì nữa . Cơ thể hắn trải qua trúc cơ cùng tiên thiên linh khí cải tạo sớm loại bỏ hoàn toàn tạp chất , cơ thể khí lực tăng mạnh , sức sống dồi dào .