Viên linh đan này được Tả Mạc mệnh danh là "Đại Lực hoàn", nghe rất có mùi giang hồ, bất quá hắn không để ý điều này cho lắm.
Hắn vốn tính toán luyện chế thêm mấy viên giao cho Diêm Nhạc sư thúc bán kiếm tinh thạch. Nhưng sau đó, hắn đành đem việc này gác qua một bên. Trong linh điền có một nhóm linh thảo linh dược đã có thể bắt đầu thu hoạch. Mỗi ngày hắn đều tỉ mỉ canh tác,《 Tiểu Vân Vũ quyết 》《 Địa Khí quyết 》 cùng 《 Xích Viêm quyết 》 mỗi thứ thi triển qua mấy lần. Mà mật độ sử dụng 《 Thảo Mộc quyết 》 cùng 《 Canh Kim quyết 》 cũng đồng thời tăng lên.
Trước đây chưa bao giờ Tả Mạc say mê trồng trọt đến mức thế này. Do dốc lòng quản lý, cây cỏ trong Tây Phong cốc trường thế cực tốt đẹp, một ít linh cốc có chu kỳ sinh trưởng ngắn đã có thể thu hoạch.
Đối với tình trạng khan hiếm tinh thạch như Tả Mạc bây giờ, đây như một cơn mưa rào đúng ngay lúc khô hạn. Xuất phát từ thận trọng, thậm chí hắn còn hướng sư phó xin nghỉ luyện đan.
Trong linh điền Tây Phong cốc, một gia hỏa gầy gò khom lưng lau mồ hôi nhễ nhại.
"Cuối cùng thu xong rồi." Tả Mạc ngồi phệt xuống đất thở gấp, nhìn linh dược xếp thành từng bó trước mắt, trong lòng hắn tràn đầy cảm giác thành công. Chuyển mắt thoáng nhìn vào trong góc, cây tam phẩm Hỏa Long thảo đã thành thục, màu hỏa hồng rực rỡ nhìn rất thuận mắt.
Đem linh thảo linh dược phân loại, án phẩm giai để tách ra, sau đó lại cẩn thận gói kỹ chúng lại, lúc này Tả Mạc mới leo lên Hỏa Uế nhạn đến thẳng chỗ ở Diêm Nhạc sư thúc.
Diêm Nhạc nhìn thấy Tả Mạc, đặc biệt là nhìn thấy bao lớn trên lưng Tả Mạc, tròng mắt tức thì sáng ngời: "Sư điệt có đồ tốt gì muốn bán sao?"
Đem bao lớn dỡ xuống, Tả Mạc gạt gạt mồ hôi trên trán: "Đây là một nhóm linh dược mới vừa thu hoạch, sư bá bán giùm giúp ta nha." Tuy cần nộp hai thành cho môn phái song Tả Mạc vẫn quyết định để cho môn phái bán giùm. Trừ Diêm Nhạc sư bá hiểu tình hình giá cả hơn nhiều so với hắn thì điểm cống hiến của môn phái cũng rất thực dụng. Càng có nhiều nhiều điểm cống hiến theo đó địa vị trong môn phái càng được nâng cao.
Tuy Bồ yêu tạm trú dài hạn trong thức hải hắn nhưng tên nhân yêu biến thái tính tình vô thường này tuyệt đối không dựa vào được. Bồ yêu là phần tử khủng bố cực kỳ nguy hiểm (al_qaeda???), hắn không đụng đến mình thì chớ, Tả Mạc chưa điên để đến mức đi ghẹo y.
Làm một cái so sánh, tốt nhất là nguyện ý tá trợ lực lượng cho môn phái, ít nhất mấy vị sư môn trưởng bối nhìn thế nào đi nữa cũng đều là người bình thường. Dạng này còn có thể đề thăng địa vị mình trong môn phái, coi như là đầu tư lâu dài cho tương lai.
Tu chân, lên đến giai đoạn càng cao liền cần càng nhiều tư nguyên, chỉ dựa vào lực lượng cá nhân thì xa xa không thực tế bằng lực lượng của môn phái hậu thuẫn. Ngay cả tán tu, kỳ thực cũng có quan hệ móc ngoặc rất phức tạp, tán tu chân chính độc lai độc vãng đã ít lại càng ít.
Diêm Nhạc ngồi xổm xuống, lật xem linh thảo Tả Mạc mang đến, hỉ sắc trên mặt đậm dần.
"Không ít đồ tốt a! Ân ân, tam phẩm Kỷ Nam tử, tam phẩm Thất Diệp cúc, di… còn có Thiên Tinh thảo, cũng là tam phẩm! Thứ này có thể bán với giá rất cao. . ." Diêm Nhạc như từ điển sống, tất cả linh thảo linh dược đều được hắn gọi vanh vách.
Tả Mạc hết sức bội phục, vội vỗ mông ngựa một cái: "Sư bá thật lợi hại, cư nhiên đều nhận thức hết." Trong mấy người thì Thi Phượng Dung ít tuổi nhất, Tả Mạc xưng hô đối với Diêm Nhạc cũng từ sư thúc phút chốc biến thành sư bá.
"Ha ha, muốn làm sinh ý, không nhận ra thì làm sao được?" Đối với cái vỗ mông ngựa của Tả Mạc, Diêm Nhạc rất là sướng khoái, tròng mắt vốn nhỏ xíu thì giờ cười tít cả mắt chỉ còn lại một vệt nhỏ, a a cười nói: "Quả nhiên không hổ là Linh Thực phu! Linh dược linh thảo thu hoạch không chỉ nhanh hơn so với người khác mà còn tốt đến như vậy. Sư điệt cũng đổ nhiều tâm tư a, mấy loại này cũng dễ dàng tới tay hơn nữa giá lúc bán cũng rất tốt."
Cũng không biết có phải vì chột dạ hay không mà Tả Mạc cảm thấy nhãn thần Diêm Nhạc sư bá lúc nhìn mình tựa hồ khá có thâm ý. Chẳng lẽ sư bá cũng biết chuyện Ngụy Nam tiền bối?
Hắn cố gắng trấn định: "Sư bá cũng biết, đệ tử có nhiều chuyện phải làm. Nếu làm không ra đồ tốt để bán thì ngay cả tinh thạch để học luyện đan đều không có."
Hiện tại hắn lại tạ ơn cái mặt cương thi của mình không biết bao nhiêu lần, quả thực đây là thứ ngụy trang tốt nhất.
Diêm Nhạc gật đầu: "Ha ha. Không tinh thạch, học cái gì cũng không được. Hiện tại ngươi là Linh Thực phu, cũng không cần bận lòng chuyện tinh thạch, chỉ cần làm cho tốt, mấy trưởng bối chúng ta sẽ không bạc đãi ngươi."
"Đó là đó là." Tả Mạc cố nặn ra nụ cười, chỉ có điều gương mặt cương thi núi có sập xuống cũng không đổi sắc này thực sự khiến cho người nhìn thấy có cảm giác rất quái dị.
Diêm Nhạc tiện tay lấy ra hai gốc: "Kỷ Nam tử, còn có gốc Kim Văn xích này nữa tốt nhất không nên bán, ngươi lưu lại đi. Sau này nhiều khả năng ngươi luyện dược sẽ dùng đến, ta nhớ trước đây sư phó ngươi chuyên nhờ ta giúp nàng thu mua mấy thứ này. Hai gốc này rời tay thì dễ nhưng muốn mua lại khó khăn."
Tả Mạc vội vàng đem hai gốc linh dược này thu lại.
"Mấy thứ khác ta đem bán giúp ngươi. Những thứ môn phái mua ta cũng sẽ án thị giá giao cho ngươi." Nói xong hắn lấy ra một tinh thạch đưa cho Tả Mạc: "Đây là viên tam phẩm tinh thạch, tính là đặt cọc trước, ngươi thu lấy. Còn lại thì qua mấy ngày ta sai Lý Anh Phượng sư tỷ đưa tiếp cho ngươi."
Tả Mạc ngây ngốc nhìn chằm chằm vào viên tam phẩm tinh thạch trên tay Diêm Nhạc.
Tam phẩm tinh thạch a! Đây là viên tam phẩm tinh thạch đầu tiên hắn nhìn thấy trong đời!
Nhìn thấy ánh mắt ngốc trệ của Tả Mạc, Diêm Nhạc không khỏi a a cười lớn ném tinh thạch cho Tả Mạc: "Được rồi, sau này ngàn vạn lần đừng có làm cái dạng dọa người thế này."
Suy nghĩ Tả Mạc trong thoáng chốc như ngưng trệ, tuy lúc trước hắn đã nghĩ chừng này chắc có thể kiếm được kha khá tinh thạch, nhưng vạn vạn lần không nghĩ đến, cư nhiên lại kiếm được một viên tam phẩm tinh thạch! Cảm giác như thần tài ném một túi tinh thạch trúng đầu trực tiếp nện Tả Mạc ngất ngây, cả người hắn cứ có cảm giác lâng lâng sướng khoái.
Bỗng đột nhiên nhớ ra còn một việc, vốn Tả Mạc chuẩn bị quay người đột ngột dừng lại, từ trong ngực lấy ra "Đại Lực hoàn" : "Sư bá, ngươi xem viên linh đan này giá trị bao nhiêu?"
Diêm Nhạc cầm lấy linh đan, híp tròng mắt quan sát trong khoảnh khắc: "Ngươi luyện sao? Linh đan này có tác dụng gì?"
Tả Mạc liền đem lời nói của sư phó thuật lại.
"Vậy ta giúp ngươi bán xem sao, mọi người tiếp thụ linh đan mới tương đối chậm, ta cũng không thể bảo chứng có thể bán được bao nhiêu." Diêm Nhạc suy nghĩ một lát rồi nói.
Tả Mạc cảm kích bất tận, trước nay hầu bao hắn chưa từng có số tiền lớn đến như thế, hắn hồn nhiên quên mất trước khi đi còn muốn dựa vào luyện chế Đại Lực hoàn để kiếm tinh thạch. Cho đến khi về Tây Phong tiểu viện, hắn vẫn còn ở trong trạng thái ngất ngây.
Cầm viên tam phẩm tinh thạch đặt trước mặt, ánh mắt Tả Mạc nhìn đắm đuối....
Sắc trạch cùng độ hoàn chỉnh của tam phẩm tinh thạch xa xa vượt bậc nhị phẩm tinh thạch. Một hình lục lăng long lanh, óng ánh dịch thấu, không thấy một tia tạp chất tựa như thủy tinh trong suốt. Linh lực uẩn hàm bên trong thập phần cường đại!
Hắn nhè nhẹ vuốt ve tinh thạch, trong mắt đầy vẻ si mê.
Bỗng ngón tay hắn giống như bị kim châm nhói lên một cái, tinh thạch trên tay đột nhiên sáng lên. Tả Mạc ngẩn ra, mạc danh kì diệu nhìn vào tinh thạch đang phát quang. Trong lòng đột nhiên sinh ra một cổ cường liệt xung động giống như có thứ gì đó muốn phun trào.
Quang mang trên tinh thạch dần dần ảm đạm, cỗ cảm giác kia càng lúc càng mạnh.
Đây là chuyện gì?
Hắn hơi hoảng hốt.
"Ngu ngốc, ngươi muốn Trúc Cơ!" Bồ yêu đột nhiên nhảy ra, trên mặt đầy vẻ cười nhạo nhìn Tả Mạc.
"Trúc Cơ?" Tả Mạc lúc này không hề để ý tới ngữ khí châm chọc của Bồ yêu, vội vàng hỏi: "Chuyện gì? Sao lại đột nhiên muốn Trúc Cơ?"
Bồ yêu nhún nhún vai: "Linh lực đủ rồi, tự nhiên phải Trúc Cơ. Ngươi vừa mới chịu sự kích thích của linh lực trong linh thạch nên linh lực trong thể nội… ngô, bừng tỉnh."
"Bừng tỉnh? Ta phải làm cái gì?" Tay chân Tả Mạc chợt cứng đờ.
Đáng chết! Hắn vốn không nghĩ tới chuyện nhanh Trúc Cơ như vậy, hắn không có bất cứ chuẩn bị nào cho điều này cả. Thậm chí hắn còn không biết bước tiếp theo nên làm cái gì cho phải. Hắn vẫn đinh ninh Trúc Cơ cách hắn còn rất xa.
Đúng rồi, mình có thể đi hỏi mấy vị sư bá! Tả Mạc vỗ vỗ đầu, chuẩn bị chạy đến Hỏa Uế nhạn.
Mái tóc dài rủ xuống trán Bồ yêu, đôi mắt dưới mái tóc chợt lóe lên một mạt như đao phong.
"Ngươi không phải muốn có lực lượng sao? Ta có một biện pháp Trúc Cơ kha khá tốt, đảm bảo ngươi không chỉ Trúc Cơ thành công mà tu vi còn đại trướng." Thanh âm lành lạnh của Bồ yêu thấu ra mùi dụ hoặc mê người.
Bước chân Tả Mạc chợt ngừng trệ.
"Ngươi muốn cái gì?" Tả Mạc cắn răng hỏi.
"Hì hì." Bồ yêu chỉ chỉ vào viên tam phẩm tinh thạch trên tay Tả Mạc.
Yêu nhân kia quả nhiên không có ý tốt! Nguyên lai là nhắm đến viên tam phẩm tinh thạch của mình! Tả Mạc đại nộ, hừ một câu: "Ta hỏi sư bá. . ."
"Hì hì, Trúc Cơ a, đó là đệ nhất quan đạo của tu giả. Nhưng rất nhiều người không biết rằng nó cũng là một trong những quan đạo trọng yếu nhất. Nó sẽ trực tiếp ảnh hưởng tới đại đạo tu hành ngày sau của ngươi. Đừng trách ta không đề tỉnh ngươi nha, dùng mấy thứ Trúc Cơ đan kia đối với ngươi không có chỗ tốt đâu!"
Bồ yêu nhởn nhơ nói.
Cảm giác xung động muốn bạo phát kia càng lúc càng mãnh liệt, Tả Mạc cảm thấy tâm tạng mình như muốn nhảy ra ngoài. Lời nói của Bồ yêu vào trong tai hắn tựa hồ cũng trở nên phiêu miểu huyễn hoặc, hư hư ảo ảo.
"Hì hì, mấy tên sư bá kia của ngươi, không phải ta xem thường bọn họ nhưng họ có thể cho ngươi lực lượng lớn đến bao nhiêu? Xem sư phó ngươi đi, cũng không phải là đối thủ của người đã cải dung mạt thức ngươi. Như thế nào, trước nay ta không bạc đãi ngươi nha. 《 Thai Tức Luyện Thần 》 là đồ tốt, còn có kiếm ý nữa… ngô, hiện tại ngươi cũng mò đến bậc cửa rồi! Người như ta trước nay luôn giữ lời."
Bồ yêu nhẹ cười khẽ, khuôn mặt tuấn mỹ vô cùng.
"Chỉ mất một viên tam phẩm tinh thạch nho nhỏ, thế này là tiện nghi cho ngươi lắm rồi. Khu khu một viên tam phẩm tinh thạch, ngươi chịu khó mất chút công phu lại kiếm tới tay ngay ấy mà. Chỗ tốt hôm nay sẽ khiến ngươi được ích lợi vô cùng. Trên đời này có cuộc mua bán nào tốt hơn thế này sao?"
Cảm giác phun trào càng dồn dập cường liệt, những thứ trong tầm nhìn bỗng trở nên vặn vẹo, Tả Mạc cảm giác thân thể mình tựa hồ như bị thứ gì đó nung đốt khó chịu vô cùng.
Miệng khát! Hắn liếm liếm miệng môi, nuốt luôn cả nước bọt.
Hắn có một loại dự cảm, lúc này đi tìm sư phó chỉ sợ không kịp nữa rồi.
"Cho ngươi!" Tả Mạc nghiến răng nghiến lợi, đưa tay cầm lấy viên tam phẩm tinh thạch dùng sức ném cho Bồ yêu, hắn hận không nện chết tên yêu nhân này.
"Hì hì, tuyển chọn sáng suốt đấy!" Bồ yêu nhẹ nhàng tiếp lấy tinh thạch, miệng mở nhẹ: "Bây giờ ngươi mang gốc Hỏa Long thảo kia đến Lãnh Vụ cốc."
"Hỏa Long thảo!" Tả Mạc trợn mắt há mồm, từ trong kẽ răng rít ra ba chữ.
Thằng chết bầm này. . .
Tả Mạc khóc không ra nước mắt, loại khủng bố như Hỏa Long thảo may ra chỉ có nhân vật kinh tài tuyệt diễm như sư huynh mới có thể thừa thụ a! Loại người như mình, chắc chỉ chịu đựng trong phút chốc rồi vì linh lực sụp đổ mà tiêu vong.
Mắt phải Bồ yêu mị mị cong cong như trăng lưỡi liềm, có ý tốt đề tỉnh Tả Mạc: "Thời gian không nhiều đâu."
Cảm giác thiêu đốt trong thể nội càng lúc càng mãnh liệt điên cuồng, Tả Mạc muốn xé nát y phục trên người, huyết quản bây giờ hệt như ống sắt nung đỏ, hắn khát kinh khủng, khó chịu dị thường! Thời gian không nhiều!
Không nghĩ được nhiều như vậy, hắn lấy thần hành phù ra dán lên trên đùi, linh lực toàn thân vận chuyển, bắt lấy Hỏa Long thảo, cả người giống một đoàn hồng vân vụt hướng về phía Lãnh Vụ cốc.
Trong đầu hắn lẩm bẩm
—— Bồ! Tên yêu nhân đáng chết!