Ngồi trong nhà kín mít
Nhìn gió thổi ngoài mưa
Thầm tự hỏi quên chưa
Tĩnh cũ
Đêm nào giật mình mất ngủ
Nhìn lũ thằn lằn con chí chóe trên tường
Ngẫm cuộc đời nhiều giây phút yêu thương
Nên khoảng lặng mỗi đêm thêm nhớ
Cũng cơn gió này mang nên duyên nợ
Hạt cát vô tình chảy nước mắt em
Khăn tay nào để mắt ướt thêm
KHi em tìm ra bờ vai để tựa
Còn cơn gió này hôm nào dãy dụa
Thóat khói khu phố nhỏ đèn vàng
Ra đi tìm chút cao sang
Để chú sẻ nào mỗi sáng nhìn trời ngơ ngác
Cơn gío nào...tóc bạc.....
|