Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 60: Ngộ
Dịch: Tà Phiêu
Biên: keny
Nguồn: 4vn.eu
Đệ thất canh
Mạo hiểm thất bại, đương nhiên là thua, không mạo hiểm, vẫn là thua!
Tả Mạc cắn chặt răng, tim đập thình thịch, dù sao đầu trọc cũng không bị nắm tóc. Nếu thật sự thất bại, hắn cũng không lo nghĩ, đơn giản là nhận tài không bằng người, trả điểm cống hiến là được. Còn nếu không có dũng khí đánh một trận thì nhận thua luôn là được!
Dòng nước chảy xiết rít gào như tiếng sấm, đánh lên từng mảng bọt trắng xóa, một hai phiến lá ngẫu nhiên rơi xuống bị cuốn vào trong dòng nước, nháy mắt đã biến mất tăm mất tích.
Ở dưới dòng nước xiết, Tả Mạc để trần thân mình, vẻ mặt nghiêm nghị, ở trước mặt hắn, từng đạo thủy kiếm tung hoành, thỉnh thoảng, có cá tôm nhảy vào phạm vi thủy kiếm, đều nhanh chóng bị giết nhưng điều kỳ lạ là ngoài thân không hề có một vết thương nào.
Tả Mạc không phút nào dừng lại, không hề ngừng nghỉ điên cuồng luyện kiếm.
Ba vạn ba nghìn sáu trăm nghìn kiếm!
Băng Tinh kiếm linh hoạt như cá vui sướng nhẹ nhàng di chuyển trong nước, dùng tốc độ như tia chớp khiến bậc anh chị tự hào vì tốc độ như loài cá cũng phải chào thua.
Tả Mạc ngừng lại! Hắn tuy mệt đến đỉnh điểm, tinh thần cũng đã tới cực hạn nhưng không hề lơi lỏng, trong ánh mắt tràn đầy vẻ mệt mỏi nhưng đôi mắt vẫn mở trừng trừng, giống như chỉ sợ mình nhắm mắt lại vậy, mệt chết đi được!
Hắn biết, mình lại gặp bình cảnh rồi, [Ly thủy kiếm quyết] có bảy chiêu, sáu chiêu trước không có vấn đề gì nhưng lại vướng mắc ở chiêu thứ bảy. Sáu chiêu đầu, hoặc xuôi dòng nước, hoặc như lốc xoáy, phảng phất có đặc tính của thủy, tự có chỗ kỳ diệu nên Tà Mạc cũng có thể ngộ ra ít nhiều. Nhưng chiêu thứ bảy, Tà Mạc đến bây giờ vẫn không hiểu. Lúc đầu khi ở trên mặt đất, hắn nghĩ mình đã thuần thục chiêu này rồi nhưng khi xuống nước, hắn biết mình đã sai.
Chiêu thứ bảy riêng cái tên đã làm cho người ta sợ hãi, “Ly thủy phần thiên” nếu đổi là “Ly hỏa phần thiên”, Tả Mạc còn có thể lý giải một chút, nhưng thủy, có thể phần thiên sao?
Chiêu này chính là kiếm chiêu lưỡng bại câu thương, cần vận dụng tất cả linh lực, nhập vào trong phi kiếm, kích động giọt thủy tinh trong phi kiếm, nghịch thế tấn công địch nhân.
Chiêu này có rất nhiều chỗ khó khăn, ví như làm thế nào để đầu nhập toàn bộ linh khí vào trong phi kiếm, như làm thế nào để khống chế, mà kích động giọt thủy tinh trong phi kiếm như nào, Tả Mạc tuyệt không dám làm xằng làm bậy. Thật vất vả mới luyện chế được một giọt thủy tinh, nếu chẳng may làm vỡ, như vậy không những cần luyện chế lại, mà cả Băng Tinh kiếm cũng có thể vì trận pháp bên trong xuất hiện vấn đề mà hư hỏng nặng.
Khiến cho Tả Mạc càng cảm thấy khó hiểu lại là kiếm thế của chiêu này. Sáu chiêu trước, có xuôi dòng, có hình cung, có luân chuyển, duy nhất chiêu này, Tả Mạc không thể hiểu được. Nghịch thiên mà lên? Nước làm sao có thể nghịch thiên?
Bộ “Ly thủy kiếm quyết” này mô tả thủy, Tả Mạc còn không thể hiểu được ly thủy là nước gì, nhưng dù sao thì nó cũng là thủy, thủy phải chảy từ chỗ cao về chỗ thấp, sao có thể nghịch thiên đây?
Nhưng mà chiêu này lại như vậy, hơn nữa còn là chiêu cuối cùng. Khi ở trên mặt đất tu luyện, Tả Mạc còn không phát hiện ra, dù sao viên thủy tinh trong kiếm nhẹ nhàng như khí, điều khiển dễ dàng nhưng ở trong nước, dưới sức nước, kiếm thế cũng trở nên vô cùng trầm trọng, vấn đề mới đột nhiên hiện ra.
Vô luận Tả Mạc cố gắng như nào, vẫn không thể sử dụng chiêu cuối cùng này! Thường thường đi được một nửa, Tả Mạc lại không thể tiếp tục được kiếm thế, lại thêm Tả Mạc không dám thúc giục giọt thủy tinh trong phi kiếm nên khó càng thêm khó. Lập tức luyện tập cũng không giải quyết được gì, cứ như vậy, Tả Mạc dừng lại ở chiêu cuối cùng.
Hắn đành không ngừng luyện tập sáu chiêu đầu, luyện càng ngày càng thành thục, thậm chí cảm giác với “thủy” cũng rõ ràng hơn, càng ngày càng sắc nét. Sáu chiêu đầu càng lúc càng nhuyễn, Tả Mạc cũng có lĩnh ngộ. Loại cảm giác này kỳ diệu vô cùng, tựa như cửa sổ mở ra vậy, có thể chứng kiến người bên ngoài cửa sổ nhưng vô luận hắn làm như nào cũng không thể đâm thủng tầng mỏng manh này.
Tả Mạc biết càng về sau nóng vội là vô ích, đây là dấu hiệu của đột phá. Nhưng nhìn thời gian trôi qua, khoảng cách ngày khảo hạch môn phái càng ngày càng gần, Tả Mạc bắt đầu lo lắng.
Hắn biết rõ, đừng nhìn sáu chiêu vô cùng thuần thục của hắn, muốn đánh bại La Ly sư huynh bằng sáu chiêu này, quả là người si nói mộng. So kiếm chiêu, tu vi, kinh nghiệm thực chiến, hai bên không ở cùng một trục hoành. Tả Mạc kém người ta đâu chỉ vạn dặm! Cách duy nhất có thể đánh bại La Ly sư huynh chính là lĩnh ngộ kiếm ý của “Ly thủy kiếm quyết”.
Bởi vì hắn biết, La Ly sư huynh còn chưa lĩnh ngộ kiếm ý, đây cũng là chỗ duy nhất hắn có thể trông vào! Đây cũng chính là chỗ hắn có thể hơn La Ly, hắn từng lĩnh ngộ kiếm ý!
Đây mới là vốn đánh bạc của hắn! Kiếm ý, nói thì rất mờ mịt, hư ảo nhưng đấy là con bài lớn nhất chưa lật của Tả Mạc. Nếu không lĩnh ngộ được kiếm ý, tất cả đều sẽ không tốt, hắn sẽ thua không cần bàn cãi.
Hay là, làm liều chiêu cuối? Tả Mạc không khỏi sinh ra do dự trong lòng, chỉ còn bảy ngày là đến thời hạn khảo hạch của môn phái, nếu lần này thúc dục thủy tinh xuất hiện điều gì ngoài ý muốn thì không còn thời gian để bổ cứu rồi.
Bảy ngày, Tả Mạc còn không xác định được mình có thể luyện chế một giọt thủy tinh không nữa. Cũng không bao lâu, Tả Mạc đưa ra quyết định. Nếu trước khi bắt đầu khảo hạch mà không thể lĩnh ngộ chiêu cuối, trận chiến cùng La Ly sư huynh sẽ hoàn toàn không có phần thắng, mình chỉ có một kết cục, chính là thua.
Mạo hiểm thất bại, đương nhiên là thua, không mạo hiểm, vẫn là thua!
Tả Mạc cắn chặt răng, tim đập thình thịch, dù sao đầu trọc cũng không bị nắm tóc. Nếu thật sự thất bại, hắn cũng không lo nghĩ, đơn giản là nhận tài không bằng người, trả điểm cống hiến là được. Còn nếu không có dũng khí đánh một trận thì nhận thua luôn là được!
Nghĩ đến đây, tâm tình Tả Mạc đối với chuyện La Ly bình tĩnh lại, bắt đầu coi lần này như một khảo nghiệm với mình. Mà hắn, lựa chọn đổ! Hắn cũng không lập tức bắt đầu mà ngồi xuống nhập định để khôi phục linh lực, hắn quyết định thử chiêu này trong tình trạng tốt nhất.
Ba canh giờ sau, Tả Mạc mở to con mắt, trong con người tràn ngập thần quang, lạnh nhạt đầy trấn định. Cũng không biết có phải vì hạ quyết tâm hay không mà lần ngồi xuống này hiệu quả rất cao, không những khôi phục được hết linh lực mà những mệt mỏi của mấy ngày trước đó cũng biến thành hư không.
Tả Mạc đã khôi phục trạng thái tốt nhất nên nhanh chóng vận động thân thể, lần này hắn không dùng tinh thần khống chế phi kiếm mà nắm chặt Băng Tinh kiếm trong tay. Vừa cầm Băng Tinh kiếm, một tia cảm giác lạnh như băng đột nhiên truyền qua cánh tay, đi vào cơ thể hắn, Tả Mạc đột nhiên cảm thấy tinh thần thanh tỉnh. Thì ra thanh kiếm này còn có diệu dụng như vậy! Tả Mạc không khỏi hối hận với ngày thường không tìm hiểu cây phi kiếm này.
Nhưng rất nhanh, lòng hắn liền trở nên thảnh thơi, vấn đề này, để sau hẵng nói. Nhắm mắt cầm lấy kiếm, thu liễm tâm thần, dưới chân hắn không chỗ bám, nhưng hắn vẫn đứng thẳng trong dòng nước, dòng nước chảy xiết không thể hình thành ảnh hưởng quá lớn, giờ phút này, hắn như một cây cột thẳng đứng trong dòng nước chảy xiết, thật sự quỷ dị không nói nên lời.
Nhớ lại từng điểm chi tiết mấy ngày nay luyện kiếm, cảm thụ hương vị nước sông chảy bên người, cảm thụ khí tức giọt thủy tinh bên trong phi kiếm, Tả Mạc thả lỏng tâm thần. Tất cả những thứ đó ngắt quãng rồi lại tụ tập cùng một chỗ, trong óc Tả Mạc giống như một sợi chỉ vô hình, bị một bàn tay to nhẹ nhàng kích thích.
Tả Mạc mở choàng mắt!
“Cách!”. Thanh âm hùng hồn nặng nề lao ra khỏi lồng ngực hắn, dòng nước chảy xiết bỗng dưng bị kiềm hãm.
Không có dòng nước chảy xiết, cũng không có lốc xoáy, dòng nước bên người hắn lặng yên không nhúc nhích.
Nhưng đúng lúc này, Tả Mạc chậm rãi giơ Băng Tinh kiếm lên cao. Vẻ mặt Tả Mạc cố hết sức, gân xanh lộ rõ trên trán, đôi mắt thì trợn trừng lên, tóc gáy dựng đứng, Băng Tinh kiếm trên tay nặng tựa thiên quân, dù tiến lên phía trước một điểm cũng vô cùng khó khăn.
Tả Mạc bỗng chứng kiếm một cảnh tượng. Khi linh lực cả người hắn như thủy triều mãnh liệt lao vào Băng Tinh kiếm, giọt thủy tinh bình thường bỗng xao động rồi nổ tung!
Oanh!
Tâm thần Tả Mạc chấn động! Trong mơ hồ, hắn nhìn thấy giọt thủy tinh bị nổ thành vô số giọt nước sương mù!
Đột nhiên, Tả Mạc nghĩ đến cảnh tượng trong thức hải, hỏa cầu đỏ đậm lơ lửng trên hư không cũng đột nhiên nổ tung, cảnh tượng đấy giống hệt như thế này!
Ngự thủy như hỏa! Những từ này như tia chớp đâm thẳng vào tâm linh hắn.
Bỗng giật mình, hắn mở rộng đôi mắt, tầng chướng ngại như tờ giấy mỏng đã bị hắn nhẹ nhàng đâm thủng, hiện ra một thế giới mới trước mắt hắn. Trong mắt hắn, thủy châu hóa thành thủy vụ trong phút chốc biến thành hỏa diễm, nhưng hỏa diễm này không phải màu đen như trong thức hải mà là trong suốt. Một đóa hỏa diễm trong suốt hình thành từ nước, chúng nó khẽ nhảy múa, hoàn toàn vô sắc. Không có nét yêu dị như đóa hỏa diễm trong thức hải, đóa hỏa diễm này nhã nhặn tựa thục nữ, chúng che kín cả thân hình Băng Tinh kiếm.
Tả Mạc lại chậm rãi giơ Băng Tinh kiếm lên cao, tất cả nước sông chung quanh điên cuồng lao đến bên cạnh Băng Tinh kiếm, hình thành một đóa “hỏa diễm” vô cùng to lớn!
Đóa hỏa diễm quỷ dị vừa hình thành, Tả Mạc chấn động, cánh tay cố hết sức ổn định lại! Kiếm thế phảng phất như mất đi trở ngại, đột ngột tăng tốc!
Oanh! Băng Tinh kiếm nho nhỏ, cùng vô số nước tạo thành hỏa diễm thủy hình hung hăng chém về phía bầu trời!
Cùng lúc đó, trên Không Không sơn, Tân Nham mở to mắt , thân hình nhanh chóng biến mất rồi xuất hiện trên vách đá Điển Tịch thất. Hắn kinh ngạc nhìn Đãng Thiên Hà dưới chân.
Một đóa hỏa diễm thủy lưu, nghịch thế chỉ thiên mà lên, pha tạp với hỏa diễm do nước sông không tinh khiết, toát ra khí thế dữ dằn của lửa!
Là ai đang luyện kiếm sao? Có thể luyện thành kiếm ý, thiên phú cũng được! Hơn nữa kiếm ý độc đáo như vậy, hắn còn chưa từng gặp qua, hắn thấy được, đóa hỏa diễm thủy hình này là do vô số kiếm ý ước thúc thủy đạn dữ dằn mà thành!
Trong giây lát, hắn đột nhiên nhớ tới một quyển kiếm quyết trong điển tịch, không khỏi biến sắc.
Chẳng lẽ là bổn môn đệ tử? Chỉ trong thời gian do dự chốc lát này, đóa hỏa diễm thủy hình đột nhiên nổ tung!
Tả Mạc ở phía dưới nhìn về phía đóa hỏa diễm thủy hình xinh đẹp vô cùng ở trên cao, rất muốn cười nhưng cả người hắn vô lực, trong mắt đầy vẻ hoảng hốt. Oanh, hỏa diễm thủy hình bỗng nổ tung trên bầu trời, luồng nước nặng mấy ngàn cân nhanh chóng rơi xuống, thân hình Tả Mạc chợt không ổn định, phút chốc đã biến mất không thấy tăm hơi.
Các bợn muốn có bom. Đã có bom cho các bợn. Vậy thì vì lí do gì các bợn hok vào đây vote cho thím Tưởng một phát. Cuối tháng rầu đấy, sắp tổng kết tới nơi mà cứ thế này à. Thế là sâu??? Là sâu???
Link này, vào vote nhanh còn giề nữa:http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=67500
Last edited by Lang Thang; 09-11-2010 at 03:26 PM.
|