Buổi chiều chỉ có một chương tổng hợp chương trình cho nên có tới 3 lớp học, vì để tránh Đỗ Vân Long cùng Cố Tư Hân, Đỗ Thừa cố ý ngồi ở một góc khuất
Sau khi vào học, Đỗ Thừa thấy Cố Tư Hân thỉnh thoảng tìm kiếm mình, bất quá mỗi khi Cố Tư Hân nhìn qua đều bị Đỗ Thừa lấy tấm ngăn máy vi tính che lại, mà Đỗ Vân Long ngồi ở bên cạnh Cố Tư Hân, hắn tựa hồ phát hiện vị trí của Đỗ Thừa nên vừa cố ý vừa vô tình chặn ngang tầm mắt của Cố Tư Hân, vì vậy cho nên khi hết chương trình học, Cố Tư Hân cũng không tìm thấy Đỗ Thừa.
Sau khi tan học, Đỗ Thừa cũng không có vội vã rời đi, mà là tiếp tục lưu lại phòng máy, bởi vì Đỗ Thừa không có máy tính,nên hệ máy tính là chổ mà Đỗ Thừa có thể sữ dụng, cho nên bình thường sau khi tan học Đỗ Thừa thương ở lại sữ dụng cho đến khi bảo vệ tắt cầu dao điện mới về.
Rời khỏi học viện, sắc trời đã tối, Đỗ Thừa mang theo balo hướng bệnh viện của thành phố F đi tới.
Mục tiêu của Đỗ Thừa chính là bệnh vệnh bởi vì chỉ có ở đó mới có ngưới thân của hắn – Lý Trân mẹ của Đỗ Thừa
Lý Trân ở thời điểm Đỗ Thừa 17 tuổi bị tai nạn giao thông nên trở thành người thực vật suốt 4 năm qua
Bởi vì tiền viện phí rất lớn nên Đỗ Thừa mới hướng Đỗ gia vay tiền đây cũng là là duy nhất hắn vay tiền của Đỗ gia
Ở căn tin mua cơm hộp, Đỗ Thừa liền đi thang máy lên tầng 16
Bởi vì Đỗ gia ra mặt cho nên bệnh viện cấp cho mẹ Đỗ Thừa phòng bệnh 1 người và 1 y tá
Đỗ Thừa vừa bước vào liền thấy y tá đang lau mặt cho mẫu thân hắn 1 cách nhẹ nhàng và cẩn thận
Y tá tên là Tô Tuệ, là người chiếu cố mẫu thân Đỗ Thừa bốn năm nay, có thể nói là tận tâm tận trách.
“Đỗ Thừa, ngươi đã đến rồi à.”
Thấy Đỗ Thừa đẩy cửa tiến vào, Tô Tuệ liền hướng Đỗ Thừa lộ vẻ quan tâm mỉm cười.
“Tuệ di, ngươi còn chưa tan tầm sao?” Đỗ Thừa trên mặt lộ vẻ thản nhiên tươi cười, chỉ có đối mặt với người của Đỗ gia, Đỗ Thừa mới ra vẻ lạnh lùng.
“Ân, nhanh, ta nghĩ ngươi không sai biệt lắm cũng nên đến đây, dù sao cũng không có việc gì làm cả nên chờ ngươi đến rồi mới về.” Tô Tuệ cầm trong tay khăn mặt đã tẩy sạch, nhìn thoáng qua Đỗ Thừa thấy trong tay hắn là hộp cơm , cau mày nói:“Như thế nào lại ăn cơm hộp,ở tuổi của ngươi ăn vậy đến trường sao học được,hay là như vầy ta mời ngươi ăn cơm nhé.”
“Không cần, Tuệ di, lần sau đi, ngươi cũng nên trở về.” Đỗ Thừa biết tình huống trong nhà của Tô Tuệ tuy không phải nghèo nhưng vẫn phải nuôi 2 con đi học .Một học trung học , 1 học cao học cho nên cũng chẵng khá giả gì
Tô Tuệ tựa hồ biết Đỗ Thừa suy nghĩ cái gì, có chút yêu thương nhìn Đỗ Thừa liếc mắt một cái sau, nói:“Hài tử ngốc, ăn một chút cơm thì có gì đâu mà tốn kém, như vậy đi ngày mai ta mang theo 1 ít thức ăn cho ngươi ăn nhé.”
Đỗ Thừa biết Tô Tuệ coi mình như con cháu trong nhà nên chỉ đành phải gật đầu
Thấy Đỗ Thừa đáp ứng, Tô Tuệ lúc này mới thu thập đồ đạc đi ra ngoài
Đỗ Thừa ăn xong thức ăn rồi lại ngồi cạnh mẫu thân
Mẫu thân biến thành người thực vật Đỗ Thừa không có biện pháp gì làm cho mẫu thân tỉnh lại nên chỉ biết ngồi nói chuyện với bà mà thôi
“Mẹ, hôm nay ta lại bị xa thải , tên Đỗ Vân Long kia thấy ta tìm được công việc mới thì đều phá hư cả.”
“Ở thành phố F này, Đỗ gia có quyền có thế, có mấy ai mà không sợ thế lực của Đỗ gia đâu, hoàn hảo, cũng phải cảm tạ Đỗ Vân Long, cảm tạ hắn tự cho mình thông minh, hắn làm sao biết được, mỗi lần xin việc ta đều thanh toán tiền lương trước,…”
“Còn có, mẹ, ngươi có nhớ hay không lần trước ta nói với người về nữ hài tử kia, nàng kêu là Cố Tư Hân, kỳ thật, con rất thích nàng”
“Mẹ, Tư Hân nàng hôm nay mời ta đi tham gia sinh nhật của nàng, ta thật sự rất muốn đi.”
“Bất quá con đã cự tuyệt lời mời của nàng, bởi vì con biết con với nàng thật sự không có kết quả, ít nhất hiện tại không phải, nhà của nàng cũng chẳng kém Đỗ gia nên nếu con quen nàng thì sẽ làm mất mặt nàng .”
Nhắc tới Cố Tư Hân, Đỗ Thừa thần sắc có chút ảm đạm, có chút mất mát, hoàn hảo, từ nhỏ đến lớn trải qua những chuyện không hay, làm cho tâm trí của Đỗ Thừa rất kiên cường.
“Mẹ, người chừng nào mới tỉnh lại đây, nếu người tỉnh lại chúng ta sẽ rời khỏi đây, Đỗ gia kia chúng ta không cần, chúng ta sẽ đến Đại Lý , nơi đó rất là đẹp...”
Đỗ Thừa vừa nói vừa cầm mẫu thân cứ thế nói hết 2 giờ liền .Sau đó hắn lặng lẽ xach balo rời khỏi bệnh viện
Đỗ Thừa hiện tại đang ở khu Thượng Bộ Đình một khu sinh hoạt cũ kĩ, nơi đó kiến trúc đã hư hại rất nhiều
Thượng Bộ Đình cách bệnh viện rất xa, cách học viện cũng rất xa, đi bộ trong lời nói, ít nhất cần 15 phút đến 20 phút thời gian, ỡ giữa con có cái cầu ngăn cách Thượng Bộ Đình với đô thị phồn hoa.
Đỗ Thừa mỗi ngày đều phải đi đi về về trên con đường này, tuy rằng đèn đường đã cũ, nhưng mà hắn đối với tình hình giao thông cũng là thập phần quen thuộc, theo sông Hoàn Thành hướng tới phía trước đi đến, chỉ cần đi đến cuối chỗ, chính là Thượng Bộ Đình .
Nhớ tới việc Cố Tư Hân mời tiệc sinh nhật hắn càng thêm ảo nảo trên người không có 1 bộ đồ cho ra hồn lấy gì mà đi dự tiệc sinh nhật người ta chứ
Đỗ Thừa trên mặt hiện lên nổi lên một tia cười khổ, lắc lắc đầu, tựa hồ muốn làm tan đi sự khổ sở trong lòng.
Đúng lúc này, Đỗ Thừa bỗng nhiên cảm giác trên đầu đau xót, giống như là bị vật cứng ném vào đầu.
Ăn 1 phát đau, Đỗ Thừa vội vàng đưa tay hướng trên đầu sờ soạng, tay có cảm giác ướt,Đỗ Thừa nhìn vào tay lộ ra 1 ít máu.
“Là ai dùng vật ném ta?”
Đỗ Thừa phản ứng đầu tiên, chính là có ngươi đùa giỡn với hắn .Bất quá, Đỗ Thừa nhìn thoáng qua bốn phía, chẳng thấy 1 ai
Tìm không thấy người, vậy chỉ có thể tìm ‘Hung khí’ , Đỗ Thừa đem ánh mắt xuống mặt đường , Đỗ Thừa liền phát hiện‘Hung khí’.
Đó là một cục màu đen sẫm, vừa nhìn qua thì thấy đây là 1 cái nhẫn .Chiếc nhẫn tạo hình thập phần kỳ lạ, nó hình thoi lại màu đen chẳng phải vàng hay bạc
Đem nhẫn nhặt lên, Đỗ Thừa phát hiện nhẫn giống như là ôn ngọc bình thường, căn bản là không có nửa điểm kim chúc, mà trên mặt nhẫn,còn có khắc văn tự kì quái
“Đây là cái nhẫn gì, như thế nào lại kỳ quái như vậy?”
Đỗ Thừa lại nhìn thoáng qua bốn phía, xác định không có người khác, thập phần khó hiểu lẩm bẩm.
Đỗ Thừa đánh giá cẩn thận quan sát chiếc nhẫn 1 lúc rỗi đeo nhẫn vào
Ngay tại thời điểm Đỗ Thừa đeo vào, thì bỗng nhiên cảm giác như vô sỗ cây kim đâm vào ngón tay
Đỗ Thừa có thể cảm giác được chiếc nhẫn hấp thu máu của hắn nên muốn cởi ra nhưng cố gắng thế nào cũng không cởi ra được
Ngay tại lúc Đỗ Thừa nghi hoặc, thì một màn kì quái lại đã xảy ra.