“Chứng thực ADN, trí năng bắt đầu tiến hóa “
Một âm thanh nhu hòa vang bên tai Đỗ Thừa, rồi xuất hiện một màn hình trước mặt hắn
“Trí năng tiến hóa xong.”
“Thỉnh ngài chọn lựa NPC (ta chăng hiểu chổ này >,<).”
Ngay sau đó, một giọng nữ vang lên bên tai Đỗ Thừa cùng lúc đó trên màn hình hiện lên 2 nhân vật
Bên trái là một gã mặc áo đen tựa như vệ sĩ, dáng người hoàn mĩ ,dung mạo thanh tú làm Đỗ Thừa cảm giác có chút xấu hổ vô cùng, tuy rằng chỉ là một nhân vật cách hóa, nhưng cũng không tránh khỏi ghen tị một ít.
Mà bên phải, là 1 cô gái giống như tiên tử xinh đẹp với thân thể tuyệt mỹ, cùng cảm giác thánh khiết làm cho Đỗ Thừa thiếu chút nữa có chút cảm giác hít thở không thông.
“Thỉnh ngài lựa chọn trí năng NPC, ngài có thể dùng tâm niệm lựa chọn, cũng có thể chạm vào màn hình để lựa chọn.”
Ngay tại thời điểm Đỗ Thừa đang tán thưởng, giọng nữ ngọt ngào lại vang lên.
“Tâm niệm là cái gì?” Đỗ Thừa có chút khó hiểu
“Tâm niệm chính là tinh thần niệm lực, ngài có thể dùng tinh thần niệm lực để kết nối với trí năng NPC”.Giọng nữ lại vang lên
Nghe giọng nữ giải đáp, Đỗ Thừa không khỏi hết sức hiếu kỳ :“Ta có thể dùng ý thức nói chuyện với ngươi à?”
“Đúng vậy, ngài trước hết nên chọn trí năng NPC .”
“Hảo, ta lựa chọn nữ .” Đỗ Thừa thật không ngờ có thể dùng ý thức trao đổi về phần lựa chọn thằng ngu cũng biết là nên chọn nữ rồi (cái này ta chế thêm ^,^!)
Đỗ Thừa vừa lựa chọn xong, hình ảnh nam tử biến mất thay vào đó hình ảnh nử tử chuyển vào chính giửa màn hình.
“Ngài hảo, chủ nhân, cám ơn ngài lựa chọn ta làm trí năng NPC của ngài, vì để dể xưng hô xin ngài cấp cho ta 1 cái tên.”
Trên màn hình nữ tử giống như có sinh mệnh hướng Đỗ Thừa nói
“Đã kêu Hân nhi đi.”
Cô gái ngọt ngào mỉm cười, làm cho Đỗ Thừa nhớ tới Cố Tư Hân, tuy rằng cô gái dung mạo kiều diễm đến nghịch thiên, nhưng mà so với Cố Tư Hân thì cảm giác khác xa
“Ta phải xưng hô với ngài ra sao?” Hân nhi lại hỏi.
“Gọi ta là Đỗ Thừa đi...” Tuy rằng là chủ nhân của 1 cô gái kiều diễm nhưng Đỗ Thừa vẫn chọn cách xưng hô ngang hàng
“Đỗ Thừa, thỉnh ngài vì Hân nhi chọn tính cách ngoại nhân , hoặc là tính cách người thân.”
Đỗ Thừa suy nghĩ rồi nói:“Ta chọn tính cách người thân”
Lúc này Hân nhi vô luận là chổ nào cơ hồ đều đạt đến hoàn mỹ, cho nên Đỗ Thừa cũng không muốn thay đổi cái gì
“Cài đặt xong, hệ thống trí năng đã được lưu lại.”
Ngay sau đó mà hình trở nên tối sầm lại sau 3 giây lại sáng lên
Lúc màn hình mở ra Hân nhi không còn mặc đầm nữa mà đã chuyển sang bộ đồ thỏ rồi (giống Adutl Game quá >,<!)
Trên đầu là 2 lỗ tai màu đen, trên người mặc bộ bikini mà đen ,bộ ngực căng phồng khiêu gợi,cặp chân dài thon thả.So với trước đó đúng là khác nhau 1 trời 1 vực.
Yêu tinh, Hân nhi lúc này cho Đỗ Thừa cảm giác, chính là mười phần yêu tinh
Chậm rãi mở hai mắt, Hân nhi lúc này giống như là có sinh mệnh bình thường, hai mắt linh động bên trong xuất hiện nét mê người, trên mặt cũng lộ ra vẻ tươi cười ngọt ngào.
Thân mình mê người , bộ ngực như muốn nhảy ra ngoài vậy, Hân nhi đặt nhẹ bàn tay lên môi hướng Đỗ Thừa hôn gió thập phần quyến rũ nói:“Hi, chủ nhân thân ái của ta , cám ơn người cho Hân nhi sinh mệnh, Hân nhi thật sự là yêu người chết mất.”
Nhìn Hân nhi tươi cười quyến rũ như vậy Đỗ Thừa cảm giác như người thật vậy
Sờ sờ cái mũi, xác định không có máu mũi chảy ra, Đỗ Thừa mới đứng dậy đưa chiếc nhẫn ra hỏi:“Hân nhi, đây là cái gì?”
Hân nhi thập phần quyến rũ nhìn Đỗ Thừa liếc mắt một cái, trong ánh mắt tràn ngập ý tứ khiêu khích , hồi đáp:“Đỗ Thừa thân ái, đây là máy tính trí năng nhân tạo của năm 3009.”
Được Hân nhi giải đáp, Đỗ Thừa hơi khó hiểu, năm 3009 cũng chính là một ngàn năm về sau, vì cái gì mà máy tính 1000 năm sau lại ở đây.
Xuyên qua thời gian ư ?
Bất quá, chỉ sợ cũng chỉ có khoa học kỹ thuật trong tương lai, mới có thể làm đượcnhìn lại cái nhẫn 1 cách hiếu kỳ :“Vì cái gì mà nó lại xuất hiện ở đây?”
Nghe Đỗ Thừa hỏi, Hân nhi cũng chưa trả lời trên mặt tia quyến rũ cùng ý cười biến mất không thấy.
“Câu hỏi này, không thể trả lời.”
Ước chừng mười giây thời gian sau, Hân nhi mới trả lời sau đó im lặng. Tựa hồ đã tạm dừng.
“Hắc, thằng què mày đứng đó làm gì , biến ngay?”
Mà đúng lúc này, một âm thanh có chút âm dương quái khí ở bên cạnh Đỗ Thừa vang lên, ngay sau đó, một người mặc áo cụt tay cùng với quần bò tiến sát tới người Đỗ Thừa.
Người thanh niên trên người còn có mấy hình xăm, hơn nữa âm thanh có chút âm dương quái khí
Nghe được âm thanh, Đỗ Thừa lúc này mới ý thức được đã đứng đây được vài phút , bất quá, khi Đỗ Thừa nhìn đến người thanh niên sắc mặt cũng khẽ biến.
“Cường ca, có chuyện gì sao?”
Đỗ Thừa nhận ra người thanh niên, hắn tên đầy đủ là Lý Cường, tuy không có làm chuyện gì ác nhưng rất hay trấn lột người khác , Đỗ Thừa cũng đã ăn không ít đau khổ từ hắn (mịa , thế mà không ác pó tay tác giả @_@!)
Mà lúc Đỗ Thừa nói chuyện màn hình cũng không có biến mất, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tầm mắt của Đỗ Thừa.
“Dạo này hết tiền xài cho nên lão tử kiếm ngươi vay ít tiền ,nhanh đưa đây đi.” Lý Cường chân như củ cải , đi hinh chử bát (bó tay thằng nay ^_^), ngữ khí rất là lưu manh
“Ta có tiền, mà có tiền cũng chẳng đưa cho ngươi.” Đỗ Thừa lui về phía sau từng bước, nói.
“ Ngươi mà không đưa lão tử giáo huấn ngươi một chút, nhìn xem ngươi dám hay không dám đưa tiền.” Lý Cường hiển nhiên là khi dễ Đỗ Thừa, hơn nữa Đỗ Thừa là người què, căn bản là không phải đối thủ của hắn, muốn chạy cũng chạy không thoát, cho nên càng thêm không kiêng nể gì, nâng chân lên, hướng tới bụng Đỗ Thừa hung hăng đá tới.
Đỗ Thừa chân có tật, ngay cả đi còn có chút không tiện, như thế nào có khả năng né 1 cước của Lý Cường, bị 1 cước vào bụng, Đỗ Thừa ôm bụng mồ hôi chảy đây trên mặt.
“Nói, ngươi rốt cuộc có đưa tiền không, nếu không đưa lão tử đem cái chân còn lại cũng đánh què .” Lý Cường có chút dữ tợn đe dọa nói, hoàn toàn không vì Đỗ Thừa là người tàn tật mà nương tay
“Ta không đưa cho ngươi.” Đỗ Thừa sắc mặt trắng bệch đáp
“Con mẹ ngươi, còn dám mạnh miệng, muốn chết có phải không.” Lý Cường soát người không có, nên đạp Đỗ Thừa thêm một cước.
Hoàn hảo là cước này tuy mạnh nhưng trúng phần thịt nên cũng ít đau
“Đã bị ngoại lực công kích, hệ thống phòng ngự phản kích có hay không khởi động.” Mà đúng lúc này, thanh âm Hân nhi lại vang lên, chỉ thanh âm bên trong tràn ngập một ít cơ giới hoá , hơn nữa trên màng Hân nhi cũng không có nửa động tĩnh, ánh mắt vẫn nhắm.
Đỗ Thừa không rõ theo như lời Hân nhi hệ thống phòng ngự phản kích là cái gì, cũng không hiểu được Hân nhi vì cái gì mà đột nhiên biến thành cái dạng này, bất quá, Đỗ Thừa vốn không có lựa chọn, cũng chẳng có thời gian suy nghĩ nên lựa chọn có.
“Hệ thống phòng ngự phản kích mở ra, tiến vào trang thái khống chế thần kinh.”
Sau khi thanh âm của Hân nhi vang lên, Đỗ Thừa phát hiện thân thể trở nên mất khống chế những đau đớn khi nãy biến đâu mất
Mà phía sau, trên màn hình Hân nhi đột nhiên mở mắt, cả người cũng nhất thời có linh tính, mọi hoàn cảnh hiện lên trong đầu của Đỗ Thừa:“Bại hoại, dám dánh chủ nhân thân ái của ta , xem ta như thế nào thu thập ngươi.”
Hân nhi vừa nói xong, Đỗ Thừa liền ‘Thấy’ chân mình quét ngang, làm cho Lý Cường ngả xuống , hơn nữa thuận thế dẫm lên người Lý Cường.
Lý Cường bị dẫm lên người, Đỗ Thừa thấy Lý Cường sắc mặt trở nên thập phần tức giận, lại dữ tợn, nắm quyền đầu hướng tới mà đấm.
Nếu đổi lạ là Đỗ Thừa thì tuyệt đối trốn không thoát , nhưng Đỗ Thừa phát hiện thân thể nhẹ nhàng, lấy chân làm trụ, nghiên mình linh hoạt liền tránh được Lý Cường chính diện đánh tới, sau đó lấy một con dao (lúc này chưa biết lấy đâu ra con dao @_@!), chém vào gáy của Lý Cường .
Bị Đỗ Thừa chém trúng, Lý Cường trực tiếp mất đi tri giác lập tức hôn mê
Từ lúc tránh né đến lúc phản kích diễn ra một cách nhanh chóng làm cho Đỗ thừa có chút mộng
“Thế nào chủ nhân thân ái, Hân nhi lợi hại không?” Thu thập xong Lý Cường, trên màn hình Hân nhi đem ánh mắt chuyển hướng về phía Đỗ Thừa, thập phần đắc ý nói.
Mà lúc này, Đỗ Thừa đã cảm giác được đau đớn trên người, hiển nhiên là đã khôi phục quyền khống chế thân thể
Đỗ Thừa thật không ngờ trí năng NPC lại có công năng này, tán thưởng nói:“ Xác thực rất lợi hại.”
Nói xong, Đỗ Thừa nhìn thoáng qua Lý Cường đang hôn mê, nói tiếp:“Hắn thế nào, không có việc gì chứ?”
“Không có việc gì chỉ là nhẹ nhàng đánh hắn vài cái mà thôi, hôn mê lập tức hồi ngay đó mà.” Hân nhi tin tưởng mười phần nói
Đỗ Thừa có chút không ngờ, tính cách Hân nhi quá giống con người chỉ là không có thân thể bên ngoài mà thôi
Bất quá hiện tại không phải là thời điểm để ca thán, điều mà Đỗ Thừa hiện tại phải làm là thừa dịp không có người rời đi, hắn không muốn người khác thấy rồi sinh ra hiểu lầm