Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 89: Ngốc yêu
Dịch: _Gàviệttrì_
Biên: Thần
Nguồn: 4vn.eu Dốt yêu:0 (18)::0 (18)::0 (18):
"Ngươi có biết gì về nữ nhân không?" Bồ yêu hỏi.
"Nữ nhân." Tả Mạc ánh mắt kỳ quái nhìn Bồ yêu, vấn đề ngu ngốc như thế, chẳng lẽ lần bị thương này ảnh hưởng đến đầu óc hắn ? Thần trí đã không còn rõ ràng nữa rồi ? Hắn hảo tâm nhắc nhở nói: "Lý Anh Phượng sư tỷ, Tiểu Quả, sư phó các nàng đều là nữ nhân."
Sương khói tán đi, xuất hiện một cái ôn tuyền (ao nhỏ). Lượn lờ trong đám hơi nước, một đám nữ tử xinh đẹp như ẩn như hiện đang tắm, các nàng mị nhãn như tơ, hết sức hấp dẫn. Da thịt bóng loáng như ngọc, bên trong làn hơi nước giống như có ma lực hấp dẫn ánh mắt Tả Mạc.
Nhóm mỹ nhân coi như không có ai vui cười chơi đùa, coi Tả Mạc như là không khí.
Đáng thương cho Tả Mạc, trước giờ hắn làm gì đã gặp qua trường hợp thế này, nhất thời như bị sét đánh, ngây người đương trường, tiếng cười lẫn với tiếng thở dốc của các mĩ nhân chui vào trong tai, hắn chỉ cảm thấy cổ họng khô khốc, cả người rạo rực, trong thân thể giống như có cái gì rục rịch. (Biên: rục rịch gì vậy )
Đây là pháp quyết gì?
Tả Mạc cảm thấy tim mình đập càng lúc càng nhanh, cơ hồ muốn từ trong lồng ngực hắn đi ra, không khống chế được mà nhảy lên.
Hắn dùng khí lực toàn thân gian nan nuốt nuốt nước miếng, nhận thấy toàn thân không bình thường, tuyệt đối không bình thường! Hắn thầm vận linh lực, không có tác dụng gì cả, trong lòng kinh hãi không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Pháp quyết thật là lợi hại! Mê trận thật là lợi hại!
Bình tĩnh! Bình tĩnh!
Là giả tượng! Là giả tượng!
Tả Mạc thầm nhủ bản thân, lúc này tốt nhất nên nhắm mắt lại, nhưng không biết như thế nào, mí mắt hắn cư nhiên lại không nghe sai sử ( DG: nghe mới là lạ, là mềnh dại gì mà nhắm vào. Biên: mềnh cũng thế ). Giống như trong ôn tuyền kia là một thế giới thần kì, hấp dẫn ánh mắt hắn. Nếu không phải hắn mạnh mẽ tự nhịn xuống, hai chân hắn đã theo bản năng bước gần về phía trước.
Đoạt lấy hồn phách, vô hình vô ảnh câu dẫn tâm thần... những thân ảnh hiện ra chỉ là ảo giác, tia thần trí cuối cùng của Tả Mạc phán đoán: Đám mỹ nhân đang tắm này, thực ra chính là ảo ảnh của một mê trận cấp cao.
Tứ phẩm? Hay ngũ phẩm?
Trong người toàn thân nóng lên, hô hấp hoàn toàn biến mất, tâm thần khó bình tĩnh, linh lực vận chuyển bị cản trở…
Hắn theo bản năng lại nuốt nuốt nước miếng, nhưng đúng vào lúc này, đồng tử Tả Mạc chợt khuếch trương.
Sương mù nóng hầm hập đột nhiên biến mất vô tung vô ảnh, hiện ra thân ảnh đám mỹ nữ thiên kiều bá mị, khuôn mặt xinh đẹp động lòng người, dáng người ngạo nhân, da thịt nhẵn nhụi như bạch ngọc, còn có...
Trùng kích trước nay chưa từng có như điện lưu tập kích toàn thân Tả Mạc, hô hấp hắn căng cứng lại, trái tim tại giờ khắc này cũng tạm dừng đập.
Đây là tuyệt chiêu sao...
Nhưng mà, tất cả mỹ nhân đột nhiên yên lặng, tựa như trúng phải tà thuật, đứng yên không nhúc nhích. Sau đó, các nàng nhanh chóng già nua héo rũ bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được, da thịt khỏe mạnh tràn đầy hấp dẫn mất đi vẻ sáng bóng, dần xạm đen lại, những nếp nhăn khô héo như vỏ cây chằng chịt hiện ra. Dung mạo mỹ lệ của các nàng nhanh chóng tiều tụy, mất đi sinh cơ.
Da thịt hoại tử, hư thối, lộ ra xương cốt âm u.
Trong nháy mắt, một đám mỹ nữ thiên kiều bá mị đã trở thành một đám khô lâu khô héo.
Trong lồng ngực bốc lên, Tả Mạc chỉ cảm thấy giống như ăn phải vô số ruồi bọ, thiếu chút nôn mửa! Sau phen biến hóa ghê tởm này, toàn thân huyết mạch hắn giống như đi ngược chiều, suýt nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Sát chiêu thật hung mãnh...
Tả Mạc trong lòng sợ hãi thầm than không thôi, người có thể sáng chế mê trận thế này thật quá là lợi hại! Hắn không hề cảm nhận được một tia linh lực, có thể nói vô hình vô ảnh mà đả thương người. Nhưng vào lúc này, bên tai nghe được một tiếng "tê tê", cảnh tượng trước mắt đột nhiên vặn vẹo, như bị cái gì đó hút đi.
Mỹ nữ, khô lâu, ô vuông trắng đen, tất cả đều biến mất không còn dấu vết.
Hắn nhìn thấy Bồ yêu đang giương miệng hút lũ sương khói đi, vẻ mặt tỏ ra vô cùng thỏa mãn. Bồ yêu khôi phục từ lúc nào? Chẳng lẽ mê trận vừa rồi bị Bồ yêu phá hư?
Bồ yêu ngậm miệng lại, quay sang nhìn về phía Tả Mạc, nhẹ nhàng bỏ lại một câu: "Ngươi chảy máu mũi ."
Tả Mạc sửng sốt, vội vàng sờ sờ cái mũi, quả nhiên nhiễm đỏ!
"Ha ha ha ha ha ha..." Bồ yêu tùy ý cuồng tiếu, vẻ mặt bỡn cợt nhìn Tả Mạc, Tả Mạc hoàn toàn không hiểu.
Chảy máu chứng tỏ mê trận đối phương quá lợi hại , mình cư nhiên bất tri bất giác bị thương chảy máu, vậy thì Bồ yêu cười cái gì?
Hắn cứ cảm thấy Bồ yêu cười cực kỳ quái dị.Trong lồng ngực hắn vẫn còn cảm thấy khó chịu nói không nên lời, tuyệt chiêu cuối cùng, lực sát thương rất kinh người,cảm giác ghê tởm mãnh liệt giờ vẫn khiến hắn sợ hãi.
Bồ yêu thật vất vả mới tỉnh táo lại, giờ đang liếc mắt nhìn Tả Mạc, lại hắc hắc cười rộ lên. Hắn nhìn lướt qua tờ giấy hồng nhạt trên tay Tả Mạc, đoạt tới, nhét vào miệng, nhai kĩ hai lần rồi nuốt vào . Lần thứ hai hắn lộ ra vẻ mặt thỏa mãn.
"Ngươi... Ngươi lại ăn giấy?" Tả Mạc chỉ vào Bồ yêu, vẻ mặt không thể tin ngơ ngác hỏi.
"Âm khí tinh thuần thế này, lãng phí rất đáng tiếc." Bồ yêu vươn đầu lưỡi đỏ tươi liếm liếm khóe miệng, tiếc rẻ nói.
"Ngươi tỉnh lại từ lúc nào?" Tả Mạc ngơ ngác hỏi.
"Lúc mê trận bắt đầu." Bồ yêu hắc hắc cười, nhưng Tả Mạc rõ ràng thấy ánh mắt hắn nhìn mình có chút là lạ.
"Ngươi khôi phục ?" Tả Mạc quyết định quan tâm Bồ yêu một lần.
"Không dễ dàng như vậy." Bồ yêu vặn vặn eo lưng, lười biếng nói: "Lần này chịu hao tổn quá lớn, nếu muốn khôi phục không phải ngày một ngày hai mà được." Từ vẻ mặt hắn xem ra, tựa hồ đối với thương thế của mình không quá để ý cho lắm.
Xem ra tình huống so với chính mình tưởng tượng còn tốt hơn, Tả Mạc trong lòng an tâm một chút, hắn nghĩ đến đám mỹ nữ vừa chứng kiến lúc nãy, vội vàng hỏi: "Mê trận vừa rồi là thứ gì? Quá lợi hại ! Không ngờ bất tri bất giác lại bị thương!"
"Ha ha ha ha ha ha..." Bồ yêu rốt cuộc nhịn không được nữa, ôm bụng cuồng tiếu, cười đến độ không bò dậy nổi.
Tả Mạc vẻ mặt mờ mịt, hắn không biết vì sao Bồ yêu phản ứng như thế.
Mê trận thật là rất lợi hại a...
Một chỗ cách Thiên Nguyệt giới rất xa xôi.
"A, làm sao lại không có phản ứng? Chẳng lẽ hắn đối với sắc đẹp thật sự không động tâm? Hì hì, hay là đã bỏ vũ khí đầu hàng ?"
Một nữ hài nâng cằm, lầm bầm lầu bầu.
Một lát sau, vẫn không hề có động tĩnh, vẻ mặt nàng nghi hoặc.
"Không đạo lý a, chỉ cần không phải tay hái hoa già đời, không có khả năng chống cự được a! Chẳng lẽ hắn là đại cao thủ? Không giống a! Chẳng lẽ ta nhìn nhầm ? Hừ, bổn tiểu thư ghét nhất là loại nam nhân này!"
Nàng hoàn toàn không biết, mê trận hết sức hương diễm dụ hoặc này lại bị bồ yêu một tay phá ngang, tính sát thương chuyển từ một loại cực đoan này tới một loại cực đoan khác.
Nàng không cam lòng.
Tây Phong tiểu viện.
"Ngươi có biết gì về nữ nhân không?" Bồ yêu hỏi.
"Nữ nhân." Tả Mạc ánh mắt kỳ quái nhìn Bồ yêu, vấn đề ngu ngốc như thế, chẳng lẽ lần bị thương này ảnh hưởng đến đầu óc hắn ? Thần trí đã không còn rõ ràng nữa rồi ? Hắn hảo tâm nhắc nhở nói: "Lý Anh Phượng sư tỷ, Tiểu Quả, sư phó các nàng đều là nữ nhân."
Xong rồi xong rồi, Bồ yêu trước kia tuy là ba ngàn năm cổ hủ yêu vật, nhưng tốt xấu còn bình thường một chút. Lần này bị thương tâm thần, tâm trí cũng biến đổi, Tả Mạc có vẻ thương hại nhìn Bồ yêu, thật đáng thương, Thiên yêu thành Ngốc yêu.
Nhìn thấy ánh mắt Tả Mạc, Bồ yêu hắc hắc cười nói: "Vậy ngươi có hay không đã từng cùng nữ nhân tiếp xúc thân mật?"
Tả Mạc nhìn về phía Bồ yêu, ánh mắt thương hại càng tăng lên: "Ta với các nàng cũng rất thân mật."( DG thằng này ngu thiệt )
Tiếng cười hắc hắc của Bồ yêu tắc nghẽn, tựa như bị nghẹn, hắn đột nhiên phát hiện, vấn đề này tựa hồ rất khó nói rõ ràng cho Tả Mạc .
"Thời điểm ngươi nhìn thấy các nàng, trong đầu không có ý tưởng gì kì quái?" Bồ yêu thực hiện cố gắng cuối cùng .
"Ách, ý tưởng kì quái? ." Tả Mạc thoáng muốn từ chối, song lại gật đầu: "Có."
"Quả nhiên có ý tưởng sao!" Bồ yêu tinh thần rung lên, hắn hướng dẫn từng bước: "Cái ý tưởng gì?"
"Bán dược." Tả Mạc ngượng ngùng thành thật nói.
Bồ yêu ngây ra như phỗng.
Tả Mạc tự vặn ngón tay nói: "Đáng tiếc, bây giờ Tiểu Quả còn chưa cần, sư phó không có khả năng mua đan dược ta luyện chế. Bình thường chỉ có Lý Anh Phượng sư tỷ hỏi mua. À à, Hứa Tình sư muội cũng mua. Ngô, chờ thêm đoạn thời gian, ta phải đẩy mạnh tiêu thụ Nhuận Trạch đan với các nàng. Còn có Tu Y Hạ sư tỷ, Hác Mẫn tuy nhân phẩm kém một chút, nhưng dù sao cứ cótinh thạch là được... Về sau ta còn luyện chế rất nhiều rất nhiều đan dược, Trong ngọc giản của Ngụy Nam tiền bối từng nói nữ nhân là đối tượng bán linh đan tốt nhất..."(DG đọc toàn này xong tí xỉu).
Bồ yêu hộc máu ngửa mặt ngã xuống đất, một lát sau, tứ chi hắn co rúm lại, đứng bật dậy, song chưa từ bỏ ý định nói: "Ngươi vừa rồi không thấy nữ nhân thoát y sao? Ngươi không có cảm giác sao?"
Nếu nói vừa rồi Tả Mạc chỉ dùng ánh mắt thương hại để nhìn ngốc yêu, như vậy thì hiện tại ánh mắt Tả Mạc nhìn Bồ yêu đã hoàn toàn biến thành xem thường, đầy vẻ thương hại nói: "Bồ yêu, đó là trận pháp!"
Ùng ục ùng ục, bồ yêu lại ngã xuống, máu tươi giống nước suối như từ khóe miệng liều mạng chảy ra bên ngoài.
Thật đáng thương!
Tả Mạc vô cùng thương hại nhìn theo Bồ yêu giống như đang chịu đả kích kinh khủng.
Có điều Tả Mạc rất nhanh không còn thời gian để thương tiếc cho Bồ yêu nữa, mấy người chưởng môn sắp trở về sơn môn. Tả Mạc chứng kiến thần sắc mệt mỏi của các trưởng bối , lập tức thức thời không nói gì. Chưởng môn cũng không nói gì thêm, chỉ phất phất tay, ý bảo các đệ tử lui ra.
"Lần này sự tình nháo tới quá lớn rồi." Bùi Nguyên Nhiên thở dài một tiếng thật sâu: "Thiên Nguyệt giới chỉ sợ khó mà thái bình được ."
Mấy người khác đều chìm vào im lặng, Diêm Nhạc vẻ mặt ưu sầu nói: "Chúng ta phải phòng ngừa chu đáo. Vi Thắng thiên phú xuất sắc như thế, trăm năm khó gặp, phải nghĩ biện pháp khiến hắn sớm kết Kim Đan, bằng không..."
Ngụ ý, mấy người nghe được hiểu được. Thiên phú cho dù có là thiên tài thì trước khi lớn lên cũng thập phần yếu ớt. Giết chết một gã tu giả Trúc Cơ kỳ thiên phú xuất sắc chỉ cần một gã tu giả Ngưng Mạch kỳ tư chất tầm thường, thậm chí chỉ cần mở ra một phù chú, hay xuất ra một kiện pháp bảo...
"Ai, ta vốn muốn để cho Vi Thắng nắm vững cơ sở, nhưng hiện giờ xem ra không đợi được a!" Bùi Nguyên Nhiên thở dài một tiếng, trầm ngâm một lát rồi dứt khoát nói: "Lúc phi thường phải làm việc phi thường. Mọi người tập trung tất cả lực lượng đến trợ giúp Vi Thắng thôi."
Tân Nham cùng Diêm Nhạc đồng thời gật đầu, Thi Phượng Dung thoáng do dự, nói: "Còn Tả Mạc thì sao?"
Bùi Nguyên Nhiên bất đắc dĩ nói: "Tả Mạc thiên phú cũng được, nếu đặt ở những môn phái khác đương nhiên là được dốc lòng bồi dưỡng. Nhưng của cải của chúng ta, sư muội ngươi cũng biết, nếu muốn toàn lực bồi dưỡng thì khó khăn lắm chỉ đủ bồi dưỡng cho một người Vi Thắng mà thôi."
"Đúng vậy! Sư muội, chúng ta tồn kho tí chút như vậy, một người như Vi Thắng còn không biết có đủ hay không." Diêm Nhạc nghiêm mặt khuyên nhủ.
Thi Phượng Dung biết các sư huynh nói chính là tình hình thực tế, Vô Không kiếm môn vốn không phải đại môn phái gì, không có nhiều của cải. Cao thủ trẻ tuổi như thế nào đi ra? Chính là vô số tinh thạch, linh đan đập vào người đi ra a! Để kéo dài truyền thừa bổn môn, chỉ còn cách phụ thuộc vào Vi Thắng, Thi Phượng Dung cũng đành để chuyện này lại trong lòng.
Nhưng dù sao Tả Mạc cũng là đệ tử của nàng, nàng khẽ cắn môi nói: "Bồi dưỡng Vi Thắng ta không có ý kiến. Nhưng một khi đã không phân vật tư cho Tả Mạc thì những phương diện khác cũng nên bồi thường hắn. Ta vì Vi Thắng luyện đan, ngày sau sẽ không có thời gian dạy dỗ, chỉ đành mặc cho hắn sau này tự sinh tự diệt”. Nói đến đây, nàng hơi thương cảm, chợt ngẩng đầu: "Ta chỉ có một yêu cầu. Ngoại trừ một ít ngọc giản đặc biệt, tất cả ngọc giản của bổn môn hắn đều có quyền mở ra xem."
"Chuyện này..." Bùi Nguyên Nhiên hơi do dự, yêu cầu của Thi Phượng Dung cùng môn quy không hợp. Nhưng chứng kiến vẻ mặt kiên quyết của Thi Phượng Dung, hắn gật đầu: "Hảo, ta đáp ứng ngươi." Bồi dưỡng Vi Thắng, tối trọng yếu nhất là cung ứng linh đan, điểm này, Thi Phượng Dung có tác dụng cực kỳ trọng yếu.
Chung quy Bùi Nguyên Nhiên vẫn là người quyết đoán, hắn nghĩ nghĩ rồi đứng dậy nói: "Thế cục bại hoại đến bước này, đem ngọc giản gác xó cũng là một đống phế vật. Từ hôm nay, các loại ngọc giản trong bổn môn đều mở ra hết cho nội môn đệ tử ."
Vì thế, trên dưới Vô Không kiếm môn chấn động một trận!
|