Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 91: Dung hợp kiếm ý
Dịch: Tà Phiêu
Biên: Keny
Nguồn: 4vn.eu
Được rồi, một khi đã không còn biện pháp kiếm tinh thạch, vậy thì luyện kiếm thôi. “Ly thủy kiếm quyết” đã đạt đến bình cảnh, không có cách nào để phát triển hơn nữa.
Hiện tại hắn chỉ nghĩ tới chuyện làm thế nào dung hợp Triều Tịch kiếm ý của Tân Nham sư bá với kiếm ý của Ly thủy kiếm quyết.
Lúc trước trong lúc vô ý chứng kiến cảnh kiếm hà trong thức hải bị chia làm hai nửa, hắn từng có ý tưởng này.
Bồ yêu thấy Tả Mạc tới, liền hắc hắc cười nụ chào đón.
“Bồ yêu, bộ pháp quyết rác rưởi này ta không cần, hoặc là ngươi trả lại tinh thạch, hoặc là ngươi đổi loại pháp quyết khác!” Con mắt Tả Mạc chuyển sang màu đỏ rực, giờ này hắn như một đầu gấu mẹ cương thi bị chọc giận vậy, hung hăng nhìn chằm chằm Bồ yêu.
Ồ.
“Hi hi” Bồ yêu cười khẽ, vươn đầu lưỡi đỏ hồng như rắn ra, ung dung nói: “Trước nay ta không có thói quen đổi hàng”.
“Vậy sau này ngươi đừng hòng kiếm tinh thạch nữa!”Tả Mạc hung tợn quát.
Bồ yêu không chút động dung, khẽ ngửa cổ lên, khuôn mặt tuấn mỹ câng câng trêu tức, nhàn nhạt thong dong nói: “Dù sao ta cũng không cần ngươi đồng ý”.
Tả Mạc nghe vậy sững cả người, hắn lúc này mới nhớ ra hình như mình không có biện pháp gì kiềm chế thủ đoạn của thằng nhãi này.
Không cam lòng a! Không cam lòng!
Tả Mạc hận nghiến răng ken két nhưng không có biện pháp gì cả.
Có thể nói là đi một chuyến vô công, mà cũng không có gì đáng ngạc nhiên cả. Nếu chiếm được tiện nghi từ Bồ yêu mới là chuyện không thể tin được!
Việc luyện Kim Ô hoàn bị bỏ dở, Xích Hồng hoa trong linh viên còn chưa thành thục, phút chốc Tả Mạc bỗng mất đi tất cả thủ đoạn vơ vét tinh thạch. Nhất là đúng thời điểm nhạy cảm như bây giờ, trên người không còn một xu dính túi.
Không có biện pháp kiếm tiền nữa rồi…
Mỗi ngày Tả Mạc đành phải tu luyện trong tiểu viện, chăm lo linh viên, thời gian còn lại đành để học tập luyện đan ở Hành Phương viện. Kim Ô hoàn không luyện được, không có nghĩa những đan dược khác cũng không được, xem như đây là chút an ủi còn lại với hắn.
Giờ uy danh vang xa, mà sư phó lại đang bế quan nên bút sách hắn nợ Hứa Tình có thể lớn hơn trước.
Chỉ tiếc hắn không tìm được loại đan dược nào bán được giá như Kim Ô hoàn, tính toán một hồi nếu không cẩn thận còn phải bù lỗ không ít. Cũng may Hứa Tình không để ý đến điều này. Đây là chuyện bình thường, nếu như vừa học luyện đan đã kiếm được tinh thạch thì ai cũng chèn đầu vào học luyện đan mất.
Tả Mạc nhớ rõ câu nói của sư phụ nói với hắn, dành chút thời gian luyện kiếm đi!
Những lời này, hắn nhớ rất rõ, mà ý tứ đằng sau lời nói này, không cần nói cũng biết.
Được rồi, một khi đã không còn biện pháp kiếm tinh thạch, vậy thì luyện kiếm thôi. “Ly thủy kiếm quyết” đã đạt đến bình cảnh, không có cách nào để phát triển hơn nữa.
Hiện tại hắn chỉ nghĩ tới chuyện làm thế nào dung hợp Triều Tịch kiếm ý của Tân Nham sư bá với kiếm ý của Ly thủy kiếm quyết.
Lúc trước trong lúc vô ý chứng kiến cảnh kiếm hà trong thức hải bị chia làm hai nửa, hắn từng có ý tưởng này.
Nhưng mà, dung hợp hai loại kiếm ý khác nhau là một việc yêu cầu độ khó cực cao. Cũng may bây giờ tất cả ngọc giản của bổn môn đều được mở ra, trong đó có cả “Băng Ly kiếm quyết” của Tân Nham sư bá.
Lần mở ra ngọc giản này không tạo thành ảnh hưởng quá lớn đến đám đệ tử. Vi Thắng sư huynh đang trong Kiếm động, Hứa Dật sư huynh thì đam mê luyện khí, Công Tôn Tình sư tỷ đang thu thập đồ đạc chuẩn bị đến chỗ vị phu quân tương lai.
La Ly sư huynh bế quan chưa ra, Tu Y Hạ cùng Hách Mẫn không hứng thú với luyện kiếm. Đại sư huynh Tần Thành lại đi ra ngoài chưa về.
Như vậy, người có hứng thú nhất với những ngọc giản kiếm quyết này chỉ còn lại Tả Mạc. Về phần Tả Mạc, hắn hứng thú nhất đối với “Băng Ly kiếm quyết”, thực sự đây là kiếm quyết mạnh nhất mà hắn từng tiếp xúc.
Đến cả ngọn giản lợi hại nhất cũng được mở ra sao?
Tuy “Vô không kiếm quyết” là kiếm quyết lợi hại nhất bổn môn, nhưng trong lòng Tả Mạc, “Băng ly kiếm quyết” mới là lợi hại nhất. “Vô không kiếm quyết” lợi hại bao nhiêu hắn không rõ nhưng kiếm ý khủng bố của Tân Nham sư bá, hắn từng lĩnh giáo qua vô số lần.
Hôm nay có thể chứng kiến “Băng ly kiếm quyết” khiến cho hắn hưng phấn không thôi.
Có điều, rất nhanh hắn phát hiện ra, “Băng ly kiếm quyết” giống như những ngọc giản trong Hành Phương viện, muốn nhìn phải có tu vi thích hợp mới được. Tu vi không đủ thì phần nội dung phía sau không cách nào nhìn thấy.
Đây cũng vì đề phòng những người tu vi không đủ lại cố gắng luyện tập dẫn đến thương tổn cho bản thân.
Những thứ Tả Mạc có thể thấy cũng không nhiều, chỉ có phương pháp tế luyện phi kiếm, cùng một ít nội dung tương đối dễ hiểu. Thấy vậy, trong lòng hắn không khỏi thở dài, Trích Thủy kiếm tuy phẩm giai cao hơn Băng Tinh kiếm nhiều. Nhưng lại không thích hợp với “Băng Ly kiếm quyết” bằng Băng Tinh kiếm. Điều này khiến quyết tâm dung hợp hai loại kiếm ý của Tả Mạc càng thêm kiên định. Chưa nói thứ khác, chỉ vì Trính Thủy kiếm đã đáng giá để làm rồi.
Ngôn ngữ “Băng ly kiếm quyết” thâm thúy tối nghĩa, nhưng Tả Mạc hiểu được kiếm ý cho nên nghiền ngẫm, suy đoán một hồi không ngờ có thể lĩnh hội được phần lớn. Sau khi nhìn hết, hắn buông ngọc giản ra, lâm vào trầm tư.
Một lần trầm tư này, diễn ra trong mười ngày!
Mười ngày không ăn không uống không nghỉ!
Ngày thứ mười, Tả Mạc đột nhiên mở bừng mắt, đánh ra một đạo kiếm quang!
Xì!
Một dải hỏa quang u lãnh, ẩn chứa kiếm phong lạnh thấu xương đánh xuống mặt đất lưu lại một động sâu, bên miệng động có rất nhiều vết băng vỡ vụn.
Đáng tiếc, chỉ có thể cố gắng dung hợp đến bước này, kiếm ý mới vẫn còn khiến cho Tả Mạc cảm thấy không được lưu loát. Xem ra, phải đợi mình hiểu sâu hơn về “Băng ly kiếm quyết”, cùng không ngừng thực chiến, chầm chậm lĩnh ngộ mới làm được thuần thục như ý được.
Kiếm ý mới lấy Ly thủy kiếm ý làm chính, Băng ly kiếm ý làm phụ, vốn Băng Ly kiếm quyết cao cấp hơn nhiều Ly Thủy kiếm quyết nên phải để Băng Ly kiếm ý làm chính, Ly thủy kiếm ý làm phụ mới đúng song lý giải đối với Ly thủy kiếm ý của Tả Mạc lại sâu sắc hơn Băng ly kiếm ý.
Nhưng mà, sau khi hai thứ dung hợp, uy lực kiếm chiêu quả nhiên đại tăng!
So sánh thì dung hợp kiếm chiêu dễ dàng hơn dung hợp kiếm ý nhiều, dù kiếm chiêu “Băng ly kiến quyết” hay “Ly thủy kiếm quyết” đều dung hợp không chút khó khăn.
Đáng tiếc, không ai tới cho mình thử kiếm. Tả Mạc đột nhiên hoài niệm những tên gia hỏa Linh Anh phái, nếu cứ như đoạn thời gian trước, có một người cho mình thử kiếm lại tặng kèm một cực phẩm pháp bảo thì tốt biết bao!
Đến khi Tả Mạc biết đã mười ngày trôi qua, tức thì giật nảy mình, bất chấp những thứ khác, nhanh chóng cưỡi Hỏa Uế nhạn bay về linh viên. Đáng mừng là tình trạng Xích Hồng hoa cùng những dược liệu khác vẫn bình thường, không có chuyện gì xảy ra khiến hắn thở phào nhẹ nhõm.
Quá mệt mỏi, Tả Mạc lăn đùng xuống bụi cỏ ở linh viên rồi ngủ thiếp đi…
Đông Phù rốt cuộc đã hồi phục sau trạng thái hỗn loạn lúc trước, bắt đầu trở thành nơi tụ tập của vô số đê giai tu giả. Đã không còn cao giai tu giả, áp lực nặng nề trong lòng đám tu giả cấp thấp cũng biến mất.
Lúc này thành thị lại phụ hồi sức sống như trước kia!
“Nghe nói gì không, Đông Phù kiếm hội sắp được tổ chức rồi!”.
“Nghe nói, chỉ cần đến Trúc Cơ kỳ là có thể tham gia, sao lại thấp như vậy?”.
“Đông Phù điện lần này bỏ vốn lớn, đem ra rất nhiều phần thưởng đấy”.
“Hừ, người ta sợ cái gì chứ, dù sao cuối cùng cũng rơi vào túi áo Du Bạch mà thôi”.
“Cũng chưa chắc, không phải Vô Không kiếm môn có một thiên tài tên là Vi Thắng sao? Biết đâu hắn lại làm ngựa ô!”.
“Vi Thắng? Ta cũng nghe nói qua, hình như Vô Không Kiếm Môn còn có một gia hỏa biệt hiệu cương thi lột da, phi thường tàn nhẫn!”.
“Ai không tàn nhẫn chứ? Chỉ có chúng ta không tàn nhẫn thôi, Du Bạch, Tông Minh Nhạn đều như vậy cả!”.
“Cũng đúng!”.
…
Đông Phù Thí Kiếm hội lần này trở thành đề tài đàm luận cho mợi người, phần thưởng quá hậu hĩnh khiến người khác nghe thấy phải trợn mắt há mồm. Ai cũng không minh bạch, Thiên Tùng Tử rốt cục đang nghĩ gì nữa, trả giá lớn như vậy để tổ chức Đông Phù Thí Kiếm hội sao ???.
Tứ phẩm Văn Tùng Thanh Phong kiếm, tứ phẩm Bách Hoang Thụy Thú đái, tứ phẩm Tán Kim quang, tam phẩm La Vân Thủy tụ, tam phẩm Thiên Chức y, tam phẩm Hàn Mãng linh giáp…
Nhưng không thể không nói, những thứ này có tác dụng rất lớn, phần thưởng hậu hĩnh kích thích nhiệt huyết trong lòng đám tu sĩ trẻ tuổi dễ nóng máu đầu (tuổi trẻ dại dột a:2 (6):), nhất là đệ tử của những môn phái nhỏ, bọn họ kiếm đâu ra tinh thạch đi mua những pháp bảo trân quý này, ai ai nhìn phần thưởng mà chẳng chảy nước dãi chứ.
Tin tức vừa công bố, lập tức người báo danh đông như kiến cỏ, dù sao cũng không thu phí, không báo là ngu. Nếu như vận khí tốt, nói không chừng có thể tìm được một kiện pháp bảo, cho dù có thua cũng không mất gì. Có điều bọn họ phải trải qua vài vòng sơ loại, đánh đến thừa sống thiếu chết mới có thể chèn đầu vào được Thí Kiếm hội.
Những môn phái trọng yếu ở Đông Phù đều có danh ngạch được vào thằng, không cần tham gia vòng loại.
Tuy đãi ngộ khác nhau nhưng không ai dám có lời oán hận nào. Càng là tu sĩ tầng dưới càng hiểu thế đạo vô tình, vậy còn gì phải oán trách?
Ngoại trừ tu giả quanh Đông Phù, lần Thí Kiếm hội này còn hấp dẫn cả những cao thủ đến từ mười hai trọng trấn khác.
Cái này gọi là có trọng thưởng tất có dũng phu! (Nghe như có vote sẽ có bom vậy. Vote đi a )
Đông Phù bởi vì sắp tổ chức Thí Kiếm hội cho nên náo nhiệt vô cùng.
Lúc Tả Mạc tỉnh lại đã là sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời chói mắt đánh thức hắn khỏi giấc ngủ say.
Thân thể được nghỉ ngơi đầy đủ khiến cho hắn khôi phục lại vui vẻ ngày xưa, trở về Tây Phong viện, quét qua một vòng linh điền, hái mấy gốc linh thảo đã thành thục, hắn định đi Đông Phù một chuyến xem xem có thể đem đổi những linh thảo này kiếm chút tinh thạch không.
Giống như những lần trước, vừa tiến vào thạch thất, hắn bắt đầu tu luyện “Thai Tức Luyện Thần” cùng “Kim Cương vi ngôn”.
Hai canh giờ sau, hắn mở bừng mắt, trong đôi mắt tràn ngập vẻ vui sướng. Vừa rồi, hắn đột phá tầng thứ tư Trúc Cơ kỳ, khác với thần thức chậm chạp không đột phá, linh lực hắn tăng trưởng khá nhanh chóng.
Nhanh như vậy đã đột phá tầng thứ ba cùng tầng thứ tư, tốc độ như vậy thật khiến người ta líu lưỡi kinh hãi.
Đương nhiên, điều này liên quan rất lớn đến linh mạch. Nếu không có đoạn linh mạch này, chỉ sợ bây giờ hắn vẫn ở tầng thứ hai.
Cứ án theo tốc độ này, chẳng mấy chốc hắn sẽ đột phá Ngưng Mạch kỳ! Khi đó, mình mới có thực lực tự bảo vệ bản thân.
Tại Thiên Nguyệt giới, không nghi ngờ gì Kim Đan kỳ chính là đỉnh cao. Còn hàng ngũ tu giả Ngưng Mạch kỳ tuy kém khá xa nhưng bất kể như thế nào, đến được Ngưng Mạch kỳ đồng nghĩa với ngươi đã thoát ly lớp tu giả cấp thấp.
Nếu như không có dã tâm gì, cũng có thể sống qua ngày. Thù lao cung phụng của tu giả Ngưng Mạch kỳ hoàn toàn khác xa so với tu giả Trúc Cơ kỳ.
Sau khi tu luyện “Thai Tức Luyện Thần”, Tả Mạc bắt đầu tu luyện “Kim Cương vi ngôn”, về phần pháp quyết giẻ rách như “Thức Hương” hoàn toàn bị hắn ném qua một bên.
Nghiên cứu nữ nhân còn không bằng nghiên cứu mê trận!:2 (39):
Tả Mạc đang tu luyện bản “Kim Cương vi ngôn” khắc trên bia mộ, sau khi tu luyện được một đoạn thời gian, hắn phát hiện sai lệch giữa hai bản càng lúc càng lớn.
Trong nhập định, toàn thân Tả Mạc trang nghiêm, ám kim trên người lóng lánh nhìn hắn như một bức tượng đúc từ kim thiết mà thành vậy.
Đột nhiên toàn thân hắn run rẩy kịch liệt.
Last edited by Lang Thang; 13-11-2010 at 02:22 PM.
|