Trải qua 10 ngày thực chiến đối luyện, hiện tại Hắc Long đã khả dĩ cầm cự được mấy trăm chiêu với Đồ khắc, thỉnh thoảng cũng đánh trả được vài đòn, bất quá thủ đoạn có điểm đê tiện, bình thường đều khiến Đồ khắc tức giận đến gà bay chó sủa, nếu như không phải có linh hồn thệ ước ước thúc, chỉ sợ đã thật sự cho Hắc Long một đao.
Lần đầu tiên đánh trả, Hắc Long sau một đao quét ngang, bỗng nhiên ném đao về phía Đồ khắc, đồng thời phi thân tới. bị bất ngờ, Đồ khắc lập tức bị Hắc Long ôm lấy, liều mạng giãy dụa thì bị Hắc Long húc cho vài cái vào đầu, thẳng đến khi đầu óc choáng váng. Bất tử sinh vật, ngoại trừ bất tử cự long, không có một chủng tộc nào có thân thể cứng rắn so được với hoàng kim khô lâu. Thân là hoàng kim khô lâu, xương đầu Hắc Long cứng hơn Đồ khắc gấp bội.
Lần thứ hai, Hắc Long cắm đầu ngón chân xuống đất, lợi dùng lúc Đồ khắc không chú ý, đá một đống cát lớn về phía hắn, sau đó ào ạt vung đao, chém được trúng một chân Đồ khắc.
Lần thứ ba, Hắc Long bị Đồ khắc ép lui liên tục, liền lần thứ hai ném trường đao ra. Đồ khắc cho rằng hắn giở trò cũ, vội vã lui lại vài bước, sẵn sàng đón địch, nào ngờ Hắc Long không hề để ý đến hắn, quay đầu bỏ chạy. Đồ khắc có tốc độ rất nhanh, thế nhưng sức chịu đựng của Hắc Long thật là tốt, dưới tình huống mất thế chủ động, bị Hắc Long bỏ cách 1 đoạn, Đồ khắc cố mấy cũng không đuổi kịp. Hắc Long chạy, Đồ khắc đuổi theo, cứ thế vòng vo mấy lượt quanh tế đàn, thẳng đến khi Đồ khắc thở hồng hộc, Hắc Long lại quay đầu tái chiến, Đồ khắc lúc này tự nhiên không phải đối thủ của hắn, bị Hắc Long phát tiết một trận, phải ngủ say tới 2 ngày sau mới có thể khôi phục.
Nhưng ngoại trừ vài lần thắng nhờ dùng thủ đoạn đê tiện ra, còn lại Hắc Long không một lần thắng được Đồ khắc, chống đỡ được 400 chiêu đã là tốt lắm rồi.
Tuy rằng dựa thực lực, Hắc Long không có hy vọng thắng, thế nhưng khoảng thời gian này giúp vũ kỹ của hắn đột nhiên tăng mạnh, hiện tại Đồ khắc muốn 1 kích giết hắn là điều rất khó. Nhược điểm của Đồ khắc rất rõ ràng, đó là sức chịu đựng kém, nếu như không thể một kích đánh bại Hắc Long, thì sau đó rất dễ bị Hắc Long làm mệt chết. Bởi vậy, về ý nghĩa nào đó, Hắc Long coi như đã xuất sư.
Lại một lần Hắc Long đánh Đồ khắc, sau đó đè chặt hắn xuống, nói: “Ta thắng rồi, ta có thể xuất sư chưa ?”
Lửa giận trong mắt Đồ khắc phừng phừng như thiêu đốt, thanh âm khàn khàn nhả từng chữ: “Ti – bỉ” phảng phất có kèm tiếng nghiến răng nghiến lợi.
Đây không phải lần duy nhất hắn mắng Hắc Long đê tiện, mặc dù có chế ước của linh hồn thệ ước, hắn không dám thương tổn Hắc Long, thế nhưng chửi mắng thì vẫn có thể.
Hắc Long nghi hoặc hỏi: “Đê tiện là không tốt sao ?” Thâm tâm Hắc Long tuyệt không nghĩ đê tiện có gì không tốt. Nếu đê tiện có thể giúp hắn đánh bại cao thủ như Đồ khắc, vậy Hắc Long không ngại lại đê tiện lần nữa. Hắn chỉ là một bộ xương khô, không có lễ nghĩa liêm sỉ của nhân loại, các loại đạo đức trung dũng thành tín lại càng không có.
Vấn đề này làm Đồ khắc hơi bị sửng sốt, đê tiện không tốt sao ? Thực sực không tốt ? Đồ khắc cân nhắc vài lần, cuối cùng cũng không kết luận được, thân là bất tử quý tộc hầu tước hắc võ sĩ, tự nhiên sẽ không dùng các thủ đoạn đê tiện này, nhưng nếu thủ đoạn đê tiện có thể giúp chiến thắng địch nhân mạnh hơn mình nhiều, vậy cũng không thể nói là không tốt.
Thầm thở dài một hơi, Đồ khắc nói: “Được rồi, ngươi xuất sư.” Kỳ thực hắn cũng nghe được khẩu khí kiên quyết của Hắc Long, thân có thệ ước, hắn không thể cãi lời Hắc Long được. Dù là Hắc Long hoàn toàn không tuân thủ ước định, Đồ khắc đối với hắn cũng không có biện pháp nào, huống hồ, tuy Hắc Long thủ đoạn có đê tiện, nhưng dù sao vẫn là thắng.
Trời đã tối, ban đêm ở hắc ám đầm lầy tuyệt đối là một thế giới đen kịt, một tia ánh sáng cũng không có.
Đám người Tư Đồng Ca tuy đã trở thành vu yêu, nhưng vẫn duy trì rất nhiều tập quán của nhân loại, ví dụ như ghét bóng tối, vừa đến buổi tối, bọn họ sẽ đốt lên một đống lửa trại để xua đi bóng tối vô biên.
Hôm nay huynh muội Tinh Nguyệt có điểm kỳ quái, bọn họ ăn mặc giống nhau, dùng một mảnh vải hồng quấn lên cổ, hai đầu còn lại quấn lên cổ tay, quỳ về phía Đông bái lạy.
“Bọn họ làm gì vậy ?” Hắc Long nghi hoặc hỏi Tư Đồng Ca.
“Hôm này là lễ Hồng nguyệt.” Tư Đồng Ca nhìn thoáng qua bầu trời tối như mực nói.
“Lễ Hồng nguyệt ?”
“Lễ Hồng nguyệt là ngày lễ truyền thống ba năm một lần của tinh linh, cứ cách ba năm, vào buổi tối, bầu trời ngoại trừ mặt trăng bình thường, sẽ có thêm mặt trăng màu hồng, theo Tinh Linh Tộc kể lại, nơi đó là cung điện của Tinh linh vương. Vì vậy mỗi ba năm lại làm lễ Hồng nguyệt.” Tư Đồng Ca giải thích.
Mặt trăng màu hồng ? Hắc Long nghe vậy, liền học theo Tư Đồng Ca ngước nhìn lên trời, thế nhưng, sương mù rất dày đặc cùng các đám mây bao phủ toàn bộ đầm lấy, không tìm đâu được một tia ánh sáng.
Một lúc sau, đột nhiên, bầu trời của đầm lầy quanh năm sương mù không tiêu tán bỗng từ từ biến đổi. Phía trên tế đàn, sương mù từ từ nhạt dần, hồng quang chậm rãi xuyên xuống.
Huynh muội Tinh Nguyệt cùng Tư Đồng Ca ngây ngốc nhìn bầu trời đỏ sậm, trong lòng chấn động. Sương mù quanh năm không tiêu tán của Hắc ám đầm lầy cứ vậy mà tan đi, lẽ nào sự thành kính của 2 tinh linh tộc nhân này đã làm cảm động tinh linh vương, khiến hắn dùng thần lực vô thượng xua tan mây mù, đón còn dân của mình về cung điện ?
Mây mù rốt cục tan hết, hiện ra một bầu trời trong sáng, một vầng trăng màu hồng lững lờ, hồng quang buồn bã trải khắp nơi.
Hồng quang chiếu xuống tế đàn, đột nhiên, tế đàn tản mát ra một tia ma lực ba động rất nhỏ. Tuy rằng rất nhỏ, nhưng một tế đàn hoang phế từ cổ xưa đột nhiên có thể vận chuyển, gây cho mọi người sự kinh ngạc không khác gì sét đánh giữa trời quang.
“Lại một đêm trăng hồng (hồng nguyệt chi dạ)”. Đồ khắc nhìn mặt trăng màu hồng trên trời, miệng thì thào nói.
“Hồng nguyệt chi dạ là cái gì ?” Hắc Long nhìn Đồ khắc, thắc mắc.
“Từ 6 ngàn năm trước, ta sinh ra trong một đêm trăng hồng, cứ cách 3 năm, sương mù tại đầm lầy sẽ tản đi, mặt trăng hồng chiếu sáng, lúc này tế đàn sẽ có phản ứng. Thế nhưng 6 ngàn năm, hơn 2 ngàn đêm trăng hồng, không sinh ra một đồng loại nào như ta nữa.” thanh âm khàn khàn của Đồ khắc tràn ngập cô đơn.
“Lẽ nào ánh trăng hồng này là do năng lượng của chuyển kiếp tế đàn phát ra ?” Tư Đồng Ca kinh ngạc thì thào suy đoán.
Huynh muội Tinh Nguyệt biến sắc, kiên quyết nói: “không thể nào, Hồng nguyệt là cung điện của tinh linh vương chúng ta, không thể do năng lượng của chuyển kiếp tế đàn của bất tử sinh vật phát ra được.” tinh linh là chủng tộc trời sinh sùng bái tự nhiên, bọn họ bản tính yêu những gì đẹp đẽ, tuy rằng bị chuyển thành vu yêu, thế nhưng huynh muội Tinh Nguyệt cũng không nguyện tin tưởng Hồng nguyệt thần thánh không gì sánh được của bộ tộc mình lại có liên hệ với bất tử sinh vật, đây là một loại khinh nhờn đối với Tinh linh tộc.
Tư Đồng Ca cũng không cảm thấy kỳ quái, Hồng nguyệt này ba năm mới xuất hiện một lần, bản thân chứa đựng năng lượng rất lớn, vô luận chủng tộc nào, đều có ma pháp sư nghiên cứu hiện tượng Hồng nguyệt, thậm chí nghiệp đoàn ma pháp sư còn lập ra một nhóm chuyên nghiên cứu hiện tượng Hồng nguyệt, được xưng là Hồng nguyệt Vu sư. Nếu như không phải do thời gian xuất hiện của Hồng nguyệt quá ngắn, không có giá trị thực dụng, có lẽ Hồng nguyệt Vu sư đã trở thành một chức nghiệp mới của ma pháp sư.
Bởi thời gian xuất hiện quá ngắn, mới chỉ kịp nghiên cứu hiện tượng hồng nguyệt, chứ không thể tiến hành vận dùng thực tế. giờ chuyển kiếp tế đàn rõ ràng có liên hệ với năng lượng của Hồng nguyệt, điều này cho thấy khi kiến tạo tế đàn này, bất tử sinh vật đối với Hồng nguyệt đã nghiên cứu tới trình độ rất cao. Đồ khắc đã sống được hơn 6 ngàn năm, nói cách khác cái tế đàn này cũng là kiến tạo hơn 6 ngàn năm, từ trình độ phong hóa của kiến trúc bốn phía, thời gian kiến tạo có lẽ còn lâu hơn, có thể tới 1 vạn năm.
Một vạn năm trước, nhân loại còn ở vào thời nguyên thủy ăn lông ở lỗ, lịch sử nhân loại ghi lại lâu nhất cũng mới 7 ngàn năm. Mà trước đó, bất tử sinh vật đã thành lập một bất tử lãnh địa khổng lồ, đồng thời văn minh ma pháp đạt tới trình độ có thể vận dụng được nặng lượng của Hồng nguyệt.
Tư Đồng Ca hít sâu một hơi, hắn bị giả thiết của chính mình làm cho phát hoảng. Cái bất tử đế quốc này vì sao lại tiêu thất ? Bất tử lãnh địa này vì sao trầm luân thành Hắc ám đầm lầy ? Bất tử sinh vật vĩnh sinh bất tử đã đi đâu ?
Không ai có thể trả lời mấy vấn đề này cho hắn, nếu như không phải đi vào hắc ám đầm lầy, Tư Đồng Ca thậm chí không biết trên đời này tồn tại bất tử lãnh địa khổng lồ như vậy, dù đã đọc qua nhiều sách vở, Tư Đồng Ca cũng chưa từng thấy thư tịch nào ghi chép một dòng về việc này, thậm chí trong các câu truyện lưu truyền từ xa xưa cũng không có.
Để hoành thành nghi thức chuyển kiếp cần ba điều kiện trọng yếu, đầu tiên là phải có một tế đàn chuyển kiếp hoàn chỉnh, thứ hai là có vong linh pháp sư đủ năng lực khu động tế đàn, thứ ba là những vong linh có năng lượng linh hồn cường đại, thiếu một thứ đều không được. Trong tử vong thế giới cũng có vài tế đàn chuyển kiếp như vậy, những tế đàn này đều là thánh địa của hắc võ sĩ.
Đồ khắc sở dĩ có thể chuyển kiếp, rất có khả năng là do dưới năng lượng của Hồng nguyệt và được vong linh pháp sư khu động tế đàn, mà lúc đó, Đồ khắc vừa vặn ở tại tế đàn. Nhưng Đồ khắc vì sao lại ở đây ? Vì sao hắn lại có mặt tại tế đàn lúc đó ? Chỉ tiếc là quá trình chuyển kiếp vốn rất phức tạp, rất nhiều ký ức trong quá trình này sẽ bị mất, vì vậy Đồ khắc cũng không nhớ được bao nhiêu sự tình.
Tế đàn chỉ là tản mát ra ma lực ba động nhàn nhạt, không còn có biến hóa gì mới.
Tất cả mọi người đều ngồi trên mặt đất, ngây ngốc nhìn tế đàn, có đủ loại suy nghĩ, cả đêm không ai nói chuyện. Thẳng tới hừng đông, Hồng nguyệt dần dần lờ mờ, mây mù tản ra trong đêm một lần nữa khép lại, bao phủ toàn bộ bầu trời. Ma lực ba động của tế đàn hoàn toàn biến mất, qua một buổi tối, tế đoàn thoạt nhìn có điểm biến hóa rất nhỏ, phảng phất như mới hơn một chút.
Tư Đồng Ca lần thứ hai ngây dại, hắn rốt cuộc minh bạch, vì sao kiến trúc bốn phía lãnh địa đều bị phân hóa, nhưng tế đàn còn có thể bảo trì hoàn chỉnh, nguyên lai tế đàn còn có công năng tự chữa trị. Kiến trúc có khả năng tự chữa trị, Tư Đồng Ca chưa từng nghe nói tới, vì vậy dù ngay từ đầu nhìn kết cấu hoàn hảo của tế đàn, hắn đã có chút nghi hoặc, nhưng lại không nghĩ tới khả năng này.
Kiến trúc có khả năng tự chữa trị, trời ạ, chuyển kiếp tế đàn này rốt cuộc do sinh vật gì kiến tạo ? Trình độ kiến trúc cùng ma pháp khẳng định đã đạt tới đăng phong tạo cực rồi.