Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 108: Hai con đường
Dịch: Keny
Nguồn: 4vn.eu
Đệ nhất canh
"Không sai! Giống như những ngày ngươi tinh chế cùng luyện hóa đó, ngươi cần phải sử dụng linh lực thật keo kiệt vào, nếu một phần linh lực có thể hoàn thành thì nhất định không được tốn hai phần. Đến khi ngươi có thể khống chế chính xác từng tia linh lực thì ngươi sẽ phát hiện, ngươi chỉ cần một đinh điểm linh lực thôi cũng có thể thúc động pháp quyết mà trước kia ngươi cần tiêu phí rất nhiều linh lực." Bồ yêu bổ sung thêm một câu: "Tuyệt đại đa số phú ông ở giai đoạn khởi nghiệp đều là dạng này."
Một đoạn danh ngôn trước đó khiến Tả Mạc bất giác nghe đến nhập thần, hình tượng Bồ yêu cũng tựa hồ cao lớn lên không ít, nhưng câu nói bổ sung sau cùng tức thì lộ rõ bản chất của y.
Phi! Đồ cặn bã!
Ngày thứ hai Vi Thắng sư huynh đã rời khỏi Đông Phù.
Tả Mạc lại lần nữa khôi phục cuộc sống điên cuồng kiếm tiền như trước.
"Thật là ra ngoài ý liệu của ta, không ngờ trong thời gian ngắn như vậy ngươi lại có thể hoàn toàn trả sạch nợ nần." Ngữ khí Bồ yêu đầy vẻ tiếc nuối nói.
Tả Mạc chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng, cái gánh nợ khổng lồ kia mấy ngày nay cơ hồ ép hắn sức cùng lực kiệt. Hắn hỏi một vấn đề khác: "Bồ, chuyện liên quan đến tồn trữ linh lực có tiến triển gì mới không?"
Bồ yêu nhún nhún vai: "Không có."
Hiện nay tốc độ hấp thu linh lực của Tả Mạc so với trước kia không biết phải nhanh hơn bao nhiêu lần, nhưng mà kỳ quái chính là những linh lực hút vào thể nội nếu không nhanh chóng dùng hết thì sẽ tự động chầm chậm tiêu tan, không cách nào tồn trữ trong thể nội được. Đối với bất kỳ vị tu giả nào mà nói thì linh lực ít nhiều cũng đại biểu cho tu vi, nếu như linh lực không đủ thì trên cơ bản bảy mươi phần trăm pháp quyết trở lên đều không cách nào vận dụng được. Càng là pháp quyết cao cấp, càng cần rất nhiều linh lực để vận dụng.
Hắn rất hoài nghi loại tình huống này có liên quan đến ma văn Bồ yêu khắc trên người mình. Hắn có thể cảm nhận rõ nét sự sai biệt giữa tốc độ tăng trưởng tu vi trước và sau khi điêu khắc ma văn, điều này khiến hắn phải ưu tư không thôi.
"Bồ yêu, nếu như quả thật không cách nào tồn trữ linh lực, vậy tu vi của ta sẽ rất khó tăng thêm, cảnh giới không cách nào đột phá. . ." Hắn cố gắng làm cho Bồ yêu nhận thức được, đây là một vấn đề rất nghiêm trọng.
Bồ yêu hoàn toàn thất vọng: "Cái đó cùng ta có liên quan gì đâu? Chúng ta phải phân biệt rõ ràng, đây là hai vụ làm ăn hoàn toàn khác nhau."
"Tên nhân yêu chết tiệt nhà ngươi!" Thái độ đem con bỏ chợ của Bồ yêu khiến Tả Mạc giận đến điên người, đột nhiên mở miệng mắng to: "Gạt ta khắc cái thứ ma văn yêu hạch trời đánh này, bây giờ ngươi lại làm bộ mặc kệ không quan tâm đấy hả! Sau này ngươi đừng nghĩ đến chuyện lấy đi nửa viên tinh thạch từ tay tiểu gia!"
"Ta có thể tự mình lấy." Bồ yêu không nổi giận chút nào, hi hi cười nói.
Tả Mạc giận quá hóa cười: "Bắt đầu từ hôm nay, một viên tinh thạch ta cũng không nhận, chỉ nhận vật thực, ngọc giản! Ngươi tự mình đi lấy a! Để xem ngươi lấy từ chỗ nào!"
"Ngô." Bồ yêu sờ sờ cằm lẩm bẩm nói: "Đây cũng là một vấn đề."
Tả Mạc cười lạnh nhìn Bồ yêu, hận không thể đem tên gia hỏa không phân biệt nổi là nam hay nữ này băm thành vụn thịt! Băm thành bã mới thôi! Ác côn! Tham lam, táng tận lương tâm, biến thái không chuyện ác nào không làm!
Bồ yêu buông buông tay tỏ vẻ vô tội: "Loại tình huống này ta cũng không ngờ tới. Những thứ như phù trận đối với yêu ma chúng ta mà nói thì quá mức phức tạp. Có điều trên đời này không thứ gì không có biện pháp giải quyết. Ta có thể giúp ngươi đưa ra một chủ ý. Hì hì, lần này tính là miễn phí đi!"
Tả Mạc cường chế ý muốn đem thằng nhãi này xé thành thịt vụn, gặng hỏi: "Ngươi nói đi."
"Thế này nhé, nếu như bây giờ linh lực của ngươi tăng trưởng chậm chạp thì ngươi có thể giải quyết từ hai phương diện khác nhau." Bồ yêu nhếch môi lên theo một hình cung, cười cợt nói: "Một cái là giải quyết từ căn bản, cơ thể người giờ giống như một phù trận hoàn chỉnh, nó phát sinh một biến hóa nào đó thì khẳng định là một bộ phận nào đó của phù trận bị thay đổi. Ngươi chỉ cần tìm được nguyên nhân thay đổi đó là có thể một lần nữa tu chỉnh lại phù trận, nguyên nhân này sẽ được giải quyết nhẹ nhàng."
"Làm sao tìm được?" Tả Mạc không thể không thừa nhận lời Bồ yêu nói rất có đạo lý.
"Cái này ta cũng lực bất tòng tâm, nhưng ngươi có thể bắt đầu từ phù trận mà làm, dù sao về phương diện phù trận thì tu giả các ngươi lợi hại hơn yêu ma bọn ta nhiều." Bồ yêu lắc đầu nói.
Nói nửa ngày, nguyên lai vẫn cứ là nói nhảm! Tà hỏa trong lòng Tả Mạc dần dần bạo khởi!
"Ngươi cứ ngồi đó mà lãng phí thời gian trách oán chuyện ta làm trước kia, không bằng sớm nghiên cứu cách giải quyết đi." Bồ yêu lặng lẽ nói.
Câu nói này tức thì dập tắt tà hỏa vừa mới dâng lên trong lòng Tả Mạc, thằng này nói có lý, hiện giờ đã lỡ đến bước này mà còn oán thán chuyện trước kia, vậy chẳng phải là lãng phí thời gian sao? Hắn ngẩng đầu lên: "Còn có một phương diện khác nữa?"
"À, phương diện này còn đơn giản hơn nữa. Nếu như hiện giờ tu vi ngươi tăng trưởng rất chậm chạp, vậy vì sao không đề cao năng lực khống chế đối với linh lực?" Trong mắt Bồ yêu khẽ chớp qua một tia đắc ý: "Chỉ cần ngươi có thể khống chế chính xác mỗi một tia linh lực, đồng nghĩa với việc ngươi sẽ có nhiều linh lực dư thừa, ngươi cũng có thể thi triển nhiều pháp quyết hơn. Không cần đỏ mắt nhìn người khác có nhiều tinh thạch, chỉ cần mỗi viên tinh thạch của ngươi đều sử dụng hợp lý là được."
"Khống chế chính xác?" Tức thì Tả Mạc ngẩn người ra, khi còn ở Luyện Khí kỳ thì đây là một vấn đề hắn thường xuyên phải suy xét. Bởi vì hắn cần phải thi triển 《 Tiểu Vân Vũ quyết 》cho rất nhiều linh điền, giống như lời Bồ yêu vừa nói, hắn cần phải sử dụng hợp lý bất kỳ một giọt linh lực nào. Nhưng từ sau khi Trúc Cơ, cuộc sống của hắn dần trở nên khá giả, vấn đề này cũng dần dần bị xem nhẹ.
"Không sai! Giống như những ngày ngươi tinh chế cùng luyện hóa đó, ngươi cần phải sử dụng linh lực thật keo kiệt vào, nếu một phần linh lực có thể hoàn thành thì nhất định không được tốn hai phần. Đến khi ngươi có thể khống chế chính xác từng tia linh lực thì ngươi sẽ phát hiện, ngươi chỉ cần một đinh điểm linh lực thôi cũng có thể thúc động pháp quyết mà trước kia ngươi cần tiêu phí rất nhiều linh lực." Bồ yêu bổ sung thêm một câu: "Tuyệt đại đa số phú ông ở giai đoạn khởi nghiệp đều là dạng này."
Một đoạn danh ngôn trước đó khiến Tả Mạc bất giác nghe đến nhập thần, hình tượng Bồ yêu cũng tựa hồ cao lớn lên không ít, nhưng câu nói bổ sung sau cùng tức thì lộ rõ bản chất của y.
Phi! Đồ cặn bã!
Tả Mạc là kẻ bị hại không ngừng nguyền rủa, nhưng trong đầu lại không tự chủ suy xét lại lời nói vừa rồi của Bồ yêu.
**************************************************
Lý Anh Phượng phát hiện mấy ngày nay trạng thái của Tả Mạc sư đệ rất khác lạ. Tốc độ luyện hóa của hắn rõ ràng đã chậm lại, mà sau mỗi lần luyện hóa đều ngồi xuống mặt đần thối một hồi lâu. Cùng với cảnh cố sống cố chết luyện hóa trước kia như hai người khác nhau vậy. Chẳng lẽ kiếm đủ tinh thạch rồi? Nàng không khỏi thầm phán đoán. Sư đệ cũng nên nghỉ ngơi được rồi, những ngày này sư đệ kiếm được bao nhiêu tinh thạch nàng là người rõ ràng nhất.
Đến bây giờ nàng vẫn khó mà tin tưởng được những gì đang xảy trước mặt, sư đệ nhìn qua chất phác hiền lành không ngờ lại có được bản lĩnh kiếm tinh thạch khủng bố đến như vậy. Tinh thạch hắn kiếm được những ngày gần đây tương đương với tổng kim ngạch mà nàng kinh doanh tiểu điếm trong năm tháng. Đây là một con số kinh người đến mức nào a, nếu sư đệ là Ngưng Mạch kỳ chắc nàng cũng không quá kỳ quái, nhưng hắn chỉ là Trúc Cơ kỳ. Trước nay nàng chưa từng nghe nói qua có tên đệ tử Trúc Cơ kỳ nào lại có thể kiếm được nhiều như vậy.
Có lẽ, sư đệ cũng là một thiên tài.
Rất nhanh, ý tưởng của nàng liền được chứng thực, sư đệ vẫn tiếp nhận sinh ý nhưng hắn lại không tiếp nhận tinh thạch mà chỉ tiếp nhận ngọc giản để trả thù lao. Song khiến nàng càng cảm thấy kỳ quái hơn chính là, sư đệ giống như một kẻ cuồng si với ngọc giản vậy, loại ngọc giản nào hắn cũng thu tất, chỉ cần là thứ hắn chưa từng thấy qua. Có điều liên tục quan sát mấy ngày nàng mới phát hiện, sư đệ thích nhất là ngọc giản viết về phù trận.
Sư đệ thật là thông minh a! Trong lòng nàng âm thầm tán thán. Bản môn là môn phái kiếm tu, thứ có nhiều nhất là kiếm quyết, cái loại ngọc giản khác ít đến đáng thương. Lấy sự thông tuệ của sư đệ lại đúng là rất thích hợp để học tập phù trận, hơn nữa ngày sau đối với luyện đan của hắn cũng rất có lợi. Nàng ẩn ẩn có một loại cảm giác, ngày sau tứ sư cô chưa chắc đã có thể dạy nổi Tả Mạc sư đệ. Khi tứ sư cô cùng tuổi với sư đệ nào có được lợi hại như vậy!
Phù trận là một trong những nội dung mà mỗi một vị tu giả đều phải học, cũng là cơ sở trong cơ sở. Luyện đan, luyện khí, cấm chế …vân vân, không thứ nào không dùng phù trận để móc nối cả. Đó là điều thường thức mà ai ai cũng biết, nhưng biết thì biết song không có điều kiện thì cũng không ai làm nổi. Vô Không kiếm môn vốn là một môn phái không giàu có gì, lấy đâu ra tư kim để đi thu tập những ngọc giản như vậy?
Bỗng nhiên nàng hơi thương tiếc, nếu sư đệ ở trong một đại môn phái thì có lẽ sẽ càng thêm lợi hại!
"Thiên Hương dịch, đây là cực hạn mà ta có thể luyện hóa." Tả Mạc hơi mệt mỏi đem một bình ngọc nhỏ đưa cho khách nhân.
Khách nhân vội vàng tiếp lấy, mở nút bình ngọc ra, trên mặt không nhịn được lộ ra hỉ sắc, khen không dứt miệng: "Thủ pháp Tả sư phó thật là cao minh! Lợi hại!" Y cẩn thận dực dực đem bình ngọc thu lại rồi sau đó vội vàng cáo từ.
Tả Mạc không đứng dậy mà lấy ra ngọc giản vừa nhận được kia, trong lòng cũng không khỏi có vài phần hớn hở.
Vừa rồi luyện hóa Thiên Hương dịch khiến hắn phải lấy ra bản sự giữ nhà mới khó khăn là nổi, từ đó mới kiếm được ngọc giản này. Ngọc giản không biết do môn phái nào lưu truyền lại, nhìn có vẻ khá cổ xưa, bên trong có ba loại phù trận khá là tinh diệu.
Bồ yêu đột nhiên nhảy ra, dạo gần đây đối với hành động của Tả Mạc hắn khá là bất mãn: "Ta đã nói cho ngươi hai con đường giải quyết, ngươi lại không tuân thủ ước định là sao?!"
"Có sao?" Có thể chọc giận Bồ yêu, trong lòng Tả Mạc rất rất sảng khoái, hắn chậm rì rì đem ngọc giản thu vào trong lòng, liếc mắt nhìn Bồ yêu một cái nói: "Chúng ta có ước định sao? Mà không phải bây giờ ta đang án chiếu theo chỉ điểm của ngươi mà đi đấy thôi! Ngươi để cho ta nghiên cứu phù trận mà lại không đưa cho ngọc giản về phù trận, vậy ta chỉ còn cách tự mình động thủ rồi!"
Bồ yêu sửng sốt, lúc này hắn mới nhớ ra, lần trước mình hình như không nói gì đến chuyện ước định cả. Bỗng nhiên hắn ngẩng đầu khẽ cười: "Không sai không sai, hắc hắc. . ."
Nhìn Bồ yêu âm âm cười xót xa, trong lòng Tả Mạc bất giác thăng lên một cổ hàn khí.
Không sợ không sợ! Có thể chỉnh chỉnh yêu nhân kia cho dù ta chịu ăn chút khổ sở cũng đáng! Trong lòng Tả Mạc tự mình an ủi như thế.
Sau khi Bồ yêu tan biến, Tả Mạc lại đắm chìm vào công việc.
Đoạn thời gian này, năng lực khống chế linh lực của hắn tăng lên thần tốc. Nhờ Bồ yêu chỉ ra vấn đề, hắn bắt đầu có ý thức mài luyện kỹ xảo về phương diện này, càng thêm "keo kiệt" vận dụng mỗi một tia linh lực để luyện hóa. Có điều, tuy tiến bộ tấn tốc nhưng hắn vẫn không quá hài lòng, mình vẫn còn rất nhiều chỗ lãng phí khó tránh khỏi.
Hơn nữa rất nhanh hắn còn phát hiện chỗ then chốt trong đó. Muốn lợi dụng linh lực một cách hoàn mỹ mà cứ dựa vào khống chế chính xác linh lực thì không thể nào thực hiện được, còn cần phải có lý giải rất sâu đối với phù trận, có được đồng thời hai thứ này mới có thể nâng cao hiệu suất sử dụng linh lực.
Bởi vì chỉ lấy ngọc giản nên sinh ý của Tả Mạc chịu một ảnh hưởng nhất định.
Song dù sao những người có thể tìm tới hắn đại đa phần đều là một ít tu giả Trúc Cơ kỳ khá có thực lực, trên tay bọn họ thường thường đều sẽ có một hai kiện ngọc giản chất lượng không tồi. Rất nhanh sau đó, những khách nhân này đều biết Tả Mạc rất thích ngọc giản về phù trận, thế là bọn họ tận lực tuyển chọn một hai kiện phù trận ngọc giản tương đối tốt. Hành vi của Tả Mạc cũng tịnh không kỳ quái, tu giả càng lợi hại, đặc biệt là những tu giả không biết chiến đấu làm việc với luyện đan luyện khí, khi kỹ nghệ của bọn họ ngày càng thâm hậu thì nhu cầu về tinh thạch sẽ càng giảm thiểu.
Những kỳ nhân dị sĩ như thế thường thường sẽ có rất nhiều yêu cầu kỳ kỳ quái quái. Về phần yêu cầu về ngọc giản hay tài liệu quý hiếm lại là nhu cầu thường gặp nhất.
Tuy số lần luyện hóa mỗi ngày so với trước kia ít hơn một chút nhưng số lượng ngọc giản trên tay Tả Mạc lại tăng trưởng với tốc độ kinh người.
Đống ngọc giản đủ mọi chủng loại này tuyệt đại đa số đều là hàng phổ thông song thỉnh thoảng cũng có mấy kiện tinh phẩm, kiện ngọc giản vừa mới đến tay kia chính là một trong số đó.
Bỗng nhiên, sắc mặt Lý Anh Phượng quái dị chạy tới bên người Tả Mạc, cúi người ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói vài câu.
************************************************** *
|