Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 109: Mặc hạt sen (hạt sen đen)
Dịch: Keny
Nguồn: 4vn.eu
Đệ nhị canh
Mặc hạt sen là quả của mặc liên hoa (hoa sen đen), mặc liên hoa là một loại linh thảo khá hiếm thấy, nó thường sinh trưởng ở những chỗ cực độc, tỷ như đầm lầy chướng lệ hoành hành. Do trải qua năm rộng tháng dài hấp thu các loại độc tố nên lá chuyển sang màu trắng, còn hoa lại đen nhánh như mực, trong đó thứ trân quý nhất chính là mặc hạt sen.
"Có ba vị tu giả Ngưng Mạch kỳ tới bái phỏng." Câu nói này của Lý Anh Phượng khiến Tả Mạc rất sửng sốt.
Ba vị tu giả Ngưng Mạch kỳ. . .
Từ khi Tả Mạc bắt đầu kinh doanh sinh ý này cũng không phải không có tu giả Ngưng Mạch kỳ tới cửa, như khách nhân đội mũ tre cần cắt hàn sắt từ lần trước chắc cũng là một vị tu giả Ngưng Mạch kỳ. Thực sự nếu tu giả Ngưng Mạch kỳ tìm tới cửa, Tả Mạc vừa yêu lại vừa hận. Yêu chính là, thù lao bọn họ có thể trả so với khách nhân bình thường phải cao hơn rất nhiều. Song hận chính là, thứ mà bọn họ cần luyện hóa nhất định có độ khó rất cao. Mà độ khó cao đồng nghĩa với phong hiểm lớn, một khi thất bại thì những tài liệu kia không phải là thứ hắn có thể bồi thường nổi. Còn nếu muốn quỵt nợ, ặc ặc…chuyện này dùng đầu gối để nghĩ chắc cũng biết hậu quả, thực lực đối phương cao hơn mình quá nhiều. Nếu phát sinh xung đột thì kẻ xui xẻo không ai khác chính là bản thân mình.
Vậy mà bây giờ một lúc đến tận ba vị!
"Hừ, một tên gia hỏa Trúc Cơ kỳ cũng dám tự cao tự đại trước mặt bọn ta! Chọc giận ta, ta đem một mồi lửa thiêu sạch chỗ này bây giờ!"
"Tam đệ, không được hồ ngôn loạn ngữ!"
Tiếng nói ngoài cửa truyền vào rất rõ nét, hiển nhiên ba người ở ngoài kia đã bắt đầu bất mãn. Tả Mạc rất là đau đầu, chỉ đành giương giọng nói: "Mời ba vị tiến vào!"
Ba người kia liền tiến đến. Đi đầu là một vị nam tử áo hồng, long hành hổ bộ, tự có một cổ khí thế trời sinh. Bên trái là một vị nam tử mũi ưng, thần sắc âm trầm, vừa nhìn đã biết không phải là người dễ nói chuyện. Bên phải nam tử áo hồng là một vị hán tử béo núc ních, cả người tựa như một tòa núi thịt, hắn vừa tiến vào đã ngó nghiêng bốn phía xung quanh.
"Gặp qua Tả sư phó." Nam tử áo hồng đi đầu mỉm cười hướng Tả Mạc chắp tay.
"Gặp qua ba vị tiền bối!" Tả Mạc không dám lớn tiếng, đứng lên chắp tay thăm hỏi. Trong quan hệ giữa tu giả với nhau thì việc phân chia bối phận rất phức tạp khó mà rõ ràng được, cho nên mọi người đều nhất loạt lấy tu vi cảnh giới để phân chia. Tu vi của Tả Mạc thấp hơn đối phương một giai, hiển nhiên phải xưng là vãn bối.
Ba người thấy thái độ của Tả Mạc như vậy khá là mãn ý, ngay cả hán tử mũi ưng luôn giữ sắc mặt âm trầm tựa hồ cũng dễ xem không ít.
"Tả sư phó khách khí." Nam tử áo hồng cười nói, tiếp đó đi thẳng vào vấn đề nói: "Lần này đến cửa bái phỏng là có việc muốn nhờ." Đồng thời hắn lấy ra một hạt sen đen nhánh như mực nói: "Viên tứ phẩm mặc hạt sen này vỏ ngoài cứng cỏi vô cùng, phi kiếm khó thương, lần này tới là muốn mời Tả sư phó luyện hóa vỏ ngoài của nó. Quy củ của Tả sư phó chúng ta cũng nghe nói qua, trong ngọc giản này là một bộ 《 Thiên Hoàn Nguyệt Minh trận 》, phù trận này là tinh phẩm trong tứ phẩm phù trận, có rất nhiều chỗ tinh diệu. Nghe nói Tả sư phó yêu thích phù trận nên ta lấy bộ 《 Thiên Hoàn Nguyệt Minh trận 》 này làm thù lao."
"Nhưng ta nói trước cho ngươi biết, nếu ngươi luyện hỏng ta sẽ không tha cho ngươi đâu!" Hán tử béo ú đứng bên cạnh hăm dọa nói.
"Tam đệ không được nói bậy!" Nam tử áo hồng quát mắng trách, tiếp đó quay mặt sang nói với Tả Mạc: "Tả sư phó chớ nghe hắn hồ ngôn loạn ngữ, chỉ cần an tâm luyện chế là được rồi."
Nhìn ba người trước mặt, trong bất tri bất giác sau lưng Tả Mạc đã ướt đẫm mồ hôi. Ba người này thực lực phi phàm, ai trong số này cũng không phải là người Tả Mạc có thể trêu chọc, ba người ở một chỗ thế này thì ngay cả cơ hội chạy trốn hắn cũng không có. Hắn từ trong đám ngoại môn đệ tử leo tới vị trí bây giờ vốn đã không dễ dàng nên cực kỳ giỏi việc quan sát sắc mặt, ba người này vừa nhìn đã biết không phải là hạng người lương thiện gì. Đừng nhìn nam tử áo hồng nói năng có vẻ hòa ái, nhưng nếu thực sự mình đem mặc hạt sen luyện hỏng thì chỉ sợ tuyệt sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Tả Mạc thần thức hơn người, xung quanh ba người kia đều có huyết sát chi khí (chắc kiểu như sát khí) nhàn nhạt quấn quanh, tuy không đáng sợ bằng huyết sát hắn gặp qua trong kiếm động, nhưng cũng tán phát ra hơi thở hung lệ đạm mạc. Tuy không biết ba người đã dùng biện pháp gì để che lấp cổ huyết sát chi khí này, nhưng làm sao có thể giấu qua được thần thức của Tả Mạc?
Phần sinh ý này không dễ ăn a! Phản ứng đầu tiên của Tả Mạc chính là suy nghĩ này.
Hắn lắc lắc đầu: "Thực xin lỗi, hại ba vị tiền bối phải mất một chuyến không công rồi. Tại hạ chẳng qua chỉ có tu vi Trúc Cơ kỳ, hỏa chủng cũng không vượt quá nhị phẩm, tứ phẩm mặc hạt sen, thực lực tại hạ không đảm đương nổi!" Ngôn từ của hắn rất khẩn thiết, dù sao tu vi cùng hỏa chủng của hắn đúng là như vậy, cũng không sợ ba người kiểm tra nên ngữ khí nói chuyện rất thản nhiên.
Nam tử áo hồng mỉm cười không nói, nhưng hán tử mũi ưng bên cạnh lại âm trầm chất vấn: "Tứ phẩm hàn sắt từ thì luyện hóa được, vì sao tứ phẩm mặc hạt sen lại không luyện hóa được?"
Đại hán béo ú trợn tròn mắt to như chuông đồng, cưỡng từ đoạt lý nói: "Ta nói cho ngươi biết, hôm nay ngươi không muốn luyện cũng phải luyện, không luyện được cũng phải luyện! Bằng không, ta dỡ phá sạch cửa hàng của các ngươi!"
Nam tử áo hồng khẽ cười a a, trước đem ngọc giản trên tay đưa cho Tả Mạc rồi nói: "Tả sư phó không nên chối từ, không bằng trước xem qua phù trận bên trong ngọc giản này đã." Nói xong hắn ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Lý Anh Phượng sau lưng Tả Mạc một cái, ôn hòa nói: "Truyền Âm phù trong tay áo cô nương tốt nhất nên thả xuống đi, mọi người không ai muốn làm lớn chuyện cả."
Tả Mạc thầm hô lợi hại, ba người này chỉ hời hợt nói mấy câu đã dùng đến mấy loại thủ đoạn công tâm, xem ra mình chống đỡ không được rồi. Tỏ ý cho Lý Anh Phượng đừng có xung động, hắn kiên trì thuyết phục: "Tin tức ba vị tiền bối nghe được hình như hơi sai khác rồi, tại hạ đích thực đã từng tiếp một sinh ý về tứ phẩm hàn sắt từ, nhưng đó chỉ là cắt chứ không phải luyện hóa."
Sắc mặt nam tử áo hồng đột nhiên trầm xuống, không vui nói: "Như vậy mà Tả sư phó vẫn không cấp mặt mũi sao?"
Tức thì Tả Mạc cảm thấy toàn thân cứng đờ, giống như bị một sức mạnh vô hình cầm cố không cách nào động đậy được. Lý Anh Phượng đứng ở một bên mặt cắt không còn chút máu, hoảng sợ nhìn ba người.
"Được! Ta tiếp!" Tả Mạc vừa thấy tình hình không hay, chỉ đành cắn răng nói.
"A a, Tả sư phó là người thông minh. Yên tâm, chỉ cần luyện hóa thành công thì kiện ngọc giản này sẽ là của ngươi, ba người chúng ta há lại để Tả sư phó chịu thiệt." Nam tử áo hồng sảng khoái cười nói, thật giống như ở đây chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.
Áp lực quanh thân Tả Mạc biến mất, hắn nhìn vào nam tử trước mặt, trong tâm sinh hàn ý. Người này nhìn như ôn hòa, thực ra bên trong lại ngoan lạt, nếu hôm nay mình luyện hóa không thành công thì nhất định kết cục sẽ rất thê thảm. Vô Không sơn cách nơi này rất xa, nếu có xảy ra chuyện gì thì các sư thúc cũng không kịp cứu viện.
Hắn không lập tức tiếp lấy ngọc giản mà tiếp lấy mặc hạt sen trước. Bên trong ngọc giản là thứ gì hắn không quan tâm, lần này có thể giữ lại cái mạng nhỏ đã xem như đại hạnh.
Nam tử áo hồng lộ ra một tia tán thưởng, ba người lui sang một bên, nam tử mũi ưng khẽ liếc mắt nhìn Lý Anh Phượng một cái, ý vị cảnh cáo đủ mười.
Tả Mạc cũng không nói nhảm, bắt đầu cẩn thận tra xét mặc hạt sen.
Mặc hạt sen là quả của mặc liên hoa (hoa sen đen), mặc liên hoa là một loại linh thảo khá hiếm thấy, nó thường sinh trưởng ở những chỗ cực độc, tỷ như đầm lầy chướng lệ hoành hành. Do trải qua năm rộng tháng dài hấp thu các loại độc tố nên lá chuyển sang màu trắng, còn hoa lại đen nhánh như mực, trong đó thứ trân quý nhất chính là mặc hạt sen.
Mặc liên hoa hấp thu rất nhiều các loại độc tố, tất cả đều tụ tập dung hợp trong thể nội của nó rồi hình thành một loại kịch độc hoàn toàn mới. Đến khi mặc liên hoa kết hạt, trong thể nội của hạt sen nho nhỏ sẽ sở hữu tất cả chất kịch độc này. Mặc hạt sen rơi vào trong bùn đất lại một lần nữa đâm chồi nảy lộc, sinh trưởng thành mặc liên hoa mới, nó lại không ngừng hấp thu chướng khí độc tố xung quanh kết thành mặc hạt sen. Mỗi lần luân hồi sinh trưởng như thế lại đề cao phẩm giai mặc hạt sen lên một bậc.
Mặc hạt sen trước mắt này là tứ phẩm, đồng nghĩa với việc ít nhất nó đã kinh qua bốn vòng sinh trưởng, cực kỳ quý hiếm, mà độc tố trong hạt sen đã đến cỡ nào thì không cần nói cũng biết!
Cầm lấy mặc hạt sen, trong miệng Tả Mạc hơi phát khô, đây là lần đầu tiên hắn phải luyện hóa thứ linh thảo cực độc thế này, nói không căng thẳng thì quá là giả dối. Lớp vỏ ngoài mặc hạt sen rất cứng rắn, chính bởi vì thế mà phi kiếm tầm thường rất khó tổn hại đến vỏ ngoài, độc tính bên trong mới được bảo vệ, không để lộ mảy may. Nếu không như thế thì bây giờ ngón tay Tả Mạc đã bị rữa nát hoại tử rồi, sau đó độc tính sẽ nhanh chóng lan tràn, trong thời gian ngắn thôi những gì hắn để lại cho thế gian chỉ là một đống xương khô.
Ngay cả thuốc giải độc tam phẩm cũng không cách nào ngăn trở độc dược của mặc hạt sen, huống hồ trên thân Tả Mạc bây giờ chỉ có thuốc giải độc nhị phẩm.
Ngày thường Lý Anh Phượng là quản lý chính của cửa hàng, hung danh của mặc hạt sen như sấm bên tai, hiển nhiên nàng đã từng được nghe nói qua, sắc mặt nàng trắng bệch, ánh mắt căng thẳng nhìn chằm chằm Tả Mạc. Tấm Truyền Âm phù trong tay áo nàng lỏng ra, tên nam tử mũi ưng kia cứ nhìn chằm chằm nàng, hung quang trong mắt không che lấp chút nào. Chỉ cần nàng hơi có phản kháng sợ rằng những người này sẽ trực tiếp động thủ.
Không biết hung đồ từ đâu tới nhỉ! Dám ở Đông Phù làm loạn không hề kiêng kị như thế!
Lý Anh Phượng nhè nhẹ cắn môi, đầy vẻ lo lắng nhìn Tả Mạc sư đệ. Mặc hạt sen tuyệt đối vượt quá phạm vi năng lực của sư đệ, lần trước hắn cắt tứ phẩm hàn sắt từ đã rất mất sức. Trong khi độ khó giữa luyện hóa so với cắt càng cao, huống hồ đây là vật kịch độc, chỉ cần hơi không cẩn thận sẽ bị kịch độc xâm nhập mà đi đời nhà ma. Nàng chú ý thấy sau lưng sư đệ đã ướt đẫm mồ hôi, cổ họng nàng khô khốc nuốt khan một ngụm nước miếng.
Nếu sư phó ở đây thì tốt. . .
Trong lòng nàng nôn nóng vô cùng, nếu sư phó đến đây, lấy tu vi Kim Đan kỳ để đối phó với ba tu giả Ngưng Mạch kỳ thì dư dả có thừa!
Cùng tâm tư như Lý Anh Phượng còn có Tả Mạc, có điều dây dưa kéo dài thời gian một hồi, để ý thấy ánh mắt bất thiện của đại hán béo ú, Tả Mạc biết không thể kéo dài thời gian được nữa.
Vừa lật tay, Chung Duẩn hỏa liền tấn tốc quấn xung quanh mặc hạt sen. Địch ý trong ánh mắt ba người kia mới dần dần tán đi, bọn họ hơi căng thẳng coi chừng Tả Mạc, dưới chân lại bất giác dời ra trước cửa tiệm.
Tả Mạc biết bọn họ sợ độc tính của mặc hạt sen, độc tính của tứ phẩm mặc hạt sen cho dù ba người đã đến Ngưng Mạch kỳ nhưng nếu dính vào cũng ăn không tiêu. Tả Mạc biết có đem mặc hạt sen trên tay này ném đi thì cũng không được bao xa, mình cũng không tránh khỏi liên lụy.
Hôm nay nếu không thể luyện hóa mặc hạt sen này, chỉ sợ. . .
Hỏa diễm màu trắng sữa bao bọc lấy mặc hạt sen đen nhánh, nhìn như trong trong hỏa diễm trắng xóa lại thấp thoáng một hạt đen thui, cảnh tượng có mấy phần yêu dị.
Tả Mạc tĩnh tâm lại, gạt bỏ tất cả tạp niệm, bây giờ đã không còn đường lui nữa rồi.
Tất cả thần thức đều được hắn điều động, tay bên kia đã lấy ra năm viên tam phẩm tinh thạch bố trí một cái phù trận dưới thân.
Đại hán béo ú liếc nhìn nam tử áo hồng một cái, nam tử áo hồng khoát khoát tay, hắn nhận ra phù trận này, nó chỉ nhằm bổ sung linh lực cho tu giả. Tả Mạc như lâm đại địch, thủ pháp nhàn thục lưu loát, trong bất giác thần sắc hắn lộ ra mấy phần mong đợi.
Nhanh chóng bày ra Ngũ Nguyên Bổ Linh trận, Tả Mạc thả lỏng tay trái ra đặt lên trên đùi, toàn thân buông lỏng, hai mắt lại chăm chú nhìn vào Chung Duẩn hỏa trước mặt.
Hỏa diễm trắng xóa như sữa tán phát ra hàn ý bức nhân bao bọc lấy một viên mặc hạt sen đen nhánh bập bùng đầy yêu dị.
Mồ hôi sau lưng dần khô đi, bây giờ Tả Mạc lại không căng thẳng chút nào, trong đầu hắn chỉ có một ý tưởng, làm sao luyện hóa được tứ phẩm mặc hạt sen này đây?
Rất nhanh hắn đã có quyết định, bởi vì hắn tuyệt không có nhiều lựa chọn.
Trước mắt hắn chỉ nghĩ ra được một biện pháp duy nhất.
—— Đó là vận dụng Tứ Chuyển Hỏa trận mà hắn mới hơi hơi lĩnh ngộ ra!
|