Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 124: Phân ảnh cùng liệt hỏa
Dịch: Keny
Nguồn: 4vn.eu Đệ cửu canh - giờ mới biết trình bôi chữ của Hoang Tưởng không thua chi ai. Chương thì dài, nội dung thì...
Nói thật, hiện giờ Tả Mạc biểu hiện ra thực lực kinh người, trong đám tu giả Trúc Cơ kỳ tuyệt đối là nhân tài kiệt xuất.
Thế nhưng, người đối mặt với hắn lại là một vị tu giả Ngưng Mạch kỳ….
Chênh lệch thực lực giữa ngươi và ta so với trong tưởng tượng của ngươi còn kinh khủng hơn nhiều!
Triều An lộ ra vẻ cười lạnh.
Nhị phẩm Mê Huyễn trận đối với Ngưng Mạch kỳ như Triều An mà nói thì không có bất kỳ uy hiếp nào cả.
Phốc.
Giống như tiếng bọt khí vỡ tan, một thanh âm rất nhỏ vang lên. Quang ảnh xung quanh Triều An chợt có biến hóa rất nhỏ, Mê Huyễn trận liền không chống đỡ nổi dư uy của hỏa cầu bên cạnh Triều An, trong nháy mắt bị chấn thành vụn phấn.
Nhưng trong đúng thoáng chốc đó, Tả Mạc trước mặt Triều An đã biến một thành năm.
"Quỷ Quỷ Phân Ảnh phù!"
Mấy người Yến Minh Tử đang quan sát xa xa chợt trợn mắt há mồm, ba người sáu mắt nhìn nhau.
"Đây không phải là Dược phù lưu của Vương sư huynh sao?"
"Chiêu đầu tiên thật hèn mọn không gì sánh bằng a!"
"Tinh túy của Dược phù lưu!"
Lúc này Vương sư huynh đứng bên cạnh ba người cũng nghẹn họng nhìn trân trối, không biết nên nói cái gì cho phải. Lần trước bị Tả Mạc đánh bại, hơn nữa chuyện đánh cuộc mấy chiêu ở Đông Phù được truyền sôi sùng sục, trong lòng hắn không khỏi nổi lên hứng thú đối với trận tỷ thí của lột da cương thi, liền đích thân chạy tới quan chiến. Không riêng gì hắn, hầu như tất cả đệ tử của Linh Anh phái đều đến gần hết, chính là muốn chứng kiến lột da cương thi có kết thục thảm bại như thế nào.
Trước giờ Linh Anh phái đều toàn chạy tới trước cửa khi dễ người khác, khi đó lại bị người khác tới tận cửa khi dễ, còn bị chiếm tiện nghi, Tả Mạc đây là lần đầu tiên.
Sỉ nhục a sỉ nhục!
Các đệ tử Linh Anh phái nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đem tên cương thi chết giẫm kia lột da rút gân. Nhất là khi bọn hắn thấy Tả Mạc lại mặt dày sử dụng chiêu Dược phù lưu của Vương sư huynh, nhất thời thù cũ, hận mới cuồng dâng trong đầu.
Đám tu giả quan chiến đều khẽ lắc đầu thở dài, Quỷ Quỷ Phân Ảnh phù, tuy trong tác chiến với tu giả cấp thấp khá thực dụng nhưng khi phải đối mặt với người có thực lực cao hơn bản thân rất nhiều như Triều An thì chiêu này không có chút tác dụng gì cả.
Bốn tên ảo giác, một cái chân thân, ảo giác cần phải có chân thân khống chế mới được. Đây cũng là lý do vì sao Quỷ Quỷ Phân Ảnh phù trong chiến đấu giữa các tu giả cấp cao rất ít khi được vận dụng, khống chế ảo ảnh cần phân thần, con số ảo ảnh càng nhiều thì độ khó khi khống chế cũng càng lớn. Hơn nữa những ảo ảnh này chỉ có tác dụng mê hoặc, không có thêm bất luận uy lực nào khác.
Trong đấu trường, phút chốc năm Tả Mạc dần tản ra.
"Di!" Trong mắt Vương sư huynh đang quan chiến đột nhiên lóe lên một tia tinh mang.
Dược phù lưu vốn xuất từ tay hắn, Quỷ Quỷ Phân Ảnh phù lại là chiêu mở đầu, đối với một chiêu này hắn thực sự quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn! Nhưng lấy nhãn lực của hắn không ngờ lại vô pháp nhận ra trong năm Tả Mạc kia, đến tột cùng người nào mới là chân thân!
Động tác của năm Tả Mạc cực kỳ thống nhất, bọn họ không ngừng móc các loại trận bàn trong Bách Bảo nang đeo bên hông, sau đó điên cuồng ném vào trong đấu trường.
Trong lúc nhất thời, trên không trung giữa đấu trường tung bay vô số trận bàn như mưa rơi.
Thế này... sao có khả năng...
Chỉ chốc lát, biểu tình hắn lập tức cứng đờ, miệng dần mở lớn, nhưng hắn hồn nhiên không biết.
Không phân biệt được... Vẫn không phân biệt nổi...
Từng Tả Mạc động tác cùng chân nhân không có khác biệt nào cả, không có bất luận chỗ nào cứng ngắc, không có chỗ nào sai khác. Những đệ tử khác có thể nhìn không ra chân thân, thế nhưng người hiểu rõ từng chân tơ kẽ tóc của Quỷ Quỷ Phân Ảnh phù như Vương sư huynh sao lại không rõ độ khó trong đó được?
Quỷ Quỷ Phân Ảnh phù sinh ra ảo giác không tự thân cử động được, nếu muốn chúng có động tác thì phải dụng thần thức để khống chế. Lấy trình độ của hắn cũng chỉ gần có thể khống chế một ảo ảnh, ba ảo ảnh còn lại hắn không quản được. Mà ảo ảnh hắn khống chế cũng không cách nào làm đến mức tinh tế như thật thế được.
Đồng thời khống chế bốn ảo ảnh, còn có thể thong dong bố trí trận bàn, điều này cần thần thức kinh khủng đến mức nào đây?
Trong bất tri bất giác, mồ hôi đã ướt đẫm sau lưng hắn, từng dòng từng dòng lặng yên chảy xuống. Hắn bỗng nhiên có một loại dự cảm vô cùng cường liệt, chỉ sợ trận chiến này tuyệt không có kết cục thoải mái nhẹ nhàng như tưởng tượng lúc đầu.
Tại Thiên Nguyệt Giới kiếm tu là số một, đối với loại thủ đoạn phù trợ như Quỷ Quỷ Phân Ảnh phù tuyệt đại đa số mọi người đều cười nhạt. Nhưng người am hiểu sâu sắc Quỷ Quỷ Phân Ảnh phù như Vương sư huynh lại biết, nếu một ngày có người sử dụng khống chế tinh xác những ảo ảnh, lúc đó Quỷ Quỷ Phân Ảnh phù vốn yếu kém sẽ trở thành một thủ đoạn uy hiếp đáng kể!
Không, là uy hiếp cực đại!
Ảo giác này không thể dùng mắt thường để nhận ra được, muốn nhận ra thì cần phải có thần thức đủ mạnh. Thế nhưng, nếu có thể khống chế bốn ảo ảnh như thật, vậy thần thức người dùng phù kia sao có thể thấp được?
Nếu vô pháp dùng mắt thường nhận ra chân giả của ảo ảnh, thần thức lại không mạnh, khi đó chỉ có thể có một biện pháp...
Trận tỷ thí này hấp dẫn vô số ánh mắt, cao thủ tập hợp lại rất nhiều, tuy bọn họ có thể không quen thuộc đối với Quỷ Quỷ Phân Ảnh phù như Vương sư huynh, nhưng lý giải của bọn họ đối với chiến đấu cũng đủ để cho bọn họ có thể nhìn ra mánh khóe trong đó. Vẻ khinh thị trên mặt rất nhiều người phút chốc được quét sạch sẽ, bọn họ bắt đầu đặt mình vào hoàn cảnh đó để suy nghĩ, nếu đổi lại chính bản thân mình phải đối mặt với năm ảo ảnh mà vô pháp nhận ra chân giả của đối thủ, vậy làm thế nào mới ứng phó được?
Trên tường vân, Thiên Tùng Tử thấy chiêu ấy của Tả Mạc, nhịn không được khen: "Tả Mạc của quý môn quả là hạt mầm tốt a, ta nghe Du Bạch nói, hắn ở Luyện Khí kỳ đã lĩnh ngộ được kiếm ý còn có vài phần không tin, hiện giờ xem ra, quả nhiên thiên phú kinh người!"
Luyện Khí kỳ đã lĩnh ngộ kiếm ý? Lời vừa nói ra, đám chưởng môn trên tường vân đều bị chấn kinh!
Ông trời cũng quá ưu ái Vô Không kiếm môn a! Có một tên thiên tài lúc Trúc Cơ trời sinh dị tượng, không ngờ còn che giấu thêm một thiên tài ở Luyện Khí kỳ đã lĩnh ngộ ra kiếm ý! Sợ hãi than thở, bất giác bọn họ từ trong ham muốn mà sinh tâm đố kỵ, ai ai cũng tồn tâm tư. Nhất là chưởng môn Linh Anh phái, sắc mặt y kém đến không thể kém hơn.
Luyện Khí kỳ đã lĩnh ngộ kiếm ý? Mấy người Thi Phượng Dung cùng Tân Nham hai mặt nhìn nhau, trong mắt hai người đều là vẻ kinh ngạc cùng ngơ ngẩn, bọn họ phát hiện, không ngờ mình lại không biết chút gì về chuyện này.
Hảo tiểu tử, trở về xem ta thu thập ngươi thế nào! Trong mắt Thi Phượng Dung quang mang nhảy lên, âm thầm tức giận.
Đích thật Triều An không cách nào phân biệt nổi thực giả của năm tên Tả Mạc trước mặt.
Trong những công pháp tu luyện ở Triều gia bảo thì thần thức là phương diện không hề được coi trọng.
Nhìn năm Tả Mạc điên cuồng vứt trận bàn vào đấu trường, trong lòng hắn không giận, ngược lại còn mừng thầm. Tả Mạc càng biểu hiện ra thực lực không ngờ, sau khi hắn thắng lợi thì càng có mặt mũi.
Nói thật, hiện giờ Tả Mạc biểu hiện ra thực lực kinh người, trong đám tu giả Trúc Cơ kỳ tuyệt đối là nhân tài kiệt xuất.
Thế nhưng, người đối mặt với hắn lại là một vị tu giả Ngưng Mạch kỳ….
Chênh lệch thực lực giữa ngươi và ta so với trong tưởng tượng của ngươi còn kinh khủng hơn nhiều!
Triều An lộ ra vẻ cười lạnh.
Đích xác, hắn vô pháp phân thực giả của năm Tả Mạc kia, thế nhưng, hắn cần phải phân ra thực giả sao?
Tất cả phẫn nộ cùng nhục nhã ứ đọng trong lòng hắn tựa như dung nham bừng bừng tuôn trào, không ngừng quay cuồng kích động trong cơ thể hắn, cháy sạch khiến toàn thân đều đau nhức! Cả người dần hiện ra màu hồng quỷ dị, cả người tựa như nước thép vừa ra lò đỏ bừng đúc thành,《 Liệt Hỏa tâm pháp 》 của Triều gia bảo đã được vận đến cực điểm.
Hắn không để ai dám hoài nghi thực lực của hắn, phải thắng được trận tỷ thí này…Hắn muốn cho mọi người phải ngậm miệng lại!
Hai chân hắn khẽ nhướng lên, cúi đầu, hỏa cầu thật lớn đang hừng hực thiêu thốt bập bùng giữa không trung đột nhiên gào thét bắn thẳng lên trời không.
Mọi người đang quan chiến không tự chủ ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào hỏa cầu đang cuồng vũ trên đầu, bọn họ đều biết, kế tiếp, nhất định là một kích toàn lực của Triều An!
Vi Thắng lộ ra vẻ ngưng trọng, hắn có thể cảm nhận được uy lực kinh người ẩn chứa trong hỏa cầu kia. Tiểu Quả, Lý Anh Phượng hoa dung thất sắc, sắc mặt trắng bệch, lúc trước các nàng cũng từng nghĩ tới chênh lệch giữa song phương, thế nhưng biểu hiện tự tin của Tả Mạc khiến các nàng thầm nghĩ chắc chênh lệch này không lớn như trong tưởng tượng đâu. Có điều hiện giờ các nàng mới phát hiện, chênh lệch này so với trong tưởng tượng của các nàng còn kinh khủng hơn.
Xa xa, có hai người lẳng lặng phiêu phù giữa không trung, đang quan khán trận chiến này.
"Sư muội tin tưởng Tả Mạc đến như thế?" Cổ Dung Bình nhìn vào trong trận, chậm rãi nói: "Liệt Hỏa chùy của Triều gia bảo tuy trọng công nhẹ thủ nhưng uy lực không tồi chút nào. Hắn thi triển được như thế, thì cho dù có là ta cũng có chút phiền phức."
Tố phiêu phù ở bên người hắn, thản nhiên nói: "So hết là biết."
Cổ Dung Bình khẽ cười một tiếng: "Xem ra sư muội đối với hắn không phải tự tin một cách thông thường. Ngô, ta đây cũng hảo hảo mong đợi một phen."
Tố không nói gì.
Đám người Yến Minh Tử lúc này rất là căng thẳng, Hồ Sơn trực tiếp hỏi thẳng Vương sư huynh: "Sư huynh, tình huống thế nào a?"
Lời còn chưa dứt, Triều An trong đấu trường nổi giận gầm lên một tiếng, phanh, hai tay nắm lại vỗ về phía trước.
Theo một kích của song quyền, hỏa cầu trên bầu trời đột nhiên bạo mở ra, hóa thành vô số hỏa đoàn tầm nắm tay gào thét ầm ầm nện xuống!
《 Liệt Hỏa chùy 》 chi "Hỏa Vũ Thiên chùy" !
Ô ô ô!
Do không mà sinh, do thấp mà cao (???), tiếu âm cuồng vang như thủy triều khiến toàn trường, mặt đất nơi nơi đều hơi rung động, vốn có tu giả còn chế giễu nhìn Triều An lúc này sắc mặt đều khẽ biến! Liệt Hỏa chùy của Triều gia bảo quả nhiên danh bất hư truyền!
Ánh mắt Vi Thắng căng chặt nhìn chằm chằm vào trong đấu trường, gân xanh trên trán bất giác nhảy động.
Xa xa trên tường vân, đám người chưởng môn cũng một mảnh tĩnh lặng, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm trong đấu trường. Sắc mặt Thi Phượng Dung khẽ biến, chiêu này Tả Mạc trăm triệu lần không có khả năng tiếp được! Trong mắt Bùi Nguyên Nhiên cũng hiện lên một tia hối hận, bản ý của hắn vốn là để cho lịch lãm Tả Mạc một chuyến, không nghĩ tới lại đẩy hắn rơi vào nguy cảnh thế này. Bọn họ cho rằng Tả Mạc khi Trúc Cơ kỳ đã lĩnh ngộ được kiếm ý cho nên đối với Tả Mạc đi tu luyện mấy loại như Linh Thực luyện đan cũng không quá mức phản đối.
Nếu sớm biết người này ở Luyện Khí kỳ đã lĩnh ngộ được kiếm ý...
Hạt mầm tốt bậc này nếu như hủy trên tay chính mình, làm sao dám đối mặt liệt đại tổ sư đây? Lúc này sắc mặt Bùi Nguyên Nhiên không khỏi khẽ biến, sắc mặt mấy người khác cũng khó coi dị thường, hai mắt Tân Nham khẽ lóe lên một tia hàn quang, trong tay áo bên phải không biết khi nào đã xuất hiện một thanh tiểu kiếm.
Duy độc chỉ có chưởng môn Linh Ânh phái, trên mặt lại lộ ra biểu tình hả hê không chút che giấu.
Mọi người ở đây bị uy thế "Hỏa Vũ Thiên Chuy" của Triều An chấn nhiếp, ai ai cũng đều thất thanh kinh thán, Vương sư huynh đột nhiên ngẩng đầu, quang mang trong mắt bạo trướng, kìm lòng không được thốt lên: "Không đúng..."
Đám người Yến Minh Tử bị tiếng kinh hô của Vương sư huynh giật mình tỉnh lại, nhưng lúc này không phải lúc để hỏi, ánh mắt bọn họ luyến tiếc không nỡ rời xa cảnh tượng trước mắt.
Không biết từ khi nào trong trận đã mọc lên một mảnh vô số kim quang nhàn nhạt như sương mù, những quang mang nhỏ như cát này dưới khí thế phô thiên cái địa của hỏa sơn đang bạo phát phun xuống hỏa vũ quả thật quá yếu ớt, nếu không để ý không cách nào quan sát được.
Dũng Kim trận!
Sương mù như được kim sa cấu thành, tất cả đều tuyền là duệ kim chi khí cực kỳ sắc bén. Dũng Kim trận là Kim hành phù trận phổ thông, nó có thể sinh sôi ra rất nhiều duệ kim chi khí cực kỳ sắc bén. Những duệ kim chi khí không có lực sát thương gì cả, đại thể là trước khi muốn thôi động Kim Hành pháp quyết, có nó thì có thể đề cao uy lực của Kim hành pháp quyết.
Lẽ nào hắn muốn dùng Kim Hành pháp quyết? Đám tu giả đang quan chiến không nhịn được lắc đầu, Kim Hành đặc tính chính là sắc bén, kiên cố, phá, trong ngũ hành pháp quyết thì cùng với hỏa hành pháp quyết có uy lực công kích cường đại nhất. Thế nhưng Trúc Cơ kỳ có thể sử dụng được Kim hành pháp quyết gì chứ? Bọn họ căn bản nghĩ không ra, có thứ gì có thể chống lại chiêu "Hỏa Vũ Thiên Chuy" này của Triều An.
Mà một ít tu giả khá tinh thông phù trận lúc này đã phát hiện ra chỗ đặc dị trong đó, Dũng Kim trận này đến cùng là nhị phẩm hay là tam phẩm? Một mảnh kim vụ lớn như vậy không giống nhị phẩm Dũng Kim trận có thể hình thành ra được, nhưng nếu là tam phẩm Dũng Kim trận lại không mất thời gian ngắn như thế.
Mắt thấy hỏa chùy trên bầu trời sắp đổ ụp xuống, đoàn kim vụ này bắt đầu có biến hóa.
Nhưng mà lúc này không ai quan tâm tới biến hóa của kim vụ nữa, ánh mắt mọi người đều đặt cả vào năm Tả Mạc, bọn họ muốn nhìn xem Tả Mạc sẽ ứng đối như thế nào!
"Không đúng..." Thần tình Vương Sư huynh đờ đẫn nhìn chằm chằm vào trong đấu trường, trong miệng vô thức thì thào, trong bất tri bất giác, trên mặt hắn lặng lẽ chảy xuống từng dòng mồ hôi, mà trong đôi mắt, là vẻ bàng hoàng không thể tin tưởng!
Last edited by Lang Thang; 29-11-2010 at 12:37 PM.
|