"Bất quá lấy thân phận hiện tại của A Phi, tiểu thư tại sao phải thân mật với hắn như vậy. Sẽ không, tiểu thư chính là Hàm thành đệ nhất mỹ nữ, làm sao có thể không để ý đến tôn nghiêm của Triệu phủ, cùng A Phi thâu tình? Chẳng lẽ trong đó có đại bí mật gì không thể cho ai biết, hay là A Phi lựa thời cơ, khi mà tất cả mọi người không có mặt, bức ép tiểu thư, sau đó mọi chuyện đã phát sinh, tiểu thư giả bộ chiếu cố, từ tốt nhận mệnh, cứ như vậy bị hắn nắm được nhược điểm không ngừng uy hiếp, tiểu thư quả thực nhận quả đắng a." Thúy nhi không ngừng suy đoán lung tung, nàng cùng Triệu Ngọc Nhi đã ở chung một chỗ mười mấy năm, tương đối hiểu rõ tâm tính của Triệu Ngọc Nhi, tự nhiên sẽ minh bạch một số đạo lý.
Bản thân Thúy nhi một lòng nghi ngờ, nàng thỉnh thoảng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Gia Cát Long Phi, càng ngày càng cảm giác dử tợn, càng cảm thấy đáng sợ, Gia Cát Long Phi giống như một con Dã Lang cực lớn, giương nanh múa vuốt.
Nghĩ đi nghĩ lại, Thúy nhi trong lòng cảm thấy có chút sợ hãi, toàn thân run rẩy.
"Tốt lắm, nơi này nhờ cậy ngươi, ta đi ra ngoài đón khách nhân của chúng ta trước, nếu không lát nữa tiểu thư lại lảm nhảm." Gia Cát Long Phi rất nhanh cất kỹ y phục, cũng không hề để ý đến vẻ mặt khẩn trương của Thúy nhi, vỗ vỗ bả vai của nàng.
"A... Không được, không được, cứu mạng a..." Thấy tay phải Gia Cát Long Phi vỗ ở trên bả vai của mình, Thúy nhi không khỏi thất kinh thét to, nàng đột nhiên phản ứng mãnh liệt khiến Gia Cát Long Phi giật mình.
"Ngươi không cần phản ứng mạnh như vậy chứ ?" Gia Cát Long Phi càu nhàu một câu, rồi khẩn cấp chạy ra khỏi phòng.
Thế giới bên ngoài phòng, xinh đẹp tươi sáng, trong vườn hoa nở rực rỡ, mùi hoa vấn vương, làm cho người ta cảm giác thoái mái. Gia Cát Long Phi chẳng biết tại sao, nhìn cảnh đẹp trước mắt lại gợi lên cảnh trí say mê, nổi hứng mở miệng ngâm nga tình ca kinh điển, trong đầu lại ẩn hiện mộng xuân cùng ý dâm tối hôm qua .
Từ gian phòng một đường đi tới, Gia Cát Long Phi cũng gặp rất nhiều hạ nhân, những hạ nhân này đối với hắn cũng cực kỳ tôn trọng, bởi vì ở Triệu phủ, cũng chỉ có Gia Cát Long Phi người quản gia duy nhất dễ gần gũi, hắn cũng thường trợ giúp người khác, khi mà bọn hạ nhân gặp phải khó khăn, hướng hắn vay tiền, hắn đều khẳng khái tương trợ, đối với những việc đó, mọi người đều để trong tâm, do vậy khi thấy hắn, bản thân mặc dù còn ở rất xa nhưng cũng chạy tới chào hỏi, hoặc là khách khí khom lưng cúi đầu gọi một tiếng: "Gia Cát quản gia."
Đi vào đại sảnh Triệu phủ, Gia Cát Long Phi thấy một thân ảnh quen thuộc đang được hai nha hoàn Triệu phủ hầu hạ, ngồi trên ghế dựa lớn, thỉnh thoảng thưởng thức tách trà đặc trên bàn. Từ nét mặt cùng động tác của nàng, có thể thấy được nàng đã đợi ở đây khá lâu .
Hàn Vân Liễu mặc một bộ sườn xám bó sát cùng với chiếc áo khoác rộng rãi bên ngoài, vòng eo tinh tế, bày ra vóc người hoàn mỹ, khuôn mặt ngận bạch, không bôi son trát phấn, nhưng vẫn trắng nõn mềm mỏng, có thể thấy nàng rất biết cách bảo dưỡng thân thể.
Nàng ngũ quan tương đối tinh sảo, đặc biệt là đôi mắt to đen hữu thần, chớp động thần sắc lanh lợi, làm người ta không đành lòng dời mắt. Mà dù vẻ đẹp của nàng không bằng Cơ Ngữ Yên cùng Triệu Ngọc Nhi mấy tài nữ tuyệt thế dung nhan, nhưng lại mang một vẻ đẹp mặn mà của người con gái cổ điển, cảm giác mỹ lệ khỏe khoắn phi thường.
"Hàn tiểu thư, đúng là thất ý, ta đến muộn..." Gia Cát Long Phi vẻ mặt tươi cười đi lên chào hỏi, ngoài miệng không ngừng xuất ra những lời khách sáo.
Hàn Vân Liễu không chỉ là thương nhân tinh minh, hơn nữa còn là một quản lý thiên tài, dưới sự cố gắng của nàng, sinh ý Hương Hiên trà hành càng ngày càng lớn, không ngừng phát triển. Mà đối với Gia Cát Long Phi khi nhìn nhận về nàng, cũng không tệ, Gia Cát Long Phi rất thưởng thức người con gái có tính tình dứt khoát quyết đoán này, nàng là một người phóng khoáng.
"Triệu phủ Triệu lão gia bệnh tình nghiêm trọng, Hàn tiểu thư hẳn là đã nghe người ta nói qua, cho nên mấy ngày này, Triệu tiểu thư vì kính hiếu đạo, cả ngày như hình với bóng, tự mình hầu hạ, do đó không thể tự mình tiếp đãi Hàn tiểu thư, thay vì hủy bỏ kế hoạch làm ăn, bất quá lần hợp tác này lại mang ý nghĩa vô cùng trọng đại, ảnh hưởng sâu xa, cho nên nàng đã giao cho ta toàn quyền làm chủ, cùng Hàn lão bản thương nghị kế hoạch, hi vọng Hàn lão bản có thể lượng thứ." Gia Cát Long Phi trầm trọng nói, hắn biết thời đại này rất đề cao chữ “hiếu”, bởi vì cái gọi là trăm thiện hiếu đứng đầu, cho nên người bình thường cũng có thể lý giải được chuyện này.
"Chuyện đó ta đã sớm biết, vừa rồi ta đã vào vấn an Triệu lão gia, dường như lão gia cực độ suy yếu, ta rất hi vọng Triệu lão gia có thể nhanh chóng khôi phục như cũ."
"Còn nữa, về kế hoạch hợp tác là do ngươi nói ra, quan điểm cùng ý nghĩ của ngươi cũng rất tốt, cho nên chuyện này tùy ngươi toàn quyền làm chủ là thích hợp nhất, bất quá... Nếu như ta có thể có được một trợ thủ giống như ngươi, thì tốt biết bao." Hàn Vân Liễu ngẩng đầu, hữu ý khen, có lẽ lời khách sáo như vậy, ở trong lòng một số người có thể coi là lời dối trá nhất.
"Đúng rồi, mấy ngày trước ta đã đi đến thương quán tìm Hàn tiểu thư, nghe nói tiểu thư đã trở về Ung Chính quốc xử lý đại sự, bất quá mới trải qua vài ngày, mà tiểu thư đã trở lại, không biết..." Gia Cát Long Phi nghi vấn hỏi.
"Đúng a, lúc ấy trà hành gặp phải một ít chuyện, bất quá khi ta lên xe ngựa trở về được một ngày đường, lại nhận được tin báo, nói là đã thuận lợi giải quyết. Ta đây cũng chưa cần thiết phải trở về, cho nên từ đường cũ quay trở lại. Không nói gạt ngươi, vốn hôm qua, ta đã muốn tới Triệu phủ bái phỏng, bất quá nghe nói trong Hàm thành bắt đầu lưu hành một loại nội y, tuyên truyền khá lớn, dường như gọi là 'áo ngực'(hung tráo), nghe nói, do Hàm thành đệ nhất mỹ nữ Triệu Ngọc Nhi làm người đại diện, gây nên một triều náo nhiệt, ta cũng tò mò đi đến xem qua..."
"Thật sự vật đó rất tốt, thật sự làm ta kinh ngạc. Ta thật không ngờ lại có người suy nghĩ được như vậy, có thể thiết kế ra vật xỏa diệu như thế."
"Bất quá theo mọi người nghị luận cùng hình ảnh người đại diện, ta nghĩ nó với ngươi có quan hệ rất lớn, bởi vì trước kia ngươi cũng đã nói, khắc sâu ấn tượng trong ta."
"Kỳ thực mọi việc là như vậy, ngày hôm qua ta đi đến tiểu điếm thăm dò một chút, đã làm trễ thời gian, cho nên hôm nay mới tới cửa bái phỏng..." Hàn Vân Liễu ý vị nhìn Gia Cát Long Phi, giải thích.
Thấy hai nha hoàn trong đại sảnh đã đi ra ngoài, Gia Cát Long Phi cũng không muốn giấu diếm điều gì, hắn cầm lấy tách trà trên bàn, uống một hớp thật lớn, rồi mới yên lòng tính toán.
"Ha ha, Hàn lão bản đúng là người có tâm tư cẩn thận a, xem ra đó cũng không phải là một điều bí mật rồi. Hình tượng người phát ngôn chính là ta nói... Sau này Triệu phủ cùng Hương Hiên trà hành hợp tác làm ăn, cũng cần dùng đến, đó là một biện pháp tuyên truyền vô cùng tốt."
"Đương nhiên, làm như vậy sẽ có "rất rất" nhiều chỗ tốt, thông qua người phát ngôn làm tăng độ tin cậy cho sản phẩm, cũng có thể hữu hiệu đề cao danh tiếng sản phẩm, làm mọi người dễ tán thành, tiếp nhận." Gia Cát Long Phi đắc ý cười nói, hắn không nghĩ tới Hàn Vân Liễu cũng đã đi qua tiểu điếm "áo ngực" của hắn, xem ra phải nhớ cùng nàng thương lượng kế hoạch đầu tư nội y, có được mặt này rồi, đúng là không uổng công phu .
"Quả nhiên là ngươi, xem ra tiểu điếm cùng Triệu phủ đây có quan hệ không tệ, nếu không, sao Hàm thành đệ nhất mỹ nữ Triệu Ngọc Nhi lại là người phát ngôn cho ngươi. Xem ra Triệu phủ quả thật nhân tài đông đúc, làm người ta hâm mộ a." Hàn Vân Liễu suy nghĩ một chút, kinh ngạc nói.
"Đúng, ngươi biết lão bản tiểu điếm là ai không? Còn nữa, ta cũng muốn biết người thiết kế ra "áo ngực" đó là ai? Đối với người đó ta thật sự tò mò, rất muốn quen biết." Hàn Vân Liễu không khỏi kích động đứng dậy, nói tiếp.
Thấy Hàn Vân Liễu kinh thán đứng lên, Gia Cát Long Phi ngẩng đầu nhìn, lúc này mới phát hiện "song phong" của nàng dường như so với trước kia đầy đặn hơn nhiều, hình như còn cao lên vài phần, xem ra ngày hôm qua nàng thật sự đã quang lâm tiểu điếm, đúng như lời nàng nói, đối với sản phẩm nội y mới lạ nàng rất thích thú, đồng thời không quên mua lấy vài món, mà hôm nay trên bộ ngực đầy đặn đó nhất định đã dùng sản phẩm "áo ngực" do mình thiết kế, nếu không cũng không có hiệu quả rõ ràng như vậy.
"Nói thật cho tiểu thư biết, gian tiểu điếm đó là do ta len lén mở ra, sau lại bị Triệu tiểu thư phát hiện rồi mắng to một trận, bất quá bằng giao tình của ta với nàng, nàng vô cùng ủng hộ ta, và sự thật là tiểu điếm của ta với Triệu phủ không có bất cứ quan hệ nào, Hàn tiểu thư cần phải giữ bí mật cho ta đó, nếu không sẽ gây cho ta đại phiền toái ." Gia Cát Long Phi cố ý giả dạng bộ dáng thất kinh, thẳng thắn nói.
"Nguyên lai là ngươi, ta nên nghĩ đến ngươi, cũng chỉ có ngươi mới có thể nghĩ ra được vật như vậy."
"Ngươi hãy nói thực cho ta biết, "áo ngực" đó là do ngươi sáng tạo ra đúng không." Hàn Vân Liễu mặc dù đã có suy đoán, nhưng vẫn còn có chút kinh ngạc cười cừoi, không chớp mắt nhìn Gia Cát Long Phi, muốn nhìn thấu linh hồn của hắn, từ ánh mắt của nàng bắn ra những tia quang mang nóng rực.
"Chính thị, "áo ngực" là do ta thiết kế ." Gia Cát Long Phi vừa gật đầu, vừa nhìn vẻ mặt hưng phấn của Hàn Vân Liễu, trong lúc bất chợt càng tin tưởng khi mình đưa ra gợi ý về kế hoạch đầu tư phát triển sản phẩm "áo ngực" khi đó chắc chắn sẽ được Hàn Vân Liễu ủng hộ.
"Ngươi là một đại nam nhân, làm sao có thể nghĩ ra được đồ dùng của nữ tử, còn thiết kế xảo diệu như vậy ? Bất quá tác dụng của nó quả thật đúng như lời các ngươi tuyên truyền ..." Hàn Vân Liễu tò mò hỏi, trên mặt hiện lên một chút xấu hổ .
"Tác dụng của nó không chỉ như lời tuyên truyền, kỳ thực nó còn có rất nhiều tác dụng khác, tỷ như có thể bảo đảm hung bộ(bộ ngực) sẽ không rũ xuống, có thể xúc tiến máu tuần hoàn ..."
"Còn nữa, Hàn tiểu thư cũng nên biết rằng sản phẩm "áo ngực" chính là một loại đồ dùng mới, nó đòi hỏi công nghệ kỹ thuật cao, phối hợp với sản xuất gia công, nguyên liệu tạo ra được làm từ thiên nhiên, thống nhất làm việc theo một quy trình sản xuất với hiệu suất cao nhất, có tiềm lực phát triển rất lớn, mà giá trị nó tạo ra sau khi được bán thịnh hành trên thị trường lại càng khó có thể tính toán, khó có thể tưởng tượng, tiểu thư phải biết rằng, sản phẩm nội y đó vốn chính là một trong những đồ dụng phục vụ nhu cầu cơ bản nhất của con người trong bốn loại nhu cầu ăn, mặc, ở, đi lại, ắt không thể thiếu, nếu như có thể làm cho một nửa phái nữ Thanh Sắc đại lục mặc loại sản phẩm này, lúc đó sẽ thu được bao nhiêu ngân lượng a. Mặc dù so ra thì còn kém với Hương Hiên trà hành, nhưng cũng là..." Gia Cát Long Phi dối trá nói, hắn đem toàn bộ những gì có thể nghĩ trong não phun ra, đồng thời còn tùy ý thêu dệt một vài lý do cùng tác dụng chẳng đâu vào đâu. Hắn dĩ nhiên biết hiện tại là một cơ hội rất tốt để thuyết phục Hàn Vân Liễu, không thể làm gì khác hơn là đả động nàng trước, điều đó sẽ giúp kế hoạch đầu tư sau này thuận lợi mấy phần.
Mà đúng dịp ngày hôm qua Hàn Vân Liễu mới đi qua tiểu điếm, đối với sản phẩm mới cũng tương đối hiểu rõ, giờ phút này nàng còn mặc trên người "áo ngực", xem ra ấn tượng đầu tiên của nàng đối với sản phẩm nội y này khá tốt, hắn càng gia tăng hỏa lực, tiếp tục mồi nhiệt đánh lửa, phát huy toàn lực tài ăn nói của mình.
"Ngươi nói quả thực có thể làm cho người chết sống lại... Bất quá ta tin tưởng ngươi, ngươi rất nhanh sẽ trở thành thủ phủ một phương... Dùng cái đó kiếm bạc so với Hương Hiên trà hành của ta cũng không kém bao nhiêu..." Hàn Vân Liễu gật đầu, vẻ mặt thành khẩn, lấy ánh mắt chuyên nghiệp sâu xa của nàng, có thể thấy được ý nghĩ trong đầu Gia Cát Long Phi, hắn vô cùng bất đồng với người khác, hắn đúng là một kỳ tài buôn bán.
"Hay lắm, ngươi nói nhiều như vậy, ta cũng đã hiểu . Bằng giao tình giữa chúng ta, ngươi có điều gì cần giúp đỡ, cứ nói thẳng đi." Hàn Vân Liễu quả thật thông minh, rất nhanh đã hiểu ý tú từ trong lời nói của Gia Cát Long Phi, dù sao hắn từ khi đến gặp nàng, mỗi lần há mồm ngậm miệng đều nhắc tới tiểu điếm nội y, mà đem chánh sự hôm nay, chính là chuyện Triệu phủ cùng Hương Hiên trà hành hợp tác, ném sang một bên, không hề đề cập tới.
"Ha ha, việc này Hàn lão bản cũng nhận ra."
"Đầu tiên cảm tạ Hàn lão bản đã khích lệ, thật ra thì ngươi và ta, có rất nhiều điểm chung, tất cả đều nhận ra thị trường rộng lớn của sản phẩm "áo ngực" này, có thể kiếm được rất nhiều tiền... Nhưng trước mắt ta gặp phải một vấn đề, vô cùng nhức đầu, ta muốn tăng tiến tốc độ phát triển, mau chóng chiếm lĩnh thị trường các địa phương khác, bất quá vấn đề ở đây là không đủ tư kim."