Khi Tả Mạc đi đến thú trì, nhìn thấy khuôn mặt hồng hào vui vẻ của Thuần Vu Thành, không khỏi sững người dừng lại: “Không phải ngươi nói hắn té xỉu sao?”Tả Mạc quay sang, nhìn thấy khuôn mặt ngây dại của Công Tôn Sai.
“Rõ ràng…”.
Thuần Vu Thành nhìn thấy Tả Mạc đến, tràn đầy hưng phấn, nhanh chóng tiến đến: “Sư huynh, sư huynh! Thành công! Chúng ta thành công rồi!”.
Tả Mạc không rõ đầu đuôi, hỏi: “Thành công? Cái gì thành công?”.
“Chính là linh điệp!”Thuần Vu Thành mở bàn tay ra, trong tay hắn là ba khối ngọc bài.
Dịch thú bài! Ánh mắt Tả Mạc đột nhiên sáng ngời, không tự chủ đề cao thanh âm: “Thật sự thành công? Để ta xem!”.
Dịch thú bài là tấm ngọc bàu dài chừng bốn tấc, rộng một tấc rưỡi, bề mặt mây bay uốn lượn, ở trung tâm là một con bướm đứng yên bất động. Vừa vào tay, Tả Mạc xoay qua lật lại nhìn đến vài lần.
“Đây là dịch thú bài sao?”Công Tôn Sai lập tức vứt vấn đề đang nghi hoặc ra sau não, tiến đến hỏi.
Tả Mạc cũng không có khinh bỉ nét sợ hãi của Công Tôn Sai, bản thân hắn, đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy dịch thú bài, hắn trước kia từng dùng qua nê dẫn, nhưng những linh thú này quá mức thấp kém, còn không đủ tư cách dùng dịch thú bài. Chỉ có linh thú phẩm chất cao một chút, mới có thể dùng dịch thú bài.
Giam ngắn hạn linh thú trong đó, sau khi luyện hóa có thể nhận chủ, dùng tinh thần điều khiển linh thú. Dịch thú bài cũng thành nơi an cư của linh thú.
“Phẩm cấp của ba con linh điệp này ra sao?”Tả Mạc yêu thích không nỡ buông tay, khẽ lẩm nhẩm. Ba khối dịch thú bài này tuy hoa văn gần giống nhau nhưng vẫn có nét bất đồng, một khối màu sắc rực rỡ, một khối toàn thân trong suốt màu lam, một khối xám trắng xen kẽ.
Thuần Vu Thành tràn ngập tự hào nói: “Con ngũ sắc là tam phẩm đỉnh giai, hai con còn lại là tam phẩm thượng giai”.
Thấy ánh mắt chờ mong của hai người, hắn đón lại ba khối ngọc bài, lần lượt giới thiệu: “Đây là con linh điệp ngũ sắc, có ba loại pháp quyết, thải đồng, huyễn độc, độc biến. Ba loại pháp quyết đệ đều chưa nghe thấy, không biết công hiệu như nào, sư huynh phải tự mình tra rõ. Tam phẩm linh thú có ba loại pháp quyết, tự nhiên được xếp hạng tam phẩm đỉnh giai, nhưng ba loại pháp quyết này có điều bất thường, Đông Phù ngài chỉ có nhị phẩm, vì sao con linh thú này lại lấy độc làm chủ…”.
Nói đến đây, Thuần Vu Thành không khỏi thất thần.
Tả Mạc cùng Công Tôn Sai liếc mắt nhìn nhau, tình huống như này, bọn họ không phải lần đầu tiên gặp, Thuần Vu Thành, tên cuồng nhân nuôi dưỡng này, bất cứ lúc nào cũng có thể ngây người thất thần.
Tả Mạc đành ho nhẹ một tiếng.
Thuần Vu Thành như người mới tỉnh lại, ngượng ngùng lắc lắc đầu nói tiếp: “A, chúng ta nói tiếp. Con lam điệp này có hai loại pháp quyết, đều là thủy tính, nhìn qua cùng vũ ban điệp không khác gì nhau, nhưng khẳng định không phải vũ ban điệp. Thật là kỳ quái…”.
Vừa thấy hắn có xu thế thất thần lần nữa, Công Tôn Sai vội vã nhắc nhở: “Còn một con nữa!”.
“A”Thuần Vu Thành bị kéo lại, nói: “Con hôi điệp này cũng có chút kỳ lạ, nó chỉ có một loại pháp quyết, linh đồng. Con hôi điệp này phù hợp với Tôn sư đệ nhất, linh đồng có thể nhận biết chỗ nào linh khí nồng đậm, nếu dùng để mổ thú, quả như hổ mọc thêm cánh!”.
Công Tôn Sai không chút do dự đoạt lấy khối ngọc bài con điệp xám: “Khối ngọc bài này là của ta”.
Tả Mạc chọn tự nhiên là con linh điệp ngũ sắc, đối với những gì không biết, hắn đều tuân theo nguyên tắc đầy giản đơn-chọn thứ đắt tiền!
Thuần Vu Thành cũng không có bao nhiêu hứng thú với dịch thú bài, nói: “Còn khối này bán đi, tam phẩm thượng giai, cũng có thể bán được giá”.
Tả Mạc nghĩ nghĩ một lát, lắc đầu nói: “Sư đệ luyện hóa nó đi, hiện giờ thế cục không tốt, luyện hóa nó, sư đệ cũng có thêm một phần lực tự bảo”.
“Đúng vậy!”Công Tôn Sai nhanh chóng nói.
“Được rồi”Thuần Vu Thành gật đầu đáp, “Nhưng mà ta tu vi quá thấp, muốn luyện hóa khối dịch thú bài này, chỉ sợ cần không ít thời gian”.
“Tốn nhiều thời gian cũng đáng”Tả Mạc nói.
“Vậy thú trì thì sao, chúng ta không nuôi nữa sao?”Thuần Vu Thành có chút không hiểu lời của Tả Mạc.
“Không nuôi nữa”Tả Mạc lắc đầu: “Hủy nó đi, đừng để người khác lấy nó”.
Thuần Vu Thành cùng Công Tôn Sai im lặng không nói, trong không khí tràn ngập áp lực.
Thấy vẻ mặt ảm đạm của hai người, nhất là Thuần Vu Thành, còn xen lẫn cả mất mác, Tả Mạc đành khuyên giải: “Không sao đâu, chờ chúng ta tìm được lối thoát, xây lại một cái là được”, sắc mặt Thuần Vu Thành lúc này mới hiện ra vài phần chờ mong.
Công Tôn Sai đột nhiên nói: “Vừa rổi tiểu đệ nghe được tiếng cười, phải chăng sư huynh đã đột phá Ngưng Mạch kỳ?”.
“Chính vậy”Tả Mạc gật đầu đáp.
Hai người tràn ngập phấn chấn, nét lo lắng trong lòng nhanh chóng biến mất. Thuần Vu Thành cười nói: “Thật tốt quá! Sư huynh đã tới Ngưng Mạch kỳ, giờ ta có thể ngủ yên rồi!”Trong ngôn ngữ của hắn tràn ngập tin tưởng đối với Tả Mạc.
Công Tôn Sai không nói gì, nhưng ánh mắt không ngừng lóe lên tia sáng, cười âm hiểm nói: “Gần đây thu hoạch khôn tồi, ngày ít thì có năm sáu chục người, nhiều thì có cả trăm người, mỗi người trăm khỏa tam phẩm tinh thạch, tính ra mỗi ngày được mười đến hai mươi khỏa tứ phẩm tinh thạch”.
“Mười đến hai mươi tứ phẩm tinh thạch…”Tả Mạc khẽ hít một tia khí lạnh, tất cả buồn bực biến thành hư không, con số khủng bố này làm tim hắn đập thình thịch.
Chẳng bao lâu sau, một viên tứ phẩm tinh thạch là tài sản lớn cỡ nào.
Quả nhiên loạn thế dễ phát tài!
Như tên đầu mục đám phỉ tặc kia, trên người mới có mười khỏa tứ phẩm tinh thạch chứ mấy. Mà đây chỉ là một ngày thu hoạch của mình!
Tràn ngập hạnh phúc bao lấy Tả Mạc, hắn chưa bao giờ giàu có như này!
Cái gì gọi là tinh thạch tăng gan anh hùng, chính là đây, lòng tin của Tả Mạc đột nhiên tăng vọt. Yêu ma thì sao? Đầu năm nay, không có tinh thạch, đập không chết quái vật!
“Hắc hắc, dựa theo suy đoán của ta, lúc này mới bắt đầu thôi, trải qua một đoạn thời gian nữa, đợt sóng di chuyển mới đạt tới đỉnh điểm, đảm bảo mỗi ngày hơn năm trăm người đi qua đây”Khuôn mặt nhã nhặn anh tuấn của Công Tôn Sai cười đầy âm hiểm, làm cho Thuần Vu Thành ở bên cạnh lạnh run cả người.
“Năm trăm người…”Tả Mạc bỗng thấy trước mắt thật nhiều tinh thạch, bay bay bay, tim của hắn phiêu rồi lại phiêu.
Mỗi người một trăm khỏa tam phẩm tinh thạch, năm trăm người, chính là một trăm khỏa tứ phẩm tinh thạch…
Bất kể giá cả hàng hóa hiện giờ dâng lên đến mức nào, con số một trăm khỏa tứ phẩm tinh thạch thừa sức dọa người.
“Chẳng qua, tinh thạch không phải dễ kiếm như vậy”Công Tôn Sai từ từ nói.
Cái đầu mê muội của Tả Mạc nhất thời tỉnh lại: “Như nào? Chẳng lẽ có kẻ dám đánh chủ ý đến chúng ta sao?”Ngữ khí của hắn tràn ngập dữ tợn, đằng đằng sát khí.
“Đội ngũ nhiều người, chắc gì đã nguyện ý giao”Công Tôn Sai nói ngắn gọn.
Tả Mạc cũng phục hồi hoàn toàn tinh thần từ cơn mê tinh thạch, đúng vậy, nếu là đội ngũ nhiều người, khẳng định không muốn nộp lộ phí. Một trăm khỏa tam phẩm tinh thạch, đối với tu giả Ngưng Mạch kỳ cũng không nhiều, nhưng với tu giả Trúc Cơ kỳ thì là con số không nhỏ.
Một mình sẽ sợ đại trận cùng kim giáp vệ, nhưng nếu đối phương nhiều người, thế cục không dễ khống chế.
Đối với tinh thạch, Tả Mạc nhiệt tình hơn bất cứ ai, đầu óc chuyển động cũng nhanh hơn bất cứ kẻ nào.
“Cái này dễ tính, chúng ta có thể thuê một ít tu giả Ngưng Mạch kỳ, một ngày trăm khỏa tam phẩm tinh thạch, ta tin sẽ có rất nhiều người động tâm”Tả Mạc cười lạnh nói: “Ta hiện tại đã đột phá Ngưng Mạch kỳ, đại trận này có thể xây thêm”.
“Ai không ngoan ngoãn giao tinh thạch, ca đập cho hắn thần hồn câu diệt!”Tả Mạc đầy hung tợn nói. Ở bên cạnh, Công Tôn Sai hai mắt tỏa sáng, Thuần Vu Thành vẻ mặt đầy hoảng sợ.
Hồng Dương nhìn về hòn đảo nhỏ phía xa, nhẹ nhàng thở phào, không chỉ riêng hắn, mà cả mười tên hộ vệ bên cạnh đều thở phào nhẹ nhõm, phi hành đường dài đã mệt nhọc, phía trước có đảo, rốt cuộc có thể dừng chân nghỉ ngơi trong chốc lát.
“Kia không phải Hoang Mộc tiều sao, chúng ta dừng lại nghỉ ngơi hồi phục đi. Hai ngày sau mới tiếp tục lên đường”Hắn nhanh chóng hạ lệnh.
Mười tên hộ vệ vây quanh hắn, bay về hướng Hoang Mộc tiều.
Hồng Dương là chưởng quỹ của một nhà Đại Thương Hành, bị phái đến Thiên Nguyệt giới, đột nhiên hắn nhận được mệnh lệnh, mang theo tất cả pháp bảo trọng yếu cùng tinh thạch, rời khỏi Thiên Nguyệt giới tiến vào Tiểu Sơn giới.
Vừa nhận mệnh lệnh, hắn còn nghĩ có kẻ mạo danh giả truyền lệnh, cho đến khi hắn xác minh được, mới biết chuyện gì xảy ra, vì thế nhanh chóng mang theo mười hộ vệ lợi hại nhất đi về hướng Tiểu Sơn giới.
Đoàn người phi hành đến gần Hoang Mộc tiều, không tự chủ được giảm tốc độ xuống.
Phía trên Hoang Mộc tiều, một vòng vàng chiếu rọi, vô số tơ vàng buông rủ, quấn lấy nhau tạo thành vòng sáng, thỉnh thoảng rung động kêu lên leng keng.
Còn chưa đến gần, Hồng Dương liền cảm nhận được uy thế kinh người của phù trận!
Phù trận thật lợi hại!
Trong lòng hắn đầy kinh dị, hắn không phải gã nhà quê không rõ chuyện đời, được làm lãnh đạo thương hội một giới, nhãn lực tự nhiên bất phàm.
“Ồ!”Hộ vệ bên cạnh hắn kêu lên đầy kinh hãi.
“Sao vậy?”Hắn không khỏi hỏi.
“Đại trận này giống với đại trận Tả Mạc dùng trong đợt thí kiếm hội”Tên hộ vệ này ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Nhưng đại trận của Tả Mạc là ánh trăng, còn cái này là vầng thái dương”.
“Tả Mạc…”Hồng Dương thì thào cái tên này, một trong những đệ tử kiệt xuất nhất Vô Không Kiếm Môn. Nhưng, hắn tin tức linh thông, biết rõ Vô Không Kiếm Môn đã rời đi Minh Nguyệt giới, đệ tử nòng cốt như Tả Mạc tuyệt không thể còn lưu lại ở Thiên Nguyệt giới được.
Chẳng qua, cẩn thận vẫn hơn, trên người hắn mang theo lượng lớn tinh thạch cùng pháp bảo, tự nhiên phải hết sức cẩn thận, đại trận uy thế bất phàm như vậy, bất kể là ai bố trận, có thể bày ra trận này, tuyệt không phải kẻ vô danh tiểu tốt.
“Tại hạ đến đây, muốn mượn bảo địa nghỉ ngơi hồi phục mấy ngày, không biết có được không”Hắn cao giọng hỏi.
“Hoan nghênh quang lâm, mỗi người trăm khỏa tam phẩm tinh thạch”Một thanh âm”Một thanh âm âm hiểm vang lên từ trong trận.
Mỗi người một trăm khỏa tam phẩm tinh thạch?
Cướp bóc! Tuyệt đối là cướp bóc!
Mười tên hộ vệ đồng loạt hiện lên nét giận dữ, một trăm khỏa tam phẩm tinh thạch đã có thể mua được một pháp bảo tam phẩm! Hơn nữa, thống lĩnh hộ vệ còn trực tiếp cầm lấy phi kiếm.
Hồng Dương vẫn cố gắng duy trì tỉnh táo, giá cả tuy cao nhưng với hắn cũng không phải không thể nhận. Đối phương có thể không sợ hãi, hét giá cao như thế, chắc chắn là có điểm dựa vào.
“Được!”Hồng Dương không chút do dự gật đầu.
Đối phương hình như không sợ hắn đổi ý, đại trận nhanh chóng vận chuyển, mở ra lối vào.
“Vào thôi”Thống lĩnh hộ vệ không quên trách nhiệm của mình, đi ở phía trước. Hắn là người có tu vi cao nhất trong đám hộ vệ, trong cả đám, có ba người là Ngưng Mạch kỳ, còn lại đều là Trúc Cơ kỳ đỉnh phong.
Mọi người bộ dáng như gặp đại địch, thần sắc khẩn trương đi lên thông đạo.