Tả Mạc bị đống pháp bảo trước mắt làm hoa mắt chóng mặt.
Để ý đến nét biến hóa trong mắt Tả Mạc, Hồng Dương rất là đắc ý. Hắn cầm lấy một đôi cánh bạc lớn cỡ bàn tay.
“Ngài xem, đây là phích lịch lưu quang dực, tứ phẩm trung giai. Là bản nâng cấp của Phích Lịch dực, lấy tốc độ mà nổi danh. Phích Lịch Lưu Quang dực này do cao thủ Kim Đan kỳ luyện chế thành, ngoại trừ tốc độ không gì so sánh nổi ra, linh lực tiêu hao cũng được khống chế ở khoảng thấp. Phi hành với tốc độ cao nhất mỗi thời thần thiêu hao một tinh linh lực, nếu bảo trì tốc độ ở tám phần mười, mỗi thời thần tiêu hao nửa tinh linh lực. Hàng tốt như vậy, chỉ sáu mươi khỏa tứ phẩm tinh thạch!”.
Tả Mạc không chút do dự gật đầu: “Mua!”.
Muốn trải nghiệm cảm giác khoái cảm sao? Đây chính là câu quảng cáo quen thuộc của Phích Lịch dực. Đây là Phích Lịch Lưu Quang dực, phẩm chất cao hơn, cánh bạc lớn cỡ bàn tay, điện quang nồng đậm vờn quanh, đẹp đến cực điểm.
Hồng Dương mừng rỡ, còn chưa kịp nói tiếp, thì nghe thấy lời Tả Mạc bổ sung: “Là bốn phần!”.
Bốn phần! Hai trăm bốn mươi khỏa tứ phẩm tinh thạch! Hồng Dương cảm thấy vui như nở hoa, hạnh phúc mãnh liệt tràn ngập toàn thân. Chuyến đi này rất có giá trị!
Khách sộp! Chắc chắn là khách sộp!
Nhìn xem, khí chất này, trả giá như này, tuyệt đối là khách sộp!
Hồng Dương phấn khởi, hoàn toàn phấn khởi! Hắn đủ mẫn cảm để hiểu đại khái hầu bao của Tả Mạc rộng đến dâu.
Hắn như là gà bị cắt tiết vậy, máu huyết toàn thân hắn như sôi trào, muốn bắn ra, đè nén xúc động trong lòng, thổi lên chiếc kèn chiến đấu.
“Vạn Tượng thủ sáo, hàm chứa vạn tượng, tứ phẩm hạ giai, tuy không tính là cực phẩm, nhưng thực dụng cao. Đeo nó lên, nhận thêm vạn lực, một kiếm phá núi, vạn quân khó chắn! Nếu chỉ có như vậy, ta cũng ngại lấy ra gọi là bảo vật. Ưu điểm của nó còn có ít tiêu hao linh lực, tu giả Trúc Cơ kỳ đã có thể sử dụng. Hai mươi khỏa tứ phẩm tinh thạch, giá tương đối rẻ!”.
“Mua!”Vừa đeo thử, Tả Mạc không chút do dự gật đầu: “Bốn phần!”Ngẫm lại, cho ba kim giáp vệ, đeo Vạn Tượng thủ sáo, phối hợp với hỏa hồng đại kiếm trong tay bọn họ, đấu đá lung tung cùng địch nhân, nghĩ đến đây Tả Mạc không khỏi hưng phấn toàn thân.
“Thất Tinh Kiếm ngoa, tứ phẩm trung giai, mang theo Thất Tinh bộ pháp huyền ảo khó lường, chỉ cần đi nó, có thể dễ dàng tránh né công kích, đạp tuyết vô ngân, di chuyển trong phạm vi nhỏ nhanh vô cùng, ngoài ra, nó còn mang theo Thất Tinh Kiếm trận, kiếm trận tự thành, kẻ địch khó lòng phòng bị. Mỗi đôi cần bảy mươi khỏa tứ phẩm tinh thạch”.
“Mua!”Tả Mạc hai mắt tỏa sáng, không chút do dự gật đầu: “Bốn phần!”.
Hồng Dương hoàn toàn tiến vào trạng thái phấn khích trước nay chưa từng có, hắn lấy ra một vòng cổ rubi: “Đồng Tâm hạng liên, đây là tứ phẩm thượng giai pháp bảo, có thể nói có nó như là thần quỷ phù trợ. Nó có thể làm cho ngài cùng sáu đồng bọn tâm thần tương thông, tiến thoái tự nhiên, phối hợp liền mạch, lợi khí cho quần chiến! Một trăm năm mươi khỏa tứ phẩm tinh thạch!”.
Ánh mắt Tả Mạc lạp tứ nhìn chằm chằm vào nó, lập tức gật đầu: “Mua!”.
Đúng là đồ tốt mà!
Hắn lập tức gọi ba kim giáp vệ đến, hắn đeo Đồng Tâm hạng liên, thi triển pháp quyết, lập tức cảm nhận được ba sợi dây liên hệ mỏng manh. Tâm niệm vừa động, một gã kim giác vệ nhanh chóng tiến về phía trước ba bước.
Tả Mạc hết sức vui mừng, có vòng cổ này, sức chiến đấu sẽ tăng mạnh.
“Đây là Xà Đồng yêu đái…”.
Chiến đấu vẫn chưa chấm dứt…
Khi Hồng Dương trở lại chỗ nghỉ chân, tinh thần còn có chút hoảng hốt, ngày hôm nay như là giấc mộng vậy. Pháp bảo trong giới chỉ của hắn, gần như bị Tả Mạc lột sạch, cho đến bây giờ, hắn chưa gặp vị khách sộp nào tài lực hùng hậu như vậy!
Nghĩ đến một đống Linh Lung hộp trong giới chỉ, cảm giác không chân thật càng mãnh liệt hơn.
Lần này, kiếm thật nhiều!
Tả Mạc nhìn những kim giáp vệ được trang bị tận răng, không khỏi nhếch miệng cười hắc hắc liên tục. Thuần một màu tứ phẩm pháp bảo, sáng rọi cả mắt, lúc này kim giáp vệ hoàn toàn có thể dùng bốn chữ để hình dung-nhân gian hung khí!
Công Tôn Sai cùng Thuần Vu Thành há hốc mồm đứng nhìn, đây là tu giả sao? Không, là triển lãm ba bộ pháp bảo mới đúng!
Toàn thân kim giáp vệ, chỉ cần chỗ có thể đặt pháp bảo, Tả Mạc đều điền đầy đủ.
Cầm trong tay Xích Hỏa đại kiếm, toàn thân kim giáp, chân đi Thất Tinh Kiếm ngoa, hai tay đeo Vạn Tượng thủ sáo, bụng buộc Xà Đồng yêu đái, lưng đeo Phích Lịch Lưu Quang dực!
Hồng, lục, kim ngân, lấy nhãn quan kém đến cực điểm của Tả Mạc phối trí, mỗi người vừa nhìn qua, chỉ có một ý nghĩ-nhà giàu mới nổi! Thật là mới nổi!
Như là tài chủ ở nông thôn vậy, đầy miệng là răng vàng, hận không thể cho tất cả mọi người biết.
Ngay cả Công Tôn Sai cùng Thuần Vu Thành, dù cho có khinh bỉ nhưng nét hoảng sợ vẫn rất nhiều. Ba gã kim giáp vệ toàn thân nồng đậm sát khí, làm cho người khác không dám nhìn thẳng vào, phần xấu xí hoa lệ này ẩn chứa một lực lượng rất khủng bố!
Công Tôn Sai cùng Thuần Vu Thành cũng lấy được rất nhiều pháp bảo, phần lớn là bảo mệnh cùng chạy trốn, hai người bọn họ căn bản không có nửa điểm chiến đấu lực, cầm pháp bảo chiến đấu trên tay, một phần uy lực cũng không phát ra nổi. Nhưng pháp bảo cùng ngọc giản nói về nuôi dưỡng cùng mổ xẻ làm cho hai người mặt mày hớn hở không thôi. Nhất là Công Tôn Sai, sau khi lấy được ngọc bài vinh danh, một bước khó tiến bộ, càng khó tìm ngọc giản.
Ngoại trừ pháp bảo, Tả Mạc còn mua lượng lớn tài liệu, nhất là tứ phẩm tài liệu ở chỗ Hồng Dương.
Bất quá lần này điên cuồng mua làm cho lượng Kim Ô hỏa trên người hắn hết sạch.
Tả Mạc cũng không cần, Kim Ô hỏa tùy lúc có thể lấy, với hắn mà nói, không có gì khó cả. Có những pháp bảo này, những thứ khác không nói, lực chiến đấu của hắn đại tăng, hắn tin tưởng có thể chiến đấu với bất cứ kẻ nào dưới Kim Đan kỳ.
Nhưng mà làm cho hắn nổi giận chính là, kim giáp vệ phảng phát chiến sĩ trời sinh, bọn họ không cần luyện tập nhiều, có thể thoải mái phát huy uy lực pháp bảo, làm cho Tả Mạc trợn mắt há mồm không thôi.
Tả Mạc chịu đả kích nặng, dần dần cũng thích ứng, ví như Thất Tinh Kiếm ngoa, muốn phát động kiếm trận, cần đi bảy bước liên hoàn, phương vị chuẩn xác không sai sót.
Khi kim giáp vệ được võ trang đầy đủ xuất hiện trước mặt mọi người, thậm chí còn tạo ra làn sóng xôn xao quy mô nhỏ, những tu sĩ nhìn qua dều lộ ra nét khiếp sợ ngây người.
Hồng Dương cũng không dám dừng lại lâu, ngay ngày hôm sau đã rời đi.
Bồ yêu lạnh lùng nhìn Hắc Thủy hồ trước mắt dần thu nhỏ lại. Hiện giờ, Hắc Thủy hồ chỉ bằng một phần tư trước kia, một đám quái vật hình người không ngừng đưa nước từ Hắc Thủy hồ lên tế đàn.
Tế đàn phong cách cổ xưa, toàn thân tối đen, không một tia ánh sáng.
“Cũng không sai biệt lắm rồi!”Bồ yêu khẽ thì thào, trong miệng phun ra một ngụm hắc khí, đám quái vật hình người lập tức chìm vào hồ nước.
Ngay sau đó, ống tay áo hắn vung lên, một lượng lớn tài liệu bay vào trong hồ nước, rất nhiều là Tả Mạc mua ở chỗ Hồng Dương. Hắc Thủy hồ nổi lên từng đợt bong bóng đen, thoạt nhìn có chút giống cháo đen.
Tay phải Bồ yêu hút một cái, một ngọn lửa đỏ đen nhanh chóng hiện trên lòng bàn tay hắn.
Hí!
Không thấy rõ động tác của bàn tay, ngọn lửa đỏ đen bỗng hóa thành hỏa long, lao đến tế đàn.
Hồng sắc hỏa diễm cuồn cuộn bao lấy tế đàn, ngọn lửa phần phật, không ngừng phun ra nuốt vào, vô cùng quái dị.
Bồ yêu hít sâu một hơi, vươn hai tay ra.
Thủ thức biến đổi, đôi huyết đồng vốn khép hờ chợt mở rộng, miệng quát lên: “Lên!”.
Chỉ thấy ngọn lửa bao vây tế đàn, mang theo tế đàn lao thẳng lên không rồi phi về hướng Hắc Thủy hồ. Bay đến giữa hồ, tế đàn chậm rãi hạ xuống, ngọn lửa cũng biến thành màu đen, trôi nổi trên mặt nước.
Bồ yêu vẻ mặt nghiêm nghị, ánh mắt ngưng trọng, không dám có một chút chậm trễ, hai tay lại biến đổi.
Chỉ thấy ánh lửa như phù du, theo hắc thủy khuếch tán trong nước, trong chớp mắt, cả Hắc Thủy hồ bị ngọn lửa vây lấy.
Bồ yêu lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, xòe bàn tay ra, Hắc Thủy hồ nhanh chóng hóa nhỏ lại, cuối cùng lớn cỡ một bàn tay thì bay vào lòng bàn tay hắn, ngọn lửa vẫn không chút tiếng động thiêu đốt ở chung quanh.
Chỉ cần qua mấy tháng luyện hóa, U Mình trì có thể thành hình rồi!
Cơn mệt mỏi tràn ngập toàn thân, Bồ yêu chỉ cảm thấy buồn ngủ không chịu nổi, không khỏi thầm than, chính mình hiện tại yếu đến mức này rồi sao?
Hưng phấn trong lòng Tả Mạc không chút giảm bớt, hắn chưa từng mua nhiều pháp bảo như vậy, hơn nữa còn là tứ phẩm pháp bảo!
Cảm giác nhà giàu mới nổi thật tốt!
“Chính xác, ngươi đã đột phá Ngưng Mạch kỳ”Bồ yêu đột nhiên xuất hiện, nhìn qua, hắn hình như có chút mệt mỏi: “Vậy tiếp tục đi, địa khí”.
Tả Mạc chỉ cảm thấy như có chậu nước lạnh giội lên người.
Nghịch hút địa khí! Hắn rốt cuộc hiểu được cái gì gọi là vui quá hóa buồn…
Được rồi, kỳ thật chuyện này đối với mình cũng có chỗ tốt, Tả Mạc đành tự an ủi bản thân.
Động tác Bồ yêu xưa nay rất nhanh, chỉ trong chớp mắt, tất cả địa khí trong người Tả Mạc đã mất hết. Tả Mạc cứng ngắc nằm trên mặt đất, thân thể run rẩy, co rúm lại. Bồ yêu liếc qua Tả Mạc trên mặt đất, vẻ mặt thư thái, nhanh chóng biến mất không thấy bóng dáng.
Đầu óc Tả Mạc trống rỗng.
Cho đến hai canh giờ sau, đại não hắn mới dần khôi phục lại.
Vì sao, vì sao cảm giác lần này mãnh liệt hơn?
Chẳng lẽ là vì đột phá Ngưng Mạch kỳ sinh ra tác dụng phụ sao?
Trước kia mình đã dần dần thích ứng được với đau đớn do chuyện nghịch hút địa khí gây ra, không ngờ đau đớn đột nhiên tăng mạnh, không chút phòng bị làm Tả Mạc thảm hại vô cùng.
Một vị nữ tử dừng bên giới hà, phía sau nàng là một đội ngũ chỉnh tề.
“Đã điều tra xong sao?”.
“Vâng!”Một trung niên hán tử cung kính trả lời: “Chuyện hôm đó xảy ra ban ngày, chính ở Thiên Nguyệt giới. Thời gian cũng không xa lắm, khoảng một năm trước”.
“Một năm trước…”Nữ tử than nhẹ: “Thật thần kỳ, là vị đại nhân nào đây?”.
Ánh mắt trung niên hán tử lộ ra nét cuồng nhiệt: “Đại nhân có thể trốn ra từ Luyện Yêu tháp nhất định là những đại nhân còn sống sau trận đại chiến nghìn năm trước”.
“Đại chiến nghìn năm trước, quá xa xôi rồi!”.
“Tiểu thư!”.
“Không có gì, ta chỉ cảm khái thôi”Nữ tử cười nói: “Một đời chúng ta, vận khí thật không tồi”.
“Vâng!”Trung niên hán tử vẻ mặt tràn ngập kích động.
“Có mục tiêu khả nghi không?”Nữ tử hỏi.
“Còn chưa có”Trung niên hán tử đưa ra phương án: “Phần giáp ranh Thiên Nguyệt giới đã tra rõ, chúng ta chỉ cần phong tỏa giới hà, liền có thời gian chậm rãi tìm kiếm”.
“Được rồi, đây là biện pháp ngốc nhất”.
“Dạ! Chúng ta lúc trước cài người tiến vào, ngầm phá hư, nên…”.
“Không có gì, biện pháp ngốc đôi khi lại hữu hiệu”Nữ tử khoát tay áo nói.
“Vâng!”.
Nhìn về phía giới hà, nữ tử lên tiếng: “Lên đường đi”.
“Vâng!”.