“Đây là con gì?”Công Tôn Sai đờ đẫn hỏi.
“Không biết”Tả Mạc cũng đờ đẫn đáp lại.
Mà Thuần Vu Thành rất đáng thương đã trực tiếp ngất đi.
“Đây là nguyệt tinh huyền thủy thú”Bồ yêu thản nhiên nói, vừa rồi hành hạ Công Tôn Sai hơn hai mươi ván làm cho tâm tình hắn vô cùng sảng khoái, thái độ hòa ái thần kỳ.
“Nguyệt tình huyền thủy thú?”.
“Chúng nó sinh sống sâu trong đại dương, hình thể khổng lồ nhưng kỳ thực chỉ là miệng cọp gan thỏ. Trên người cũng không có gì tốt để lấy, có thể lấy cũng chỉ là nguyệt châu cùng huyền thủy thôi”Bồ yêu vừa nhìn thoáng, liền đầy khinh thường nói.
“Nguyệt châu! Huyền thủy!”Tả Mạc tim đập thình thịnh, nguyệt tình huyền thủy thú thì hắn chưa nghe đến nhưng hắn không xa lạ với nguyệt châu và huyền thủy. Huyền thủy công dụng rộng rãi, giá cả cũng không rẻ, mà nguyệt châu không chỉ giá cả cao mà lượng lưu thông trên thị trường cực nhỏ, là tài liệu luyện khí thượng giai.
Nhưng mà, hiện tại hắn không dám có một chút tham niệm nào, uy thế nguyệt tình huyền thủy thú tỏa ra thật sự làm hắn hãi hùng.
“Nó là cấp mấy? Có nhược điểm gì không?”Hắn trực tiếp hỏi.
“Tứ phẩm, về chuyện nhược điểm, ta cũng không biết”Bồ yêu bổ sung thêm một câu: “Ta không hiểu biết về nó”.
Tốc độ Tảo Hạch thuyền tăng đến kịch kim, nhưng nguyệt tình huyền thủy thú vẫn rất thoải mái đuổi theo phía sau.
Quả nhiên không hổ là thủy linh thú trời sinh, tốc độ thủy hành như vậy, Tảo Hạch thuyền xa xa không phải là đối thủ. Hắn đơn giản dừng lại Tảo Hạch thuyền, chạy cũng chạy không thoát rồi!
Để cho hắn an tâm hơn chút chính là nguyệt tình huyền thủy thú là tứ phẩm linh thú, nhưng để cho hắn đau đầu chính là bọn họ đang trong biển.
Đừng nhìn Tả Mạc từng giết qua tứ phẩm thanh đin ngạc, đó là trên lục địa, nếu là trong nước, Tả Mạc chỉ sợ chạy cũng không thoát, thủy hành linh thú có thể phát ra sức chiến đấu mạnh nhất trong nước.
Một thuyền một thú, nhìn nhau giằng co.
Tả Mạc không dám hành động thiếu suy nghĩ, mà nguyệt tình huyền thủy thú hình như chưa từng nhìn thấy thứ gì như vậy cho nên hiếu kỳ nhìn chằm chằm.
Trên buồng nhỏ, Tả Mạc đánh ra một đạo pháp quyết: “Bọn họ do ngươi chỉ huy”Trải qua đấu dịch chiến kỳ, Tả Mạc ý thức được thiên phú Công Tôn Sai sư đệ ở phương diện này, nếu đặt trên tay mình, đánh đi đánh lại cũng chẳng thành cái gì, tốt nhất là giao cho sư đệ.
Công Tôn Sai sửng sốt, nhưng hắn nhanh chóng tiếp lấy quyền chỉ huy của ba gã kim giáp vệ. Khi trong thần thức hắn hiện lên mối liên hệ với ba gã kim giáp vệ thì không khỏi giật mình.
Hắn trước đây vẫn cho rằng, kim giáp vệ là người sống, nhưng hiện giờ, hắn mới biết, ba cao thủ sâu không thể lường trước mặt lại là khôi lỗi!
Nhưng mà, hắn rất nhanh đã trấn định, dù cho hô hấp còn chút gấp gáp.
Hắn có cảm giác toàn thân run rẩy, đây không phải là kinh hoàng, sợ hãi mà là hưng phấn!
Đây là lần đầu tiên hắn chỉ huy chiến đấu, tuy rằng thủ hạ chỉ là ba gã khôi lỗi. Vừa nghĩ đến chiến đấu, hắn chỉ cảm thấy cả người không ngừng nóng nên, giống như tất cả máu trong người đang sôi sục.
Hắn bỗng nhiên nhắm mắt lại, hô hấp gấp gáp dần dần bình ổn xuống.
Khi hắn mở mắt lần thứ hai, nhìn qua đã bình tĩnh hơn rất nhiều, nhưng quang mang ở sâu trong đáy mắt sắc bén như đao.
Tả Mạc vứt bỏ mọi tạp niệm, lúc này không có gì khác ngoại trừ một hồi đại chiến trước mắt. Đối phương là tứ phẩm linh thú lại ẩn trong nước, nhưng bọn họ cũng có bốn gã ngưng mạch kỳ, Tả Mạc cảm thấy có khả năng liều mạng!
Hắn tương đối lo lắng động tĩnh quá lớn, đưa tới các linh thú khác thì không ổn.
Ngay khi Tả Mạc đang suy nghĩ khi tìm cách động thủ thì Công Tôn Sai bỗng nhiên chạy đến bên cạnh Thuần Vu Thành đang thất thần, ra sức gọi: “Sư huynh, sư huynh, linh điệp của ngươi đâu?”.
“Linh điệp … linh điệp ...” Thuần Vu Thành vẻ mặt mờ mịt, một lát sau hắn mới có phản ứng, vội vã móc ra dịch thú bài: “Linh điệp! Linh điệp!”.
Công Tôn Sai đầy bất đắc dĩ nhìn vẻ mặt mở mịt thất thần của Thuần Vu Thành, nhẹ nhàng an ủi: “Sư huynh không nên hoảng, đem linh điệp của huynh ra là được”.
“A”Không biết có phải lời an ủi của Công Tôn Sai có hiệu quả hay không, Thuần Vu Thành bắt đầu có chút trấn định, lắp ba lắp bắp triệu hoán ra linh điệp.
Linh điệp màu lam xuất hiện trước mắt hắn, linh động vỗ vỗ cánh, Tả Mạc có chút ngoài ý muốn, lam điệp mỗi lần vỗ cánh hắn đều cảm thụ được một cỗ lực thủy hành sung mãn. Xem ra ở sâu trong đại dương đối với lam điệp mà nói chính là nơi có thể phát huy ra sức mạnh lớn nhất.
Chỉ là Tả Mạc có chút không hiểu, Công Tôn Sai bảo Thuần Vu Thành triệu hoán ra lam điệp làm cái gì? Lam điệp chẳng qua chỉ là tam phẩm linh điệp, tuyệt đối không phải là đối thủ của quái vật bên ngoài. Hơn nữa ở sâu trong đại dương mênh mông mặc dù có lực thủy hành dư thừa nhưng rốt cuộc cũng không phải hoàn cảnh sinh tồn của linh điệp.
“Sư huynh, ta nhớ rõ linh điệp của ngươi có hai pháp quyết thủy hành, đó là hai pháp quyết gì?” Công Tôn Sai vội hỏi.
“”thủy độn” cùng “thủy kinh””Thuần Vu Thành hạ ý thức hồi đáp.
Nhãn thần Tả Mạc đột nhiên sáng ngời, hắn minh bạch Công Tôn sư đệ muốn làm cái gì.
Công Tôn Sai cũng không dông dài, chỉ vào ba gã kim giáp hộ vệ: “Sư huynh bảo linh điệp dùng pháp quyết lên người chúng”.
“Ơi”Thuần Vu Thành vội vả sai khiến linh điệp, chỉ thấy lam điệp nhẹ nhàng vỗ cánh, hai đạo nước màu xanh đánh lên người một gã kim giáp thủ vệ. Ba gã kim giáp thủ vệ cùng với Tả Mạc là tám đạo pháp quyết, lam điệp cũng lộ ra vẻ mệt mỏi, hai cánh đang linh động cũng trở nên chậm chạp hơn nhiều.
Hai đạo pháp quyết đánh lên người Tả Mạc, hắn chỉ cảm thấy linh lực toàn thân hoạt bát, cảm nhận biến hóa của dòng nước bên ngoài thuyền cũng rõ ràng hơn nhiều. Tuy rằng còn chưa biết hiệu quả như thế nào!
Giao kim giáp thủ vệ cho Công Tôn sư đệ chỉ huy đúng là chính xác, đổi lại là mình tuyệt không nghĩ đến lam điệp của sư đệ Thuần Vu Thành.
Có hai đạo pháp quyết này, chênh lệch của song phương càng thêm ngắn lại một chút.
Tả Mạc cùng Côn Tôn Sai liếc mắt nhìn nhau, lập tức hiểu được ý tứ của đối phương, tiên hạ thủ vi cường!
Ba đạo thanh mang lao về hướng nguyệt tình huyền thủy thú!
Vừa động thủ, Tả Mạc không có nửa điểm xem thường, đầu tiên dẫn động ba đạo thanh đinh.
Tứ phẩm thanh đinh, đã trải qua kim ô hỏa luyện chế, thân đinh khắc đầy triện văn, chính là sát chiêu uy lực cực mạnh trên Tảo Hạch thuyền. Chỉ là đối với thân thể khổng lồ của nguyệt tình huyền thủy thú ba căn thanh đinh cũng không bằng cây tăm.
Nguyệt tình huyền thủy thú không có nửa điểm né tránh, ba căn thanh đinh tiến vào giữa khu vực hắc thủy.
Oanh!
Hắc thủy nguyên bản chậm rãi đột nhiên mãnh liệt ba động, giống như sôi lên.
Quang mang trong hai con mắt to như đèn lồng tăng vọt, ba người trên thuyền chỉ cảm thấy như có thanh âm lanh lảnh xuyên thấu qua màng nhĩ.
Một kích này của Tả Mạc đã kích động nó.
Nguyệt tình huyền thủy thú bị chọc tức, mọi người chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, vô số huyền thủy từ bốn phương tám hướng hướng đánh về Tảo Hạch thuyền, rắn chắc y như thực thể. Lực lượng của huyền thủy vô cùng cường đại, dưới sự đè ép, thân thuyền kịch liệt rung động!
Huyền thủy kề sát linh tráo, giống như một bức tường bằng nước đen.
Ba đạo thân ảnh kim sắc kéo theo hỏa quang màu đỏ trầm trọng đánh lên bên ngoài thân thuyền.
Đông đông đông!
Ba tiếng vang trầm muộn như sấm, ba gã kim giáp thủ vệ bị bán ngược trở về
Tả Mạc không khỏi kinh hãi.
Thực lực ba gã kim giáp thủ vệ ra sao hắn rất rõ ràng, mỗi tên kim giáp thủ vệ đều có thực lực trên hắn. Một kích toàn lực của cả ba đánh ra, vậy mà nguyệt tình huyền thủy thú không tổn hại một phân!
Nếu nói ba đạo thanh đinh khiến có Tả Mạc có chút vui vẻ thì một kích này làm nguội lạnh lòng hắn. Nguyên lai huyền thủy cuồn cuộn bao phủ thân hình nguyệt tình huyền thủy thú chính là vũ khí mạnh nhất của nó!
Huyền thủy nổi danh là trọng thủy nặng nhất thiên hạ, lượng huyền thủy khổng lồ như vậy căn bản không cần bất kì pháp quyết nào, chỉ cần khiến bọn chúng vận động, uy thế của lực đạo đã cực kỳ kinh người.
Thao túng huyền thủy! Đây mới là điểm lợi hại chân chính của nguyệt tình huyền thủy thú.
Công Tôn Sai lộ vẻ mặt kinh hãi, chỉ thấy ba gã kim sắc thủ vệ bật dậy, tiếp tục đánh ra ngoài.
Tả Mạc đã định phản ứng, vứt bỏ mọi tạp niệm, chuẩn bị xuất ra năm loại kiếm ý, bỗng nhiên thấy cử động của ba gã kim giáp thủ vệ động tác trên tay liền chậm lại.
Chỉ thấy ba gã kim giáp thủ vệ hướng ra phía ngoài đánh tới, ba người đang ở giữa không trung thủ sáo trên tay phút chốc khởi động.
Vạn tượng thủ sáo!
Ba đọa kim sắc nhân ảnh, như ba đạo lưu tinh, liên tục đánh ra!
Đang đang đang!
Ba lần trảm kích, bắn vào cùng một vị trí!
Oanh!
Thần thức của Tả Mạc nắm bắt rõ ràng, nơi ba gã kim giáp vệ chém lên thủy tường nhìn qua chỉ nổi lên một tầng rung động, nhưng bên trong phía sau thủy tường cơ thể nguyệt tình huyền thủy thú rung động mãnh liệt, một bộ phận bị bắn ra khỏi vòng huyền thủy.
Một kích này của Công Tôn Soa thật là đẹp!
Tả Mạc mạnh mẽ kiềm chế xung động, nhân cơ hội phát động thế tấn công, hắn không dùng thủ sáo trong tay mà thuận thế thôi động linh tráo của thuyền tấn công.
Nếu là bình thường, loại trình độ tấn công này đối với nguyệt tình huyền thủy thú mà nói quả thực không đáng kể.
Nhưng sau một kích xảo diệu của ba gã kim giáp vệ, nguyệt tình huyền thủy thú xuất hiện một thời gian ngắn không khống chế được huyền thủy, một kích cường lôi thừa dịp mà đánh vào.
Tư tư tư!
Vô số mũi sét nhỏ đánh vào huyền thủy.
Nguyệt tình huyền thủy thú hơi có chút hoảng loạn, liều mạng áp súc huyền thủy đang quấn lấy thuyền, dưới áp lực mạnh mẽ hơn nửa những tia sét bị đánh tan.
Nhưng tình thế của song phương đã nghịch chuyển!
Tả Mạc lại âm thầm hành động, ba mũi thanh đinh vô thanh vô tức tiến vào trong huyền thủy.
Ngao!
Nguyệt tình huyền thủy thú phát ra tiếng gào rít vô cùng quái dị!
Tả Mạc chỉ thấy hoa mắt, cảnh vật rung động một trận! Quay đầu nhìn lại Công Tôn Sai mũi miệng trào máu khiến khuôn mặt trở nên dữ tợn, ánh mắt sát khí nồng đậm, trong lòng Tả Mạc run lên.
Một đạo hồng sắc kiếm quang xuyên thấu huyền thủy, đánh thẳng đến giữa hai con mắt to đèn lồng của huyền thủy thú.
Cùng lúc đó, một gã kim giác vệ đạp liên tục trong nước mà tiến lên.
Phanh!
Một thủy tường huyền thủy ngăn trở hồng sắc kiếm quang.
Xuy
Dưới tình thế cấp bách uy lực của huyền thủy rõ ràng kém hẳn một bậc, không cách nào ngăn cản kiếm quang sắc bén.
Lại một đạo thủy tường!
Kiếm quang còn lại đánh lên trên thủy tường tạo ra một chút rung động mới bị ngăn lại!
Không cho huyền thủy có một thời gian nghỉ, tên kim giáp vệ kia đã hung hăng lao tới đánh cả người lên thủy tường.
Cặp mắt huyền thủy thú lộ ra vài phần châm biến, đụng? Đụng cũng không có khả năng xuyên qua thủy tường!
Mắt thấy kim giáp vệ đánh lên thủy tường, bỗng nhiên bảy đạo ngân sắc kiếm quang bên người hắn sáng lên. ngân quang lưu chuyển, bảy đạo ngân sắc kiếm quang hung hăng đánh lên thủy tường.
Bảy đạo kiếm quang tạo thành thất tinh kiếm trận!
Thủy tường không ngớt nhộn nhạo rồi tan rã trong nháy mắt, bảy đạo ngân sắc kiếm quang đánh thẳng tới hai mắt huyền thủy thú.
Huyền thủy thú lần đầu lộ ra vẻ kinh hãi, lúc này bất chấp những thứ khác, huyền thủy xung quanh tất cả đều tiến lên phía trước.
Cần phải ngăn bảy đạo kiếm quang này lại!
Huyền thủy thú kinh hoàng thất thố không chú ý tới, từ lúc nào một đạo thân ảnh đã lặng yên tới phía sau nó.
Vẻ mặt đầy máu của Công Tôn Sai lúc này giống như kẻ điên, khóe miệng hơi nhếch lên âm lãnh, trong mắt là hình ảnh huyền thủy! Một đạo hồng quang kinh diễm chợt lóe lên rồi biến mất!