Mất điện, tối om.
Lặng nghe một buổi tối bình yên. Đã bao lâu rồi xa cái ồn ào của tp, xa bạn bè và xa anh?
Phân vân những bước tiếp theo của cs.có nên đi học nữa ko, vẫn muốn kéo dài thời sv quá. Có lẽ nên thế, đợi đến khi nó chính chắn hơn để bước vào đời, dù sao thì cũng chẳng ai bắt nó đi làm cả.
Ôi, cuộc sống. Thấy mọi người thật quá xa xôi, như khi nó nhìn qua khung cửa sổ tầng 8 xuống đường vậy, nhìn dòng người phía xa tấp nập. Thấy khác mọi người biết bao. Thật lạc lõng.
Cũng muốn dạo bước trên vỉa hè,cảm nhận cái lành lạnh của mùa đông. Nhưng nó biết, nó sẽ lại cảm thấy thiếu một bàn tay ấm áp.
Trốn tránh đến bao giờ nữa đây???
Thèm ăn cái gì nóng nóng cay cay quá, một cốc ca cao nóng nữa. Nhớ thành phố!
Last edited by xCỏx; 12-01-2011 at 08:14 PM.
|