Bồ yêu cực kỳ hứng thú. Nói thực, từ khi hắn chạy đến thức hải của Tả Mạc thời gian dài như vậy, chỉ có một chuyện trước mặt này mới làm hắn cảm thấy thú vị như vậy. Dù cho hắn có kinh lịch mấy nghìn năm, hắn cũng chưa từng gặp chuyện gì thú vị hơn.
Một tu giả Trúc Cơ Kỳ, không tiếp xúc bất luận phương diện học tập tương quan nào, từ một đồ thủ, không ngờ bắt đầu nghiên cứu làm sao trở thành một chiến tướng. Chuyện như vậy, hắn nghe cũng chưa từng nghe tới, cho dù trong trường đại chiến hàng nghìn năm trước đó cũng không có.
Hắn đối với cuộc đại chiến đó rất quen thuộc, tại trận doanh của tu giả, chiến tướng hình thành không ngoài hai cách. Một loại là do đại môn phái chuyên môn bồi dưỡng ra. Một loại khác cũng dựa vào chiến đấu không ngừng mà từ từ lĩnh ngộ hình thành chiến tướng.
Loại phương thức thứ nhất chiếm tối đa, trong trận đại chiến đó, chiến tướng nổi danh trong trận doanh của tu giả gần như có bảy phần xuất thân từ các đại môn phái. Bọn họ từ nhỏ đã bắt đầu học tập các loại tri thức, ngay cả pháp quyết bọn họ tu luyện cũng là loại chuyên môn dùng cho chỉ huy tác chiến.
Loại thứ hai chỉ chiếm ba thành, trên tổng thể thực tế tỉ lệ này càng chênh lệch. Không được bồi dưỡng từ nhỏ, muốn từ tầng lớp dưới cùng từng bước từng bước bò lên trở thành loại chiến tướng thứ hai này không có ai không phải là thiên tài hơn người, lại phải nỗ lực trả giá hơn xa so với loại thứ nhất.
Chỉ nhìn qua Công Tôn Sai cực kỳ có hy vọng trở thành một trong số này. Nhưng sự thực tàn khốc hơn rất nhiều, thân phận thấp bé, muốn trở thành chiến tướng nhất định phải phù hợp một điều kiện, đó chính là thực lực bản thân phải cực mạnh. Không nói đến tài năng chỉ huy kiệt xuất, loại danh tướng hình thành theo kiểu này không ai không phải là tu giả có thiên phú tu luyện tuyệt đối không kém người khác.
Nguyên nhân rất đơn giản, không có thực lực, không có khả năng sống sót trong chiến tranh. Sống sót không nổi làm sao có thể từng bước bò lên? Thân phận thấp lại muốn trở thành chiến tướng, nhất định phải từ đống người chết đi ra, một lần lại một lần, tích lũy từng chút danh vọng mới có người phục tùng nghe theo hiệu lệnh của hắn.
Bằng không, đừng nói là chỉ huy đoàn đội lớn mà ngay cả tiểu đội bảy tám người, cũng không có ai nguyện ý đem tính mạng tùy tiện giao cho mình. Đây cũng là lí do vì sao Bồ yêu xem trọng Công Tôn Sai, hắn chỉ là một gã đồ thủ, một đồ thủ Trúc Cơ Kỳ mà Bồ yêu có thể dễ dàng nhìn ra thiên phú tu luyện của Công Tôn Sai cực kỳ phổ thông, dù cho hắn có dùng nhiều linh đan pháp bảo, cũng không thể có thành tựu tu luyện cao.
Nhưng cho dù nhìn qua hắn căn bản không có trở thành một tên chiến tướng, Bồ yêu cũng không trực tiếp khẳng định mà tiếp tục theo dõi. Đương nhiên một nguyên nhân trọng yếu trong đó chính là lựa chọn của Tả Mạc.
Thiên phú gì đó, cũng không có gì lạ. Cho dù Công Tôn Sai không được học tập từ nhỏ để thành một gã chiến tướng Bồ yêu cũng không có chút nào ngạc nhiên. Qua mấy ngày nay, tốc độ tiến bộ của Công Tôn Sai cực nhanh.
Chân chính khiến hắn cảm thấy ngoài dự kiến chính là không ngờ Tả Mạc trực tiếp tin tưởng Công Tôn Sai. Cho dù Bồ yêu có thừa nhận hay không, tên gia hỏa Tả Mạc này, ánh mắt nhìn người đôi khi cực kỳ chuẩn xác. Theo như hắn thấy, thiên phú của Tả Mạc không kém, nhưng tuyệt đối không tính là đỉnh cao. Nhưng hai năm nay, một đường đi tới, Bồ yêu mới ngạc nhiên phát hiện, tiến bộ của tên nhãi này vượt xa dự tính của hắn.
Trong việc này cố nhiên có nguyên nhân do hắn tham gia, thế nhưng nghĩ lại các đệ tử hạch tâm của đại môn phái cũng nhận được giúp đỡ so với Tả Mạc lớn hơn không ít. Tốc độ tiến bộ của bọn họ cũng rất hiếm có ai có thể ngang bằng với Tả Mạc.
Nhưng rõ ràng căn cốt thiên phú của Tả Mạc cũng không thể tính là tuyệt đỉnh, đây mới là lý do khiến Bồ yêu cảm thấy hiếu kỳ nhất. Nghĩ tới nghĩ lui, Bồ yêu phát hiện việc này chính do cách nhìn cùng với ý nghĩ của Tả Mạc.
Cách nhìn nhận và ý nghĩ của Tả Mạc rất kỳ lạ, so với người bình thường hoàn toàn khác nhau. Vô luận trong tu luyện, chiến đấu, hoạc thái độ đối nhân xử thế. Hắn có thể coi là loại người theo chủ nghĩ thực dụng điển hình, gian thương tinh quái, tham lam tiền tài. Nhưng hắn thỉnh thoảng lại lộ ra biểu hiện ngớ ngẩn không thể hiểu được, rõ ràng những hành vi ngu xuẩn như vậy, cuối cùng thường thường lại tạo ra kết quả kỳ lạ.
Nguyên bản Bồ yêu cũng không xem trọng Công Tôn Sai, nhưng thấy Tả Mạc làm ra biến số này, hắn bỗng nhiên tràn ngập hiếu kỳ, chờ mong.
Có vẻ rất thú vị a!
Khác hẳn với tâm tình nhàn nhã xem trò của Bồ yêu, Tả Mạc đang gấp đến độ chân không được chạm đất. Hắn bị Thuần Vu Thành không ngừng quấy rầy, không thể làm gì khác là kiến tạo thêm một luyện thú trì. Thời gian lưu lại Tiểu Sơn giới sẽ không quá dài, nhưng cũng sẽ không quá ngắn. Nếu vận dụng thỏa đáng, có thể xuất ra hai lứa linh thú. Thuần Vu Thành thời gian này mỗi ngày đều vô cùng khổ sở vắt óc suy nghĩ, cũng tìm ra không ít cách mới, nhưng không có thú trì, tất cả cũng chỉ là lú luận suông mà thôi.
“Sư huynh, làm một cái thú trì đi!” Những lời này của Thuần Vu Thành tựa như âm hồn đòi mạng, mỗi ngày quanh quẩn bên tai Tả Mạc không biết bao nhiêu lần.
Cuối cùng Tả Mạc cũng bị thuyết phục đành phải đáp ứng. Hắn tuy da dày thịt béo, nhưng một cái thú trì tuy hao phí xa xỉ, cũng không phải nói chơi. Chỉ là từ dưới đi lên không dễ dàng, điều này không ai hiểu rõ bằng hắn, nhất là Thuần Vu Thành sư đệ còn có rất nhiều kiến nghị. Nếu thực hiện những kiến nghị này, nhất định sẽ phải tiến hành một ít cải tạo với thú trì.
Sửa đổi cũng có nghĩa là lượng công việc tăng lên mãnh liệt, ý tưởng mới chỉ là một nửa, huống hồ Thuần Vu Thành sư đệ thỉnh thoảng còn có thể biến đổi. Mỗi lần Tả Mạc định lười biếng, Thuần Vu Thành lại như âm hồn lần nữa bay đến.
"Sư huynh, sửa lại một chút, sửa lại một chút nữa..."Thú trì hoàn thành, Tả Mạc như bị chọc vào mông, dứt áo chạy xa.
Khi bị người thành thật không ngừng dày vò, ngươi sẽ cảm thấy tuyệt vọng!
Thuần Vu Thành lăn qua lăn lại quanh thú trì, Công Tôn Sai sư đệ đánh tới đánh lui bên đám tu giả, Tả Mạc liền bắt đầu nghiên cứu phù trận, cần tiêu hao đại lượng thời gian, hơn nữa hắn lại tự tìm cho mình một đống việc. Hắn tìm được linh mạch, thu được một ít hắc ti cô phệ linh, hắn vô cùng có hứng thú với chúng.
Trừ mấy việc đó, nhiệm vụ tu luyện mỗi ngày cũng không không thể bỏ. Bố trí cấm chế cần tiêu hao thần thức rất lớn, thần thức của hắn không ngừng co rút lại, nghĩ lại chỉ có cách dùng lưu lượng bù đắp, hắn cảm thụ rõ ràng đề cao thần thức là nhu cầu cấp bách nhất lúc này.
Thai tức luyện thần trở thành khóa tu luyện mỗi ngày. Từ khi thần thức hóa vật, trong thức hải hắn xảy ra biến hóa cực lớn. Hỏa diễm yêu dị trong thức hải tiêu thất không còn, trên bầu trời số lượng tinh tú tăng lên mười khỏa. Kiếm hà như nước, không có biến hóa gì lớn, trên phương diện kiếm ý hắn không có gì tiến bộ.
Thấy tinh tú trong thức hải, Tả Mạc bỗng nhiên nhớ tới lần trước luyện hóa tiểu tháp. Tinh tú phun ra tinh sa, không ngừng thẩm thấu vào trong thần thức.
Không trung thức hải, mười khối tinh tú lẻ loi lơ lửng, ngoại trừ một khối tương đối phát sáng, những khối khác đều ảm đạm. Hồi tưởng đến tốc độ phun ra tinh sa, Tả Mạc cảm thấy không biết đến thời đại nào tinh sa mới trải rộng khắp thần thức.
“Đó là tinh nguyên.” Bồ yêu ngồi cạnh mộ bia, ngẩng đầu nhìn mười khối tinh tú.
“Tinh nguyên là cái gì?” Vấn đề Tả Mạc vẫn để trong lòng, ngày hôm nay thấy Bồ yêu có vẻ muốn giải thích, liền thuận thế hỏi.
“Tinh nguyên chính là bản nguyên thần thức”Bồ yêu chậm rãi nói: “Ngươi cũng có thể lý giải nó như là đẳng cấp linh lực, tu giả các người không phải phân chia theo linh lực ít nhiều sao?”.
“Thập tinh thần thức?” Tả Mạc không nhịn được hỏi lại.
“Có lẽ ngươi có thể so sánh nó với nguồn gốc sản sinh thần thức, thập tinh nghĩa là ngươi có mười nguồn sản sinh thần thức”.
“Ta thấy có một những tinh nguyên này phun ra tinh sa màu bạc, đó là cái gì?” Tả Mạc không khỏi hiếu kỳ hỏi.
“Ngươi nói cái gì?” Bồ yêu bỗng nhiên mở lớn đôi huyết đồng, sống lưng thẳng lên, sửa lại vẻ lười biếng lúc trước.
Tả Mạc bị huyết đồng nhìn chằm chằm có chút sợ hãi, thầm lo tên này không phải lại bắt đầu làm ra phong ba gì chứ?
“Có vấn đề gì sao?” Tả Mạc yếu ớt hỏi.
Qua một lát, mới thấy Bồ yêu có chút hoảng hốt nói: “Bước thứ hai …”.
Hắn lắc mạnh đầu, phục hồi tinh thần, lập tức liếc mắt nhìn Tả Mạc thật sâu: “Tinh sa ngươi nhìn thấy, là thần thức càng thêm tinh thuần, chúng ta giống nhau đều gọi là tinh sa. Mười khối tinh thần, sáng có tối có, khối sáng nhất tốc độ tạo ra tinh sa nhanh nhất, mà tốc độ tạo thành thần thức cũng nhanh nhất”.
Tả Mạc cái hiều cái không, Bồ yêu cũng không quản, tiếp tục nói.
“Yêu, tu chính là pháp tắc thiên địa, thiên địa vạn vật đều chứa đựng pháp tắc thiên địa bí ẩn, thiên địa vạn vật đều có thể luyện thần, tinh thần cũng là một trong số đó. Tinh thần chi đạo, thâm thúy tối nghĩa, yêu theo tinh thần luyện thần rất ít”.
Nghe đến đây, Tả Mạc bỗng nhiên có dự cảm không ổn: “Ngươi luyện thần theo cách nào?”
“Ta chọn chính là thiên hỏa luyện thần.” Bồ yêu nhe răng cười.
Tả Mạc sửng sốt: “Vậy vì sao ta lại là tinh thần luyện thần?”
“Bởi vì ngươi tu luyện chính là Thai Tức Luyện Thần”Bồ yêu hắc hắc cười: “Ta cũng không nghĩ tới, Thai Tức Luyện Thần không ngờ lại là tinh thần luyện thần, bị tên đó lừa”Hắn nhỏ giọng lầm bầm: “Tưởng rằng chỉ là một bản thiếu, không nghĩ tới dĩ nhiên lại là bản cao cấp, mệt rồi…”.
Trong lòng Tả Mạc, một cỗ tà hỏa không tên bốc cao lên tận trời, hắn giận tím mặt, chỉ mặt Bồ yêu chửi ầm lên: “Ngươi tên lười này, ngươi cấp cho ta một bản mà không thử qua! Không ngờ lại còn muốn dùng bản thiếu, chuyện này ta quyết không để yên…”.
“Không nên kích động!” Bồ yêu cũng không tức giận, cười hì hì nói: “Nghĩ lại, ngươi cũng không có gì phải phàn nàn. Ngươi xem, ngươi luyện ra mười khối tinh thần. Ngắn ngủi hai năm, ngươi luyện đến thần thức hóa vật, tốc độ này cũng rất nhanh rồi!”.
“Ngươi ngươi ngươi …” Tả Mạc nghe Bồ yêu không thèm để ý nói, tức giận đến mức ngón tay run rẩy.
“Có muốn biết tiếp theo tu luyện thế nào không?” Bồ yêu thấy thế, dụ dỗ vô cùng trắng trợn.
“Muốn”Tả Mạc trả lời không chút do dự, toàn bộ tức giận nhất thời không cánh mà bay.
Bồ yêu đối với thái độ quay ngoắt trăm tám mươi độ của Tả Mạc một chút cũng không kinh ngạc, gia hỏa này xưa nay cực kỳ thực tế.
“Vậy là được rồi”Bồ yêu nhếch miệng cười: “Ta có thể nói cho ngươi, nhưng không thể giúp ngươi tu luyện. Nhưng ta còn có một điều kiện nho nhỏ”.
“Nói!”Tác phong của Bồ yêu, Tả Mạc cũng đã sớm quen thuộc.
“Ta muốn viên kim đan cảu vị cao thủ Kim Đan kỳ trong Minh Tiêu phái”.
Tả Mạc ngây dại, đến khi có phản ứng trở lại, nhất thời nhảy dựng lên: “Ngươi điên rồi? Kim đan! Ngươi sao không tự mình đi lấy! Một tên Ngưng Mạch kỳ nho nhỏ, chạy đến trước mặt Kim Đan kỳ lảm nhảm, người ta cho một cái tát là ta thành cám!”.
Nói xong hắn quay đầu đi thẳng, phất phất tay: “Ngươi muốn thử, tự mình chơi đi, ca không chơi cùng ngươi.”
Bồ yêu thần tình trấn định, một chút cũng không tức giận: “Thêm vào một bộ kiếm quyết ngũ phẩm”.
Tả Mạc coi như người điếc, tiếp tục đi.
“Thêm một môn độn pháp ngũ phẩm”.
Tả Mạc không hề phản ứng, dưới chân tiếp tục bước không hề có chút biến hóa gì.
“Cho thêm ngươi bảy tên kim giáp vệ.”
Tả Mạc quyết tâm không để ý tới hắn.
“Thêm một thức Tiểu Thiên Diệp Thủ.”
Tả Mạc dừng lại, xoay người đi về phía Bồ yêu.
“Làm thế nào?”.