Tả Mạc rất nhanh đã tạo ra thành phẩm mới, hơn xa cái rương rách nát lúc trước, thành phẩm mới quả thực giống như một kiện tác phẩm nghệ thuật.
Bồ đoàn làm bằng tre trúc bện lại màu đen nhẵn nhụi sáng bóng, từng đường vân thiết ngân nhỏ như sợi tóc cấu thành phù trận, tựa như những hoa văn phức tạp tinh mỹ. Gấp bồ đoàn lại, có chỗ trống đặt vừa năm khỏa tinh thạch. Tả Mạc vốn dự định làm một thứ gì đó vừa nhỏ, thuận tiện mang theo, nhưng cuối cùng hắn lại quyết định làm thành bồ đoàn. Kỹ thuật bện bồ đoàn của hắn cũng tương đối tốt.
Bồ đoàn được hắn gọi là Hắc Luyện Bồ Đoàn. Ngoài phù trận cơ sở hắn còn thêm vào phù trận Ngưng Thần, Tĩnh Tâm, như vậy hiệu quả của Hắc Luyện Bồ Đoàn được đề cao rõ rệt. Tả Mạc đem toàn bộ vụn thiết ngân luyện một hơi thành Hắc Luyện Bồ Đoàn, cuối cùng làm ra được năm chiếc.
Có năm chiếc Hắc Luyện Bồ Đoàn này, vô luận trong lòng Tả Mạc hay là Công Tôn Sai cũng đều bình tĩnh lại không ít. Năm chiếc Hắc Luyện Bồ Đoàn, số lượng cũng không nhiều lắm, nhưng nếu thay phiên sử dụng, cũng có thể miễn cưỡng đủ. Đem năm Hắc Luyện Bồ Đoàn cho Công Tôn Sai, Tả Mạc liền mặc kệ hắn muốn làm thế nào thì làm.
Thu hoạch lần này của hắn, không chỉ ở riêng linh phù trận. Ma văn trên người Tả Mạc, là một loại ma văn gọi là Đồng Tê Ngưu ma văn. Tác dụng lớn nhất của ma văn này là có thể tự động rèn luyện thân thể, một loại ma văn đơn giản nhất như vậy, đem phân tích ra, đã bao gồm hơn một trăm loại phù trận cực kỳ tinh vi cấu thành.
Những phù trận tinh vi này, tuyệt đại đa số Tả Mạc chưa từng thấy qua, cũng không rõ tác dụng. Nhưng lần này hoàn thành phân tích hơn nữa sau đó còn thí nghiệm rất nhiều, hắn cũng có được một nhận thức trực quan nhất đối với những phù trận xa lạ này.
Trong rất nhiều phù trận của Đồng Tê Ngưu ma văn, Tả Mạc cho rằng hữu dụng nhất là ba phù trận: Tụ Linh trận, Luyện Bùa trận và Thối Thể phù trận.
Tụ Linh Trận, được giới thiệu tương đối tỉ mỉ trong ngọc giản phù trận nhập môn của Côn Lôn, nhưng Tụ Linh trận Tả Mạc phát hiện lần này, cùng với bất kỳ một loại Tụ Linh Trận nào hắn gặp trước đây đều không giống nhau. Hiệu quả “tụ linh” của nó càng thêm xuất sắc, toàn bộ phù trận hoàn toàn là tự nhiên mà thành, xảo diệu tới mức khiến cho Tả Mạc vô cùng cảm khái trước sự thần kỳ của tạo hóa.
“Thứ này không tồi”Bồ yêu không biết từ nơi nào xuất hiện, nhìn chằm chằm vào Tụ Linh trận Tả Mạc đang khắc.
Tả Mạc đã sớm có thói quen thấy Bồ yêu xuất quỷ nhập thần, tay không có một chút nào ngừng lại.
“Ta đương nhiên biết là thứ tốt”Tả Mạc không có chút nào che giấu sự đắc ý trong lòng, nghiêng mắt liếc nhìn Bồ yêu: “Thứ ca làm ra! Có thứ nào không phải là thứ tốt chứ?”.
“A, không sai không sai”Bồ yêu nói xong nhẹ nhàng gật gật đầu, lại biến mất không thấy đâu.
Tả Mạc có cảm giác giống như một quyền đánh vào không khí, vô cùng bực bội. Chẳng qua có buồn bực thì cũng đã buồn bực rồi, Bồ yêu cũng không phải là loại vô công rồi nghề, chẳng lẽ lại chạy đến đây chỉ để nói một tiếng như vậy?
Có vấn đề! Tuyệt đối có vấn đề! Tả Mạc suy nghĩ cả nửa ngày, cuối cùng cũng không nghĩ ra chuyện gì. Hắn rất nhanh không thèm suy nghĩ nữa, lại loay hoay với Tụ Linh trận trước mặt.
Tụ Linh trận trên Đồng Tê Ngưu ma văn tinh tế xảo diệu, độ khó của việc triện khắc rất lớn, tác dụng đồng dạng không hề nhỏ. Giống như khắc Tụ Linh trận lên pháp bảo phi kiếm, pháp bảo phi kiếm đó liền có thể không ngừng hấp thu linh khí từ trong không khí, dần dần, linh tính nhất định tăng lên rất nhiều. Bất luận là chất liệu gì, ở trong địa phương có linh khí sung túc thời gian dài cũng có thể ngầm cải thiện chất liệu bản thân.
Ý tưởng của Tả Mạc còn lớn mật hơn nhiều, nếu khắc tụ linh trận lên người giống như ma văn, như vậy thân thể sẽ tự động liên tục không ngừng hấp thu linh khí xung quanh. Tuy rằng linh khí hấp thu mỗi ngày rất ít, nhưng trong thời gian dài, lưu lượng lại khủng khiếp phi thường.
Trên người Tả Mạc có khắc ma văn, tự nhiên vô cùng rõ ràng điểm này. Nếu không phải kinh mạch trong cơ thể hắn không cách nào chứa đựng linh lực, hắn đã sớm đột phá Ngưng Mạch kỳ. Ngay cả như vậy, tốc độ tu luyện hiện tại của hắn đã hơn xa tu giả phổ thông.
Thối Thể trận, chính là lợi dụng linh lực không ngừng rèn luyện máu thịt gân cốt. Ngoại trừ thiền tu, tu giả khác rất ít khi luyện thể, thế nhưng với kinh nghiệm của Tả Mạc mà xem, thân thể mạnh mẽ chỉ có lợi chứ không có hại. Huống hồ lại không cần tổn hao thời gian nhiều, có thể tự động rèn luyện thân thể, có ai lại cự tuyệt?
Then chốt nhất chính là, ba loại phù trận hắn phân tích ra, nhìn qua không có nửa điểm bộ dáng của ma văn, như vậy cũng sẽ không khiến chúng có bất cứ liên hệ nào với ma văn. Trong thời điểm yêu ma gây hỗn loạn như hiện tại, điểm này rất trọng yếu.
Luyện chế xong Hắc Luyện Bồ Đoàn, nhất thời áp lực lên Tả Mạc giảm mạnh, mà ba phù trận tinh vi này, hắn tạm thời cũng chưa nghĩ ra cách vận dụng. Trên người mình có sẵn ma văn, ba phù trận này không có tác dụng gì.
Hắn dứt khoát tu luyện thần thức. Dựa theo lời nói của Bồ yêu, đường hắn đi chính là con đường tinh thần luyện thần. Tinh thần luyện thần, đối với Tả Mạc mà nói có điểm mới mẻ. Bồ yêu đề nghị hắn trước tiên tu luyện để mười khối tinh thần lớn mạnh, đồng thời đưa ra pháp môn tu luyện, chỉ cần hấp thu tinh thần lực, lại dùng ngược lại luyện hóa tinh thần trong thức hải, làm bổn nguyên lớn mạnh.
Lúc này trời đã về đêm, hắn ra khỏi phòng, ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, sao trời điểm điểm. Ngay sau đó hai chân tách ra, cả người giống như rắn ngóc đầu lên, khóe miệng khẽ nhếch, hai tay đánh sang hai bên sườn, bày ra một tư thế kỳ quái không bình thường.
Tâm tĩnh như không, năm ngón tay của thần thức diệp thủ khẽ động, thoáng như hoa hướng dương, hướng về phía ngôi sao xa xăm. Hô hấp gần như không có, một đoàn tinh quang cực kỳ yếu ớt từ tinh thần Tả Mạc chậm rãi thoát ra, phảng phất như vụ khí màu bạc, từng đoàn từng đoàn bị Tả Mạc hút vào trong miệng.
Tả Mạc chỉ cảm thấy tâm thầm bản thân cùng với tinh thần vừa xuất hiện trên đỉnh đầu có liên hệ cực kỳ thần bí. Khí tức thê lương cuồn cuộn phảng phất từ trong địa phương sâu thẳm khôn lường, vượt qua vô số năm tháng đi tới trước mặt. Tồn tại này khiến trong lòng hắn bỗng nhiên dâng lên một tia cảm động.
Vụ khí màu bạc nhàn nhạt chui vào trong miệng Tả Mạc, không hề tốn sức xâm nhập vào trong kinh mạch. Linh lực trong kinh mạch an tĩnh như xử nữ, đối với tinh thần lực hút vào trong cơ thể này tựa hồ không có nửa điểm xung đột. Từng sợi từng sợi tinh thần lực ở trong kinh mạch thân thể vận chuyện một vòng, tựa như chim én về đồng, chui vào mi tâm Tả Mạc. Trong thức hải hư không, từng sợi từng sợi khí màu bạc không ngừng đầu nhập vào một viên tinh thần ảm đạm.
Bồ yêu nhìn thoáng qua tinh thần trên đầu liền thu hồi ánh mắt, hắn mở bàn tay, trong tay là một vũng hắc thủy, chính giữa hắc thủy bồng bềnh một tế đàn cực nhỏ. U Minh trì!
“Rốt cuộc đã thành hình!”Bồ yêu lẩm bẩm: “Mong rằng có thể dùng được”Nói xong, hắn ném hắc thủy lên mặt đất, một vũng hắc thủy nhỏ nhanh chóng bành trướng, trong chớp mắt đã hóa thành một hắc trì rộng hơn nửa mẫu. Trên mặt ao bồng bênh một tế đàn, một đoàn ngọn lửa màu đen yêu dị nhảy múa.
Bồ yêu phi thân vào tế đàn, ngọn lửa màu đen quay xung quanh hắn, im lặng thiêu đốt. Hắc thủy trong U Minh trì sôi lên cuồn cuồn, giống như có vô số giao long không ngừng khuấy động trong nước.
Bồ yêu nhắm lại huyết đồng, thần sắc ngưng trọng, bỗng dưng quát nhẹ: “Lên!”Tế đàn dưới chân Bồ yêu bất chợt sinh ra lực hút kinh người, toàn bộ hắc thủy trong ao đồng thời lao vào tế đàn. Hắc thủy cấp tốc tràn ngập tế đàn, bao phủ tới mắt cá chân Bồ yêu, Bồ yêu vẫn không nhúc nhích, mặc cho hắc thủy dưới chân dâng lên.
Chỉ khoảng nửa khắc, hắc thủy đã bao phủ đỉnh đầu Bồ yêu. Một thủy cầu cực lớn hình thành trên tế dàn, một màn trước mặt nhìn qua cực kỳ không cân đối. So với hắc thủy cầu tế đàn nhỏ bé tới đáng thương, làm cho người ta không khỏi lo lắng hắc thủy cầu vô cùng khổng lồ kia có thể đè nát tế đàn.
Nhưng, tế đàn nhìn qua không lớn này lại vững như bàn thạch. Hắc thủy bao vây Bồ yêu chuyển động không ngừng, tốc độ càng lúc càng nhanh. Sau nửa canh giờ, tốc độ lưu chuyển của hắc thủy cầu đã đến mức kinh người. âm thanh xoay tròn “tê tê tê” tuy không sắc nhọn nhưng lại vẫn làm cho người ta kinh tâm động phách.
Tả Mạc hoàn thành tu luyện xong, chú ý tới sự dị thường trong thức hải, vội vã chạy tới. Khi hắn thấy một màn trước mặt không khỏi vô cùng kinh ngạc.
Bồ yêu đang làm cái quỷ gì? Tốc độ chuyển động của hắc thủy cầu vẫn không ngừng tăng lên, Tả Mạc nhạy cảm phát hiện, bởi vì tốc độ xoay tròn không ngừng tăng lên, hắc thủy cầu đã bắt đầu có dấu hiệu bất ổn.
“Tên này muốn làm gì?”Tả Mạc lẩm bẩm, không dám hé mắt ra.
Tốc độ chuyển động của hắc thủy cầu vẫn như trước không ngừng tăng nhanh, dấu hiệu tan vỡ ngày càng nghiêm trọng, nguyên bản hắc thủy cầu rất tròn trĩnh đã vặn vẹo nghiêm trọng. Tình hình có vẻ không ổn! Tả Mạc có chút lo lắng trong lòng.
Mắt thấy hắc thủy cầu sắp tan vỡ, bỗng nhiên hào quang trên tế đàn đại thịnh, một cỗ khí tức vừa ngưng đọng lại vừa chan chứa sinh cơ bao phủ thức hải.
Chờ một chút! Con mắt Tả Mạc phút chốc trợn trong, khí tức này hắn rất quen thuộc!
Địa khí! Đây là địa khí! Tâm tình Tả Mạc vốn đang có chút lo lắng trở nên khó chịu, nguyên lai địa khí bị tên khốn này hút đều ở trong tế đàn. Nghĩ lại thống khổ khi bị hút mất địa khí, hắn không khỏi nghiến răng nghiến lợi. Vô cùng căm phẫn, Tả Mạc đứng bật lên.
Bồ yêu đang làm cái gì? Rất hiển nhiên, Bồ yêu đang tiến hành “yêu pháp” đã được chuẩn bị từ sớm . Dù là U Minh trì hay hấp thu địa khí, Bồ yêu đều đã chuẩn bị từ lâu. Pháp môn trong thiên hạ vô số, Tả Mạc ngay cả tưởng tượng khẳng định cũng không thể tưởng tượng ra.
Hắn dứt khoát ngồi đợi Bồ yêu chấm dứt tu luyện. Có địa khí tương trợ, hắc thủy cầu đang cấp tốc xoay tròn dần ổn định trở lại. Hắc thủy cầu ổn đinh xuống lại bắt đầu tiếp tục gia tốc. Tế đàn không ngừng cung cấp địa khí cuồn cuộn, ánh mắt Tả Mạc vô cùng bất thiện, tên khốn này đã hấp thu không ít địa khí a!
Bỗng nhiên Tả Mạc ngẩng đầu, nhịn không được than nhẹ một tiếng. Hắc thủy cầu không ngừng gia tốc, đột nhiên bắt đầu phát sinh biến hóa, không ngờ có thể biến thành trong suốt với tốc độ trông thấy. Chỉ trong thời gian mấy cái chớp mắt, hắc thủy cầu biến thành thủy cầu trong suốt vô cùng, có thể nhìn thấy Bồ yêu đứng ở giữa.
Xuyên qua màn nước chuyển động cao tốc, Tả Mạc nhìn thấy Bồ yêu nhất thời nhảy dựng lên.
Bồ yêu toàn thân đen kịt như mực, lớp da trần trụi dường như bị nhiễm mực, hai vành tai. Tả Mạc cơ hồ không nhận ra Bồ yêu, bất quá hắn co chút khẩn trương lên, trên mặt Bồ yêu bắt đầu biểu hiện vẻ thống khổ. Bồ yêu chưa từng biểu hiện vẻ mặt như vậy!
Tên khốn này đến cùng là đang làm cái gì? Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Trong lòng Tả Mạc có chút bất ổn. Địa khí không ngừng từ tế đàn cuồn cuồn tiến vào thủy cầu, lại thẩm thấu vào trong thân thể Bồ yêu. Địa khí dường như có thể giảm bớt đau đớn, vẻ mặt Bồ yêu dần dần ổn định xuống.
Màu đen kịt toàn thân cũng dần rút đi. Tốc độ của thủy cầu khổng lồ cũng chậm rãi giảm xuống. Màu đen rút đi hết, thủy cầu cũng ngừng lại. Giữa thủy cầu trong suốt, một nam tử tuấn tú yêu dị đứng sừng sững. Hắn từ từ mở ra đôi mắt hẹp dài đang bị làn tóc dài che khuất.