Vốn bàn tay khô gầy, không ngờ tỏa ra vài phần kim thiết, mơ hồ có thể thấy một tầng vàng rất nhạt, nhất là những đường chỉ tay, có thể thấy rõ được những đường kim tuyến, trong lòng bàn tay lại thêm hình một ngọn núi.
“Nhị sơn?”Bồ yêu đột nhiên xông ra, có chút giật mình nhìn hai tòa núi liền kề nhau trên bàn tay Tả Mạc. Tả Mạc cũng rất kinh ngạc, vốn hắn nghĩ lần này có thể luyện thành thần thông, không ngờ lại đột phá cảnh giới nhị sơn.
“Đây là cảnh giới nhị sơn?”Tả Mạc có chút hiếu kỳ hỏi lại, hắn không ngừng nắm chặt bàn tay mình lại, cảm nhận lực lượng cực đại truyền tới từ bàn tay.
Bồ yêu nhìn về phía Tả Mạc như nhìn quái vật vậy, hắn không thể nào hiểu nổi, tại sao Tả Mạc lại đột phá nhị sơn nhanh như vậy? Hắn căn bản không thể ngờ được, đây hoàn toàn là “công lao” của hắn. Chính vì hắn không ngừng nghịch hút địa khí nên thân thể Tả Mạc đã trải qua vô số lần rèn luyện, giờ tu luyện có thể nói là làm ít công to.
Tả Mạc mơ hồ đoán được nguyên nhân, nhưng nghĩ đến Bồ yêu hình như không hòa hợp với bia mộ nên quyết định ăn nói hàm hồ, xoay chuyển trọng tâm câu chuyện: “Cảnh giới nhị sơn này có chỗ tốt gì?”.
Thân thể cường tráng của hắn bởi vì luyện thể mà gầy đi một ít, nhưng toàn thân rắn chắc cứng cỏi, cứng như sắt thép, lực lượng cũng tăng gấp mấy lần. Hắn nhẹ nhàng giậm chân một cái, phốc, chân hắn như đạp phải đậu hũ, ngập đến mắt cá chân, rút chân lên, một hố bằng đúng bàn chân hắn hiện ra, y như đúc bằng khuôn vậy.
“Sơn là chỉ lực, cảnh giới nhị sơn, nghĩa là ngươi có thể dùng được lực nhị sơn”Bồ yêu suy nghĩ một lát, không nghĩ ra manh mối nên đơn giản là vứt đến sau đầu, hắn đã dần dần quen việc Tả Mạc mang đến kinh ngạc cho hắn rồi.
“Lực nhất sơn là bao nhiêu? Chẳng lẽ là nâng một ngọn núi? Không thể nào”Tả Mạc có chút không tin nói.
Bồ yêu vẻ mặt không trách ngươi nói: “Có gì kỳ quái chứ? Ma công có chút thành tựu, di sơn đào hải không tính là gì. Đông Phù thành của các ngươi không phải là vì một vị kiếm tu chặt đứt một ngọn núi mà hình thành sao?”.
“Nói vậy cũng không sai, nhưng ta nghĩ ta không thể có lực lượng lớn như vậy”Tả Mạc nhìn bàn tay mình rồi phản bác.
“Ngươi mới tu luyện bao lâu? Đã nghĩ đến chuyện di sơn đảo hải rồi sao?”Vẻ mặt Bồ yêu tràn đầy trào phúng nói: “Tu giả tu linh lực, không phải phải phối hợp pháp quyết kiếm quyết sao? Ma cũng như vậy, ma công ngoại trừ luyện thể ra còn dạy ngươi vận dụng lực lượng thân thể như nào”Hắn dừng lại một chút rồi nói: “Cách nghĩ của ma rất kỳ quái, bọn họ nghĩ thân thể là lực lượng bổn nguyên, lại nghĩ thân thể là nhà giam. Ngươi tuy đạt đến cảnh giới nhị sơn, nhưng trên thực tế, dù ngươi vận dụng ma công thành thạo, ngươi cũng không thể phát huy được lực lượng lớn nhất, dù cho kỹ xảo ngươi rất tốt, bởi vì thân thể ngươi sẽ không chịu được lực, sẽ tan vỡ trước”.
“Ra là như vậy”Tả Mạc nhanh chóng hiểu ra, Bồ yêu nói rất có đạo lý a, hắn bỗng nhiên nghĩ đến mục đích lần này, vội vã hỏi: “Ta có luyện thành thần thông không?”.
“Ngươi kiểm tra xem, xem có chỗ nào khác thường không?”Bồ yêu đầy bất đắc dĩ nhắc nhở, khổ cực chỉ điểm cho người mới.
“Khác thường?”Tả Mạc vội vàng trấn tĩnh xuống, xem xét kỹ lưỡng toàn thân. Rất nhanh, hắn phát hiện ra điểm dị thường, chính là ở con mắt hắn. Xung quanh đôi mắt hắn, địa khí nồng nặc như bị một lực lượng vô hình hấp dẫn, bao lấy đôi mắt hắn.
Đây là… Hắn không dám làm bừa, mà cẩn thận quan sát hai luồng địa khí, làm cho hắn yên tâm chính là con mắt không bị ảnh hưởng không tốt nào. Thế nhưng dù cho hắn thúc giục như nào, hai luồng địa khí không có chút chuyển động nào. Sau khi nếm thử tất cả mọi cách, hắn đành đầy bất đắc dĩ rời khỏi trạng thái nội thị.
“Tra được rồi chứ?”Bồ yêu có chút kỳ quái hỏi.
“Ân, là đôi mắt”Tả Mạc có chút ủ rũ nói: “Nhưng thử một chút, cũng không biết dùng như nào, không biết có lợi gì nữa”.
“Đôi mắt sao”Bồ yêu nói: “Vận khí ngươi không tệ, thần thông liên quan đến đôi mắt có rất nhiều, nhưng đều tương đối thực dụng. Thần thông là không thể dạy, thần thông mỗi người luyện thành khác nhau, ngươi chỉ có thể chậm rãi mày mò, rồi sẽ tìm được tác dụng. Về chuyện biện pháp sử dụng, cũng không thể sốt ruột được, rất nhiều thần thông khi mới sinh ra không thể sử dụng được, cần chậm rãi ổn định thành hình mới có thể sử dụng, thần thông của ngươi cũng có thể như vậy”.
Tả Mạc cũng không đến nỗi thất vọng, đạt được cảnh giới nhị sơn đã làm hắn thỏa mãn rồi.
Bồ yêu trầm ngâm nói: “Thần thông không nên gấp gáp, ma công cũng không dễ kiếm, thủ hạ của ngươi không phải có một thiện tu sao? Bí quyết quyền trên tay hắn ngươi cũng có thể dùng, về phần yêu thuật, “thai tức luyện thần” cùng “tiểu thiên diệp thủ” cũng đủ cho ngươi tu luyện rồi. Ngươi hiện tại kém nhất là tâm pháp linh lực, “thai tức luyện thần” bản thân là pháp quyết tu luyện thần thức, cần tìm cho ngươi một môn tâm pháp mới”.
Tả Mạc được yêu thương nhiều hóa sợ hãi, thằng nhãi Bồ yêu này từ khi nào tốt bụng như vậy? Bồ yêu suy nghĩ đến nhập thần, hoàn toàn quên đi Tả Mạc ở bên cạnh. Tả Mạc thấy vậy, thức thời rời đi làm việc của mình, nhưng hắn nhớ rất kỹ những câu Bồ yêu nói.
Tông Như nghe thấy lão bản cần gặp mình, nhất thời vô cùng kinh ngạc. Nói thật, hắn tuy rằng là một gã thiện tu duy nhất trong đoàn đội, nhưng cũng không có chỗ nào đặc biệt hơn người. Thực lực cũng chỉ có thể tính là thuộc hàng trung bình, duy nhất có thể tự hào là lực phòng thủ. Trong đàn kiếm tu yếu kém phòng thủ này, làm một thiện tu, lực phòng thủ của hắn như là hạc giữa bầy gà vậy. Nhưng mà, nhờ tính tình trầm ổn, tuy có giật mình, nhưng nhìn qua hắn vẫn thong dong trấn định như cũ, vừa thấy Tả Mạc, hắn cung kính hành lễ: “Lão bản”.
Tả Mạc không khỏi thầm khen, nếu luận tu thân dưỡng tính, đám kiếm tu có thúc ngựa cũng đuổi không kịp thiện tu. Thiên tu đề cao tâm tính, các loại ảo trận không thể làm khó họ. Tả Mạc cũng không nói lời thừa, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Ta muốn bí quyết “thiên ba quyền quyết” của ngươi, ngươi ra giá đi”.
Tông Như nhanh chóng lắc đầu nói: “Thiên ba quyền quyết” cũng không phải bí quyết cao thâm, lão bản cứ cầm lấy”.
Tả Mạc lắc lắc tay nói: “Nói cái gì vậy, ta muốn thứ gì, sẽ mua. Giao tình quy giao tình, sinh ý quy sinh ý”.
Thấy Tả Mạc không giống giả bộ, Tông Như không khỏi giật mình trong lòng, hắn đã gặp qua rất nhiều người, đã sớm nhìn quen chuyện thượng cấp lấy pháp bảo, pháp quyết của cấp dưới rồi. Hiện tại nghe thấy mấy lời này của lão bản, không khỏi kinh ngạc. Nhưng Tông Như vẫn cẩn thận đáp: “Để lão bản quyết giá đi”.
Thấy bộ dáng cẩn cẩn thận thận của Tông Như, Tả Mạc cũng có chút bất đắc dĩ. Những lời vừa rồi của hắn cũng không phải là tỏ thái độ suông, trong thời gian ở môn phái, hắn hiểu rõ những vật riêng của đệ tử, môn phái cũng không có quyền sở hữu, cần lấy sao, trả giá tương ứng đi. Hắn suy nghĩ một chút rồi nói: “Ngươi có thể chọn hai kiện pháp bảo đồng cấp với “thiên ba quyền quyết”…”Hắn bỗng nhiên nghĩ đến một thứ, nhanh chóng nói: “Hoặc là đổi lấy ba phù trận”.
“Ba phù trận?”Tông Như có chút không thể lý giải nổi hỏi lại.
“Ta giúp ngươi khắc ba phù trận lên thân thể, một là tụ linh trận, một là thối thể trận, một là luyện linh trận”Tả Mạc giải thích: “Tụ linh trận có thể giúp ngươi hấp thu linh khí ở xung quanh, luyện linh trận như là Hắc Luyện bồ đoàn vậy, có thể loại bỏ tạp chất trong linh khí, mà thối thể trận rút ra một phần linh lực rèn luyện thân thể ngươi. Ngươi là thiện tu, ba phù trận này tương đối phù hợp ngươi”.
Tông Như xưa nay luôn thong dong trấn định cũng phải toát lên biểu tình không thể tin nổi, thất thanh nói: “Đây…Điều này không thể nào!”Điều đó không thể nào là sự thật! Tông Như từng đi qua rất nhiều nơi, nhưng hắn chưa từng nghe đến chuyện phù trận có thể khắc lên thân thể, nếu như ba phù trận này y như lời lão bản nói, như vậy chẳng phải không cần tu luyện nữa sao?
Tả Mạc cũng không phản bác mà nói: “Ngươi có thể lựa chọn hai pháp bảo”.
Sắc mặt Tông Như biến đổi liên tục, nội tâm không ngừng đấu tranh. Lý trí nói cho hắn, điều lão bản nói không thể nào là sự thật, thế nhưng, hắn lại phán đoán ra lão bản không nói dối! Nếu như những lời lão bản nói là đúng, thì đây chính là kỳ ngộ nghìn năm khó gặp! Bỗng nhiên, hắn giật mình tỉnh ra, chính mình còn có gì để mất?
Tả Mạc thấy sắc mặt Tông Như khôi phục trấn định, liền biết hắn đã đưa ra tuyển chọn. Tông Như ngẩng đầu lên, dứt khoát nói: “Ta chọn ba phù trận”.
Trong một sơn cốc cái khoáng mạch ba trăm lý. “Lão đại, khoáng mạch của Tạ Sơn bị người khác chiếm rồi”Một tu giả hồi báo.
“Lai lịch như nào?”Tu giả tóc đỏ đậm nhíu mày lại, hắn gọi là Xích Tôn Giả, thụ hạ có một trăm năm mươi vị, là một thế lực lớn trong vùng.
“Còn chưa điều tra ra”Vị tu giả này có chút sợ hãi, nhìn thấy nét tức giận trên mặt Xích Tôn giả, hắn vội vã nói: “Đám người này không biết từ đâu tới, nhân số không nhiều, nhưng thực lực không kém, khi giao chiến với đám người Tạ Sơn, chỉ có mấy chục người.
“Mấy chục người?”Xích Tôn Giả nhíu mày nói: “Thủ hạ Tạ Sơn cũng có đến sáu mươi mấy người, hơn nữa Tạ Sơn không phải là tu giả Ngưng Mạch kỳ tam trọng thiên sao?”Tu giả Ngưng Mạch kỳ tam trọng thiên, tại Tiểu Sơn giới tuyệt đối là cao thủ hàng đầu, trong chiến đấu, cao thủ như Tạ Sơn có thể phát huy tác dụng rất lớn, một người có thể kiềm chế bảy tám người.
Tên tu giả này khẽ ngẩng đầu lên nhìn, thấy nét tức giận trên mặt lão đại đã nguôi bớt không ít, hắn khẽ thở phào một hơi rồi nói: “Chiến đấu kết thúc rất nhanh, không lưu lại dấu vết gì”.
“Chẳng lẽ mấy tên này có pháp bảo lợi hại sao?”Xích Tôn Giả không khỏi thầm nghĩ, hắn hiểu rõ thực lực Tạ Sơn, hắn vốn muốn nuốt vào đội Tạ Sơn từ lâu rồi, nhưng chậm rãi chưa ra tay là vì cố kỵ thực lực Tạ Sơn. Thủ hạ hắn có một trăm năm mươi người, chỉ có một là Ngưng Mạch kỳ tam trọng thiên. Hiện tại nghe tin Tạ Sơn bị người thu phục, không khỏi sinh tâm cảnh giác.
Lẽ nào đám người này cũng có cao thủ Ngưng Mạch kỳ tam trọng thiên? Nếu nói như vậy, vậy thì không ổn rồi! Thêm vào Tạ Sơn nữa, như vậy đối phương ít nhất có hai tu giả Ngưng Mạch kỳ tam trọng thiên. Mà thêm vào một khả năng là đối phương có pháp bảo kinh khủng, làm cho Tạ Sơn phải đầu hàng. Bất kể là khả năng nào, với hắn mà nói đều không phải tin tức tốt đẹp gì.
Nếu như có thể, hắn rất muốn mang theo thủ hạ rời xa chỗ này. Lấy lực lượng bọn họ, cũng không nhiều người dám đụng đến bọn họ. Chỉ là, vừa nghĩ đến những thứ trong sơn động, ý nghĩ rời đi trong đầu hắn nhanh chóng biến mất. Những thứ này thật sự quá quan trọng với hắn!
Xích Tôn Giả không phải kẻ không có đầu óc, hắn hiểu rõ, một khi đối phương tiêu hóa xong lực lượng Tạ Sơn, thực lực sẽ tăng mạnh, mục tiêu kế tiếp chính là bọn họ. Suy nghĩ cả nửa ngày, hắn ngẩng đầu lên, trầm giọng nói: “Gọi ba huynh đệ Khổng gia đến đây”.