[Lá»i mở: Vợ Æ¡i! Anh biết lá»—i rồi. Bất kì ai cÅ©ng chẳng thể tránh nổi những lầm lỡ và há»n ghen Ãch kỉ khi yêu. Hãy thứ lá»—i cho anh, lần nà y em nhé!]
Tôi - má»™t thằng đà n ông đã 32 tuổi, đã có vợ và má»™t cô con gái. Tôi ko biết sau khi láºp gia đình cuá»™c sống hôn nhân cá»§a bạn có phải là má»™t thiên đưá»ng? Còn vá»›i tôi nó chẳng phải là má»™t địa ngục nhưng cÅ©ng chả phải là má»™t thiên đưá»ng! Bởi chả có cái địa ngục nà o lại cho tôi những phút giây ngá»t ngà o, lãng mạn, sá»± sung sướng và cả những khao khát, Ä‘am mê mãnh liệt. Và cÅ©ng chả có cái thiên đưá»ng nà o lại chứa đựng những ná»—i lo sợ, những chá»n lá»±a khó khăn, những toan tÃnh cho cuá»™c sống bá»™n bá» phÃa trước, hay hÆ¡n cả là những hÆ¡n ghen Ãch kỉ và những ná»—i lầm đáng tiếc.
Vợ tôi ư? Biết nói thế nà o vá» cô vợ bé bá»ng cá»§a mình nhỉ? Không phải ngẫu nhiên mà tôi gá»i cô ấy là cô vợ bé bá»ng đâu, bởi cô ấy bây giá» má»›i có 20 tuổi. Các bạn đừng ngạc nhiên, tôi cưới vợ khi cô ấy vừa má»›i tốt nghiệp THPT xong mà . Có nghÄ©a là tôi hÆ¡n cô ấy 12 tuổi và chúng tôi đã cưới nhau được gần 2 năm.
Chương I : Con nhỠkhó ưa!
- Nà y chú, chú có thể nhưá»ng cho cháu chá»— nà y được ko?
Tôi ngước lên, má»™t con nhá» mặc đồng phục há»c sinh, hình như là cá»§a cấp III, Ä‘eo cặp quai chéo, i tóc búi lá»n nhá», phất phÆ¡ mấy lá»n tóc con, hÆ¡i rối. Có lẽ nó vừa Ä‘i há»c vá». Con bé vẫn hướng đôi mắt nhìn tôi.
- Nhưng vẫn còn bà n trống mà cô bé! – Tôi đáp, những tưởng rằng con bé sẽ nháºn ra và đi tìm chá»— ngồi khác, ai dè:
- Vì còn chá»— cháu má»›i bảo chú nhưá»ng lại bà n nà y cho cháu chứ. Äây là chá»— ngồi quen thuá»™c cá»§a cháu. Và cháu chỉ muốn ngồi ở chá»— quen thôi.
- Nhưng đây là chá»— duy nhất còn có ổ cắm sạc Ä‘iện. Chú cần là m việc vá»›i cái laptop cá»§a chú mà giá» nó lại sắp hết Ä‘iện. – Tôi hếch chỉ cái laptop trên bà n. Thá»±c ra tôi có thể đứng dáºy và nhưá»ng lại chá»— nà y cho con bé, vì tôi cÅ©ng chả gấp gáp đến độ phải là m việc ngay trong khi Ä‘ang được ngồi nghỉ tại má»™t quán cà phê yên tÄ©nh thế nà y. Nhưng tôi không thÃch tà nà o hay chÃnh xác là tôi ghét cái cách nó nói chuyện và đỠnghị tôi nhưá»ng bà n. Nếu không phải là quá đáng thì nói tháºt tôi thấy chẳng ưa gì con nhá» nà y.
Con bé vẫn giương đôi mắt nhìn tôi. Tháºt là , nó má»™t con nhóc cùng lắm là há»c 11, 12 trong khi tôi đã 30 tuổi đầu. Ấy thế mà nó dám nhìn má»™t ngưá»i lá»›n tuổi hÆ¡n mình bằng ánh mắt đó. Tháºt ko thể chấp nháºn Ä‘c.
- Chú nói, cháu ko hiểu sao?
Ngay láºp tức, tôi thấy nó Ä‘i đến cái bà n bên cạnh, quẳng cặp sách và o ghế má»™t cái “bụp†rồi kéo mạnh má»™t chiếc ghế khác ngồi và o đó. Và tôi nghe thấy rõ mồn má»™t lá»i con bé lầm bầm: “Äồ ông già nhá» má»n!†Cái gì? Ông già nhá» má»n ư? Nếu nó nói là “Thằng cha nhá» má»n†thì có lẽ tôi chả thấy gì đâu. Nhưng đằng nà y nó lại bảo tôi là “Äồ ông già â€. Nói tháºt, tôi tuy đã 30 tuổi nhưng ai cÅ©ng bảo tôi là trẻ hÆ¡n so tuổi và đẹp trai, phong độ hÆ¡n khối thằng cha bằng tuổi mình. Váºy mà , con bé đó lại dám kêu tôi là “ông già â€, tháºt chẳng biết nhìn ngưá»i tà nà o. Nhưng thôi, tôi ngưá»i lá»›n không chấp trẻ con là m gì.
Tôi nghe thấy tiếng hút nước chùn chụt từ cái bà n bên cạnh. Con gái con đứa chẳng biết tệ nhị gì cả. Rồi chợt, tiếng ống hút gặp đá rÃt mạnh. Tôi quay sang nhìn, cốc sinh tố sữa chua cá»§a con bé đã cạn sạch trong khi cốc nâu đá cá»§a tôi gần như vẫn còn nguyên hay cùng lắm là vÆ¡i Ä‘i 1, 2 thìa. Con nhá» bước ra khá»i bà n, túm lấy cái cặp và trước khi rá»i khá»i nó vẫn ko quên tặng tôi má»™t cái lưá»m cháy da mặt
Chương II: Oan gia ngõ hẹp.
Sau ngà y ng độ phải con bé đó, tôi không biết có phải nó độc mồm độc miệng rá»§a tôi không nữa, mà tôi liên tiếp gặp chuyện bá»±c mình. Nhất là cái chuyện tôi, bà cứ liên tục cà u nhà u tôi chuyện đến giá» nà y mà vẫn chưa có bạn gái. Nói tháºt, xung quanh tôi thì không thiếu nhưng khổ ná»—i, tôi chỉ mải miết vá»›i công việc, hÆ¡n nữa tôi biết há» chẳng thể là m vừa ý tôi đâu. Bà ấy quá kÄ© tÃnh.
- Tối mai, con sẽ Ä‘i gặp mặt má»™t ngưá»i. Äó là con gái má»™t bà bạn cÅ© cá»§a .
- Gặp mặt? Con không có thá»i gian đâu!
- Sao lại không? không cần biết con báºn gì, nhưng việc gặp mặt con phải Ä‘i. Con nghÄ©, bá» bao nhiêu thá»i gian ra để tìm vợ cho con là rảnh lắm à . nói rồi đó.
Äấy, tôi quên không nói thêm, ngoà i việc kÄ© tÃnh ra tôi còn hÆ¡i độc Ä‘oán, có lẽ tôi thừa hưởng Ä‘iá»u nà y từ . Và tất nhiên, tôi phải Ä‘i gặp mặt ngưá»i ta theo sá»± ép buá»™c và sắp đặt cá»§a tôi. Äúng 8h tối, tôi có mặt tại khách sạn mà tôi đã đặt chá»— trước, tay còn phải cầm theo má»™t quyển báo – ám hiệu mà hai bên dùng để tìm ra nhau. Tôi nhìn xung quanh phòng, duy chỉ có má»™t cô gái ngồi đúng bà n mà tôi đã đặt chá»— trước và đang chúi mÅ©i và o má»™t tá» báo, hình như là hoa há»c trò thì phải. Tôi đã phải báºt cưá»i vá»›i ý nghÄ©, cô ta lá»›n thế mà vẫn còn Ä‘i Ä‘á»c tá» báo dà nh cho tuổi má»›i lá»›n thế ư. Và ngay sau đó tôi tìm được câu trả lá»i.
- Tôi có thể cùng Ä‘á»c báo vá»›i bạn ko? – Äó cÅ©ng là ám hiệu mà tôi dặn phải nói nếu gặp ngưá»i ta trước.
- Tất nhiên, nếu Ä‘iá»u đó là m bạn thấy vui. – Äúng là câu ám hiệu tiếp theo rồi. Tôi khẽ cưá»i vì đã tìm ra ngưá»i ta dá»… dà ng, ko mất nhiá»u thì giá» cá»§a tôi. Nhưng ngay sau đó, tôi gần như ko thể cưá»i nổi. Và con bé đó hình như cÅ©ng thế. Sau khi nói xong câu ám hiệu và đặt quyển báo xuống, nó tròn xoe mắt nhìn tôi. Má»™t cái nhìn chẳng mấy thiện cảm gì dà nh cho tôi.
- Ko phải thế chứ! – Tôi chỉ biết thốt lên câu đó.
Con bé nhếch miệng cưá»i khẩy tôi.
- Ko ngá» lại là ông! Tháºt là có duyên gá»›m!
Sao tôi ghét cái cách nói chuyện cá»§a con bé nà y thế ko biết. Nó ở trưá»ng ko được há»c cách phải nói chuyện vá»›i ngưá»i lá»›n tuổi ra sao ư? Tôi thấy khá giáºn và ko muốn phải lãng phà thá»i gian quý báu cá»§a tôi cho má»™t con bé khó ưa nà y. Bao nhiêu giấy tá» và dá»± án Ä‘ang chá» tôi ở nhà . NghÄ© váºy, tôi toan bước Ä‘i thì con nhá» nhanh chân, rá»i khá»i bà n, chắn trước mặt tôi.
- Sao chú bá» Ä‘i sá»›m váºy. Mình vẫn còn chưa nói chuyện mà . – Nó cưá»i đầy vẻ thách thức tôi.
- Tôi nghĩ chúng ta ko cần phải nói chuyện nữa. Dẫu sao thì cũng biết kết quả rồi.
- Chú đừng vá»™i kết luáºn thế chứ! Biết đâu đấy, chúng ta lại hợp nhau.
- Tôi ko nghĩ thế đâu cô bé ạ!
- Chú ko thá» sao biết! – Nói rồi con bé trở lại chá»— ngồi bình thản, há»›p má»™t hụp nước lá»c ở sẵn trên bà n, con bé lại nói. - Dẫu sao thì cả chú và cháu Ä‘á»u đến đây rồi, ngồi lại nói chuyện coi như là cùng ôn chuyện cÅ©, bổ sung chuyện má»›i!
Tôi ko hiểu ý con bé, chuyện cÅ© thì tôi hiểu nó ám chỉ việc gì nhưng còn bổ sung chuyện má»›i là sao? Giữa tôi và nó thì có cái quái gì chứ. Nhưng ko hiểu sao tôi cÅ©ng quay trở lại bà n. Con bé bình thản láºt láºt Menu.
- Chú dùng gì?
- Nâu đá.
- Chú có vẻ thÃch cà phê quá nhỉ! – Nói xong con bé gá»i đồ.
Nhìn cái cách nó chá»c chá»c ngoáy ngoáy cái cốc sinh tố sữa chua là m tôi thấy khó chịu. Chẳng lẽ nó bảo tôi lại chỉ để ngắm cái việc nó Ä‘ang là m sao.
- Sao chú cứ cau mà y nhìn cháu thế? – Tôi giáºt mình, con bé có mặt ở trên chán nữa à ?
- Cháu có nghÄ© là cốc sinh tố sẽ ngon hÆ¡n thay vì cháu cứ chá»c chá»c mà ko uống ko?
- Giống như cái lần ở quán cà phê trước ạ? – Nó bắt đầu ôn chuyện cũ rồi đó.
- Lần ấy thì cháu uống ngon là nh quá! – Tôi cố ý giễu cợt nó.
- CÅ©ng nhỠở chú đấy! – Nó ngước mắt lên nhìn tôi. – Chú có thấy bữa ná» mình quá nhá» má»n ko?
Tháºt là , cái con nhá» nà y nó nói chuyện sao mà khó nghe thế ko biết. Tôi há»›p má»™t hụm nâu đá, khẽ nói:
- Còn cháu, có biết phải ăn nói vá»›i ngưá»i lá»›n tuổi hÆ¡n thế nà o ko?
- Có! Nhưng chỉ là vá»›i những ngưá»i đáng kÃnh thôi, còn chú, cháu thấy ko cần thiết. – Con nhá» nói xong, lúc nà y nó má»›i hút cốc sinh tố cá»§a nó, bình thản như ko cần biết nó vừa má»›i nói gì. Nói tháºt, tôi chưa lần nà o gặp phải má»™t con nhóc ko biết Ä‘iá»u như thế nà y. Tôi cố gắng mỉm cưá»i và nói:
- Äó cÅ©ng là là do tại sao cháu ko có được chá»— ngồi quen cá»§a mình.
- À ra váºy! – Con bé nói mà ko thèm nhìn mặt tôi. Hút má»™t hụm sinh tố nữa, nó đứng dáºy, mỉm cưá»i. – Có lẽ má»™t lúc nà o đó, chú sẽ thấy hối háºn vì buổi nói chuyện ko mấy khôn khéo dà nh cho cháu bữa nay. À, bữa nay ta má»›i ôn Ä‘c chuyện cÅ© mà chưa bố sung Ä‘c chuyện má»›i. Chắc sẽ có má»™t dịp khác. Chà o chú!
Nói rồi con bé sách cái túi bước ra khá»i khách sạn. Nói thá»±c lúc đấy ngoà i thấy khó chịu vá»›i con bé ra thì tôi chả hiểu những gì nó nói. Má»™t con nhá» bà y đặt. Tôi nghÄ© thế!
Chương 3: Cô gái xinh đẹp!
Tôi vừa trở vỠnhà đã thấy tôi hớn hở.
- Nà y Lâm, con tháºt là … Hôm nay gặp cô ấy rồi, lúc trở bà Thanh đến câu lạc bá»™. Trá»i Æ¡i con bé xinh đẹp, Ä‘oan trang thế mà sao con còn chê hả?
- Có phải là ko đó? Con mắt cá»§a tinh tưá»ng lắm mà !
- Thì tất nhiên, cô ấy đúng là mẫu cô con dâu mà hằng mong. Hôm nay, đã má»i gia đình há» cùng dùng bữa vá»›i gia đình ta tối nay ở khách sạn Phượng Dư rồi đấy.
- Sao chẳng bao giá» há»i ý kiến con váºy? Hôm nay con gặp cô ta rồi, và giá» con ko muốn gặp nữa. Xúi quẩy lắm!
- Xúi quấy cái gì hả? Con ko lấy Ä‘c ngưá»i ta má»›i là xúi quẩy cá»§a Ä‘á»i con đó. Con biết tÃnh rồi mà , đã quyết định, 1 là 1.
Tháºt đúng là trá»i chẳng bao giá» thương tôi. Má»™t ngà y mà phải gặp con bé tá»›i 2 lần, khác nà o tra tấn chứ. Lại má»™t đêm lãng phà rồi, cứ thế nà y tôi đến chẳng còn cÆ¡ há»™i mà thăng tiến nữa rồi. Con bé đáng ghét, ko biết nó bá» bùa mê thuốc lú gì cho tôi rồi. Phen nà y, trứơc mặt bà , tôi quyết là m cho nó lá»™ cái Ä‘uôi cáo.
Má»›i 7h30 tối, mà tôi và tôi đã có mặt tại chá»— hẹn. Hẹn ngưá»i ta 8h thế mà tôi cứ má»™t má»±c bắt phải Ä‘i sá»›m vì sợ ngưá»i ta bảo mình ko chu đáo. Trất đất, chưa gá»i đồ ăn, ngồi ở đó chắc là để ngắm ngưá»i ta ăn. Äúng 8h, hai ngưá»i phụ nữ má»™t trẻ má»™t già tiến tá»›i chá»— chúng tôi. Nói tháºt, lúc đó tôi gần như ko thể tin nổi và o mắt mình, ngưá»i phụ nữ trẻ ấy quá đẹp. Cô ấy quả là vô cùng Ä‘oan trang và dịu dà ng trong chiếc váy lụa trắng bó sát ngưá»i. Cái dáng ngưá»i cá»±c chuẩn và đẹp. Vòng eo thon nhá». Vòng ngá»±c đầy đặn. Và là n da trắng mịn mà . Có lẽ tại căn phòng khách sạn lúc ấy ko Ãt những ngưá»i đà n ông cÅ©ng Ä‘ang cùng trạng thái ngất ngây như tôi. Nhưng có má»™t Ä‘iá»u là m tôi chợt tỉnh, cô gái ấy hoà n toà n ko phải là con nhóc khó ưa mà tôi gặp. Trá»i, váºy thì má»i chuyện là thế nà o? Ko lẽ tất cả chỉ là má»™t sá»± trùng hợp? Nếu váºy thì hôm qua cô gái xinh đẹp nà y đáng nhẽ ra phải đến gặp tôi thì lại ko đến. Váºy là sao? Ôi! Tôi chả hiểu gì cả!
- Dạ chà o bác, chà o anh. - Giá»ng nói tháºt nhẹ và êm cắt ngang dòng suy nghÄ© và lô tôi lại vá»›i thá»±c tại.
- À… ừ… Má»i… má»i cô ngồi. – Tôi ko hiểu tại sao lúc đấy tôi lại thiếu tá»± nhiên đến váºy.
- Bà và cháu ngồi xuống Ä‘i! - tôi quay sang phÃa tôi cưá»i tươi - Thế nà o, Thanh Trúc đẹp quá phải ko? – Tôi chỉ biết gáºt đầu mà ko dám nhìn và o cô ấy. Hình như cô ấy nháºn ra sá»± bối rối cá»§a tôi hay sao mà tôi liếc nhìn thấy cô ấy Ä‘ang khẽ cưá»i. – Mà cháu út đâu rồi? - tôi chợt quay sang há»i bà Thanh.
- Cái con bé đấy lúc nà o cÅ©ng váºy, Ä‘ang Ä‘i trên đưá»ng chợt nó kêu có chút việc cần giải quyết, có lẽ sẽ đến muá»™n.
- Váºy thì chúng ta đợi cô bé đến cùng ăn váºy.
- Thôi ko cần đâu, đợi con nhỠđấy thì ko biết đưá»ng nà o mà lần. Thôi chúng ta cứ dùng bữa trước.
Hoá ra gia đình nà y lại còn có cả má»™t cô con gái nữa. Cô ta tên là Thanh Mai. Chẳng biết có đẹp được như chị ko. Äúng là đà n ông tệ tháºt, suốt cả buổi tôi chỉ nhìn ngắm Thanh Trúc mãi thôi. Công nháºn là cô ấy đẹp, ko chê và o đâu được. Chưa kể cô ấy hiện giá» còn Ä‘ang là trợ là cho má»™t công ty liên doanh vá»›i nước ngoà i. tôi nói đúng, cô ấy đúng là mẫu vợ lý tưởng cá»§a rất nhiá»u ngưá»i đà n ông, trong đó có tôi.