Chào các anh chị.
Tôi là em gái anh Tân đây ạ.
Tôi rất bực mình khi bị chỉ trích thậm tệ sau lưng như vậy, nhất là khi có người nói tôi bệnh hoạn. Các anh chị cho ràng tôi học lớp 6. 7 ư? hay thật, tôi năm nay 17 tuổi rồi, là học sinh lớp 10 của một trường danh tiếng ở Hà Nôi, tôi không tiện nói ra vì những quan niệm cổ hủ của người lớn.
Xin hỏi các anh chị vì sao dám lên tiếng chỉ trích tôi, ai cho mọi người cái quyền lên tiếng chỉ trích người khác? Ai nói chúng tôi bệnh hoạn, chúng tôi tôn trọng cái gọi là bình đẳng, tình yêu vốn rất rộng lớn, nếu nam nhất định phải yêu nữ, thì các bạn đang sỉ nhục chửi vả gián tiếp những người gay, les trên thế giới này!
Tôi không phải les, nhưng tôi tôn trọng đam mỹ, đam mỹ cũng có mặt tôt, xấu, đương nhiên chúng tôi biết cách chọn lọc. Mọi người lo sợ chúng tôi bị nhiễm, nhưng không, chúng tôi bình thường, vì tôi vẫn đi học, vẫn nấu ăn, làm việc nhà, quen bạn trai,... như bao người khác. Có người đọc đam mỹ vì thú vui, có người đọc vì ham mê, con gái thích lãng mạn, tôi muốn đọc đam mỹ,chỉ đơn giản vậy thôi...
Nếu có người nói truyện kiếm hiệp chán ngắt, thì mọi người sẽ nói gi? Tôi cũng đọc một vài văn bản kiếm hiệp, cũng thấy bao cái "tà " mà người ta thường dè bỉu, nhưng có ai thấy những nhười đó có tình cảm hỉ nộ ái ố không? Có thấy không?
Mọ người nói nam_nam. nữ_nữ là trái với luân thường đạo lý, không thể sinh con, ... ngưng nếu người ta không cần mấy thứ đó mà vẫn sống khoái hoạt, mình lên tiếng chỉ trích làm cái gì? Chuyện người ta, mọi người lấy quyền gì ngăn cản? Luân thường đạo lý ư? Ôi, cũng chỉ là quan niệm của con người mà thôi.
Mọi người nói đam mỹ dung tục, tôi cười khẩy hỏi một câu, mọi người đọc các truyện nam nữ có thế không mà đòi nhẹ nhàng? Nào tachi, hentai đầy rẫy, còn tỏ mình thanh cao! Vì tôi là fangirl nên chỉ nói chuyện nam_nam thôi nhé, nếu 2 người con trai đứng bên cạnh nhau, nắm tay nhau hay ôm nhau thì bảo là anh hùng hiểu anh hùng, là bạn bè thì còn gì là tình yêu nữa!!! Tình yêu luôn đi cùng với dục vọng, nếu không có dục vọng thì là tình bạn, cho nên đam mỹ luôn có các cảnh thân mật là như thế! Nhưng như vậy mọi người cũng không thể lấy đó làm lý do để bảo chúng tôi bệnh hoạn! Anh trai tôi luôn mắng tôi là bệnh hoạn, cũng may tim tôi sớm chai nếu không đã bị tổn thương từ lâu rồi,ấy là tôi không tiện kể ra vài từ "mỹ miều" khác nữa.
Đọc topic này, quả thực tim tôi như bị nuốt phải cục tức nuốt không trôi mà nhả không xong! Ôi, tôi tiện đâu nói vài câu bênh vực chị em trong cộng đồng đam mỹ vậy.
Đồng bọn như sao buổi sớm,
Người hiểu mình như lá mùa thu...
Như các bạn đã biết, Tác phẩm của Minh Hiểu Khuê và " Khuynh tẫn thiên hạ" của Thương Hải Di Nặc bày cùng trên giá sách, tức là cùng giá trị. Nhiều tác phẩm khác cũng được xuất bản như: "Phượng vu cửu thiên", "tọa khán vân khởi thì" như các bạn đã nói trên đèu rất đáng đọc, rất hay, "Tình" có thể lúc nhẹ ngàng như dòng nước yên tĩnh, cũng có thể yêu đến kinh tâm đọng phách, cũng có thể yêu đến thiên tàn địa tẫn, hay yêu mà xen lẫn hận thù đến nhĩ tử ngã hoạt,... nhưng thủy chung đều hướng đến một điều, tình trải rộng làm con người ta sống thêm hạnh phúc. Cho nên, nếu đã chọn cho mình một con người vừa ý, thì đi đến đâu cũng vậy, dù nam hay nữ vẫn yêu, tuổi tác danh phận cũng không quan trọng. Con người đã đấu tranh cho tình têu không phân giai cấp, không phân tuổi tác, giờ là lúc ta đấu tranh cho tình yêu không phân biệt giới tính! Nếu đã yêu, thì phân biệt giới tính chỉ là trò cười, rằng bạn CHỈ QUAN TRỌNG HÓA VIỆC CÓ SINH CON, LO RẰNG BỊ DÈ BỈU CHỈ TRÍCH, BẠN KHÔNG PHẢI ĐANG YÊU! Bạn yêu, tức là vứt bỏ hết thảy những ràng buộc khác về giới tính, tuổi tác, danh phận, đó là thông điệp của đam mỹ!!!
|