Bạch y đấu sĩ cảm giác mình thật muốn điên mất rồi.
Mặc dù hắn rất rõ ràng, thực lực của mình ở trên đại lục căn bản cũng không phải là cái gì, nhưng mà kiến thức bản thân hắn cũng không thiếu. Kiến thức đó làm cho hắn có thể biết được thực lực của mình phải cường đại hơn nhiều người, điều này làm cho hắn cảm thấy tự hào rất nhiều.
Nhưng mà hắn có thể thề với trời đất rằng, đời này, hắn chưa từng thấy người nào có hồn khí là một thanh sài đao, hơn nữa còn là một thanh sài đao có nửa đoạn!
Nếu chỉ có như vậy, bạch y đấu sĩ cũng chỉ có thể thở dài một tiếng, đây cũng bởi vì nhãn giới của mình còn chưa đủ rộng.
Nhưng khi hắn cẩn thận cảm ứng gã dã nhân, giống như một tên đại ngốc cầm trong tay nửa đoạn sài đao, nhưng cho ra một kết luận đủ có thể khiến hắn hộc máu.
Nửa thanh sài đao kia, vốn không phải là hồn khí, mà chẳng qua chỉ đơn giản là một thanh sài đao mà thôi, một thanh sài đao bị tổn hại mất nửa đoạn!
Mà thằng đại ngốc này lại dùng cái thanh đồng nát sắt vụn đó làm vũ khí, một đao bổ ra khiến mình phải mất đi khôi giáp mà bỏ ra mấy trăm kim tệ mới mua được!
Hiểu xong điều này, trong đầu bạch y đấu sĩ chỉ còn có vô tận sỉ nhục, hắn bị sỉ nhục kích thích cơ hồ có thể trong nháy mắt lửa giận đốt tất cả thành tro tàn!
Một tiếng quát lên điên cuồng từ trong miệng bạch y đấu sĩ truyền ra, tay vừa động, một kim chúc đồng trong nháy mắt xuất hiện trong tay, tiếp theo hóa thành một thanh tế kiếm lóe ra hàn quang, trong lúc huy động mang theo một mảnh hàn quang chói mắt, hướng tới Phó Hào lần nữa.
Ngay tại lúc bạch y đấu sĩ bị nửa đoạn sài đao trong tay Phó Hào phát ra uy lực rung động cùng điên cuồng, Phó Hào cũng đang cười khổ, phát ra tiếng thở dài bất đắc dĩ.
Mới vừa rồi, một đao kia đã hoàn toàn dựa theo ý nghĩ ban đầu của hắn, đem năng lượng Lực Thần Quyết quán nhập vào trên tay phải cầm đao.
Chẳng qua rất đáng tiếc chính là, hắn vẫn chưa thuần thục nên năng lượng Lực Thần Quyết không cách nào giống như ý tưởng lúc ban đầu của Phó Hào, tiến vào trong đao.
Vậy mà năng lượng Lực Thần Quyết lại tạo cho Phó Hào có một đao đáng sợ, quả thực đạt đến trình độ kinh hồn, nhưng cũng chính vì lực lượng đột nhiên tràn vào, làm cho Phó Hào vốn thông thuận đao pháp vô cùng, lại xuất hiện hiện tượng ngưng trệ trong nháy mắt.
Cũng chính trong một sát na ngưng trệ kia, đao này vốn có thể một đao tất sát, cuối cùng chỉ khó khăn mới bổ đôi bộ khôi giáp của bạch y đấu sĩ mà thôi. Loại uy lực này mặc dù thoạt nhìn cũng rất đáng sợ, nhưng điều kiện tiên quyết cũng là do tình huống đó bạch y đấu sĩ cực độ khinh thường hắn.
Ở trong mắt bạch y đấu sĩ, Phó Hào bất quá là một dã nhân mà thôi, cho nên mới làm cho Phó Hào đắc thủ, cơ hội như thế mất đi muốn xuất hiện lại, trên căn bản là không thể nào!
Lực lượng cùng tốc độ thật không cách nào có thể dung hợp hoàn mỹ sao? Phó Hào có chút thất vọng.
Nhưng trong lòng Phó Hào cũng rất rõ ràng là, nếu như mình thật tìm ra cách dung hợp hoàn mỹ lực lượng Lực Thần Quyết hợp với tốc độ đao pháp, sẽ có thể phát huy ra uy lực tuyệt đối đáng sợ.
Hơn nữa có thể trăm phần trăm khống chế Khống Đao Thuật đồng cấp hồn khí khác, Phó Hào có thể không chút nào khoa trương mà tự tin ở cùng cấp bậc, thì trong chiến đấu hắn sẽ tuyệt đối bất bại!
Chẳng qua, hiện tại đừng nói Phó Hào không có đạt tới cái loại trình độ đó, mà trọng yếu hơn, hắn hiện tại đang đối mặt với bạch y đấu sĩ cũng không phải là cùng cấp bậc!
Đã không có thời gian để lo quá nhiều, tế kiếm của bạch y đấu sĩ kia mang theo hơi thở tử vong, một khí thế giống như không gì chặn nổi, hung hăng hướng hắn phóng tới.
Một thanh âm từ trong miệng Phó Hào phát ra, mặc dù biết rõ căn bản không phải là đối thủ của bạch y đấu sĩ, nhưng mà hắn không có chút nào e ngại, ngược lại từ trong cơ thể dâng lên một cổ nhiệt huyết không gì khuất phục được, chiến ý bộc phát ra, lực lượng thân thể vượt mức quy định, ánh đao lần nữa nhấp nhoáng.
Keng!
Một tiếng kim khí thanh thúy truyền ra, ánh đao của Phó Hào giống như như bôn lôi thiểm điện, bị ánh sáng của tế kiếm kia mang theo tia đấu khí dễ dàng chặn lại.
Một tiếng kêu đau đớn từ trong miệng phát ra, thân thể Phó Hào một trận rung mạnh, tiếp theo hướng phía sau rút lui ra gần mười thước hơn, cánh tay tê dại.
Bởi vì lực lượng Lực Thần Quyết cùng đao pháp vô pháp dung hợp, làm cho Phó Hào không dễ dàng sử dụng, kết quả tạo cho một đao kia tốc độ mặc dù nhanh, nhưng mà uy lực cũng không đủ.
May là bởi vì hắn trong Hắc sắc đầm lầy rèn luyện ở trên thử đao thạch mất một năm, nên phẩm chất cái thanh sài đao này theo đó tăng lên thật lớn, cùng tế kiếm của bạch y đấu sĩ va chạm nhau, mặc dù xuất hiện một lỗ thủng bằng hạt đậu, nhưng mà ít nhất còn không có gảy lìa!
Hơn nữa, bởi vì Lực Thần Quyết tăng lên làm cho tố chất thân thể Phó Hào cũng tăng lên rất lớn, lúc cùng đấu khí của bạch y đấu sĩ đụng vào, hắn cũng không có hoàn toàn bị đánh cho trọng thương.
Nhìn thấy Phó Hào đỡ được một lần công kích của mình, bạch y đấu sĩ lần nữa nổi điên lên, hét lên điên cuồng, thân thể căn bản không dừng lại, phảng phất như gió thoảng, nhanh chóng hướng Phó Hào bay tới.
Hắn nhe răng cười, lại một kiếm vô cùng cuồng bạo bổ tới Phó Hào!
Không khí chung quanh dưới uy thế một kiếm này, phát ra từng đợt âm thanh chói tai và tiếng rít xé gió, cuồng dã sát khí lạnh như băng, trong nháy mắt đem toàn bộ thân thể Phó Hào bao phủ ở bên trong.
Biết mình đã không cách nào né tránh, Phó Hào chỉ có thể cắn răng một cái, ánh đao lần nữa điên cuồng nhấp nhoáng!
Keng keng keng!
Thanh thúy thanh âm không dứt ở bên tai, trong nháy mắt, đao pháp Phó Hào đã phát huy đến cực hạn, bổ ra ước chừng mười mấy đao!
Chẳng qua thực lực chênh lệch rất xa, lại không phải là loại có thể lấy số lượng đền bù cho lực lượng được.
Mặc dù lần nửa thành công chặn được một kiếm cuồng điên của bạch y đấu sĩ, nhưng Phó Hào lại lần nữa thối lui đến hơn mười thước, máu tươi điên cuồng bắn ra, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt vô cùng, thân hình cao lớn không ngừng run rẩy, loạng choạng phảng phất lúc nào cũng có thể té ngã xuống.
Mà nửa đoạn sài đao trong tay, dưới tác động mãnh liệt lại xuất hiện chi chít lổ hổng, phảng phất lúc nào cũng có thể vỡ vụn ra!
Cánh tay cầm đao của Phó Hào phảng phất nhanh chóng mất đi tri giác, nếu như không phải ý chí của hắn đã đạt đến trình độ cường hãn kinh người, thì sài đao đã sớm rời tay mà bay đi!
Trái lại thân thể bạch y đấu sĩ chỉ bất quá dừng một chút mà thôi, hắn vẫn như cũ điên cuồng hét lên, lần nữa đánh tới.
Cảm thụ được tử vong trong nháy mắt cách mình gần như thế, Phó Hào kiếp trước bền bỉ cứng cỏi luyện đao đã mấy thập niên nên cá tính lại một lần nữa hiển lộ ra, sắc mặt ngược lại trở nên bình tĩnh vô cùng, trong mắt phảng phất hiện lên hai đạo đao phong giống như thực chất vậy, chăm chú nhìn chằm chằm hai tay bạch y đấu sĩ, mà mình chưa hề đụng tới được.
Mười thước...
Tám thước...
Sáu thước...
Ba thước...
Một thước...
Ba mươi phân...
Mười phân...
Ngay tại lúc tế kiếm của bạch y đấu sĩ cách cổ họng Phó Hào chừng mười phân, phút chốc, cuộc chiến làm mọi người phát ra kinh hô, sắc mặt Ngả Tư Ny Nam như một mảnh tro tàn, nhắm chặt hai mắt lại, căn bản không dám nhìn nữa...
Mà người ngồi dưới đất xem náo nhiệt là Cáp Mỗ Lôi Đặc, lúc này cũng rốt cục ý thức được chuyện gì xảy ra, lắc lắc cái mông to tướng từ trên mặt đất khó khăn bò dậy, trong ánh mắt lóe ra sợ hãi cùng giãy dụa, trong lúc nhất thời không biết nên làm như thế nào...
Đúng lúc này, Phó Hào rốt cục cũng động.
Bất quá Phó Hào động cũng không phải là đao trong tay mình, mà từ lúc tu luyện thành công tới nay, vẫn không chân chính sử dụng Khống Đao Thuật!
Ông một tiếng, đao ý từ trên người Phó Hào dâng lên, hung hăng đánh sâu vào bên trong tế kiếm của bạch y đấu sĩ.
"Ngao ô!"
Thanh âm giống như dã thú hét lên bi thảm từ trong tay bạch y đấu sĩ truyền ra, cắm thẳng vào màng nhĩ mọi người, đâm vào tai làm từng đợt đau nhức.
Mà lúc thanh âm bi thảm phát ra, ánh mắt bạch y đấu sĩ đột nhiên biến đổi, chỉ cảm giác tế kiếm trong tay mình, phảng phất trong nháy mắt thoát khỏi liên lạc, vốn mũi kiếm đã tới cổ họng Phó Hào, thế nhưng quỹ đạo lại lệch khỏi!
Mặc dù trệch qua chỉ mấy phân, nhưng làm cho một kiếm tất sát này, hoàn toàn mất đi uy lực, gắt gao xượt qua cổ Phó Hào, làm cho cổ Phó Hào mang theo vài giọt huyết châu!
Không đợi cho bạch y đấu sĩ biết rõ ràng rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, Phó Hào quát lên một tiếng điên cuồng, đao trong tay lần nữa nhấp nhoáng!
Phảng phất bị một đạo quang mang phật qua, bạch y đấu sĩ chỉ cảm thấy cổ họng của mình chợt lạnh, tiếp theo khí lực cả người trong nháy mắt toàn bộ mất đi, thân thể cũng dừng lại ở không trung.
Ngay sau đó, một đạo vết đỏ rất nhỏ bỗng nhiên từ cổ họng bạch y đấu sĩ hiện ra, tiếp theo trong nháy mắt mở rộng!
Phốc!
Một cổ máu tươi điên cuồng bắn ra như suối, đầu của bạch y đấu sĩ mang theo ánh mắt mở to mê mang cùng kinh hãi, bắn ra mấy thước rơi ở trên mặt đất!
Ngay sau đó, thi thể không đầu này cũng một trận lay động, ầm ầm ngã xuống đất!
Đem vết máu bị phun trên mặt lau đi, nhìn thi thể bạch y đấu sĩ , Phó Hào trên mặt một mảnh mê mang, trong đó kèm theo sự vui sướng sống sót sau tai nạn!
Tại thời khắc nguy cấp kia, nhất phẩm Khống Đao Thuật, chống lại cấp ba hồn khí, bất quá tỷ lệ khống chế hai mươi phần trăm, lại may mắn vô cùng đã xuất hiện!
Vận khí!
Hết thảy chỉ có thể dùng vận khí để giải thích!
Bạch y đấu sĩ có cấp bậc hồn khí mặc dù rất cao, nhưng trong sát na tiếp xúc với đao ý của Phó Hào,làm cho hắn kinh ngạc vô cùng, cái hồn khí kia thoạt nhìn vô cùng thô bạo nhưng khi tiếp xúc đao ý thì rất yếu đuối.
Mà kết quả tạo thành chính là, lúc đao ý bức bách, hồn khí cơ hồ trong nháy mắt lựa chọn khuất phục, kết quả làm cho Phó Hào có thể thành công!
Lực Thần Quyết điên cuồng dâng lên, nhanh chóng khôi phục thân thể bị thương, Phó Hào trên khuôn mặt thật thà thở ra một hơi, chậm rãi hướng tới đồng bạn của bạch y đấu sĩ kia đi tới.
Nửa đoạn sài đao trong tay vào giờ khắc này, phảng phất giống như lưỡi hái tử thần, tản ra hơi thở làm cho lòng người kinh đảm!
"Các ngươi, còn ai muốn lên không?"
Phó Hào mang theo một cổ khí thế ngất trời, đem sài đao chỉ vào mọi người, lạnh lùng nói.