Ngồi ở bên cạnh đống lửa ăn, La Văn nướng thịt heo núi, Phó Hào suy nghĩ một hồi lâu đang chuẩn bị nhắc nhở La Văn, lại thấy La Văn bỗng nhiên phát ra một tiếng thét kinh hãi, tiếp theo con mắt nhìn chăm chú vào chiếc nhẫn trên tay Phó Hào.
Vị trí hai người lúc này tương đối gần, hơn nữa nhờ ánh lửa, chiếc nhẫn mà Ngả Tư Ny Nam đưa cho Phó Hào cách La Văn không quá nửa thước, hơn nữa điểm cổ quái chính là, tựa hồ bởi vì ánh lửa chiếu rọi, đồ án trên mặt nhẫn lúc này phát ra một loại quang mang lục sắc nhàn nhạt, thoạt nhìn càng thêm rõ ràng, cũng càng hết sức quỷ dị.
"Phó Hào huynh đệ, này... Chiếc nhẫn kia... Chiếc nhẫn kia là…?" Cẩn thận nhìn hồi lâu, sắc mặt La Văn bắt đầu biến ảo không ngừng, tựa hồ mang theo một tia kính sợ, còn có một tia sợ hãi, cuối cùng cắn răng cất tiếng hỏi.
"Chiếc nhẫn đó sao vậy?" Phó Hào hơi sửng sốt, trong lòng cũng hơi động, chẳng lẽ nói La Văn nhìn ra đây là một mai không gian giới chỉ rồi sao?
Bất quá theo lý thuyết là không thể a, trên mặt nhẫn mặc dù có năng lượng dao động, nhưng dao động này cực kỳ mỏng manh, Phó Hào cũng phải dựa đao ý là loại có cảm giác nhạy cảm sâu sắc, hơn nữa còn phải tỉ mĩ nghiên cứu thật lâu, mới phát hiện ra được, không có đạo lý La Văn thoáng nhìn cái là có thể nhìn ra được a.
Hung hăng nuốt xuống một ngụm nước miếng, La Văn nhìn Mạt Đặc đang cảnh giới ở phía xa xa, còn Ai Lợi thì ngẩn người bên cạnh xe ngựa, bỗng nhiên nhẹ giọng nói: "Phó Hào huynh đệ, đồ án trên mặt nhẫn này, có phải là một bụi gai hoa cùng trên nó là một con chim nhỏ đang ca xướng?"
"Hả? Làm sao ngươi biết?" Phó Hào lần nữa sửng sốt, nhưng có chút bội phục ánh mắt của La Văn, đồ án nhỏ như vậy lại đang là buổi tối, mà hắn còn có thể thấy rõ ràng như thế.
Dĩ nhiên, hắn không có chú ý tới bởi vì ánh lửa khiến cho trên mặt nhẫn có biến hóa.
Nghe được Phó Hào xác định, sắc mặt La Văn càng trở nên vô cùng phấn kích, lần nữa từ trên xuống dưới cẩn thận đánh giá Phó Hào một cái, phảng phất như lần đầu nhìn thấy loại người này, nhìn thấy ánh mắt kia của Phó Hào ở phía sau lưng hắn dâng lên từng đợt sợ hãi.
"La Văn lão ca? Ngươi làm sao vậy? Chẳng lẽ bởi vì ban đêm tương đối lạnh, nên ngã bệnh sao?" Phó Hào có chút thấp thỏm hỏi.
Bị lời của Phó Hào làm giật mình, La Văn đảo cặp mắt trắng dã, rồi lại thần bí nhìn thoáng qua chung quanh, tiếp theo thấp giọng ở bên tai Phó Hào nói: "Ta nói Phó Hào huynh đệ, thì ra ngươi nguyên lai là người của Cáp Lý Tư Bảo gia tộc a! Ban đầu sao lại giống dã nhân vậy, hiện tại lại là thôn phu, chẳng lẽ đây là nhiệm vụ bí mật của gia tộc sao?"
Cái gì là Cáp Lý Tư Bảo? Nhiệm vụ bí mật gì?
Nghe được lời của La Văn, đầu óc lời Phó Hào nhất thời hồ đồ, nhìn lại bộ dáng thần bí của La Văn kia, Phó Hào cảm thấy có chút mơ hồ, trợn to hai mắt không hiểu được nhìn La Văn, không biết người này buổi tối hôm nay bỗng nhiên bị trúng gió à!
"Yên tâm đi! Phó Hào huynh đệ, chuyện này ca ca nhất định sẽ thay ngươi giữ bí mật!" La Văn lần nữa cười, trong miệng phát ra một tiếng thở dài, có chút ngoài ý muốn nói: "Ban đầu còn tưởng rằng Phó Hào huynh đệ bất quá là một người thợ săn bình thường, không nghĩ tới lại là đại biểu cho Cáp Lý Tư Bảo gia tộc, là người có chiếc nhẫn thừa kế quyền lực. Xem ra Phó Hào huynh đệ sở dĩ muốn đi Thiên Vương cốc, nhất định là muốn cùng người trong gia tộc hội họp sao?"
Người thừa kế? Quyền lực? Chiếc nhẫn? Nghe được những lời này, càng ngày càng làm cho Phó Hào mơ hồ, Phó Hào sửng sốt qua đi, nhưng rốt cục cũng hiểu được vấn đề nằm ở nơi nào, cẩn thận nhìn thoáng qua chiếc nhẫn thoạt nhìn rất bình thường ở trên tay, nghi ngờ hỏi: "La Văn đại ca, ngươi nói cái giới chỉ này sao? Nhưng đây không phải là của ta, mà là một người bạn tặng cho! Ừ, ngươi cũng đã nhìn thấy qua, chính là cái cô bé lần trước ở chung một chỗ với ta đó!"
Phốc! Té ngã!
Mới vừa uống một ngụm rượu, nghe được câu này, La Văn nhất thời không nuốt xuống được mà phun ra ngoài, thẳng đến trên đống lửa, làm cho ngọn lửa cháy lên một trận mãnh liệt.
"Ngươi nói chiếc nhẫn này là người khác tặng cho? Vậy thì ngươi cùng người xấu xí kia... Ách! Là lão bà lần trước của ngươi sao?" Xác định lời của Phó Hào không phải là bịa đặt, con ngươi La Văn nhanh chóng rụng rơi xuống, trợn mắt hốc mồm hỏi.
Tựa hồ bởi vì quá mức giật mình, La Văn nói chuyện có chút không mạch lạc, thiếu chút nữa đem cái chuyện lão bà xấu xí kia cùng nói lên một lượt.
Phó Hào cũng lơ đễnh, Ngả Tư Ny Nam tướng mạo hiện tại chính là vô cùng xấu, hơn nữa lần trước nói là lão bà của mình, bất quá là hành động bất đắc dĩ, càng chủ yếu hơn chính là, trong lòng hắn hiện tại đã tràn ngập tò mò, vội vàng hỏi: "La Văn đại ca, ngươi nói Cáp Lý Tư Bảo gia tộc là có ý gì? Rất có danh tiếng sao?"
Đầu tiên để cho Phó Hào nói rõ chi tiết quen biết với Ngả Tư Ny Nam, và lai lịch chiếc nhẫn kia xong, trên mặt La Văn nhất thời trở nên có chút dở khóc dở cười, thầm mắng mấy câu mình là một thằng ngu ngốc. Sau đó không thể làm gì khác hơn là nhẹ giọng giải thích: "Phó Hào huynh đệ, vận khí của ngươi, ta cũng không biết nên nói như thế nào cho phải, ngươi có nghe qua tứ đại gia tộc của Lam Thương đại lục chưa?"
"Tứ đại gia tộc?" Phó Hào lần nữa lắc đầu.
Lúc này La Văn đã hoàn toàn phát hiện, vị Phó Hào huynh đệ của mình thật sự chính là một tên nhà quê không hơn không kém, đối với kiến thức đại lục, hiểu biết thật sự rất có hạn.
Bất đắc dĩ thở dài một tiếng, La Văn nói tiếp: "Chuyện này cũng khó trách, tứ đại gia tộc trước kia ở trên đại lục hết sức có danh tiếng, nhưng mà mười mấy năm trước, xảy ra một cuộc biến cố, nên không còn được như xưa, mà khi đó Phó Hào huynh đệ rất có thể mới vừa vặn ra đời, không biết cũng coi như bình thường"
Dừng một chút, La Văn nói tiếp: "Bất quá nói đến tứ đại gia tộc này, đích xác là một thế lực tồn tại trên đại lục, mặc dù người bình thường có thể không hiểu rõ lắm, nhưng mà chỉ cần là tu luyện giả, cơ hồ không ai là chưa nghe đến tứ đại gia tộc này!"
Uống thêm một hớp rượu, La Văn ổn định tâm tình lại một chút cảm xúc mới vừa rồi của hắn có chút kích động, nhẹ giọng giảng giải lai lịch của tứ đại gia tộc.
Lịch sử Lam Thương đại lục được cho là hết sức lâu đời, từ khi loài người thành lập quốc gia đến bây giờ, ít nhất cũng đã trải qua mấy ngàn năm, mà trong mấy ngàn năm này, đã từng xuất hiện vô số hào môn danh gia vọng tộc tuyệt thế kinh người, nhưng mà có thể truyền thừa xuống dưới còn nguyên vẹn cho đến lúc này và đứng vững vàng mấy ngàn năm cũng chỉ có tứ đại gia tộc.
Bọn họ theo thứ tự là: Cáp Lý Tư Bảo gia tộc tín ngưỡng Kinh *** Điểu đồ đằng (Bụi gai có con chim điểu), tín ngưỡng U Linh Lang đồ đằng là của Nhi Ba Bàng gia tộc, tín ngưỡng Mạc Ba Sa Cửu Đầu Điểu đồ đằng là của Cát Tư gia tộc, cuối cùng là Mã Luân gia tộc với tín ngưỡng là Bất Tử Điểu đồ đằng!
Theo truyền thuyết cổ xưa ghi lại, tứ đại gia tộc này chẳng những tín ngưỡng dựa vào những đồ đằng ma thú đỉnh phong trên đại lục, hơn nữa trong thân thể còn có huyết mạch của những ma thú đỉnh cấp này.
Cho nên, người trong tứ đại gia tộc có thể được xưng tụng là thiên tài, lại có công pháp thần bí tồn tại, có thể nói các phần lớn cường giả đều xuất hiện trong các gia tộc này.
Hơn nữa, không chỉ có như thế, tục truyền còn ghi lại, bởi vì có những huyết mạch ma thú này, nên tứ đại gia tộc ở thời khắc nguy cấp nhất, thậm chí có thể mời ma thú cường đại đến trợ chiến.
Tứ đại ma thú này là tồn tại cao nhất ở trên đại lục, thực lực mạnh kinh hoàng, đủ để có thể so với thần linh, cho nên, tứ đại gia tộc cũng được gọi là thần duệ gia tộc, cũng chính là thần linh đời sau.
Thực lực của bản thân mạnh mẻ, hơn nữa sau lưng còn có thể mời ra những ma thú đỉnh phong này, cho nên mấy ngàn năm qua, các thế lực khác mặc dù vẫn biến ảo không ngừng, nhưng chưa từng có người có thể dao động được vị trí của tứ đại gia tộc.
Hơn nữa theo thời gian tích lũy, thế lực tứ đại gia tộc ngày càng mạnh mẽ, hơn nữa bởi vì họ ở trên đỉnh cao của đại lục, nên cũng bắt đầu trở nên càng ngày càng thần bí, tới cuối cùng, trên đại lục chỉ biết tốn tại bốn gia tộc không thể trêu chọc vào, nhưng mà thực lực chân chính của tứ đại gia tộc, không có người nào có thể nói được.
Hiện tại trên đại lục người hơi có kiến thức, cũng có một câu nói, đó chính là thà ngươi đi đắc tội với hoàng đế của một quốc gia, cũng ngàn vạn lần chớ trêu chọc đến tứ đại gia tộc.
Bởi vì nếu như ngươi đắc tội hoàng đế, nhưng là ngươi cùng tứ đại gia tộc quan hệ mật thiết, cuối cùng còn khả năng có thể bảo toàn tính mạng, nhưng nếu như đắc tội tứ đại gia tộc, chỉ sợ dù là hoàng đế căn bản cũng không che chở được cho ngươi!
Từ câu nói kia có thể thấy được, tứ đại gia tộc này ở trên Lam Thương đại lục có uy thế đến bực nào, thế lực mạnh mẻ đến mức bá đạo.
Bất quá tứ đại gia tộc này cũng cũng không phải tồn tại như một quốc gia độc lập, ngược lại quan hệ cùng hai đế quốc nhân loại còn hết sức mật thiết.
Giống như Cáp Lý Tư Bảo gia tộc và Mã Luân gia tộc thuộc về đế quốc Thương Khung ở phía Bắc, mà Nhi Ba Bàng gia tộc và Cát Tư gia tộc thì thuộc về Lan Phong đế quốc ở phía Nam.
Thoạt nhìn thế lực của hai quốc gia hết sức cân bằng, đây cũng lý do qua nhiều năm như vậy, hai quốc gia nhân loại không có bộc phát chiến tranh đại quy mô là vì nguyên nhân này.
Những gia tộc này ở trong đế quốc, đều có được tước vị rất cao, dù sao, đối với lực lượng tồn tại siêu nhiên này, hoàng đế đế quốc cũng không dám có chút chậm trễ.
Mà ở trong gia tộc này, tự nhiên có tồn tại một số tín vật, giống như giới chỉ mà Phó Hào đang mang ở trên tay, cái giới chỉ này chính là Kinh *** Điểu (bụi gai điểu) là dấu hiệu của Cáp Lý Tư Bảo gia tộc, mà ở dưới tình huống bình thường, có thể có được tín vật này phải là nhân vật có cấp bậc trưởng lão địa vị vô cùng cao ở trong gia tộc, hoặc là người thừa kế gia tộc.
Còn người bình thường trong gia tộc, căn bản không cách nào nhận được loại tín vật này.
Đây cũng chính là nguyên nhân mà La Văn tưởng Phó Hào là người thừa kế gia tộc Cáp Lý Tư Bảo, bởi vì từ niên kỷ của Phó Hào, làm sao có thể là trưởng lão được.
Chẳng qua là La Văn không nghĩ tới được, giới chỉ này là của người khác tặng cho Phó Hào, mà người đó cũng chính là Ngả Tư Ny Nam, rất có thể nàng chính là người thừa kế Cáp Lý Tư Bảo gia tộc.
Nhưng là La Văn càng không rõ chính là, từ trong lời nói Phó Hào, hắn và Ngả Tư Ny Nam cũng bất quá là mới quen, giao tình cũng không tính là thâm hậu, làm sao sẽ có thế đem đồ quý trọng như vậy tặng cho Phó Hào đây?
Chẳng lẽ nói, lão bà xấu xí Ngả Tư Ny Nam thật sự coi trọng Phó Hào huynh đệ là một gã miền núi khù khờ? Bất quá từ bộ dáng kia nhìn lại, hai người bọn họ thật xứng đôi sao?
Giảng giải xong, La Văn có chút mù mờ đoán già đoán non.
Chẳng qua rất đáng tiếc, Phó Hào căn bản không có tâm tình nói tiếp, sau khi nghe xong lời của La Văn, hắn lại lần nữa hoàn toàn kinh hãi.
Không chỉ bởi vì trên đại lục này vẫn tồn tại gia tộc cường đại như thế, cũng không phải vì Ngả Tư Ny Nam đem chiếc nhẫn có quyền lực thật lớn này đưa cho hắn, mà vì Phó Hào chợt nhớ tới, đại tiểu thư từng nói qua, gia tộc của nàng chính là Mã Luân gia tộc!