“Không có? Sau này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Nhìn thấy vào thời khắc quan trọng bỗng nhiên La Văn ngừng lại, làm cho Phó Hào có chút không giải thích được, nghĩ mãi mà không rõ, tại sao La Văn lại làm cho mình mất hứng.
Những dấu vết này trên đại lục, đều là những chuyện đã xảy ra trước kia, hơn nữa còn có phần lớn cường giả, làm cho Phó Hào vô cùng hứng thú, nhưng mà hết lần này đến lần khác La Văn đều dừng lại không nói ở thời khắc cấp bách nhất, điều này làm cho Phó Hào buồn bực vô cùng.
Không trả lời vấn đề của Phó Hào, trên mặt La Văn bỗng nhiên lộ ra một trận cười khổ, sau đó thân thể mãnh liệt đứng lên, trầm giọng nói: “Phó Hào huynh đệ, xem ra phiền phức của chúng ta đã tới!”
Phiền phức? Phó Hào sửng sốt, khó hiểu đứng lên, nhìn theo ánh mắt của La Văn, cũng ngưng tụ tại một điểm.
Chỉ thấy Mạt Đặc chịu trách nhiệm cảnh giới ở phía xa, bỗng nhiên liều mạng chạy vài bước, cự phủ nắm ở trong tay, chạy vội tới nơi này, hơn nữa tay kia còn khoa tay múa chân không ngừng, tựa hộ muốn nhắn tin tức gì đó.
Nhìn thấy sắc mặt La Văn bên cạnh cuồng biến, mặc dù Phó Hào không biết Mạt Đặc truyền đạt ý gì, nhưng cũng biết chắc chắn đã gặp phiền toái gì đó, ánh mắt hắn chuyển hướng đến Ai Lợi bên cạnh xe.
Làm cho hắn kinh ngạc hơn, lúc này Ai Lợi đã đứng lên, hơn nữa thân thể đã lặng lẽ lui về phía sau xe ngựa, bộ dáng muốn len lén chạy trốn.
Nhớ tới những ngày này, biểu hiện của Ai Lợi rất quái dị, trong lòng Phó Hào lại nẩy lên một cảm giác quái dị nồng đậm. Tinh thần hắn vừa động, thân thể cũng nhanh chóng lóe lên, tốc độ đạt tới cực hạn, trong phút chốc đã tới cạnh người Ai Lợi, vỗ vỗ bả vai hắn cười nói: “Ai Lợi lão ca, huynh muốn đi đâu vậy?”
Đột nhiên bị Phó Hào đến gần người vỗ một cái, cả người Ai Lợi nhất thời run run, phảng phất như một con thỏ bị chấn kinh, thân thể đột nhiên nhảy mấy bước về phía trước, sau đó xoay người lại, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt lại lóe ra, mỉm cười nói: “Phó Hào huynh đệ, ngươi…Ngươi làm cái gì vậy? Ta….ta chỉ muốn đi vệ sinh thôi!”
Đi vệ sinh? Trong lòng Phó Hào một trận cười lạnh, trên mặt mang theo chút ngu ngơ như cũ, cười nói: “Chẳng lẽ Ai Lợi lão ca ăn trúng đồ hư sao, huynh đã phải đi vệ sinh bảy tám lần rồi mà.”
Mặc dù một mực nghe La Văn giảng giải lịch sử của đại lục, nhưng do có bản năng cảnh giác, nên Phó Hào cũng rất cảnh giác phụ cận, trong khoảng thời gian này, hắn phát hiện Ai Lợi đã len lén rời khỏi xe ngựa khoảng bảy tám lần, hơn nữa lại là len lén rời đi.
Chỉ tại La Văn vô cùng nhập tâm vào câu chuyện, nên Phó Hào căn bản không có cơ hội xen vào, dù biết Ai Lợi như vậy nhưng thủy chung không có nói ra được.
Nhưng mặc dù là thế, Phó Hào cũng không để ý nhiều đến hành động của Ai Lơi, lúc này nhìn bộ dáng khẩn trương của Ai Lợi, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một suy đoán cổ quái.
Chẳng lẽ phiền toái mà La Văn nói, chính là Ai Lợi mang đến?
Dựa vào biểu hiện quái dị của Ai Lợi, khả năng này cũng không phải không tồn tại, chẳng quá Phó Hào có chút không thông, Ai Lợi làm như vậy để làm gì?
Lần này bọn họ đi ra ngoài cũng không phải là đi giết ma thú lấy tinh hạch, hơn nữa trên người bọn họ cũng không có gì đáng giá, họ chỉ muốn đi Thiên Vương cốc xem náo nhiệt mà thôi, chỗ này tựa hồ không có ích lợi gì a.
Biến hóa của Phó Hào, tự nhiên không thể gạt được La Văn, La Văn có kinh nghiệm bất đồng với Phó Hào, La Văn ở trên đại lục lăn lộn đã mười mấy năm, những chuyện tình đã trải qua có thể nói là không đếm xuể, sở dĩ có nhiều chi tiết mà hắn không chú ý là tại hắn quá tin tưởng huynh đệ của mình mà thôi.
Mà lúc này bộ dáng của Ai Lợi thật sự có chút quái dị, làm cho La Văn không nghi ngờ không được.
Thân thể đột nhiên động, La Văn cũng tới bên cạnh Ai Lợi, trong mắt lộ ra thần sắc phức tạp, nhìn Ai Lợi đang lắp bắp giải thích với Phó Hào, cuối cùng La Văn than khẽ: “Ai Lợi, có thể nói cho ta biết, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
Không đợi Ai Lợi nói chuyện, Mạt Đặc đã chạy tới, thở hỗn hển trong miệng hết lớn: “La Văn đại ca, có người…..”
Lời của Mạt Đặc còn chưa nói hết, chỉ thấy một trận bóng người chớp động, tiếp theo một bóng người màu trắng tốc độ mau lẹ vô cùng, bay đến, trong phút chốc liền rơi xuống trước mặt mọi người.
Người này một thân bạch y, thoạt nhìn tuổi cũng không lớn, nhiều lắm là hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, nhưng lại mang theo một cỗ hơi thở cực kỳ mạnh mẽ, hắn cười cười với La Văn, sau đó lạnh giọng nói: “La Văn, ngươi không cần hỏi, chuyện còn lại ta đến để trả lời, ngươi đã khỏe nhưng hai huynh đệ của ngươi không được khỏe lắm, muốn tìm đến các ngươi, thật sự không phải là chuyện dễ dàng a.”
Hai huynh đệ bị bạch y nhân này cắn rất nặng, trên mặt hắn mang theo một cỗ hàm xúc trào phúng.
Thấy rõ bộ dáng của bạch y nhân này, sắc mặt La Văn trắng bệch, trong mắt nổi lên thần sắc sợ hãi, hung hăng nuốt nước bọt, có chút khó khăn nói: “Ngươi là Bạch Lang?”
Trên mặt bạch y nhân hiện lên một tia ngạo nghễ, khẽ gật đầu, ánh mắt run lên, giọng nói không che dấu sát khí, lạnh lùng nói: “La Văn, trước kia ngươi giết người của chúng ta, ta nể mặt mũi của đệ đệ ngươi nên cho qua, lần này lại dám cướp đồ của chúng ta, trong mắt ngươi không có ta à? Cho dù đệ đệ ngươi biết, cũng không thể nói được gì, phong cách hành sự của Chiến Lang đạo tặc chúng ta, tin rằng đệ đệ của ngươi cũng rõ ràng!”
Chiến Lang đạo tặc đoàn? Phó Hào có chút sững sờ, đây không biết là thế lực nào, chẳng lẽ là bọn người lần trước đánh thuê cho Thần Điện? Thần Điện tại sao lại liên quan đến đạo tặc đoàn?
Phó Hào thấy trước ngực Bạch Lang có một dấu hiệu ngân quang một tinh phát sáng lóng lánh, liền cảm thấy da đầu tê dại.
Dựa theo thuyết pháp của đại lục, tên Bạch Lang này, dĩ nhiên là một gã Đấu Thần lục cấp.
Đấu Sĩ và Đấu Thần, dù chỉ là thua kém một cấp, nhưng thực lực chênh lệch khổng lồ, bởi vì chỉ có người tiến vào cảnh giới Đấu Thần, mới có thể được xưng là cường giả chi lưu của đại lục.
Cho dù Đấu Sĩ cấp năm, cùng Đấu Thần lục cấp, thoạt nhìn chỉ kém một cấp bậc, nhưng thực lực rất khác biệt, chỉ có thể dùng từ đáng sợ để hình dung.
Có thể đơn giản phán đoán như thế này.
Một Đấu Sĩ cấp năm, thực lực chân chính có thể chống lại mười gã Đấu Sĩ cấp bốn, nhưng mà một gã Đấu Thần lục cấp, cho dù là năm mươi tên Đấu Sĩ cấp năm, cũng chưa chắc chống lại được.
Chênh lệch của Đấu Sĩ và Đấu Thần, đã không thể dùng số lượng để bù vào.
Tên Bạch Lang này, có thể nói là từ khi Phó Hào chân chính bước ra thế giới bên ngoài, là người có cấp bậc cao nhất mà hắn thấy được.
Hai tùy tòng của Ngả Tư Ny Nam, mặc dù thực lực cũng rất mạnh, nhưng do không có đeo dấu hiệu cấp bậc, cho nên Phó Hào cũng không biết hai người này rốt cuộc là cấp bậc nào.
Đấu Thần lục cấp a. Đây được coi là cường giả chân chính, nghĩ đến đây, da đầu Phó Hào lại có chút cảm giác tê dại.
Thù hận của La Văn cùng Chiến Lang là gì, Phó Hào cũng không rõ ràng lắm, nhưng tại sao người của Chiến Lang tìm được tới đây, thì có thể nhìn ra được, hết thảy là do Ai Lợi tạo ra.
Chẳng qua Phó Hào có chút không rõ, người kia tại sao lại làm như vậy?
Nghe được lời của Bạch Lang xong… trong lòng La Văn cũng hiểu hết mọi chuyện, mặc dù không rõ rốt cuộc Bạch Lang có ý đồ gì, nhưng đây không phải là lúc có tâm tư suy nghĩ nữa.
Đưa ánh mắt nhìn về phía khuôn mặt tái nhợt của Ai Lợi, trong ánh mắt La Văn hiện lên một tia bi thống, trầm giọng hỏi: “Ai Lợi, tại sao ngươi làm vậy? Ngươi làm như vậy, còn xứng là huynh đệ của La Văn ta sao?”
Nghe được lời nói nồng đậm bi ai của La Văn, sắc mặt Ai Lợi lần nữa cuồng biến, cuối cùng tựa như cảm thấy dù sao chuyện cũng đã thành, liền dứt bỏ một tia đau lòng, sau đó như người bị tâm thần quát to: “Huynh đệ cái gì, nếu như không phải lần trước hắn cho chúng ta một chút tinh hạch thì ta sao có thể bị đám Áo Khắc Nhân khi nhục. Còn ngươi nữa La Văn, toàn là giảng đạo với ta, ta làm chuyện gì đối với ngươi cũng là sai lầm, ngươi lại xem ta là huynh đệ sao!”
“Hừ hừ! Ta nói cho ngươi biết, là ta đem đám người Chiến Lang tới, đúng rồi, ta còn quên nói cho ngươi biết một chuyện, lần trước ta trở về, ta đã lựa chọn gia nhập Chiến Lang đạo tặc đoàn rồi.”
“Cái gì? Ngươi…ngươi còn gia nhập Chiến Lang?” Thần sắc La Văn có chút khó tin, ánh mắt trong giây lát trở nên ảm đạm.
“Được rồi, chớ có nói nhảm nhiều, động thủ đi! Ta nghe nói tiểu tử này là một trong những ngươi chủ mưu a? Xem ra thực lực cũng không yếu, cũng được, trước hết khai đao với ngươi xem sao!”
Bạch Lang phát ra từng tiếng quát, tựa hồ không muốn phí thêm thời gian, tay vừa động, một thanh cự kiếm trong nháy mắt xuất hiện trong tay, tiếp theo một đoàn quang mang nổi lên, mang theo hơi thở cuồng mãnh đánh xuống đầu Phó Hào.