Điều này cũng không trách được Cáp Mỗ Lôi Đặc
Tên thằn lằn biến dị bụng phệ này tuy rằng sống mấy trăm năm rồi nhưng đều là sống trong cảnh bị khi dễ hành hạ, thói quen bị người ngược đãi đã thành nỗi ám ảnh hằn sâu vào tâm khảm hắn.
Tuy rằng đi theo Phó Hào cũng không giống như trước kia khi còn là thủ hạ của Chiểu Trạch Vạn Ác Tích Dịch suốt ngày đều bị chà đạp, nhưng từ thời điểm đó đã vô tình nhen nhóm lên cái tính cách nhát gan của nó cho đến bây giờ vẫn không có khôi phục lại.
Cũng chính vì thường xuyên bị Tích Dịch Chiểu Trạch khi dễ nên Cáp Mỗ Lôi Đặc đã sinh ra một loại e ngại thật sâu đối với ma thú khác. Điểm này nếu đem so sánh với nhân loại có khi cũng không sợ hãi bằng. Hơn nữa càng quan trọng là trước khi gặp Phó Hào Cáp Mỗ Lôi Đặc cũng chưa hề đánh nhau cùng với bất cứ động vật hoặc là nhân loại gì, cho dù đối thủ là một con gà tuyết gầy yếu tới cực điểm.
Từ lúc đi theo Phó Hào ra khỏi Hắc sắc Chiểu trạch, Cáp Mỗ Lôi Đặc bất quá mới xuất thủ vẻn vẹn có hai lần mà thôi. Lần thứ nhất là thời điểm đối mặt Ai Lợi bởi vì cái áo may-ô bị thiêu hủy, dưới cơn giận đùng đùng Cáp Mỗ Lôi Đặc đã lợi dụng thể trọng kinh người của mình mà đem Ai Lợi đè chết tươi, lần đó thật cũng không tính là chân chính động thủ.
Mà lần thứ hai lại là cùng với tiểu Thần thánh Cự long Đan Ni, lúc đó đánh nhau sứt đầu mẻ trán là vì tranh đoạt một quả cây. Đây mới có thể coi là lần đầu tiên trong đời mà Cáp Mỗ Lôi Đặc cùng với người khác đánh nhau, nhưng thật ra có hai cái nguyên nhân sâu xa ở bên trong mới khiến nó mạnh bạo như thế.
Một là hình tượng Đan Ni lúc đầu chỉ là một tên tiểu hài tử, mà Cáp Mỗ Lôi Đặc vốn không sợ con nít.
Còn nguyên nhân thứ hai lại là Cáp Mỗ Lôi Đặc vẫn cho rằng mình là một Thần thánh Cự long. Hắn có thể sợ ma thú khác nhưng nhất quyết là không sợ đồng loại của mình. Nên dưới tình huống đó đã bộc phát sức chiến đấu mà đem Đan Ni hành hung một trận, xong liền cướp quả cây kia chuồn mất tăm tích!
Tuy trận đánh nhau này đã khiến hắn sung sướng lâm li, lại kích phát ra được chút uy phong của Cáp Mỗ Lôi Đặc, nhưng lá gan cũng không vì thế mà to lên. Cho nên hôm nay vừa nhìn thấy đại gia hỏa Lôi Điểu khủng bố vạn phần kia, đã làm cho chút lòng tin vừa mới le lói lên đã lại một lần nữa vô tình mà bị phá hủy. Tên thằn lằn này tim chuột rốt cuộc không mang được lốt sư tử. Lại trở về làm một tên yếu đuối hèn nhát.
Mà trong tình huống này, tuy hắn nghe được Phó Hào kêu cứu, nhưng lúc này đã sợ hãi đến thất hồn lạc phách chỉ có thể chết cứng một bên mà run lẩy bẩy, nào dám có gan chạy đến trợ giúp Phó Hào!
Nhìn thấy gia hỏa khốn kiếp kia nào có để ý tới mình, Phó Hào chỉ còn biết thầm chửi đổng tên Cáp Mỗ Lôi Đặc không có lương tâm, về sau nhất quyết sẽ không để cho nó ăn uống thoải mái thả cửa nữa, thì cũng không có biện pháp gì hơn. Chỉ đành nghiến răng lại một cái rồi điên cuồng bổ ra một đao.
Đáng tiếc, thực lực Phó Hào bên trong Thiên Vương cốc bây giờ mặc dù đối mặt với tất cả Đấu Thần cũng không hề sợ hãi, nhưng đối với loại cao cấp ma thú này thì xa xa mới là đối thủ, cánh tay chấn động một trận tê dại đã thấy thân mình Phó Hào loạng choạng bắn lùi gần mười thước có hơn.
Cứ như vậy mình sẽ không thể địch lại Lôi Điểu mạnh mẽ vô cùng này, Phó Hào liền quyết đoán lựa chọn, không hề để ý tới tiếng thét chói tai càng ngày càng thịnh của Lôi Điểu, nhào tới bên Ngõa Cách rồi đánh tiếp. Nếu Cáp Mỗ Lôi Đặc không thể hỗ trợ, như vậy Phó Hào cũng chỉ còn lựa chọn duy nhất là dựa vào Ngõa Cách.
Về phần đào tẩu, Phó Hào căn bản không có suy nghĩ tới, trước mặt Lôi Điểu có tốc độ phi hành kinh người vô cùng mà chạy trốn thì dù là Đấu Thần có đấu khí cũng không dám đảm bảo có thể dễ dàng đào thoát. Huống hồ hiện tại Phó Hào chỉ am hiểu vũ kỹ chứ căn bản là không có am hiểu chạy trốn! So với bị Lôi Điểu này không ngừng truy đuổi đến chết còn không bằng hợp sức lại đánh một trận a, Phó Hào nghiến răng lựa chọn!
Ngõa Cách thực lực cũng không kém, ít nhất tại bên trong Thiên Vương cốc vẫn tương đương với một con Lục cấp ma thú, điểm này có thể nhìn ra được bởi từ lúc cùng với Tuyết lang đánh nhau đã hơn nửa ngày rồi mà vẫn không rơi xuống thế hạ phong. Chỉ cần giúp đỡ Ngõa Cách giải quyết xong Tuyết lang, may ra dựa vào thực lực hai người hợp lại sẽ có hy vọng liều mạng cùng với Lôi Điểu!
Hình thể Lôi Điểu khổng lồ quá mức rõ ràng tạo nên sức mạnh kinh khủng vô cùng cho nó nhưng đồng thời cũng là hạn chế không nhỏ, tại những địa hình chật hẹp tính linh hoạt của Lôi Điểu đã cản trở rất nhiều.
Cho nên, mặc dù Lôi Điểu vẫn đang công kích điên cuồng khiến Phó Hào mỗi lần đều bị nó đánh đến xây xẩm mặt mày nhưng cuối cùng cũng thành công tới bên người Ngõa Cách. So với Phó Hào mà nói, Ngưu đầu nhân Ngõa Cách sinh ra là để chiến đấu, nên kinh nghiệm đánh đấm hiển nhiên phong phú hơn hắn nhiều.
Tuy rằng y có thể không thông minh nhưng lúc này cũng lập tức hiểu được ẩn ý của hành động Phó Hào lần này, miệng gầm lên một tiếng điên cuồng, mặc kệ móng vuốt của Tuyết Lang đang vồ về phía cánh tay trái mình cũng không thèm né tránh, ngược lại dùng hết sức lực hung hăng bổ ra một búa, rõ ràng lựa chọn đấu pháp liều mạng.
Ma thú tuy đều tồn tại trí tuệ giống nhau nhưng trừ phi là đã đạt tới Cửu cấp thậm chí đỉnh cấp ma thú mới có thể có được trí tuệ như nhân loại. Ngoài ra phần lớn ma thú đều chỉ có một loại bản năng dã thú duy nhất. Đấu pháp liều mạng của Ngõa Cách nếu gặp đối thủ là nhân loại thì ngoại trừ số rất ít người, khẳng định số còn lại đều lựa chọn tránh lui.
Nhưng Tuyết lang đã hoàn toàn bị kích phát hung tính nên rõ ràng không có hiểu nhiều như vậy, vẫn như công kích tới, đối mặt với lưỡi búa ẩn chứa toàn bộ sức lực của Ngõa Cách cũng không có ý định né tránh.
Tiếng rên rỉ đau đớn cùng với rú bi thảm cơ hồ đồng thời vang lên.
Ngõa Cách lảo đảo thân mình một cái, trên cánh tay trái xuất hiện một miệng vết thương khủng khiếp dài đến gần một thước, máu tươi không ngừng trào ra. Mà Tuyết lang cũng không tốt hơn chỗ nào, mặc dù trong một khắc cuối cùng may mắn tránh được chỗ yếu hại nhưng một bên móng vuốt đã bị Ngõa Cách dùng búa chém ra một vết thương sâu gần nửa thước!
Một móng vuốt bị thương, rõ ràng đã khiến Tuyết lang trong nháy mắt mất đi cân bằng, thân mình liền đổ nghiêng tới phía trước. Mà lúc này Phó Hào rốt cục đã tới, căn bản không thèm suy nghĩ lâu la gì đã một đao hướng tới miệng vết thương nơi chân trước của Tuyết lang lại bổ xuống.
Tuyết lang lúc này bị thương sớm đã mất đi sự nhanh nhẹn vốn có, hơn nữa một đao kia của Phó Hào tốc độ thật sự rất nhanh khiến nó còn chưa kịp phản ứng, chỉ nghe phát ra một tiếng hú bi thảm rung trời, chân trước trong nháy mắt đã bị Phó Hào nhắm đúng vết thương cũ chặt đứt!
Ầm vang một tiếng thật lớn, con Tuyết lang mất đi chân trước trong phút chốc té lăn quay ra mặt đất. Gặp ngay lúc Ngõa Cách đã sớm bị kích phát cuồng tính trời sinh của Thú nhân, đối với vết thương của mình cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn một cái, tay phải đột nhiên vung lên, một búa hung hăng cấp tốc bổ vào cổ Tuyết lang.
Một cái đầu thật lớn rơi rụng mang theo máu tươi tung tóe khắp trời trong lúc Lôi Điểu còn đang chật vật lắm mới tới bên cạnh hai người!
“Ngõa Cách, ngăn trở Lôi Điểu một lúc!”
Nhìn thấy Tuyết lang bị giết Phó Hào không có chần chờ chút nào, lập tức hướng tới An Kì đánh tiếp, miệng hét lớn với Ngõa Cách. Ngõa Cách sửng sốt, tuy hắn không rõ vì sao sau khi giết chết Tuyết lang Phó Hào lại không cùng mình chống lại Lôi Điểu, càng thêm không hiểu vì cái gì Phó Hào lại để một người đã bị thương đối mặt với loại ma thú khủng bố như Lôi Điểu này .
Nhưng bởi vì Phó Hào nguyên là ân nhân của hắn hơn nữa Thú nhân tộc cho tới bây giờ không hề thiếu đi cái tâm huyết dũng khí, Ngõa Cách cũng không chần chờ gì nữa, lại huy lên cây búa trong tay mà hướng tới Lôi Điểu chặn đường.
Phó Hào cũng không có giải thích gì với Ngõa Cách bởi căn bản hắn không có thời gian. Quan trọng hơn ..., chính là mục đích hắn định làm bây giờ. Giúp Ngõa Cách giết chết Tuyết lang xong, Phó Hào không phải không muốn hợp sức hai người chống lại Lôi Điểu, mà bởi vì hắn phát hiện một biện pháp đơn giản hơn.
Đó là An Kì!
Lôi Điểu rõ ràng cho thấy, nó chính là ma sủng của An Kì mà bây giờ bên người nàng ta, ngoại trừ gã trung niên Thất cấp Đấu Thần đã không còn tồn tại giúp đỡ nào nữa. Nói đơn giản đã không còn ma sủng nào để chống lại Phó Hào. Mà ở tình huống này nếu Phó Hào bắt giữ An Kì, quả thực là chuyện dễ dàng. Mà một khi bắt được ả ta rồi, như vậy Lôi Điểu còn có thể có uy hiếp gì?
Có thể An Kì sẽ không lệnh cho nó đình chỉ công kích, nhưng Lôi Điểu đã có chút thông linh khẳng định sẽ chọn bỏ qua mà cứu chủ nhân. Như vậy Ngõa Cách cũng sẽ không có gì nguy hiểm nữa. Đương nhiên hết thảy cần có thêm điều kiện là Ngõa Cách không bị Lôi Điểu đánh chết trước, có thể tranh thủ một chút thời gian để Phó Hào có thể khống chế được An Kì!
Nếu không, tất cả đều là ảo tưởng!
Phó Hào mặc dù không có đề thăng tốc độ vũ kỹ nhưng lúc này hắn đang ở trong trạng thái liều mạng. Lực lượng toàn thân đã dồn toàn bộ trên chân, tốc độ bây giờ so với bảo mã cũng không thua kém mấy. Trong vài nhịp thở Phó Hào đã chạy tới phía trước An Kì.
Từ lúc Phó Hào giúp Ngõa Cách đánh chết Tuyết lang đến lúc hắn vọt tới trước An Kì mặc dù tả ra rất dài nhưng trên thực tế một khắc cũng không có vượt qua. Dù sao, khoảng cách đôi bên đều không quá xa. Mà gã trung niên cùng với An Kì, mãi tới thời điểm Phó Hào ào tới trước mắt mới kịp phản ứng.
Kinh hãi đến chết lặng cả người, tên trung niên nhân cũng không còn thời gian chần chờ nhiều nữa, cự kiếm trong tay rất nhanh huy lên, vừa muốn động thủ ánh mắt bỗng nhiên dừng ở mặt trên không gian giới chỉ trên tay Phó Hào. Sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, tiếp theo quát lớn: “Ngươi là người của Kinh Cức điểu gia tộc...”
Tên trung niên còn nói chưa dứt câu đã bị Phó Hào thừa dịp hắn lơi lỏng, trong nháy mắt đao quang mỏng manh như tơ trời đã lại nhấp nhoáng loáng lên. Một đao lướt qua yết hầu tên trung niên đem những lời nói còn lại của hắn đè ép tắt nghẹn! Chém chết tên trung niên, Phó Hào vẫn hề dừng lại mảy may, nháy mắt đã phi tới trước mặt An Kì, sài đao đột nhiên lóe lên đã đặt ở trên chiếc cổ trắng ngần của nàng ta.
“Mau gọi ma sủng của ngươi dừng tay, bằng không ta giết ngươi ngay lập tức!” Thở hồng hộc, Phó Hào trầm giọng quát.
Thể lực hắn dù kinh người, lực lượng thì thường nhân không thể bằng được, nhưng trải qua một hồi chiến đấu tuy ngắn ngủi nhưng ác liệt vô cùng khiến bây giờ Phó Hào cũng bắt đầu có chút ăn không tiêu.
“Giết ta?” An Kì tuy lúc đầu trên mặt còn hiện lên tia kinh hãi, nhưng chỉ trong phút chốc đã khôi phục lại thần sắc băng giá, liếc mắt nhìn Phó Hào một cái rồi lạnh lùng: “Ngươi cho rằng có thể giết ta, rồi cùng với bằng hữu của ngươi có thể tránh được Lôi Điểu của ta đánh chết thì cứ việc động thủ!”
Nói xong, tựa hồ khinh thường khi phải nhìn thấy Phó Hào. Ánh mắt nàng ta ngược lại hướng tới Ngõa Cách lúc này đang bị Lôi Điểu công kích dữ dội khiến toàn thân đẫm đầy máu tươi.