Tuy hiện tại cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi, nhưng Phó Hào cũng có thể thề, tuyệt đối không phải mình hoa mắt.
Khoảnh khắc hắn chờ đợi Cáp Mỗ Lôi Đặc văng ra, đầu tên kia đã đụng mạnh vào cấm chế, sau đó đột nhiên biến mất. Chỉ để lại thân thể to béo vẫn không ngừng ngoe nguẩy tại không trung. Chuyện như vậy quả thực quá mức quỷ dị đi, Phó Hào hoàn toàn ngớ cả người ra, mà Ngõa Cách đang xử lý vết thương ở cánh tay trái bên cạnh, cũng đứng trơ như phỗng.
Thậm chí cả Tiểu Tầm Bảo Thử, vốn ngồi dưới đất chờ xem náo nhiệt, lúc này cũng đứng thẳng lên, vươn cái cổ cò dài hơn cả thân mình, miệng liến thoắng kêu một tràng chit chit kì quặc, con ngươi tràn ngập vẻ khó tin.
Cái... Cái gì đang xảy ra vậy?
Phó Hào thì thào, nuốt nước bọt đánh ực, véo mình một cái thật mạnh. Sau khi hắn xác định được chuyện xảy ra trước mắt không phải là ảo giác, đã thấy Cáp Mỗ Lôi Đặc mãnh liệt vùng vẫy cái mông béo, kế đó đạp cái chân ngắn ngủn đánh phốc một cái, rồi đầu hắn lại chợt hiện ra. Dường như do dùng sức quá mạnh, tên thằn lằn bụng bự này lập tức không giữ được thăng bằng, hung hăng ngã bệt xuống đất, phát ra một tiếng uỵch thật to.
“Chủ nhân vĩ đại ơi, thật kỳ lạ à nha, vừa rồi ta bất ngờ thấy được một cái không gian cực kỳ quái dị đó!” Như còn chưa kịp hoàn hồn, Cáp Mỗ Lôi Đặc lắc lắc cái đầu bự, miệng nói mà ánh mắt vẫn mê mang.
Quái dị không gian? Cấm chế sao?
Đầu tiên Phó Hào sửng sốt, sau khi xác định hướng mà Cáp Mỗ Lôi Đặc đụng vào vừa rồi không nghi ngờ gì là cấm chế, sắc mặt hắn đột nhiên đại biến. Kế đó, hắn vọt nhanh tới trước mặt Cáp Mỗ Lôi Đặc, gõ vào đầu tên kia một cái thật mạnh, sau đó run giọng hỏi: “Ngươi nói là… vừa rồi ngươi thấy được một cái không gian kì dị sao?”
Cáp Mỗ Lôi Đặc khó hiểu vỗ vỗ cái bụng bự, hình như sợ Phó Hào lại đánh mình lần nữa, vội vàng gật đầu lia lịa nói: “Đúng rồi, thưa chủ nhân vĩ đại. Đúng như thế, vừa rồi ngài đạp ta một cái xong, ta chợt thấy được một cái không gian rất kì quái nga!” Nói đến đây, dường như không chắc chắn lắm, sau khi nhìn quanh một lượt, nó mới nói thêm lần nữa: “Tuyệt đối không lầm đâu, địa phương đó không giống nơi này, nó toàn là màu đỏ!”
Địa phương kì lạ toàn một màu đỏ! Là không gian bên trong cấm chế rồi!”
Đến lúc này, Phó Hào không còn chút hoài nghi nào nữa, trên mặt hiện ra vẻ khiếp sợ, vừa nhìn Cáp Mỗ Lôi Đặc lại vừa liếc đến cấm chế vô hình kia một cái, có điều trong lòng vẫn còn mơ hồ, vì sao tên Cáp Mỗ Lôi Đặc kia lại có thể phá vỡ được cấm chế chứ!
Đúng, là phá vỡ cấm chế, chứ có phải chuyện chơi đâu!
Đầu Cáp Mỗ Lôi Đặc vừa rồi đột nhiên biến mất, cũng không phải hiện tượng quái dị khó giải thích gì, mà thật ra rất đơn giản, cái đầu hắn không ngờ đã chui tọt vào bên trong cấm chế! Cái được gọi là không gian quái dị kia, chẳng qua là cảnh tượng bên trong cấm chế mà thôi! Có điều, tại sao tên gia hỏa đó lại có thể chui vào được?
Lẽ nào…
Phó Hào giật mình, bỗng nhiên nhìn chằm chằm lên đỉnh đầu của Cáp Mỗ Lôi Đặc. Như thể vì một cước vừa rồi quá mức kịch liệt nên trong lúc bị Phó Hào đạp té, cái mũ quả dưa trên đầu Cáp Mỗ Lôi Đặc đã rơi xuống đất, làm lộ ra một khối sừng nhọn biến dị kia, lúc này lóe ra từng đợt hào quang màu tía.
“Cáp Mỗ Lôi Đặc, ngươi đứng lên.” Gắng gượng kiềm chế nỗi chấn kinh trong lòng, Phó Hào hướng Cáp Mỗ Lôi Đặc trầm giọng quát.
Cáp Mỗ Lôi Đặc len lén nhìn Phó Hào đầy khó hiểu, tuy không biết rốt cục chủ nhân muốn làm gì, nhưng để tránh chọc giận hắn thêm lần nữa, nó vẫn ngoan ngoãn đứng lên. Giữ chặt cánh tay vừa nhỏ vừa ngắn của Cáp Mỗ Lôi Đặc, Phó Hào lập tức kéo thằn lằn bụng bự đến trước tầng cấm chế vô hình kia!
“Thử húc đầu ngươi về phía trước thêm lần nữa xem nào!” Phó Hào trầm giọng nói.
“Làm thế… chủ nhân vĩ đại, làm thế để làm gì chứ?” Cáp Mỗ Lôi Đặc mắt trợn tròn, đầy khó hiểu, lắp bắp.
Chẳng thèm giải thích nhiều cho cái tên có chỉ số thông minh hữu hạn này, tay liền dùng chút lực, Phó Hào đã dúi đầu Cáp Mỗ Lôi Đặc về phía cấm chế.
“Phụp!”
Do khoảng cách lần này đặc biệt gần nên vào khoảnh khắc đầu Cáp Mỗ Lôi Đặc tiếp xúc với cấm chế, Phó Hào nghe rõ một tiếng vang rất nhỏ. Kế đó, hắn có một phát hiện càng kinh dị hơn. Ngay sau khi cái sừng màu tía của Cáp Mỗ Lôi Đặc tiếp xúc với cấm chế, một tia sáng mỏng manh đột nhiên lóe ra. Sau tiếng động cùng với tia sáng đó, cái đầu bự của Cáp Mỗ Lôi Đặc lại biến mất đầy ly kỳ, dù thân mình vẫn còn nguyên như cũ.
Quả nhiên là vậy!
Hít một hơi lạnh, trong lòng Phó Hào nhất thời vừa mừng sợ. Tuy vẫn không rõ biến dị gì đã phát sinh bên trong Cáp Mỗ Lôi Đặc sau khi hắn ăn quả cây kì bí kia, nhưng hiện tại Phó Hào có thể hoàn toàn chắc chắn, Cáp Mỗ Lôi Đặc có thể dùng sừng mà phá vỡ được cái cấm chế trước mặt!
Sau khi đầu Cáp Mỗ Lôi Đặc được lôi ra từ trong cấm chế, Ngõa Cách đang đứng một bên cũng chạy lại xem, đôi mắt trâu to cộ hiện lên vẻ kinh ngạc tột độ, như thể phát hiện ra chuyện quái dị vậy, sau đó hắn bỗng hướng về phía Phó Hào hỏi: “Phó Hào huynh đệ, ma sủng của ngươi hẳn đã ăn được một loại quả quái dị rồi phải không? Có phải nó màu đỏ không?”
Nghe câu hỏi của Ngõa Cách, Phó Hào lại sửng sốt, gật đầu đầy khó hiểu, nhưng vẫn chưa rõ tại sao Ngõa Cách lại đề cập đến chuyện đó. Thấy Phó Hào xác nhận, Ngõa Cách hiện có vẻ giật mình, ngưu nhãn lại ánh lên vẻ hâm mộ vô hạn. Hắn xoa xoa cái đầu bù xù, nhếch miệng cười: “Phó Hào huynh đệ, không thể không nói, vận khí của ngươi đúng là quá tốt, thật khiến người ta phải ghen tị a!”
Thấy vẻ khó hiểu của Phó Hào, Ngõa Cách không đợi hắn hỏi, đã vội giải thích.
Thì ra trong Ma Thú sơn mạch tồn tại một loại quả thập phần thần kỳ - gọi là Phong ấn chi quả! Phong ấn chi quả này cũng giống Thiên Nguyên thánh quả mà lúc trước Phó Hào đã ăn qua, đều là thiên tài địa bảo cực kỳ hiếm có trên Lam Thương đại lục. Tuy tiếng tăm không bằng Thiên Nguyên thánh quả, nhưng nó lại có một tác dụng mà Thiên Nguyên thánh quả không thể sánh kịp.
Đó chính là giải trừ phong ấn !
Tương truyền rằng, loại quả này là tạo vật của thiên địa, vì mục đích vạn vật đều cân bằng mà sinh ra. Rất lâu về trước, Lam Thương đại lục là một thế giới đầy rẫy những Chân Thần. Mà Chân Thần, ngoại trừ thực lực cường hãn khó lường, trên người còn có sẵn một kỹ năng rất biến thái, đó là cấm chế!
Phong ấn, cũng chỉ là một trong những loại cấm chế mà thôi!
Ngõa Cách cũng không rõ rang về nguyên lý của cấm chế lắm, nhưng có thể chắc chắn rằng, uy lực cấm chế sau khi một vị Chân Thần thi triển ra, là tuyệt đối khủng bố. Tuy cấm chế không phải là một thủ đoạn công kích, nhưng dùng lực lượng vô song của nó cũng có thể phong ấn cả một vị Chân Thần bên trong, vĩnh viễn không đào thoát được.
Uy lực cỡ đó, vũ kỹ mạnh cỡ nào cũng không thể khiến nó mảy may sứt mẻ, đừng nói đến phá hủy hoàn toàn!
Mà theo quy tắc của đại lục, muốn phá giải sự hoàn mỹ của cấm chế do một người bày bố đó, ít nhất thực lực người phá phải vượt qua người bày trận ba giai, mới thoát ra được. Nói cách khác, khi một Phong hào Đấu thần tinh thông cấm chế bày ra một hoàn mỹ cấm chế, thì tối thiểu phải ở đẳng cấp Chân Thần mới có thể dùng cường lực tự thân phá giải được nó. Mà một khi Chân Thần đã bày ra hoàn mỹ cấm chế, cơ hồ không một ai có thể dùng sức mạnh mà phá giải.
Đương nhiên, Lam Thương đại lục bây giờ đã khác xa thời kỳ đó. Hiện tại, người hiểu biết cấm chế ngày một ít đi, thậm chí có thể nói, đến cả Thần Điện Giáo Hoàng vốn xưng hào Đại lục Đệ nhất nhân, cũng không dám nói mình tinh thông cấm chế, nói gì đến bày ra hoàn mỹ cấm chế.
Mà hoàn mỹ cấm chế lại khác xa cấm chế bình thường. Trên cấm chế bình thường luôn tồn tại một điểm yếu, chỉ cần tìm ra nó là có thể phá giải được. Nhưng hoàn mỹ cấm chế, đã gọi là hoàn mỹ, dĩ nhiên không có điểm yếu để mà tìm rồi, muốn phá giải nó còn khó hơn lên trời. Ở thời đó, khi Chân Thần còn tồn tại, người có thể bày ra hoàn mỹ cấm chế có thể coi là đầy rẫy khắp nơi. Kỹ năng biến thái như vậy, đã đạt tới trình độ quá mức nghịch thiên, nói đơn giản hơn là, đã phá vỡ quy tắc trên đại lục!
Bởi trên thế giới này, vốn không tồn tại cái gọi là hoàn mỹ!
Nên rất vừa vặn, trên đại lục bỗng ra đời một loại quả chuyên vì cấm mà sinh, vì phong mà giải, chính là Phong ấn chi quả. Tục truyền rằng, loại quả này không phát sinh tác dụng với nhân loại, nhưng lại có công hiệu rất lớn đối với ma thú. Mà công hiệu chủ yếu, chính là ở chỗ phá trừ cấm chế!
Đương nhiên, số lượng loại quả này trên đại lục cực kỳ ít. Không chỉ có vậy, quan trọng hơn là, không phải tất cả ma thú đã từng ăn vào Phong ấn chi quả đều có được kỹ năng biến dị như vậy. Trên thực tế, từ khi lịch sử đại lục bắt đầu cho đến nay, số lượng ma thú ăn qua Phong ấn chi quả, thành công tiến hóa ra kỹ năng đó, tổng cộng không vượt quá mười! Mà con thằn lằn bụng bự vừa ngu vừa xuẩn vừa béo ục ịch này, lại trùng hợp trở thành một trong mười ma thú đó! Riêng điểm đó, cũng có thể hiểu tại sao trong mắt Ngõa Cách lại tràn ngập vô hạn ngưỡng mộ!
Ma thú có kỹ năng này tuyệt đối là ma sủng mà bất luận kẻ nào trên đại lục cũng thiết tha mơ tưởng, dù chúng chẳng có thực lực gì trên người! Vì trên đại lục, còn rất nhiều nơi tồn tại bảo vật, đa phần do các Chân Thần từ cổ xưa lưu lại. Điểm tương đồng của những nơi này là đều được hoàn mỹ cấm chế bảo vệ.
Mà dựa vào thực lực của những người trên đại lục hiện tại, muốn tiến nhập vào những cấm chế đó là điểu không thể, trừ phi bọn họ sở hữu một ma sủng có khả năng phá giải cấm chế! Chỉ bằng điểm này, giá trị của việc sở hữu ma chủng có kỹ năng đó, thậm chí còn vượt xa việc tìm được một con Tầm Bảo thử có khả năng đánh hơi được bảo tàng!
Đương nhiên, cũng vì nguyên nhân tồn tại quy tắc, mà không phải sau khi ăn phong ấn chi quả, tiến hóa ra kỹ năng này là có thể coi cấm chế như không, ra vào như chẳng có. Đẳng cấp giải trừ cấm chế còn liên quan đến thực lực nhất định của chính ma thú nữa. Nói cách khác, ma thú có thực lực càng mạnh, khả năng phá giải cấm chế đẳng cấp càng cao, cuối cùng thậm chí có thể đạt tới cảnh giới không gì không thể phá!
Chỉ trong nháy mắt sau khi nghe Ngõa Cách giải thích xong, Phó Hào đã nhìn Cáp Mỗ Lôi Đặc với cặp mắt khác xưa. Lần đầu tiên hắn phát hiện, con thằn lằn bụng bự vừa nhát gan lại phàm ăn này hóa ra cũng chẳng vô dụng như mình tưởng. Ý tưởng định đem Cáp Mỗ Lôi Đặc ném trở về Hắc Sắc Chiểu Trạch, sau những biểu hiện thực sự khiến người ta phẫn nộ đó của nó, đã bị Phó Hào xóa sạch khỏi đầu trong tích tắc.