Chương 280: Mở màn
Dịch: c0f7e3
Bên ngoài Nam Thắng trấn.
“Hắc hắc, bọn chúng khẳng định nghĩ không ra, chúng ta lại có thể trở lại.” Lôi Bằng nhìn Nam Thắng trấn vừa được sửa chữa lại, khuôn mặt đầy râu liên tục cười lên hăng hắc.
Vẻ mặt những người khác đều hiện lên vẻ quái dị.
Ai cũng không nghĩ tới, tiểu nương mang theo bọn họ một đường bí mật đi tới, mục tiêu không ngờ lại là Nam Thắng trấn.
Chẳng qua, đối việc tàn phá đại bản doanh của địch thêm lần nữa, bọn họ đều vô cùng kích động. Toàn bộ mọi người đều nhìn Nam Thắng trấn thèm thuồng, ào ào tến lên.
Vẻ tuyệt vọng hiện lên trên mặt quan địch.
*
* *
Kim Ô thành.
“Bổn thành có đủ các loại pháp bảo thích hợp với mọi tu giả, loại công kích, phòng thủ, phụ trợ ... vân vân. Xin mời ngài xem qua một chút. Một kiện pháp bảo tốt trong lúc mấu chốt có thể cứu mạng. Hơn nữa giá cả của chúng cũng không cao…”
“Đây là sản phẩm đặc biệt của Kim Ô thành, Kim Ô hỏa tứ phẩm, thứ này chắc không cần ta giới thiệu thêm làm gì. Chỉ cần ngài có đủ tinh thạch, chúng ta có thể cung cấp số lượng không giới hạn. Đương nhiên, thứ tốt như vậy, cũng phải có cái giá tương đương…”
“Thứ ngài đang xem, thuộc loại pháp bảo tuyệt mật, Hắc Luyện Bồ Đoàn. Sau khi có thứ này, ngài hoàn toàn không cần quan tâm đến linh cốc nữa. Cái gì? Ngài không tin sao? Ha ha, ta hoàn toàn có thể hiểu được! Không sao, còn có cách nào tốt hơn là tự mình thử nghiệm một chút? Dựa theo nguyên tắc vì khách hàng mà lo lắng, chúng ta cung cấp dịch vụ dùng thử. Xin theo ta đến bên này…”
…
“Ngài không đủ tinh thạch? Ngô, việc này đúng là phải suy nghĩ một chút. Ngài cũng biết, những mặt hàng này của chúng ta toàn bộ đều là thứ tốt. Như Kim Ô hỏa này, bất luận là tu giả nào cũng không thể cự tuyệt. Hắc Luyện Bồ Đoàn này, ách, tuyệt đối là một kiện pháp bảo vĩ đại! Không sai, dùng từ vĩ đại để hình dung hoàn toàn không quá chút nào, nó giúp cho ngài hoàn toàn thoát khỏi sự phụ thuộc vào linh cốc…”
…
“Ngô, thì ra là vậy! Ta có thể hiểu được khó khăn của quý vị, nếu ngài đã có thành ý như vậy, chúng ta có thể lùi một chút. Ngài cũng có thể mua chịu một nhóm hàng hóa, nhưng số lượng không thể quá lớn. Ta tin tưởng, với thực lực của ngài, hoàn toàn có thể cấp tốc tiêu thụ hết số hàng này. Tiêu thụ bao nhiêu, chúng ta tịnh không can thiệp, theo ta với lợi nhuận như vậy trong thời gian ngắn, sức mua của ngài sẽ cấp tốc tăng lên.”
“Thế nhưng cũng phải cân nhắc đến việc chúng ta chưa từng hợp tác, ngài cần phải cung cấp một chút đảm bảo. Bất luận thứ gì cũng được, ồ thanh phi kiếm tứ phẩm kia thực là không tệ nha…”
“Nga, quân tử không đoạt vật người khác yêu thích, nếu thứ này có ý nghĩa trọng đại với ngài, tại hạ cũng không dám cưỡng cầu. Vậy chúng ta chỉ còn lại một phương án, đó chính là dùng người đảm bảo, quý vị chỉ cần để lại một trăm người làm đảm bảo…”
…
“Hợp tác với ngài thật là sảng khoái!”
Khi vị lão đại này từ trong Kim Ô thành đi ra, chỉ có lắc lắc đầu, cây gậy trúc kia thực là rất biết ăn nói. Những mặt hàng rực rỡ đủ mọi loại cứ chuyển qua chuyển lại trước mặt hắn. Gió lạnh thổi đến trước mặt khiến ý nghĩ của hắn thanh tỉnh lại rất nhiều. Nhìn ngọn núi xa xa, hắn hít thật sâu một hơi, hắn biết, trước mặt chính là một cơ hội rất tốt!
Chỉ cần hắn có thể nắm lấy cơ hội này, thực lực của hắn sẽ tăng lên mấy bậc!
*
* *
Thúc Long cẩn thận lắng nghe thanh âm truyền ra từ trong hạng liên, chẳng qua lần này, người bên trong tựa hồ đang cùng ai đó tranh luận.
“Bọn họ chỉ có thể tu ma, không có cách tu yêu nào bọn họ luyện được.” Giọng nói luôn mang theo vài phần trào phúng này Thúc Long rất quen thuộc, chính là người thường dạy bọn hắn tu luyện.
Thủ hạ này của lão bản cũng thật là thần bí, ngay cả người cũng chưa từng thấy mặt bao giờ.
Chẳng qua, hắn cũng không dám có ý kiến gì, vị đại nhân này tính tình không tốt cho lắm.
“Ngô, ngươi nói cũng không sai, tiểu tử này càng ngày càng không biết kiêng nể. Không thể để ý hắn đắc ý như vậy, chúng ta dù sao cũng là người có thân phận.”
“Được, ngươi nói thử xem.”
Nghe vị đại nhân này tự hỏi tự đáp bên trong, Thúc Long rất biết điều không lên tiếng.
“Thúc Long.” Bên trong hạng liên truyền đến tiếng gọi của đại nhân kia.
Hắn vội đáp: “Có tiểu nhân.”
“Từ hôm nay trở đi, kế hoạch tu luyện sửa lại.”
“Vâng.” Thúc Long không có nghi ngờ, phản đối gì, đại nhân nói tu luyện thế nào thì tu luyện thế đó. Trước đây bọn họ đối với chuyện tu luyện một chút cũng không biết.
Đại nhân tỉ mỉ nói lại những chỗ thay đổi trong phương pháp tu luyện một lần, Thúc Long dụng tâm ghi nhớ, sau này có gặp phải vấn đề không giải thích được cũng có thể hỏi cho rõ.
Bồ yêu rất hài lòng với thái độ của Thúc Long, chẳng qua hắn cũng bổ sung một câu: “Ngô, ngươi phải đốc thúc bọn họ thật tốt, với tốc độ chậm như rùa của các ngươi thì phải tu luyện đến lúc nào.”
“Vâng!” Thúc Long đáp rất nghiêm túc.
Nhất là Ô Sát Ma Sát Trận kia, cần phải thao luyện thật tốt.
“Vâng!”
*
* *
Trong đường hầm, Tả Mạc lau cái trán đầy mồ hôi, trên mặt lộ vẻ thỏa mãn. Trên bốn vách tường đều khắc đầy phù văn, như vậy mới có thể tạo thành một đại trận hoàn chỉnh. Lần này khối lượng công việc cực kỳ đồ sộ, chín tổ hợp phù trận liên hoàn nối với nhau, mỗi một tổ hợp đều gồm một phù trận tứ phẩm ở giữa, mười ba phù trận tam phẩm bố trí xung quanh.
Chín phù trận tứ phẩm, một trăm mười bảy phù trận tam phẩm, ngay cả Tả Mạc cũng cảm thấy không thể tưởng tượng.
Nhưng hắn vẫn cắn răng làm việc!
Nếu bây giờ không chịu được cực khổ, sớm muộn cũng chết ở chỗ này.
Bố trí những phù trận này, Tả Mạc cũng chịu không ít đau khổ. Những ngày này, linh lực cùng thần thức của hắn đều bị tiêu hao đến mức độ nghiêm trọng.
Chẳng qua, khổ cực như vậy cũng không uổng, hiện giờ Tả Mạc đã hoàn thành một phần ba lượng công việc. Nghĩ lại thực là không thể tượng tượng, đó mới là một phần ba khối lượng công việc, trước đây hắn chưa từng hoàn thành lượng công việc kinh khủng như vậy.
Hắn thở ra một hơi thật dài, một đạo hỏa tuyến kim sắc bay lượn trong không trung, giống như tinh linh bướng bỉnh, bay đến trước mặt hắn.
Theo ánh lửa, hắn nhìn thoáng qua nữ tu cách đó không xa.
Nàng vẫn giữ bộ dạng như người gỗ, lặng yên không hề cử động. Trên mặt nàng mang một chiếc mặt nạ màu đen. Mặt nạ này Tả Mạc luyện chế lại cho nàng. Con ngươi nàng xám xịt, trống rỗng hư vô, duy chỉ có thời điểm chiến đấu, mới có long lanh ánh lên ánh sáng màu tím quỷ dị. Toàn thân nữ tu đều tràn ngập bí ẩn.
Tả Mạc nhìn nàng chăm chú, trong lòng suy nghĩ.
Nàng rốt cuộc là ai?
Tả Mạc ra sức lắc đầu, rũ hết những tạp niệm này sang một bên, lúc này cần phải ổn định tâm tư, tập trung hoàn thành đại trận. Trước đây, hắn ngay cả tưởng tượng cũng không tưởng tượng được một tổ hợp đại trận như vậy.
Hôm nay, từ lúc thiết kế đến khi thực hiện, đều do hắn hoàn thành một mình, mỗi khi nghĩ lại hắn đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Chờ ca làm xong thứ này, cái gì mà cấm chế, cửa ải hết thảy đều không đáng để nhắc tới nữa.
Hắn tập trung cả mười hai thành tinh thần, một lần nữa tiếp tục điên cuồng làm việc.
*
* *
Luyện khí bộ, Tôn Bảo lau mồ hôi, cười khổ nói với Cát Vĩ: “Tốc độ tiêu tốn của lão bản cũng quá kinh người, chúng ta hiện giờ đã cố hết sức rồi.”
Cát Vĩ chỉ có thể cười khổi theo: “Không có cách nào, cũng không biết lão bản có phải làm bằng sắt hay không, mẹ của ta ơi, chúng ta làm ra nhiều bộ phận như vậy, cho dù là ăn cũng không thể hết nhanh như vậy mà.”
Hai người chỉ biết nhìn nhau cười khổ, tiếp tục công việc luyện khí.
*
* *
Công Tôn Sai nhìn xuống đống đổ nát của Nam Thắng trấn, trên mặt không có biểu tình gì. Hắn biết, đây chỉ mới là bắt đầu. Cũng như một hồi đại chiến vừa mở màn mà thôi. Trận chiến tiếp theo, đối với bọn họ mới là khảo nghiệm chân chính.
“Đại nhân, chúng ta hiện giờ đi đâu?”
Tạ Sơn có chút chờ mong hỏi, đối với vị lão đại tu vi kém hơn hẳn này, trong lòng hắn chỉ có một chữ - phục. Lão bản và tiểu nương tuổi cũng không lớn, vì sao đều lợi hại như vậy chứ. Có người nói bọn họ chính là sư huynh đệ, hai sư huynh đệ đều tuổi trẻ tài cao như vậy quả là hiếm thấy.
Đánh úp lần rất bất ngờ, mức độ dữ dội kém xa lần trước, tuy có cảm giác không bằng lần đầu nhưng Tạ Sơn cũng cảm thấy rất sảng khoái. Trong thời gian ngắn như vậy mọi người lại có tiếng bộ cường hãn như vậy, hắn nghĩ lại mà cảm thấy không thể tin nổi.
Những người khác đều nhìn về phía tiểu nương trần đầy chờ mong, tiểu nương tự thân dẫn đội, khiến cho bọn họ ngạc nhiên mừng rỡ.
“Bọn chúng không phải có mấy phân đường sao? Tìm một cái hạ thủ.” Công Tôn Sai lộ vẻ lạnh lùng hiếm thấy, trong giọng nói đầy sát khí.
Đám người hiếu chiến này lập tức kích động hẳn lên.
Chỉ có vài người từ thái độ của tiểu nương mà ý thức được lần xuất kích này không tầm thường, bọn họ liếc nhìn nhau.
Lẽ nào bắt đầu quyết chiến rồi sao…
Thiên Thủy giới, trong một đình viện hoa lệ, cỏ cây tươi tốt, linh thú chơi đùa vui vẻ. Ở giữa nơi này đặt một lư hương bằng cổ đồng, sương khói lượn lờ, bên cạnh lư hương có một gã tu giả trung nhiên khoanh chân ngồi trên bồ đoàn.
Bỗng nhiên, một con hạc giấy từ xa bay tới, rơi xuống trước mặt người trung niên.
Người trung niên mở mắt, nhìn hạc giấy, lộ ra vẻ ngạc nhiên. Hắn vội vã mở ra, cẩn thận đọc xong thì rơi vào trầm tư.
Một lát sau, hắn ngẩng đầu, bấm tay bắn ra một đạo kiếm quang. Không bao lâu sau, một nữ tu bay tới trước mặt người trung niên, hơi cúi người: “Đại nhân cho gọi không biết là có chuyện gì?”
Nữ tu mặc linh giáp đỏ thẫm, dung nhan xinh đẹp, cử chỉ lễ độ.
“Tình hình Tiểu Sơn giới ngươi cũng biết chứ?” Người trung niên trầm giọng hỏi.
“Có biết một chút.”
“Nga, nói xem.”
“Tiểu Sơn giới hiện giờ do Minh Tiêu phái chưởng quản. Sau khi yêu quân đi qua, linh khí bên trong khô cạn, rất nhiều tu giả bị vây khốn trong đó, Minh Tiêu phái đang trấn giữ giới hà.” Nữ tu ngừng lại một chút lại nói: “Minh Tiêu phái có quan hệ qua lại với môn phái Bách Hoa Minh, dường như có giao dịch ngầm bên trong.”
“Lá gan của Minh Tiêu phái thật không nhỏ.” Sắc mặt người trung niên hơi trầm xuống: “Xem ra bọn chúng đã coi Tiểu Sơn giới là tài sản riêng rồi. Hiện giờ ai đứng đầu Minh Tiêu phái?”
“Là Minh Tiêu lão tổ.”
“Lão già này.” Người trung niên cười lạnh: “Rồi sẽ có người thu thập hắn.”
Nữ tu cũng không nói gì, an tĩnh chờ đợi.
Người trung niên lấy ra một lệnh bài đưa cho nữ tu: “Ngươi đem hai trăm người đi Tiểu Sơn giới. Có lệnh bài này, lão già đố cũng sẽ không cản ngươi.”
“Không biết nhiệm vụ của thuộc hạ là gì?”
“Lần này ngươi đi, chỉ cần làm một chuyện.” Người trung niên nói: “Tiểu Sơn giới xuất hiện Bạch Nhật Tinh Hiện, ngươi đi điều tra chuyện này.”
“Bạch Nhật Tinh Hiện?” nữ tu lộ vẻ kinh ngạc.
“Không sai, ở Thiên Nguyệt giới xuất hiện một lần, đây là lần thứ hai. Giữa hai lần này, có lẽ có liên hệ. Ngươi cần chú ý những tu giả đến từ Thiên Nguyệt giới.”
“Nếu tìm được người xử trí như thế nào?” nữ tu cúi người hỏi.
“Bắt về đây!” Trung niên nhân nói.
“Đã rõ.”