Ba mươi sáu tòa Phù Chiến Điêu Lâu đột nhiên sáng lên, ngân quang chói mắt phá mây bay lên. Những tu giả ngoại đường đang xông lên chỉ cảm thấy trước mắt một khoảng sáng trắng như tuyết, khiến người ta không mở nổi mắt. Thế tấn công của ngoại đường không khỏi bị kìm hãm.
Hơn trăm đạo ngân quang giống như lợi kiếm, từ Phù Chiến Điêu Lâu bắn ra.
Phốc phốc phốc!
Mười mấy tên tu giả kêu lên thảm thiết, trong nháy mắt bị cương lôi xuyên qua! Vô luận là vân khí như có như không quanh người hay linh tráo của linh giáp đều không thể ngăn cản cương lôi một chút nào.
Tả Mạc dùng Dương Sát Cương Lôi làm cơ sở kiến tạo Phù Chiến Điêu Lâu, uy lực của nó còn mạnh hơn Dương Sát Cương Lôi do Tả Mạc thi triển vài phần. Trên người những tu giả này chẳng qua chỉ là linh giáp tam phẩm, làm sao có thể chống cự lại công kích mãnh liệt như vậy?
Mất đi mười mấy tên tu giả, đối với đội ngũ một nghìn năm trăm tu giả cũng không tính là gì. Nhị trưởng lão hô lớn: “Tiến lên! Không được dừng lại! Phù Chiến Điêu Lâu phóng xuất pháp quyết rất chậm!”
Hơn trăm đạo cương lôi, chẳng qua chỉ ngăn trở được bọn họ một chút. Người trung niên ở xa xa nhìn một màn này không khỏi lắc đầu:
“Vị thành chủ này dường như dùng Phù Chiến Điêu Lâu không biết chừng mực, không có tiết tấu.”
“Nói vậy là sao?” Đại hán vội vã hỏi.
“Uy lực của Phù Chiến Điêu Lâu cường đại, nhưng công kích cần có nhiều thời gian, bởi vậy tiết tấu rất trọng yêu.” Người trung niên nói rõ như nắm trong lòng bàn tay: “Ba mươi sáu tòa Phù Chiến Điêu Lâu, hoàn toàn có thể yểm hộ tương trợ lẫn nhau, tạo thành công kích liên tục, làm chậm lại tiết tấu của đối phương rất nhiều, tranh thủ nhiều thời gian hơn.”
“Thì ra là thế!” Đại hán chợt hiểu ra.
“Kim Ô thành này công kích liên tục không lưu lại dư lực, nhất định sẽ tạo thành một khoảng thời gian trống.” Người trung niên nhìn Kim Ô thành không chớp mắt: “Đối với ngoại đường mà nói, khoảng thời gian đó chính là cơ hội! Một khi họ tới gần, cho dù Phù Chiến Điêu Lâu có thể tiếp tục công kích cũng không thể ngăn cản nữa!”
Quả nhiên, tình hình đúng như hắn dự đoán. Phù Chiến Điêu Lâu trong Kim Ô thành không tiếp tục khai hỏa, tốc độ của đám tu giả rất nhanh, chỉ còn cách Kim Ô thành mười dặm.
Thỉnh thoảng có vài đạo cương lôi từ trong Kim Ô thành bắn ra, bắn hạ vài tên tu giả, nhưng công kích vụn vặt như vậy, căn bản không cách nào ngăn cản thế tiến công của tu giả ngoại đường. Những tu giả dưới tay nhị trưởng lão sĩ khí đại chấn! Nhìn Kim Ô thành ngày càng gần, mỗi người đều cực kỳ hưng phấn, miệng gào lên từng tiếng thét điên cuồng, thôi động linh giáp, giơ cao phi kiếm trên tay, chỉ đợi vọt tới trước Kim Ô thành chém ra một kiếm.
Vô số tinh thạch, pháp bảo đang chờ bọn họ…
Số cương lôi bắn ra vẫn ít ỏi như trước, đứng trước thế tiến công mãnh liệt như vậy hiển nhiên không có tác dụng.
Tám dặm!
Đám tu giả đứng sau Kim Ô thành thấy vậy thở dài. Xong, Kim Ô thành xong rồi! Chỉ cần tiến lên thêm bốn năm dặm, tu giả ngoại
đường có thể bắt đầu đánh lên Kim Ô thành.
Một nghìn năm trăm tu giả đồng thời công kích, cho dù mỗi người chỉ dùng một đạo pháp quyết nhị phẩm, tích lũy lại cũng tạo thành uy lực cực lớn, ngay cả tu giả kim đan kỳ cũng không chống nổi.
Một gã kim đan kỳ cũng không có cách nào tiêu diệt một nghìn năm trăm nên ngưng mạch kỳ. Ưu thế của kim đan kỳ ở chỗ cho dù đánh không lại cũng có thể chạy, luôn luôn chiếm quyền chủ động công kích. Mấy nghìn tu giả cùng tấn công, một khi bị tới gần, tuyệt đối là ác mộng.
Pháp quyết, kiếm quang rơi xuống như mưa, ngươi căn bản không có cách nào kháng cự.
Tất cả mọi người đều cho rằng Kim Ô thành sẽ tan tác ngay sau một đợt tấn công này.
Máu huyết toàn thân nhị trưởng lão như sôi lên, hắn thậm chí hưng phấn đến mức run rẩy. Ta chính là trưởng lão đầu tiên đánh vào Kim Ô thành, có thể chọn lựa ba kiện pháp bảo đầu tiên, công lao hiển hách như vậy sẽ khiến cho thế lực của mình ở ngoại đường càng thêm mạnh mẽ.
“Sát!” hắn điên cuồng gào lên.
“Sát sát sát!” Đám tu giả xung quanh cũng nhất tề rống lên.
Tả Mạc nheo mắt nhìn, phía đươi mỗi tòa Phù Chiến Điêu Lâu đều có một đám tu giả.
“Đứng đúng vị trí!”
“Tùy lúc chuẩn bị tiếp ứng!”
“Không cần giữ sức! Vừa tới lượt lập tức dùng toàn bộ linh lực, linh lực hao hết lập tức rời khỏi vị trí. Nhớ kĩ vị trí ra vào, không nên ngăn trở người khác.”
“Không cần hoảng, cứ làm như huấn luyện bình thường. Không cần phải ngắm chuâmr, chỉ cần đánh thẳng vào chỗ đông người.”
…
Mỗi tòa Phù Chiến Điêu Lâu lúc này đều giương cung bạt kiếm, bầu không khí cực kỳ căng thằng. Sắc mặt mỗi tu giả đều vô cùng nghiêm trọng. Bọn họ cũng không sợ hãi, tuy rằng lúc trước đều bị bắt về, nhưng tốt xấu gì đều cũng đã lăn lộn ở Tiểu Sơn giới một đoạn thời gian. Trước đây bọn họ kỷ luật tản mạn, trải qua một thời gian huấn luyện rốt cuộc cũng có một chút tác phong.
Nòng cốt của Đông, Tây doanh đều lấy từ Chu Tước Doanh, tất cả đều đã từng ở dưới tay tiểu nương. Trong vòng một khắc, tạp âm đã biến mất hoàn toàn, thần kinh mỗi người đều tập trung cao độ, chờ mệnh lệnh của lão bản. Ba mươi sáu tòa Phù Chiến Điêu Lâu, lúc này yên tĩnh đến mức có thể nghe tiếng kim rơi.
Tả Mạc nhìn đám tu giả đang hò hét lao tới khắp cả bầu trời, đã quen nhìn ba bước tấn công của Công Tôn Sai, đối với kiểu tấn công trước mắt này hắn hoàn toàn không có nửa điểm lo lắng. Trong đầu hắn nhanh chóng tính toán cự ly giữa hai bên, nhìn về phía bầu trời không chớp mắt.
Cự ly giữa hai bên ngày càng gần, trận hình của đối phương theo cự ly ngày càng gần cũng càng trở nên dày đặc.
Tu giả ngoại đường điên cuồng bay về phía Kim Ô thành, mà Kim Ô thành nhỏ như vậy, nhiều người muốn tới gần, hiển nhiên là phải thu gọn khoảng cách giữa mọi người. Trong mắt đám người đứng xem, hơn một nghìn tu giả tụ tập cùng một chỗ giống như một dòng nước lũ, tiếng hò hét trên bầu trời tăng lên nhiều lần, khiến người ta kinh hồn!
Những người đứng xem đều biến sắc, giống như nhìn thấy sơn băng địa liệt, sắc mặt mỗi người đều tái nhợt, một số người nhất gan không tự chủ được run lên.
Nhìn đội hình dày đặc không kẽ hở của đối phương, ánh mắt Tả Mạc đột nhiên trở nên sắc bén, một tiếng hô vang lên từ trong lồng ngực, không chút nào che giấu sát ý vang vọng trong Kim Ô thành: “Sát!”
Trong sát na, ba mươi sáu tòa Phù Chiến Điêu Lâu đang ảm đạm bỗng nhiên ngân quang bạo trướng!
Vô số cương lôi tụ tập thành một dòng thác lũ.
Quá nhanh!
Đám tu giả ngoại đường chỉ cảm thấy trước mặt vừa sáng lên, trong lòng hoảng hốt, còn chưa kịp có phản ứng gì đã cảm thấy bị thứ gì đó hung hăng đánh trúng lên người!
Hai dòng nước lũ va chạm vào nhau, không có bất kì tiểu xảo nào!
Ba ba ba!
Âm thanh va chạm dày đặc, gấp gáp như tiếng trống, đám tu giả đi dầu bị xuyên qua, mất đi khống chế, tốc độ lập tức chậm lại, đám tu giả phía sau không kịp giảm tốc độ chỉ có thể trừng mắt nhìn cương lôi đánh tới.
Hơn một nghìn tu giả loạn thành một đám!
Cương lôi dày đặc đến mức không thể tránh né, mà tốc độ của bọn họ cũng đã sớm tăng lên hết mức, lúc này cũng không có sức làm bất kì chuyện gì nữa.
“Tiến lên! Tiến lên! Mấy tên trưởng lão gào lên, sắc mặt mỗi người đều trắng bệch.
“Tiến…” Một tên trưởng lão đang cố kêu lên, năm khỏa cương lôi đã đánh lên linh tráo của hắn, linh giáp tứ phẩm ầm ầm vỡ tan, dưới lực lượng cường đại hắn bị xé nát thành nhiều mảnh.
Uy lực của cương lôi lúc này thể hiện vô cùng rõ ràng, linh giáp tam phẩm bình thường không cách nào ngăn trở. Thông thường cương lôi xuyên qua một gã tu giả, vẫn còn dư lực đánh lên linh tráo của người thứ hai.
Cương lôi từ ba mươi sáu tòa Phù Chiến Điêu Lâu tập hợp lại trong phạm vi mười trượng, căn bản không có bất kỳ khe hở nào để tránh né.
Một kích bất ngờ như vậy, mãnh liệt như vậy, lập tức đánh tan giấc mộng của tu giả ngoại đường.
Ba mươi sáu tòa Phù Chiến Điêu Lâu lúc này liên tục tấn công.
“Không cần giữ lại linh lực, không cần ngắm chuẩn, tốc độ, dùng tốc độ nhanh nhất!”
“Nhanh lên một chút, động tác nhanh lên một chút! Tiếp tục!”
“Làm tốt lắm, lên!”
…
Chỉ thấy đám người bên dưới Phù Chiến Điêu Lâu cứ vài người thành một tổ, trong thời gian ngắn nhất dùng hết sức phóng ra cương lôi sau đó rời khỏi, tổ khác lập tức tiến vào vị trí được chỉ định, bắt đầu tiếp nhận công việc, cứ thế lặp đi lặp lại.
Cương lôi không ngừng cuồn cuồn phát ra từ trong ba mươi sáu tòa Phù Chiến Điêu Lâu, đánh thẳng về phía đội ngũ tu giả ngoại đường.
Trong chớp mắt, hơn một nghìn người đã mất đi phân nửa, chỉ còn lại hơn năm trăm người.
Nhị trưởng lão bị đánh cho vỡ mộng, chẳng qua hắn rốt cuộc cũng là một nhân vật, biết tình hình đã đến lúc nguy cấp nhất. Lúc này, hắn cũng bất chấp những chuyện khác, lấy ra tất cả những pháp bảo phong ngự.
Chỉ thấy trên người hắn có thêm mấy tầng linh tráo, hai mắt đỏ rực, lao lên phía trước: “Sát!”
Hắn giống như một dã thú bị dồn đến đường cùng. Nếu trận chiến này thất bại, ở ngoại đường không còn chỗ dung thân cho hắn nữa.
Cương lôi đánh lên linh tráo, “ba”, một tầng linh tráo bị nghiền nát, một kiện pháp bảo trên người hắn cùng vỡ vụn. Hắn một chút cũng không để ý, tốc độ không hề giảm.
Có nhị trưởng lão dẫn đầu, sĩ khí nhất thời được cổ vũ rất lớn, tất cả mọi người đều điên cuồng phóng tới Kim Ô thành.
Lúc này còn lại không tới năm trăm người, trái lại tạo thành một đám dày đặc như trước, hơn nữa bọn họ có ý định tản ra, tình hình lập tức trở nên khá hơn. Phản ứng của Kim Ô thành nhất thời chậm nửa nhịp, số mục tiêu bị đánh trúng lập tức giảm xuống rất nhiều.
Đám tu giả ngoại đường lợi dụng cơ hội xông lên một đoạn.
Ba dặm!
Lúc này đã tiến vào phạm vi tu giả có thể công kích, những tu giả ngoại đường còn lại càng thêm hưng phấn! Tuy rằng bọn họ chỉ còn lại không tới ba trăm người, nhưng tất cả mọi người đều tin tưởng, đối phương đã dùng hết tất cả mọi thủ đoạn. Bọn họ công hãm Kim Ô thành chỉ là chuyện sớm muộn.
Phi kiếm đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, lập tức đánh ra.
Tả Mạc đang ngồi trên Tường Vân, trong lòng thầm than, Đông Tây doanh so với Chu Tước Doanh thì kém hơn rất nhiều. Đối phương vừa tản ra, tiết tấu của bọn họ đã trở nên rối loạn, phân nửa cương lôi đều rơi vào khoảng không. Tiết tấu đã bị loạn, trong nháy mắt đối phương đã có hơn trăm người tránh thoát.
Chẳng qua hắn cũng biết, đây là một quá trình tất yếu phải trải qua.
Một loạt biến hóa này, khiến cho đám người xem hoa mắt, cơ hồ ngay cả hít thở cũng quên mất. Từ lúc ngoại đường tiến lên với khí thế như nước lũ tràn bờ, trong lòng mọi người đều cho rằng Kim Ô thành lần này xong rồi. Vậy mà tình huống chiến đấu phát sinh hoàn toàn không giống như bọn họ dự đoán. Kim Ô thành dừng lại một chút hiển nhiên là chủ mưu từ trước, khiến cho ngoại đường rơi vào cạm bẫy.
Đến khi từng đoàn cương lôi đánh lên đám tu giả, đại não mọi người trở nên trống rỗng.
Bọn họ dường như mất đi năng lực suy đoán, chỉ có thể trợn mắt há mồm nhìn một màn va chạm này, vừa tráng lệ vừa thảm khốc. Vừa hung tàn vừa thê mỹ!
Ngay sau đó lại thấy nhị trưởng lão dẫn đầu tiến lên, tu giả ngoại đường lại điên cuồng đánh về phía Kim Ô thành, tuy chỉ có mấy trăm người nhưng mang theo một cỗ khí tức thảm liệt, khiến cho mọi người càng kinh sợ, hít vào một hơi khí lạnh.
Khi bọn họ mở mắt trừng trừng nhìn nhị trưởng lão mang theo một đám người vọt tới trước Kim Ô thành, trong đầu mỗi người đều sinh ra một ý niệm: Kim Ô thành thực sự xong rồi!
Đúng lúc này, dưới ánh mắt của mọi người, người thanh niên đang ngồi trên Tường Vân rốt cuộc cũng có động tác.
Hắn đứng dậy.